Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Chương 110
Nghe được câu này của Bạc Minh Thành, Thẩm Thanh Ngọc không những không giận mà còn mỉm cười: “Cảm ơn cậu Bạc đã khích lệ, rời khỏi nhà họ Bạc, quả thật tôi càng ngày càng vui vẻ.”
Nói xong, cô trực tiếp khoác tay Thẩm Quốc Vinh đi vào thang máy.
Cửa thang máy chậm rãi khép lại, cô đứng bên trong, lạnh lùng nhìn Bạc Minh Thành ngoài cửa thang máy, không khỏi có chút thất vọng, lại càng cảm thấy bản thân mình năm đó quá mức ngu ngốc.
Thẩm Quốc Vinh lạnh nhạt hừ một tiếng, lúc cửa thang máy sắp đóng lại, ông gào tên của Bạc Minh Thành một cách hung dữ.
Cửa thang máy hoàn toàn đóng lại, cả hai không muốn nhìn thấy đối phương lần nữa.
Bạc Minh thành đứng ở nơi đó, nghĩ đến dáng vẻ Thẩm Thanh Ngọc lúc nãy chẳng những không có chút xấu hổ mà còn ra vẻ tươi cười, anh cảm thấy như mình bị cô khiêu khích. Trong lòng bùng lên lửa giận, nhưng anh còn chưa kịp trút giận thì Thẩm Thanh Ngọc đã đi mất với người đàn ông kia rồi.
“Tổng giám đốc Bạc, bây giờ chúng ta không đi thì sẽ muộn mất.”
Lâm Nam Vũ đứng đó một lát, nhìn thấy thời gian đang trôi qua từng giây từng phút đành phải căn răng mở miệng.
Bạc Minh Thành lạnh lùng liếc nhìn cậu ta: “Điều tra đi, xem người đàn ông kia là ai!”
Lâm Nam Vũ ngẩn ra một chút, định nhắc nhở Bạc Minh Thành đã ly hôn với Thẩm Thanh Ngọc nhưng suy nghĩ một chút, cậu ta vẫn nhịn không nói: “Vâng, tổng giám đốc Bạc”
Bạc Minh Thành thu lại ánh mắt rồi cất bước đi về phía trước.
Thẩm Quốc Vinh là tổng giám đốc của tập đoàn, lịch trình công việc luôn kín mít, ông ấy vất vả lắm mới để cho thư ký cố sắp xếp được hơn một ngày để đến Lâm Thành gặp con gái cục cưng, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. _: Nếu như ông ấy không có bữa tiệc quan trọng vào ngày mai, tối nay nhất định phải trở về Lâm Thành thì Thẩm Quốc Vinh sẽ đợi Phó Ngọc Lam tìm ra được nơi nào truyền ra tin đồn “bao nuôi”, rồi sau đó cùng Thẩm Thanh Ngọc đến tận cửa nhà người đó tính sổ.
Nhưng ông ấy không chỉ có một bữa tiệc quan trọng vào ngày mai mà còn có một cuộc họp, Thẩm Quốc Vinh phải trở về sau bữa tối.
Thẩm Thanh Ngọc cũng có một bữa tiệc của các thương nghiệp trong tối nay nên cô không thể đưa Thẩm Quốc Vinh đến sân bay.
Trước khi Thẩm Quốc Vinh rời đi, ông ấy dặn đi dặn lại Phó Ngọc Lam phải báo cho ông ấy biết ngay khi cô ấy tìm ra được ai là người đứng sau tin đồn.
Thẩm Thanh Ngọc trấn an Thẩm Quốc Vinh liên tục mãi cho đến khi ông ấy lên xe bảo mẫu đã đợi sẵn trước cửa khách sạn từ lâu.
Sau khi đưa Thẩm Quốc Vinh lên xe, Thẩm Thanh Ngọc cũng lên xe của Phó Ngọc Lam để chuẩn bị đến bữa tiệc của thương nghiệp tối nay.
Vào đầu tháng ba Lâm Thành vấn còn dư chút lạnh của mùa đông, buổi tối gió càng thổi mạnh hơn. Thẩm Thanh Ngọc mặc một chiếc váy dài cúp ngực màu nâu sâm, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác dạ màu nâu. Xe dừng ở cửa khách sạn, cô trực tiếp cởi áo khoác, giãm chiếc giày cao gót màu đen vào trong xe.
Tối nay chính là bữa tiệc của thương nghiệp nên đương nhiên những người đến đều là những người trên thương trường.
Thẩm Thanh Ngọc chạm mặt Bạc Minh Thành cũng không thấy ngạc nhiên.
Cuộc gặp gỡ vào buổi trưa nay đã đủ hiện rõ thái độ của Bạc Minh Thành đối với chuyện tin đồn “bao nuôi” này rồi. Sau bảy, tám tiếng gặp lại, Thẩm Thanh Ngọc nhận thấy rõ sự mỉa mai trong mắt anh, nhưng cô cũng không cảm thấy khó chịu nữa.
Nói xong, cô trực tiếp khoác tay Thẩm Quốc Vinh đi vào thang máy.
Cửa thang máy chậm rãi khép lại, cô đứng bên trong, lạnh lùng nhìn Bạc Minh Thành ngoài cửa thang máy, không khỏi có chút thất vọng, lại càng cảm thấy bản thân mình năm đó quá mức ngu ngốc.
Thẩm Quốc Vinh lạnh nhạt hừ một tiếng, lúc cửa thang máy sắp đóng lại, ông gào tên của Bạc Minh Thành một cách hung dữ.
Cửa thang máy hoàn toàn đóng lại, cả hai không muốn nhìn thấy đối phương lần nữa.
Bạc Minh thành đứng ở nơi đó, nghĩ đến dáng vẻ Thẩm Thanh Ngọc lúc nãy chẳng những không có chút xấu hổ mà còn ra vẻ tươi cười, anh cảm thấy như mình bị cô khiêu khích. Trong lòng bùng lên lửa giận, nhưng anh còn chưa kịp trút giận thì Thẩm Thanh Ngọc đã đi mất với người đàn ông kia rồi.
“Tổng giám đốc Bạc, bây giờ chúng ta không đi thì sẽ muộn mất.”
Lâm Nam Vũ đứng đó một lát, nhìn thấy thời gian đang trôi qua từng giây từng phút đành phải căn răng mở miệng.
Bạc Minh Thành lạnh lùng liếc nhìn cậu ta: “Điều tra đi, xem người đàn ông kia là ai!”
Lâm Nam Vũ ngẩn ra một chút, định nhắc nhở Bạc Minh Thành đã ly hôn với Thẩm Thanh Ngọc nhưng suy nghĩ một chút, cậu ta vẫn nhịn không nói: “Vâng, tổng giám đốc Bạc”
Bạc Minh Thành thu lại ánh mắt rồi cất bước đi về phía trước.
Thẩm Quốc Vinh là tổng giám đốc của tập đoàn, lịch trình công việc luôn kín mít, ông ấy vất vả lắm mới để cho thư ký cố sắp xếp được hơn một ngày để đến Lâm Thành gặp con gái cục cưng, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. _: Nếu như ông ấy không có bữa tiệc quan trọng vào ngày mai, tối nay nhất định phải trở về Lâm Thành thì Thẩm Quốc Vinh sẽ đợi Phó Ngọc Lam tìm ra được nơi nào truyền ra tin đồn “bao nuôi”, rồi sau đó cùng Thẩm Thanh Ngọc đến tận cửa nhà người đó tính sổ.
Nhưng ông ấy không chỉ có một bữa tiệc quan trọng vào ngày mai mà còn có một cuộc họp, Thẩm Quốc Vinh phải trở về sau bữa tối.
Thẩm Thanh Ngọc cũng có một bữa tiệc của các thương nghiệp trong tối nay nên cô không thể đưa Thẩm Quốc Vinh đến sân bay.
Trước khi Thẩm Quốc Vinh rời đi, ông ấy dặn đi dặn lại Phó Ngọc Lam phải báo cho ông ấy biết ngay khi cô ấy tìm ra được ai là người đứng sau tin đồn.
Thẩm Thanh Ngọc trấn an Thẩm Quốc Vinh liên tục mãi cho đến khi ông ấy lên xe bảo mẫu đã đợi sẵn trước cửa khách sạn từ lâu.
Sau khi đưa Thẩm Quốc Vinh lên xe, Thẩm Thanh Ngọc cũng lên xe của Phó Ngọc Lam để chuẩn bị đến bữa tiệc của thương nghiệp tối nay.
Vào đầu tháng ba Lâm Thành vấn còn dư chút lạnh của mùa đông, buổi tối gió càng thổi mạnh hơn. Thẩm Thanh Ngọc mặc một chiếc váy dài cúp ngực màu nâu sâm, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác dạ màu nâu. Xe dừng ở cửa khách sạn, cô trực tiếp cởi áo khoác, giãm chiếc giày cao gót màu đen vào trong xe.
Tối nay chính là bữa tiệc của thương nghiệp nên đương nhiên những người đến đều là những người trên thương trường.
Thẩm Thanh Ngọc chạm mặt Bạc Minh Thành cũng không thấy ngạc nhiên.
Cuộc gặp gỡ vào buổi trưa nay đã đủ hiện rõ thái độ của Bạc Minh Thành đối với chuyện tin đồn “bao nuôi” này rồi. Sau bảy, tám tiếng gặp lại, Thẩm Thanh Ngọc nhận thấy rõ sự mỉa mai trong mắt anh, nhưng cô cũng không cảm thấy khó chịu nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương