Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Chương 113
Thu ánh mắt lại, Thẩm Thanh Ngọc nhấc chân trực tiếp đi vào: “Hai quý cô này, tôi có chút nghe không rõ lắm, hai người vừa nói ước mơ gì của tôi sẽ tan vỡ thế?”
Lúc đầu khi nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc, hai người phụ nữ cũng có chút hoảng hốt, nhưng khi thấy xung quanh không có ai khác, họ đã sớm bình tĩnh lại, nhìn Thẩm Thanh Ngọc cười khinh thường: “Cô Thẩm mơ gì thì trong lòng nên tự biết chứ! Cô Thẩm thật sự là người xinh đẹp nhất ở Lâm Thành này. Nói kết hôn cùng với Bạc Minh Thành là kết hôn, mà nói ly hôn với Bạc Minh Thành là ly hôn.”
“Đúng vậy, hiện tại ly hôn cũng chưa bao lâu, vậy mà cô Thẩm đã nhanh chóng có cuộc sống tốt đẹp, tôi có chút hâm mộ! Cô Thẩm, cô thật tài giỏi, có thể truyền dạy cho tôi một chút kinh nghiệm, làm sao sau khi ly hôn có thể tìm được đại gia như vậy?”
Hai người bọn họ thay nhau nói, tôi một câu cô một câu, Thẩm Thanh Ngọc nghe xong bật cười: “Hai quý cô họ gì? Nhưng không cần nói cũng được, nói rồi tôi lại không nhớ, nói chung kiểu người bình thường tôi không bao giờ để ý tới.”
“À mà, con người tôi có một tật xấu, chính là tôi thích ghi âm khi nghe được người khác nói gì đó về mình. Vừa rồi tôi có ghi âm lời nói của hai người.
Nếu tôi nhớ không lầm, tôi có rất nhiêu người hâm mộ trên Weibo. Không biết nếu tôi phát tán ra ngoài thì có thể đưa hai cô debut luôn được không nhỉ?”
Cả hai không ngờ Thẩm Thanh Ngọc xuất hiện đột ngột như vậy, cũng không ngờ răng cuộc thảo luận giữa họ vừa rồi cũng bị Thẩm Thanh Ngọc nghe thấy.
Nghe được những lời này của Thẩm Thanh Ngọc, hai người đều cảm thấy có chút chột dạ.
“Debut cái gì?”
Một giọng nam vui đùa vang lên, Phó Ngọc Hải bước tới, đôi mắt đào hoa như chiếu sáng rạng rỡ, anh ta nhìn Thẩm Thanh Ngọc, cặp lông mày khẽ động: ‘Làm sao vậy?”
Thẩm Thanh Ngọc cười, phát đoạn ghi âm trên điện thoại.
“Cô có nhận ra bộ giới hạn nhà S mà Thẩm Thanh Ngọc mặc không? Hơn sáu mươi vạn đấy! Có vẻ như … ước mơ bay lên cành cao biến thành phượng hoàng của Thẩm Thanh Ngọc sẽ vỡ mộng thôi!”
Cuộc nói chuyện giữa hai người họ rõ rành rành trong đoạn ghi âm, ngay sau khi đoạn ghi âm kết thúc, khuôn mặt hai người phụ nữ tái mét.
Các cô có có thể chọc đến Thẩm Thanh Ngọc, nhưng Phó Ngọc Hải thì không thể đụng tới.
Họ cũng không biết Phó Ngọc Hải xem trọng Thẩm Thanh Ngọc chõ nào, chỉ vài tháng sau khi Thẩm Thanh Ngọc ly hôn, Phó Ngọc Hải đã không e dè mà công khai theo đuổi cô, bây giờ nhìn dáng vẻ thế này, có vẻ anh ta đang bảo vệ Thẩm Thanh Ngọc.
Hai người đoán không sai, Phó Ngọc Hải nghe xong đoạn ghi âm thì nhíu mày khẽ cười: “Đây chính là cách giáo dục của nhà họ La và nhà họ Lương ư?”
Mọi người đều ở trong cùng một giới, ngay cả khi ngày thường Phó Ngọc Hải không có bất kỳ mối quan hệ cá nhân nào với hai người đó, cũng không khó để nhận ra là cô chiêu nhà ai.
La Ngọc Bích và Lương Hải Quỳnh nghe những lời đó của Phó Ngọc Hải, cả hai đều sững người.
Mặt khác Thẩm Thanh Ngọc cười nhìn hai người: “Cô La và cô Lương không định xin lỗi tôi sao?”
La Ngọc Bích và Lương Hải Quỳnh nhìn nhau và sau đó nói xin lỗi một cách miễn cưỡng.
“Nói miễn cưỡng thế à?”
Đột nhiên Thẩm Thanh Ngọc bật cười: “Vậy tôi sẽ dạy các cô cách xin lỗi.”
Tình cờ có một người phục vụ đẩy một xe đồ uống đi ngang qua, Thẩm Thanh Ngọc đi thẳng ra ngoài, cầm hai ly rượu đỏ vào, trực tiếp giơ tay hất lên mặt Lương Hải Quỳnh và La Ngọc Bích.
Lúc đầu khi nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc, hai người phụ nữ cũng có chút hoảng hốt, nhưng khi thấy xung quanh không có ai khác, họ đã sớm bình tĩnh lại, nhìn Thẩm Thanh Ngọc cười khinh thường: “Cô Thẩm mơ gì thì trong lòng nên tự biết chứ! Cô Thẩm thật sự là người xinh đẹp nhất ở Lâm Thành này. Nói kết hôn cùng với Bạc Minh Thành là kết hôn, mà nói ly hôn với Bạc Minh Thành là ly hôn.”
“Đúng vậy, hiện tại ly hôn cũng chưa bao lâu, vậy mà cô Thẩm đã nhanh chóng có cuộc sống tốt đẹp, tôi có chút hâm mộ! Cô Thẩm, cô thật tài giỏi, có thể truyền dạy cho tôi một chút kinh nghiệm, làm sao sau khi ly hôn có thể tìm được đại gia như vậy?”
Hai người bọn họ thay nhau nói, tôi một câu cô một câu, Thẩm Thanh Ngọc nghe xong bật cười: “Hai quý cô họ gì? Nhưng không cần nói cũng được, nói rồi tôi lại không nhớ, nói chung kiểu người bình thường tôi không bao giờ để ý tới.”
“À mà, con người tôi có một tật xấu, chính là tôi thích ghi âm khi nghe được người khác nói gì đó về mình. Vừa rồi tôi có ghi âm lời nói của hai người.
Nếu tôi nhớ không lầm, tôi có rất nhiêu người hâm mộ trên Weibo. Không biết nếu tôi phát tán ra ngoài thì có thể đưa hai cô debut luôn được không nhỉ?”
Cả hai không ngờ Thẩm Thanh Ngọc xuất hiện đột ngột như vậy, cũng không ngờ răng cuộc thảo luận giữa họ vừa rồi cũng bị Thẩm Thanh Ngọc nghe thấy.
Nghe được những lời này của Thẩm Thanh Ngọc, hai người đều cảm thấy có chút chột dạ.
“Debut cái gì?”
Một giọng nam vui đùa vang lên, Phó Ngọc Hải bước tới, đôi mắt đào hoa như chiếu sáng rạng rỡ, anh ta nhìn Thẩm Thanh Ngọc, cặp lông mày khẽ động: ‘Làm sao vậy?”
Thẩm Thanh Ngọc cười, phát đoạn ghi âm trên điện thoại.
“Cô có nhận ra bộ giới hạn nhà S mà Thẩm Thanh Ngọc mặc không? Hơn sáu mươi vạn đấy! Có vẻ như … ước mơ bay lên cành cao biến thành phượng hoàng của Thẩm Thanh Ngọc sẽ vỡ mộng thôi!”
Cuộc nói chuyện giữa hai người họ rõ rành rành trong đoạn ghi âm, ngay sau khi đoạn ghi âm kết thúc, khuôn mặt hai người phụ nữ tái mét.
Các cô có có thể chọc đến Thẩm Thanh Ngọc, nhưng Phó Ngọc Hải thì không thể đụng tới.
Họ cũng không biết Phó Ngọc Hải xem trọng Thẩm Thanh Ngọc chõ nào, chỉ vài tháng sau khi Thẩm Thanh Ngọc ly hôn, Phó Ngọc Hải đã không e dè mà công khai theo đuổi cô, bây giờ nhìn dáng vẻ thế này, có vẻ anh ta đang bảo vệ Thẩm Thanh Ngọc.
Hai người đoán không sai, Phó Ngọc Hải nghe xong đoạn ghi âm thì nhíu mày khẽ cười: “Đây chính là cách giáo dục của nhà họ La và nhà họ Lương ư?”
Mọi người đều ở trong cùng một giới, ngay cả khi ngày thường Phó Ngọc Hải không có bất kỳ mối quan hệ cá nhân nào với hai người đó, cũng không khó để nhận ra là cô chiêu nhà ai.
La Ngọc Bích và Lương Hải Quỳnh nghe những lời đó của Phó Ngọc Hải, cả hai đều sững người.
Mặt khác Thẩm Thanh Ngọc cười nhìn hai người: “Cô La và cô Lương không định xin lỗi tôi sao?”
La Ngọc Bích và Lương Hải Quỳnh nhìn nhau và sau đó nói xin lỗi một cách miễn cưỡng.
“Nói miễn cưỡng thế à?”
Đột nhiên Thẩm Thanh Ngọc bật cười: “Vậy tôi sẽ dạy các cô cách xin lỗi.”
Tình cờ có một người phục vụ đẩy một xe đồ uống đi ngang qua, Thẩm Thanh Ngọc đi thẳng ra ngoài, cầm hai ly rượu đỏ vào, trực tiếp giơ tay hất lên mặt Lương Hải Quỳnh và La Ngọc Bích.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương