Người Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Chương 42
Thẩm Thanh Ngọc liếc nhìn anh ta một cái, chẳng nói chẳng răng gì, cứ thế bước thẳng vào trong phòng.
Vừa mới bước vào, ngay lập tức có một người đàn ông tay cầm một ly rượu whisky đi tới: “Tôi cũng không làm khó cô làm gì, thấy cô trông thú vị, uống xong ly này là cô có thể rời đi.”
Thẩm Thanh Ngọc nhìn ly rượu whisky trong tay, nhướng mày: “Nếu tôi không uống thì sao?”
“Vậy cô là kẻ không biết thưởng thức thú vui rồi, tôi đây rất ghét loại người đó.”
Ngay khí người đàn ông đó dứt lời, Thẩm Thanh Ngọc liền vươn tay cầm lấy ly rượu, ngửa đầu uống cạn.
Uống xong, cô úp ngược ly nói: “Tôi uống xong rồi, có thể đi được chưa?”
“Bộp bộp bộp!” Người đàn ông kia võ tay liên tục: “Giỏi! Cô được tự do.”
Anh ta vừa nói vừa ra hiệu cho người mở cửa.
Tuy nhiên Thẩm Thanh Ngọc không có rời đi, cô biết chắc trong ly rượu vừa rồi có thứ gì đó.
Cô ngồi xuống ghế sô pha trong phòng. Người đàn ông kia có chút sững sờ trước hành động của Thẩm Thanh Ngọc: “Gô không rời đi sao?”
“Tôi hơi chóng mặt chút, tôi ngồi đây một lát được không?”
“Được chứ, cô thích như nào cũng được hết!”
Người đàn ông nhìn Thẩm Thanh Ngọc đang ngồi trên ghế sô pha, trái tim anh ta khẽ run lên: “Có điều, tôi nghĩ cô vân nên đi về thì hơn. Giờ không còn sớm nữa, tẹo về sẽ rất nguy hiểm.”
Thẩm Thanh Ngọc nhìn anh ta, đáp lại: “Tại sao lại nguy hiểm?”
Người đàn ông kia không trả lời câu hỏi của cô mà vây tay với hai người đang đứng canh cửa, ngay sau đó ba người bọn họ liền rời đi.
Thẩm Thanh Ngọc mới ngồi một lúc đã bắt đầu cảm thấy cơ thể mình hơi nóng. Trong phòng rõ ràng là không có lò sưởi vậy mà cô lại cảm thấy nóng như vậy.
Cô nhanh chóng nhận thức được ly rượu vừa rồi có cho thuốc vào. Thẩm Thanh Ngọc vội lấy điện thoại di động ra, bấm số của Phó Ngọc Lam và hỏi xem cô ấy đang ở đâu. Phó Ngọc Lam sau khi nhận được cuộc gọi của Thẩm Thanh Ngọc, bọn họ liền tức tốc đi tới chỗ của cô, lúc này bản đồ định vị cho thấy còn tâm khoảng 5km nữa là đến.
Thẩm Thanh Ngọc vừa cúp máy, cánh cửa phòng ngay lập tức bị đẩy mạnh ra. Người này cô không quen, ấy vậy mà họ lại biết cô là ai: “Cô Thẩm, cầm tiền của người khác thì phải giúp họ tiêu trừ tai hoạ, đắc tội với cô rồi.”
Người kia vừa nói vừa cười với hai người phía sau: “Lên đi, gương mặt, body cô Thẩm dành cho các người cả đấy!”
Người đàn ông này nói những lời lẽ vô cùng thô tục, bỉ ổi, trên tay hản ta cầm một chiếc máy quay phim.
“Cởi hết quần áo ra, không được che mặt cô Thẩm, nhớ kỹ hai điêu này vào.”
Hắn ta nói xong liền xoay người rời đi, Thẩm Thanh Ngọc nghiến răng nói: “Các người nhận của người ta bao nhiêu tiền?”
Người đàn ông dừng lại, sau đó lại nhìn Thẩm Thanh Ngọc đang đỏ mặt cười: “Cô Thẩm, tôi cũng được coi là có tay nghề.”
Vừa nói, hăn ta vừa dừng lại một chút, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Nghe nói có vẻ hoang đường nhưng không biết đoạn phim này có thể vượt lên xếp hạng hay không?”
Nói xong, hắn ta liền mở cửa bước ra ngoài.
Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng rực, ý thức cô dần trở nên mơ hồ, cô liếc mắt nhìn hai người đàn ông to lớn đang bắt đầu cởi quần áo mình: “Tôi khuyên các người tốt nhất đừng động vào tôi.”
Vừa mới bước vào, ngay lập tức có một người đàn ông tay cầm một ly rượu whisky đi tới: “Tôi cũng không làm khó cô làm gì, thấy cô trông thú vị, uống xong ly này là cô có thể rời đi.”
Thẩm Thanh Ngọc nhìn ly rượu whisky trong tay, nhướng mày: “Nếu tôi không uống thì sao?”
“Vậy cô là kẻ không biết thưởng thức thú vui rồi, tôi đây rất ghét loại người đó.”
Ngay khí người đàn ông đó dứt lời, Thẩm Thanh Ngọc liền vươn tay cầm lấy ly rượu, ngửa đầu uống cạn.
Uống xong, cô úp ngược ly nói: “Tôi uống xong rồi, có thể đi được chưa?”
“Bộp bộp bộp!” Người đàn ông kia võ tay liên tục: “Giỏi! Cô được tự do.”
Anh ta vừa nói vừa ra hiệu cho người mở cửa.
Tuy nhiên Thẩm Thanh Ngọc không có rời đi, cô biết chắc trong ly rượu vừa rồi có thứ gì đó.
Cô ngồi xuống ghế sô pha trong phòng. Người đàn ông kia có chút sững sờ trước hành động của Thẩm Thanh Ngọc: “Gô không rời đi sao?”
“Tôi hơi chóng mặt chút, tôi ngồi đây một lát được không?”
“Được chứ, cô thích như nào cũng được hết!”
Người đàn ông nhìn Thẩm Thanh Ngọc đang ngồi trên ghế sô pha, trái tim anh ta khẽ run lên: “Có điều, tôi nghĩ cô vân nên đi về thì hơn. Giờ không còn sớm nữa, tẹo về sẽ rất nguy hiểm.”
Thẩm Thanh Ngọc nhìn anh ta, đáp lại: “Tại sao lại nguy hiểm?”
Người đàn ông kia không trả lời câu hỏi của cô mà vây tay với hai người đang đứng canh cửa, ngay sau đó ba người bọn họ liền rời đi.
Thẩm Thanh Ngọc mới ngồi một lúc đã bắt đầu cảm thấy cơ thể mình hơi nóng. Trong phòng rõ ràng là không có lò sưởi vậy mà cô lại cảm thấy nóng như vậy.
Cô nhanh chóng nhận thức được ly rượu vừa rồi có cho thuốc vào. Thẩm Thanh Ngọc vội lấy điện thoại di động ra, bấm số của Phó Ngọc Lam và hỏi xem cô ấy đang ở đâu. Phó Ngọc Lam sau khi nhận được cuộc gọi của Thẩm Thanh Ngọc, bọn họ liền tức tốc đi tới chỗ của cô, lúc này bản đồ định vị cho thấy còn tâm khoảng 5km nữa là đến.
Thẩm Thanh Ngọc vừa cúp máy, cánh cửa phòng ngay lập tức bị đẩy mạnh ra. Người này cô không quen, ấy vậy mà họ lại biết cô là ai: “Cô Thẩm, cầm tiền của người khác thì phải giúp họ tiêu trừ tai hoạ, đắc tội với cô rồi.”
Người kia vừa nói vừa cười với hai người phía sau: “Lên đi, gương mặt, body cô Thẩm dành cho các người cả đấy!”
Người đàn ông này nói những lời lẽ vô cùng thô tục, bỉ ổi, trên tay hản ta cầm một chiếc máy quay phim.
“Cởi hết quần áo ra, không được che mặt cô Thẩm, nhớ kỹ hai điêu này vào.”
Hắn ta nói xong liền xoay người rời đi, Thẩm Thanh Ngọc nghiến răng nói: “Các người nhận của người ta bao nhiêu tiền?”
Người đàn ông dừng lại, sau đó lại nhìn Thẩm Thanh Ngọc đang đỏ mặt cười: “Cô Thẩm, tôi cũng được coi là có tay nghề.”
Vừa nói, hăn ta vừa dừng lại một chút, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Nghe nói có vẻ hoang đường nhưng không biết đoạn phim này có thể vượt lên xếp hạng hay không?”
Nói xong, hắn ta liền mở cửa bước ra ngoài.
Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng rực, ý thức cô dần trở nên mơ hồ, cô liếc mắt nhìn hai người đàn ông to lớn đang bắt đầu cởi quần áo mình: “Tôi khuyên các người tốt nhất đừng động vào tôi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương