Người Tình Bá Đạo
Chương 20: Thế khó xử
Chỉ là tôi không biết phải như thế nào mới có thể từ chối sự nhiệt tình của Nhiễm Nhiễm, đúng lúc đang rối rắm vạn phần, thanh âm của Hiên nhi chợt truyền vào trong tai tôi,” Thiển Thiển.” Nhìn lại, Hiên nhi hôm nay mặc một bộ thể thao màu trắng, tóc tết đuôi ngựa, thoạt nhìn trông rất sạch sẽ, gọn gàng. “ Hiên nhi, đã lâu không gặp.”Lời nói còn chưa dứt, cô đã đi đến bên cạnh, gắt gao cầm lấy tay tôi,” Thiển Thiển, chị mang em đi thăm nhà của chị.” Hiên nhi, yêu chị đến chết mất, khẳng định chị chính là thiên sứ được thượng đế phái xuống cứu vớt cuộc đời em. Quay đầu nhìn Nhiễm Nhiễm lắc đầu,” Nhiễm Nhiễm, tớ không đi xem phim đâu, mọi người cứ đi đi.” Vẻ mặt tươi cười của Nhiễm Nhiễm trong chốc lát xụ xuống,” Thiển Thiển, không phải cậu nói là thích xem phim của Mạc Khoa sao? Mấy ngày trước còn nói áp phích của phim nhìn rất đẹp, hôm nay như thế nào lại không đi?” Ánh mắt Hạ Mộc Lạo chợt âm lãnh, gắt gao nhìn tôi chằm chằm, tựa hồ nếu không đem tôi biến thành cái rá thủng thì sẽ không bỏ qua. Chạm phải ánh mắt của Hạ Mộc Lạo, trong lòng có chút sợ hãi, cúi đầu chạy nhanh tới, nói chuyện cũng ấp úng,” Nhiễm Nhiễm, tớ đã hứa là sẽ đến nhà Hiên nhi chơi rồi.” Trong mắt Tử Kiềm tất cả đều là chất vấn, phun ra một câu,” Thiển Thiển, cậu khi nào lại có một cô bạn như thế?” “ Tóm lại Hiên nhi là bạn của tớ, không cần cậu quan tâm.” Nói xong tôi kéo Hiên nhi đi về hướng ngược lại. Tôi thật sự không hiểu, vì cái gì mà ngay cả quyền tự do kết bạn tôi cũng không có? Tôi đã từng muốn nói với Tử Kiềm rằng cả hai chúng tôi đều đã trưởng thành, nó dựa vào cái gì mà dám hạn chế quyền tự do của tôi? Những chuyện lúc trước tôi có thể bỏ qua, nhưng bây giờ tôi nghĩ mình đã đủ khả năng để phân biệt giữa người tốt kẻ xấu, tôi làm bạn với Hiên nhi là có lí do của tôi, nếu ngay cả chuyện này nó cũng can thiệp, tôi thật sự không còn gì để nói. Mới đi được vài bước, Tử Kiềm liền đuổi theo, túm chặt lấy tay tôi,” Thiển Thiển chúng ta cùng nhau đi.” Tôi còn chưa mở miệng, Hiên nhi đã lạnh lùng nhìn Tử Kiềm, “ Thiển Thiển muốn đi đâu cậu quản được ư? Cậu cũng không phải là bạn trai cô ấy, dựa vào cái gì mà quản nhiều như vậy?” Tử Kiềm một chút cũng không để ý tới Hiên nhi, ánh mắt gắt gao khóa chặt tôi, “ Thiển Thiển, đi theo chúng tớ.” Giờ phút này quả thực rất khó để quyết định, Nhiễm Nhiễm và Tử Kiềm là bạn tốt của tôi, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không tiếp xúc với Hạ Mộc Lạo, cái quá khứ đó không thể diễn ra thêm một lần nữa, huống chi hiện tại Hiên nhi muốn tôi đến nhà chị ấy chơi….Quay đầu tránh đi ánh mắt của Tử Kiềm. Hiên nhi tựa hồ hiểu được sự khó xử của tôi, gườm gườm nhìn Tử Kiềm quát,” Thiển Thiển đã nói là không muốn đi với cậu rồi còn gì, cậu buông tay cô ấy ra được chưa hả?” Tử Kiềm lạnh lùng quét Hiên nhi liếc mắt một cái rồi đáp:” Câm miệng, tôi đang nói chuyện với Thiển Thiển, ai cần cô xen vào.” Hiên nhi nhất thời tức giận, thân mình run lên bần bật, “ Cậu…….” “ Thiển Thiển, cậu thực sự muốn vì con nhỏ này mà vứt bỏ tình cảm mười mấy năm của chúng ta sao?” Ngẩng đầu chống lại ánh mắt của nó, ánh mắt của nó rất trầm khiến tôi không thể đoán nó đang nghĩ cái gì. Tuy rằng tôi đã quen Tử Kiềm mười mấy năm, nhưng nó nói Hiên nhi là con nhỏ cũng không đúng. Hiên nhi chỉ đeo nhiều khuyên tai một chút, cũng không có thái độ gì,” Hiên nhi không phải là con nhỏ, phiền cậu đừng xúc phạm bạn tôi như vậy.” Nói xong, giật mạnh tay Tử Kiềm ra, kéo Hiên nhi chạy ra khỏi tầm mắt của bọn họ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương