Người Việt Nam Tại Dị Giới
Chương 7: Cửa Hàng Của Sói.
Sau khi tạo hiện trường giả, Trần Nguyên đến con suối gần đó tắm rửa sạch sẽ rồi lặng lẽ lén lút trở về Trần gia, nhanh chóng đi vào trong phòng, khóa cửa phòng lại, Trần Nguyên ngồi trong phòng, lẳng lặng nhìn hình xăm trên tay tay: -”Sói ca, nhiệm vụ thứ nhất của ta đã hoàn thành rồi, thưởng 3000 giao dịch điểm, điều này ta biết, nhưng Cửa hàng của Sói đó là cái gì vậy?” -“Hắc hắc hắc…..Cửa hàng của Sói? Ngươi sẽ biết ngay thôi.....” Giọng cười âm trầm của Sói ca vang lên bên tai Bạch Khởi, khiến Trần Nguyên vô cùng khó chịu. ……………………… -“Đậu xanh!” Trần Nguyên đứng yên như trời trồng. Trước mặt hắn là mấy cái cột điêu khắc chó mèo to tổ chảng, cái nào cũng rất là sống động, còn có vô số thứ kì lạ mà chỉ có thể có trong tưởng tượng, trên cột nhấp nháy lúc ẩn lúc hiện những tia sáng màu đen, lại còn mờ mờ ảo ảo tạo cảm giác âm u, khiến cho tâm trạng Trần Nguyên có chút khó chịu. Ở giữa mấy cái cột có một vật nhìn thì giống như tảng đá vuông to lơ lửng giữa không trung, nhưng thực chất nó là một cái bảng. Trên khối đá vuông có khắc bốn chữ lớn, phát ra ánh sáng: “Cửa hàng của Sói”. Trong lúc Trần Nguyên mải mê ngắm nghía xung quanh, một luồng khí đen từ từ ngưng tụ trước mặt Trần Nguyên, trong chốc lát một dáng người xuất hiện trước mặt Trần Nguyên , một người cao gầy, mặc đồ rộng thùng thình, che kín mặt nhưng lại khiến cho người khác cảm giác vô cùng u ám, người bịt mặt tà ác xuất hiện trước mặt Trần Nguyên. Đôi mắt chăm chú nhìn Trần Nguyên đang ở trước mặt. Điều này làm Trần Nguyên giật mình vội vã tránh ra, vẻ mặt đề phòng nhìn người bịt mặt trước mặt nói: -“Ngươi là ai…. tại sao lại ở đây?” -“Hé hé hé….Nhóc con, ta mới chỉ thay đổi hình dạng khác, ngươi đã không nhận ra ta rồi sao?” Người bịt mặt nghe thấy, mỉm cười nham hiểm nói với Trần Nguyên. -“Đậu phộng, ngươi là Sói ca!” Trần Nguyên khoanh tay, đôi mắt sáng chóe như bóng đèn 100W soi Sói ca từ trên xuống dưới. -“Đậu phộng, ngươi là Sói ca!” Trần Nguyên khoanh tay, đôi mắt sáng chóe như bóng đèn 100W soi Sói ca từ trên xuống dưới. -“Đúng rồi, nhưng rất tiếc không có quà đâu. À hi hi. Đây chính là Cửa hàng của Sói, cũng có thể nói đây là nơi ta cư ngụ. Và nguyên nhân thế giới này tồn tại là vì để cho ngươi có thể thuận tiện hơn trong việc trao đổi vật phẩm, được rồi không nói những thứ này nữa, theo ta nào….” Tính tình và khí chất của Sói ca thay đổi nhanh như thay áo, biến hóa khôn lường, lúc thì gian trá xảo quyệt, lúc thì hiền lành phúc hậu, lúc thì âm trầm đáng sợ. Như lúc này thì khí chất tà ác lúc nãy đã biến mất, thay vào đó là một bộ mặt hiền lành, bầu không khí hắc ám xung quanh đá cẩm thạch cũng biến mất theo, thay vào đó là một loại ánh sáng dịu nhẹ. Nói xong Sói ca dẫn đầu bước lên thềm đá, Trần Nguyên đi theo phía sau, sau một lát hai người đã đến trước một tảng đá lớn, trên tảng đá xuất hiện mấy liệt biểu, xem ra trông giống như màn hình vi tính vậy, một cái điểm nhỏ trên khối đá hình tròn cũng xuất hiện trước mặt Trần Nguyên, giống như chuột và bàn phím vi tính, hơn nữa còn là màn hình cảm ứng. Trần Nguyên quay sang nhìn Sói ca với ánh mắt kì lạ: -“Thế bất nào…!?” -“Ấy ấy, do ta mô phỏng theo trí nhớ của ngươi để tiện bề trao đổi cho dễ á mà! À hi hi. Thôi vào vấn đề nào.” Sói ca cười hềnh hệch. “Nhóc con bây giờ ngươi đã có 3000 điểm giao dịch, ngươi có thể xem các thứ ở đây, ngươi muốn món nào, có thể đem điểm thưởng để đổi trao đổi, có thể đổi ngay bây giờ.” Trần Nguyên cũng không tự mình thao tác gì, chỉ nhìn thoáng qua Sói ca, sau đó phân vân hỏi: “Ta muốn nhanh chóng nâng cao thực lực của ta, không biết có cách nào không?” -“Có…đương nhiên có… hị hị…ta đã nói qua, chỉ cần ngươi muốn, ta đều có, phương pháp nâng cao năng lực của ngươi phải không? Được, ta lập tức sẽ kiếm cho ngươi….” Nói xong Sói ca vung tay một cái, thoáng chốc một cái biểu ngữ xuất hiện trước mặt của Trần Nguyên. “Hị hị, nhóc con, nghe Sói ca này nói một câu, tiểu tử ngươi bây giờ tốt nhất vẫn nên tìm một loại đấu kỹ để luyện tập, ngươi cần biết, trên thế giới này ngoài phương pháp tu luyện đấu khí ưu tú, đấu khí hùng hậu ra, còn có một thứ không thể thiếu được, đó chính là đấu kỹ, chỉ có đấu kỹ hoàn mĩ mới có thể khiến thực lực của ngươi hoàn toàn phát huy, thậm chí phát huy vượt ngoài khả năng, vì vậy đấu kỹ không thể thiếu được, ngươi hiện nay đã là đấu giả ba sao rồi, đã có thể đơn giản vận dụng đấu kỹ, tuy không thể thông qua đấu kỹ phát huy toàn bộ sức mạnh, nhưng nếu có đấu kỹ, chí ít có thể phát huy tám mươi phần trăm sức mạnh, đợi ngươi đến trình độ đấu sĩ sẽ càng lợi hại hơn, phát huy một trăm phần trăm sức mạnh, thậm chí nhiều hơn, vì vậy nhóc con à, đấu kỹ không thể thiếu được……” Giọng nói Sói ca bên tai Trần Nguyên không ngừng vang lên, đem đến cho người ta cảm giác như người tiếp thị sản phẩm của kiếp trước, nói lải nhải liên tục không dừng khiến đầu Trần Nguyênhình như phình to thêm chút xíu. “Như vậy ư? Vậy thì … Cần bao nhiêu điểm giao dịch?” Trần Nguyên lúc này động lòng rồi, lời đề nghị này của Sói ca thật sự là rất hấp dẫn, nếu yêu cầu của Sói ca không qua đáng, Trần Nguyên có thể suy nghĩ một chút. -“Hị hị, cái này thì…… Cái này cần phải xem ngươi cần mặt hàng như thế nào…… Ồ, đấu kỹ tốt nhất, năm mươi vạn điểm giao dịch, cộng thêm một bảo thạch nhiệm vụ cấp A, trạng thái tốt nhất có thể vận chuyển năm trăm phần trăm sức mạnh, tuyệt đối rất uy mãnh….. còn về cái thấp nhất…… ồ, 3000 điểm giao dịch, có thể phát huy một trăm phần trăm sức mạnh của người sử dụng…..” Giọng nói của Sói ca giống như một tên gian thương, nghe Trần Nguyên hỏi, tinh thần lập tức tỉnh táo, tràn đấy hưng phấn quảng cáo với Trần Nguyên như vậy. -“3000? Một quyển đấu kỹ bỏ đi mà cần tới 3000 điểm giao dịch? Ta lăn lộn mãi mới kiếm được có 3000 điểm giao dịch, cái này đắt quá không thể mua, đồ rác rưởi đó ta không cần, ta sẽ đợi thêm một thời gian nữa thì ta vẫn có có thể đạt được đấu kỹ giống như vậy.” Trần Nguyên nghe xong câu nói đó lập tức trợn mắt trắng dã, nói thật Trần Nguyên bây giờ chẳng khác gì một con Sói hám của, nghe thấy ba chữ “điểm giao dịch” hai mắt liền phát sáng. -“3000? Một quyển đấu kỹ bỏ đi mà cần tới 3000 điểm giao dịch? Ta lăn lộn mãi mới kiếm được có 3000 điểm giao dịch, cái này đắt quá không thể mua, đồ rác rưởi đó ta không cần, ta sẽ đợi thêm một thời gian nữa thì ta vẫn có có thể đạt được đấu kỹ giống như vậy.” Trần Nguyên nghe xong câu nói đó lập tức trợn mắt trắng dã, nói thật Trần Nguyên bây giờ chẳng khác gì một con Sói hám của, nghe thấy ba chữ “điểm giao dịch” hai mắt liền phát sáng. -“Ồ không….. nhóc con, có lẽ ngươi chưa hiểu rõ, ngươi phải biết, đấu kỹ có lợi cho ngươi, ngươi thật sự không muốn sao?” Không biết tại sao, Sói ca nghe thấy Trần Nguyên không muốn liền lập tức lo lắng, giọng điệu đó, cảm giác đó giống như muốn lập tức lừa Trần Nguyên dốc hết điểm giao dịch cho hắn vậy. Thật là đáng ngờ, thái độ của Sói ca như vậy khiến trong lòng Trần Nguyên càng kiên định về lựa chọn của mình, lắc đầu, khẳng định nói: -“Không cần…… nói không cần là không cần…” -“Như vậy nhé….. ở đây ta có một quyển địa cấp cao giai đấu kỹ “Chiến Quyền”, vốn dĩ yêu cầu, hai vạn điểm giao dịch, cộng thêm hai viên bảo thạch cấp C mới có thể đổi lấy, bây giờ coi như lấy rẻ ngươi một chút, 3000 điểm giao dịch, ta sẽ giao thứ này cho ngươi?” Sói ca nhìn thấy thái độ kiên quyết chết cũng không đổi của Trần Nguyên đập tức có chút lo lắng, vội vàng nói vậy với Trần Nguyên. Loại cảm giác này giống như một tên gian thương sợ khách hàng chạy mất…… cần nhiệt tình bao nhiêu thì nhiệt tình bấy nhiêu. -“Ố, rẻ thế?” Trần Nguyên trố mắt, có chút không tin tưởng vào lỗ tai. -“Đương nhiên, tiểu tử, nói cho ngươi biết, ta đây ngậm đắng nuốt cay như vậy, chỉ có một lần, lần sau không có nữa đâu, ta nói thật, ngươi nhất định phải tin tưởng ta, Chiến quyền này tuyệt đối tốt. Tặng luôn cho ngươi một bộ Huyền cấp cao giai đấu kĩ làm quà luôn.” Giọng nói Sói ca lại lần nữa vang bên tai Bạch Khởi, có vẻ tương đối cấp thiết. -“…………” Thấy Trần Nguyên im lặng Sói ca lại bắt đầu sốt ruột rồi, cấp thiết thúc giục Trần Nguyên nói: -“Nhóc con, nói cho ngươi, Chiến quyền của ta là một thứ tốt, rất lợi hại, lúc Chiến quyền quyền đại thành phối hợp với đấu khí có thể một tay phá núi chặn sông, tung hoành giữa chiến trường, đây là một đấu kỹ tuyệt vời, ta nói cho ngươi biết, kẻ khác muốn có cũng không có được…… Ngươi không nên bỏ lỡ cơ hội…… hơn nữa ngươi chỉ cần đổi lập tức có thể hiểu hết sự ảo diệu trong đó, lập tức luyện thành không phải tốn thời gian, đúng là một việc tốt, đừng do dự nữa, ta nói cho ngươi nghe, ngươi phải hiểu sự chênh lệch về uy lực giữa bốn cấp đấu kỹ Thiên Địa Huyền Hoàng không phải là chút xíu, càng đến cấp cao sự chênh lệch uy lực giữa chúng lại càng lớn, đấu kỹ địa cấp, tu luyện đến đại thành, nếu cùng là cao thủ cấp đấu vương, ngươi có thể lợi hại hơn hắn gấp mười lần, ngươi nói thứ này có chất lượng không?” Nghe xong lời này hai mắt Trần Nguyên phát sáng, thì thào tự nói: Nghe xong lời này hai mắt Trần Nguyên phát sáng, thì thào tự nói: -“ Mười lần? Thêm một Huyền giai cao cấp....... Được …… Ta muốn rồi……” -“Ha ha ha, tốt, không được hối hận.” Sói ca sau khi nghe xong lời này cười ha ha, không đợi Trần Nguyên phản ứng lại liền nói như vậy. Một giây sau Trần Nguyên cảm thấy trong đầu mình dường như xuất hiện thêm rất nhiều thứ, cánh tay khẽ vẫy, Trần Nguyên cảm thấy cơ thể mình hình như rất thích ứng, tâm tùy ý động muốn thử ngay uy lực của bộ quyền pháp nhưng hắn kịp thời tỉnh táo lại, bây giờ đang là lúc nguy hiểm, thân mình đang trong hang cọp, phải biết ẩn nhẫn. Sau khi điều chỉnh lại tư tưởng, Trần Nguyên mở cửa phòng ra, đúng lúc đó nghe thấy có tiếng ầm ĩ bên ngoài, Trần Nguyên liền giả vờ sửng sốt, lập tức chạy tới, lại phát hiện ra không ít nô bộc đang vội vàng gấp gáp chạy ra ngoài, ngay lập tức Trần Nguyên kéo một người nô bộc lại hỏi: -“Xảy ra chuyện gì? Sao các ngươi lại hỗn loạn như vậy?” Nô bộc đó đầu tiên là sửng sốt, sau khi nhìn thấy đó là Trần Nguyên liền trả lời: -“Trần Thắng thiếu gia bị giết rồi, nghe nói là bị đám ăn cướp giết chết.” Nói rồi hắn chạy theo đám nô bộc kia. -“Bị phát hiện ra nhanh thật, xem ra mình phải kín đáo hơn nữa mới được.” Trần Nguyên âm trầm suy nghĩ, hai mắt lấp lóe tinh quang, quay lưng bước về phòng. Số từ: 2168
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương