Nhà Trọ Địa Ngục

Q.30 - Chương 2: Đáp Án Mở Ra (1)



Không gian của Ma Vương giống như lỗ đen, tựa hồ không đem Di Chân hút vào thì sẽ không bỏ qua.

Lý Ẩn liều mạng nắm lấy tay Di Chân, thân thể hắn đã hơn phân nửa hướng tới cái khe bên dưới. Nếu không phải dựa vào 1 khối nham thạch nhô ra ngoài, giờ phút này chỉ sợ hắn và Di Chân đã cùng bị kéo vào không gian nơi của Ma Vương rồi.

Mà đồng thời với lực hấp khổng lồ kia, còn truyền tới 1 cảm giác tất cả ánh sáng đều tan vỡ, trước mắt, chỉ có hắc ám tuyệt đối. Lâm vào trong bóng đêm tuyệt đối tại đây, cho dù chết chỉ sợ cũng không được nghỉ ngơi!

Linh hồn, thân thể... Đều bị hủy diệt!

Đáng sợ đến bực nào? Khủng bố hạng gì đây?

Cái này là Ma Vương. Chưa bao giờ trực tiếp hiện thân, càng không để hộ gia đình tiếp xúc tới, lâm vào trong dị không gian, lấy nội tâm chính mình biến ảo thành thế giới trói buộc bản thân, cuối cùng, trở thành đối tượng săn bắt của Ma Vương.

Ma Vương 50 năm mới xuất hiện 1 lần, đối với hộ gia đình chính là ác mộng. Nhưng cũng bởi vì thế, chỉ cần hoàn thành nó liền có thể rời khỏi nhà trọ.

Ngoại trừ Ma Vương, "Nhà kho" cũng 50 năm xuất hiện 1 lần, đó cũng là 1 dị không gian bên trong nhà trọ, từ vừa mới bắt đầu, dùng đạo cụ hư giả đánh lừa hộ gia đình, đồng thời giấu bên trong ngăn kéo 1 con quỷ, nó sẽ giết hộ gia đình mở ra ngăn kéo ấy rồi chân chính tiến vào nhà trọ. Đối với hộ gia đình, nó cũng là 1 huyết tự khủng bố gần với ma vương.

Còn lần này, là Tử Dạ đã tự tay mở ra ma hộp Pandora không nên mở. Thâm Vũ từ sớm đã từng vẽ ra bức vẽ này, nhưng nàng lại vẽ ra trong đoạn thời gian bị mộng du, bản thân nàng đối với điều này hoàn toàn không biết.

Đó là... sau khi trở về từ huyết tự tại nhà Tinh Thần, Tử Dạ suýt chết trong huyết tự, cũng biết được trí thông minh của mình bị giảm sút, điều này làm nội tâm nàng rất thống khổ, bởi vì... ngày sau nàng không thể nào giúp đỡ Lý Ẩn được nữa.

Ngày đó... Nàng quyết định lần nữa tiến vào nhà kho lựa chọn đạo cụ. Số lần hoàn thành huyết tự càng nhiều, đạo cụ lấy được càng lớn, như vậy nàng mới có thể giúp đỡ Lý Ẩn. Nàng lúc đó cũng không biết, đạo cụ chỉ là thứ dụ dỗ hộ gia đình xa vào bẫy rập, trên thực tế nó mới chính là tử lộ. Mà đáng nhắc tới chính là những đạo cụ kia, vô luận là Âm ti la bàn hày là gì, bản thân nó chỉ là sắt vụn mà thôi, hộ gia đình sử dụng đạo cụ sinh ra hiệu quả nguyền rủa, đều cùng với bản thân đạo cụ không có quan hệ, mà là bản thân "Nhà kho" tác động trực tiếp lên hộ gia đình. Đạo cụ bất quá chỉ là thứ môi giới để gây ra nguyền rủa mà thôi.

Lần cuối cùng Lý Ẩn và Tử Dạ gặp mặt, hiện tại Lý Ẩn nghĩ lại, ký ức hãy còn mới mẻ.

Ngày đó, Tử Dạ thức dậy rất sớm, nàng tự thân xuống bếp làm đồ ăn cho Lý Ẩn, hai người cứ như vậy ngồi cùng nhau ăn bữa sáng.

"Em còn nhớ rõ trước kia anh làm bánh ngọt cho em..." Tử Dạ cười nhạt chỉ vào chén súp hải sản trên bàn, nói: " Nguyên liệu nấu ăn của nhà trọ luôn là loại thượng đẳng, bất quá em không thường xuyên xuống bếp, anh thử ăn xem."

Lý Ẩn nhìn ra được nội tâm Tử Dạ có chút chua xót, nàng vì trí lực hạ xuống mà không thể giúp đỡ được mình được nữa. Mà cái gọi là "Tuỷ não linh " kỳ thật căn bản chỉ là bẫy rập, nguyên nhân chân chính là "Nhà kho" đã cưỡng ép trí lực của Tử Dạ giảm xuống, hơn nữa căn nguyên nguyền rủa này không có khả năng giải trừ, những lời viết trên ngăn tủ trong nhà kho là lời giả dối, nhưng đợi tới khi hộ gia đình phát hiện được điểm này đã quá muộn rồi.

Kỳ thực bản thân "Nhà kho" cũng là 1 không gian bị nguyền rủa đáng sợ. Lại càng không cần nói tới con quỷ bên trong ngăn tủ.

" Rất ngon..." Lúc ấy, Lý Ẩn hoàn toàn không biết gì cả, tâm tình cảm thông với Tử Dạ, uống chén súp hải sản người yêu làm, hắn cảm thấy rất thỏa mãn. Hơn nữa, Tử Dạ có thể nhớ rõ điều này làm hắn rất vui.

Nhân sinh có được hồng nhan như vậy, đàn ông còn đòi hỏi gì thêm nữa?

Sau khi cơm nước xong, Lý Ẩn và Tử Dạ thu dọn bát đũa. Tiếp theo, hắn nói với Tử Dạ: "Mặc kệ như thế nào, em đừng nên buồn phiền. Tình huống lúc đó không phải em có thể khống chế."

"Ân... Em biết rồi." Tử Dạ cười khẽ, sau đó nhẹ nhàng đi tới sau lưng Lý Ẩn, ôm lấy hắn.

" Tử Dạ?"

"Thật tốt... có anh ở đây, có anh ở đây..., đối với em mà nói còn hơn hết thảy. Cám ơn anh, Lý Ẩn... Từ khi bắt đầu tới bây giờ, cảm ơn anh đã ở bên cạnh em."

Tử Dạ nàng cuối cùng cũng chỉ là nữ nhân, cũng hy vọng có nam nhân để dựa vào.

Mà Lý Ẩn đồng dạng cũng rất hạnh phúc, hắn không hề cảm thấy hối hận đã bỏ ra 3 lượt huyết tự cho Tử Dạ.

" Đừng nói những lời cảm ơn..." Lý Ẩn quay người lại, ôm Tử Dạ thật chặt, hắn biết rõ, tương lai có lẽ là 1 kết cục đáng sợ đang chờ đợi, nhưng ít nhất lúc này, trong ngực hắn có Tử Dạ.

" Sẽ sống sót... anh và em sẽ sống sót."

Đây là lời sau cùng Lý Ẩn nói với Tử Dạ. Thế nhưng ... cũng là lần cuối cùng Lý Ẩn nhìn thấy Tử Dạ.

Sau khi trở lại phòng mình, cảm xúc Tử Dạ bành trướng. Nàng lập tức lấy thẻ thông hành, tiến vào nhà kho. Nhìn 4 dãy tủ, cuối cùng nàng lựa chọn 1 loại đạo cụ nào đó, đưa ra quyết định.

" Lần này xem những đạo cụ này đi."

Đứng trước dãy tủ, nàng chọn trúng 1 loại đạo cụ tên là "Gáy nói mớ". Nhưng bên trong kho hàng của nàng, trong ngăn kéo " Gáy nói mớ" để không phải đạo cụ, mà là...

Lúc ấy trong lòng Tử Dạ tràn đầy suy tính, chính là muốn trợ giúp Lý Ẩn. Đạo cụ này nàng chưa từng mở ra, lần này thành công chấp hành huyết tự, nàng tự nhiên đủ khả năng xem xét.

Đem ngăn kéo nhẹ nhàng mở ra. Nhưng còn chưa kịp suy nghĩ, 1 cánh tay trắng bệch thò ra, bóp lấy cổ nàng!

Trong 1 chớp mắt đó, đầu óc Tử Dạ trống rỗng!

Cái này... Chuyện gì vậy? Không... Không có khả năng!

Nhưng nàng chưa kịp suy tư, thân thể đã bị kéo vào bên trong ngăn tủ, cánh cửa ngăn tủ đóng sầm lại.

Trong khoảng khắc bị kéo vào trong ngăn tủ nàng rốt cục hiểu được, nàng phải chết rồi. Nàng rốt cuộc không thể còn sống gặp mặt Lý Ẩn rồi!

Tử Dạ trước khi chết còn chưa kịp kêu lên 1 tiếng, cứ như vậy rời bỏ thế gian. Chớp mắt trước khi chết, trong tâm niệm của nàng chỉ có Lý Ẩn.

Tiếp theo, ngăn kéo lại lần nữa mở ra. Con quỷ bên trong ngăn kéo bước ra, biến thành bộ dạng của Tử Dạ! Sau đó, thông qua lỗ đen trở về phòng 403. Đồng thời, cũng bởi vì nó bước ra khỏi nhà kho, mảnh vỡ khế ước thứ 5 đã nằm trong tay nó.

Ác linh nhà kho có trí nhớ hoàn hảo của Tử Dạ, tích cách và cả tình yêu của nàng với Lý Ẩn... cũng có thể hoàn toàn ngụy trang không để bất luận kẻ nào nhìn ra chút mánh khóe.

Mà Tử Dạ cứ như vậy vĩnh viễn chết bên trong tủ chén. Sau khi ác linh nhà kho ra ngoài biến thành hình dạng của nàng, nhà kho cũng sụp đổ, hơn nữa tất cả đạo cụ đều biến mất. Không gian nhà kho đã không còn, đạo cụ với tư cách môi giới nguyền rủa tất nhiên cũng không còn.

Tử Dạ đã khởi động tử lộ của 1 huyết tự có trình độ khủng bố gần với Ma Vương huyết tự! Mà nàng, cuối cùng vĩnh viễn biến mất trên thế gian này.

Ác linh biến thành nàng, rốt cục bước chân vào nhà trọ, nơi quỷ hồn không thể tiến vào!

Hộ gia đình không ai biết chuyện này. Lý Ẩn cũng giống vậy. Hắn không hề nhìn ra chút sơ hở, thậm chí không biết Tử Dạ chân chính đã chết.

Dù sao, sự ngụy trang của ác linh nhà kho quá mức hoàn hảo. Mỗi 1 nụ cười hay 1 cái nhăn mày, vô luận thần thái hay là tính cách, hoàn toàn giống như đúc Tử Dạ. Lý Ẩn mặc dù có tình cảm thắm thiết với Tử dạ, đối với nàng hiểu rất rõ nhưng cũng không thể phân biệt.

Bất quá, lúc đó tuy ác linh nhà kho đã được thả ra, nhưng nhà trọ đối với nó vẫn có hạn chế tồn tại, trong thời gian ngắn không thể ra tay giết hộ gia đình. Đương nhiên, không giết hộ gia đình, không có nghĩa ở bên ngoài nhà trọ không thể giết người khác.

Lý Ẩn giả là dùng những phần thi thể của những người bên ngoài nhà trọ tạo thành đấy. Đương nhiên, Lý Ẩn giả và ác linh nhà kho là 2 thân thể hoàn toàn khác biệt, không phải là phân thân của ác linh nhà kho. Như vậy là trong nhà trọ có tới 2 con quỷ. Đây cũng là hạn chế của nhà trọ, ác linh nhà kho chỉ có thể tạo ra 1 con quỷ. Nếu không, không hạn chế, chẳng phải trong nhà trọ nơi nơi là quỷ rồi sao?

Mà Lý Ẩn giả sau khi được tạo ra vẫn luôn luôn đặt bên trong lỗ đen, khi nào cần mới lấy ra.

Mà ngày thứ 2 sau khi tạo ra Lý Ẩn... Lúc ấy là trước khi bắt đầu huyết tự của Nghiêm Lang và Thiên Tịch Nguyệt.

Bởi vì để biết rõ tình huống cụ thể của 2 người, Lý Ẩn cho rằng hỏi thăm Di Chân có thể có chút manh mối. Dù sao hắn biết trong 4 năm đại học, Di Chân và Tịch Nguyệt có mối quan hệ rất tốt hơn nữa còn ở chung phòng, như vậy nàng khẳng định biết được vài manh mối. Sau khi cân nhắc, hắn quyết định đi tìm Di Chân.

Mà Di Chân khi đó đã chuyển ra khỏi nhà Tâm Hồ, 1 mình thuê 1 căn phòng giá rẻ. Lý Ẩn hỏi được địa chỉ của nàng từ Lâm Tâm Hồ, vì vậy liền tới đó gặp nàng. (quyển 18)

Di Chân lúc ấy cũng đang muốn giúp 2 vợ chồng Nghiêm Lang Tịch Nguyệt, đồng thời vẫn bảo trì liên hệ với Thâm Vũ.

Giữa trưa, nàng đang trong phòng đọc tác phẩm 《 viên đạn bay qua 》, là 1 tác phẩm đề tài quân sự do Lý Ẩn sáng tác. Bút danh của hắn tên là "Mười lần huyết tự" làm nàng nghĩ rằng, có phải Di Thiên nói cho Lý Ẩn biết chuyện tình về nhà trọ hay không.

Thời điểm chuẩn bị ăn cơm trưa thì Lý Ẩn tới nhà.

Lúc mở cửa nhìn thấy Lý Ẩn đứng bên ngoài, Di Chân phi thường kinh ngạc.

"Học trưởng? Ngươi làm sao biết ta chuyển tới nơi này?"

"Tâm Hồ nói cho ta biết. Như thế nào, không mời ta vào sao?"

Lý Ẩn bước vào phòng, liền nhìn thấy cuốn sách 《 viên đạn bay qua 》 đặt trên bàn.

" Ngươi đang đọc sách của ta?" Lý Ẩn tuy rằng có chút kinh ngạc nhưng không cảm thấy kỳ quái.

"Ân, đúng vậy, học trưởng. Sách của ngươi viết rất không tệ." Di Chân rót cho Lý Ẩn 1 chén trà, sau đó quan sát Lý Ẩn. Nàng muốn biết, nếu như là Di Thiên nói cho hắn biết chân tướng, như vậy để hắn chú ý tới lúc mình phát hiện ra bút danh, phải làm như thế nào đây?

Lý Ẩn sau khi ngồi xuống, ý định hỏi thăm sự tình về Tịch Nguyệt, nhưng nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào.

Ngay lúc đó, Di Chân cảm giác ánh mắt Lý Ẩn có chút không phù hợp. Thế nhưng không phù hợp ở nơi nào lại không thể nói rõ. Bất quá, về sau, nàng mới ý thức được, là vì Lý Ẩn được ma luyện trong nhà trọ đã 2 năm, trở nên càng thêm vững vàng và thành thục hơn, càng thêm lội liễm, càng thêm hàm xúc so với khi xưa.

Kế tiếp, Lý Ẩn mở miệng: "Di Chân... Ta muốn hỏi ngươi 1 chuyện..."

"Học trưởng, ta cũng có chuyện muốn hỏi ngươi " Di Chân mở miệng nói: "Ngươi, có thể nói cho ta biết không?"

Nếu như Lý Ẩn thật sự biết về nhà trọ, như vậy mình không cần phải giả bộ dáng cái gì cũng không biết. Huống chi, Di Thiên vì sao lại nói chuyện này cho Lý Ẩn, nàng cũng muốn biết lý do. Di Thiên có phải đang giấu diếm 1 điều gì đó?

"Mười lần huyết tự, " Di Chân chỉ vào bút danh trên cuốn sách hỏi: " Bút danh này, ngươi làm sao nghĩ ra vậy? Học trưởng?"

"Cái này..." Lý Ẩn đương nhiên không thể nói ra chân tướng, nhưng còn chưa đợi hắn mở miệng, hắn liền nghe được 1 câu nói thật khó tin.

" Di Thiên đem chuyện tình về nhà trọ nói cho ngươi biết sao? Lấy bút danh là 'Mười lần huyết tự " ta không cho rằng đây là 1 sự trùng hợp."

Giống như sấm sét giữa trời quang, Lý Ẩn kinh hãi vạn phần nhìn Di Chân trước mắt, câu nói vừa rồi của nàng cứ quanh quẩn bồi hồi trong đầu hắn, ý tứ kia phi thường rõ ràng.

"Ngươi biết chuyện về nhà trọ sao? Ngươi và Di Thiên cũng biết chuyện về nhà trọ sao? Chấp hành mười lần huyết tự mới có khả năng rời khỏi nhà trọ khủng bố đó?"

"Đúng vậy. Thế nhưng... không phải là Di Thiên nói cho ngươi biết sao, học trưởng?" Di Chân dường như chưa nhận ra được điều gì, bỗng lập tức, 1 suy đoán khủng bố trào lên trong lòng nàng.

Chẳng lẽ... Không, không có khả năng!

"Ngươi và Di Thiên làm sao biết chuyện về nhà trọ và 10 lần huyết tự?" Lý Ẩn nắm chặt cuốn sách, vội vàng truy hỏi: "Các ngươi đến tột cùng làm sao mà biết được?"

"Học trưởng!" Di Chân lúc này cảm thấy thật sự sợ hãi. Coi như là mười lần huyết tự cũng không làm nàng có cảm xúc như bây giờ!

Lý Ẩn đối với nàng mà nói, còn ý nghĩa hơn cả tánh mạnh của chính nàng!

Nàng làm sao có thể tiếp nhận được sự thật khủng bố như vậy đây!

"Chẳng lẽ... Học trưởng, chẳng lẽ ngươi đã tiến vào rồi? Cái nhà trọ kia, ngươi đã vào rồi hả?

Làm sao có thể trùng hợp như vậy!

Di Chân căn bản không thể tin được điểm này, nhà trọ nằm gần ngoại thành thành phố, loại địa phương đó bình thường ai muốn tới? Hơn nữa, làm sao lại trùng hợp, học trưởng cũng biến thành 1 hộ gia đình?

Nhưng sắc mặt Lý Ẩn ngưng trọng làm nội tâm Di Chân chìm xuống.

Chuyện tình hoang đường như vậy lại thật sự xảy ra!

"Nói cho ta biết, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì ngươi biết tới sự tồn tại của nó?" Lý Ẩn truy hỏi, hắn thực sự không thể tin lại có chuyện như vậy!

Sau đó, Di Chân ở trước mặt Lý Ẩn nói hết tất cả chân tướng.

Nghe xong hết thảy, Lý Ẩn quả thực không thể nào tin được. Nguyên lai... từ sớm trước kia, hắn đã cùng hộ gia đình trong nhà trọ gặp mặt? Kể từ đó, chính mình và nhà trọ này, chẳng phải là 1 phen nghiệt duyên? Hay là nói, cái thành phố này quá nhỏ rồi hả?

Mà Di Chân bị đả kích xa xa còn hơn Lý Ẩn.

Lý Ẩn đã trở thành hộ gia đình? Cũng giống như mình là 1 hộ gia đình? Gặp phải tuyệt cảnh 10 lần huyết tự?

"Lần thứ bao nhiêu?" Di Chân tiến lên nắm lấy cánh tay Lý Ẩn, 2 mắt lộ ra thần sắc khẩn trương và lo lắng: "Ngươi đã tới lần huyết tự thứ mấy rồi hả? Đã trên 5 lần chưa?"

"Ta... lần thứ năm huyết tự, vừa mới tuyên bố."

Lý Ẩn đương nhiên không thể nói cho Di Chân biết, hắn đã làm mất ba lượt huyết tự.

"Mới vừa tới lần thứ 5? Nói cho ta biết, học trưởng, tất cả là như thế nào? Nói cho ta biết, cầu ngươi nói cho ta biết..."

Một khắc này, Lý Ẩn chính thức cảm nhận được sâu sắc tình cảm Di Chân dành cho hắn mãnh liệt như thế nào. Trong nội tâm than tiếc 1 tiếng, nói: "Ngươi đừng có gấp, ta bây giờ là Lầu trưởng nhà trọ. Tuy huyết tự rất khó khăn, nhưng ta vẫn có thể chống đỡ được tới ngày hôm nay..."

Cuối cùng, Di Chân phải rất vất vả mới có thể bình tĩnh lại được. Mà Lý Ẩn, đem tất cả chân tướng nói ra
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...