Nhan Nhan, Mình Yêu Cậu
Chương 63
Tạ tiểu quỷ nhạy cảm nhận thấy rằng có vẻ Hồ Triết Huy đã sẵn an bài một tiết mục đặc biệt nào đó, chẳng qua là ngại mình làm bóng đèn cho nên chưa thực hiện được! Cậu cảm thấy mình đi theo Vệ Tịch Nhan là quyết định vô cùng đúng đắn, mặc dù vẻ mặt Vệ Tịch Nhan hình như không tốt lắm. . ."Nhan Nhan, cậu nghĩ hắn biết được quan hệ hai đứa mình chứ?" Về đến nhà, Tạ tiểu quỷ nhớ lại vừa rồi sắp lên xe trở về, bộ dáng Hồ Triết Huy lưu luyến không rời khiến cậu nổi cả gai ốc."Nếu biết được không phải cậu sẽ đắc ý sao? Chẳng may hắn biết, nói lại cho ba mẹ mình bên Anh quốc, vậy cậu chờ đưa mình ra phi trường <sân bay> đi!" Vệ Tịch Nhan lạnh lùng nhướng mày, rất bất mãn với biểu hiện của Tạ tiểu quỷ, chẳng những phá hư bầu không khí mà còn khiến người ta nghi ngờ!"Hắc hắc, nói đến đây . . . cái kia. . . Nhan Nhan, mình có chuyện cần thương lượng. . ." Tạ tiểu quỷ liếm môi, biết vâng lời ngồi ngay ngắn trên ghế, hai tay đặt ngang đầu gối, làm ra vẻ biết điều."Nói đi!" Bản mặt thật nham hiểm, chắc chắn có âm mưu. Vệ Tịch Nhan trả lời có lệ."Bắt đầu từ nay cậu phụ đạo mình tiếng Anh đi. . ., sau đó mình cùng đi với cậu!""Không được!" Vệ Tịch Nhan lập tức từ chối không chút do dự, thật ra tách ra một thời gian cũng là khảo nghiệm tình yêu giữa hai người, huống chi chính nàng cũng biết, tình cảm không dễ dàng kiên định như tưởng tượng! Vệ Tịch Nhan mong muốn Tạ tiểu quỷ có công việc, lương ăn đàng hoàng, suy nghĩ chính chắn hơn và hơn hết phải có trách nhiệm."Hiên Hiên, cậu muốn sau này làm cảnh sát thật sao? Tốt nghiệp trung học xong mình đi Anh, lúc đó cậu vẫn cứ học tập, chờ chúng ta hoàn thành tất cả bài vở, có sự nghiệp của riêng mình, đến lúc hai ta sẽ bên nhau, cho dù có bị phản đối đi chăng nữa chúng ta đều sẽ vượt qua. Được chứ?"Nhưng là. . . Mình không muốn rời xa cậu.” Quan trọng là nước Anh xa như vậy, còn có tên Hồ Triết Huy mê gái kia, không giữ Nhan Nhan một bên rất nguy hiểm a, làm sao cậu yên tâm được a!"Đứa ngốc. . .! Mình cũng thế, nhưng chuyện này không thể không xảy ra, chúng ta vẫn là chờ đợi nhau, rất nhanh sẽ qua thôi" Vệ Tịch Nhan kéo Tạ tiểu quỷ vào lòng, nhẹ vỗ tóc cậu, trong lòng nhàn nhạt bức rứt. . ."Nếu cả hai người đều không nỡ, vậy cần gì phải tách ra?" Tạ tiểu quỷ rầu rĩ hỏi, ôm lấy thắt lưng Vệ Tịch Nhan thật chặc, cậu nhẹ nhấc lên, tư thế hai người liền thay đổi, Vệ Tịch Nhan ngồi trên đùi Tạ tiểu quỷ."Đừng nhắc đến vấn đề này nữa, được không? Mình sẽ khổ sở. . ." Vệ Tịch Nhan cũng không phản kháng, thuận thế dựa vào vai Tạ tiểu quỷ, hít thở chỉ toàn mùi vị Tạ tiểu quỷ, tự hồ chỉ có như vậy nàng mới trở về làm chân chính Vệ Tịch Nhan, không cần nghĩ nhiều, sảng khoái vui vẻ!Tạ tiểu quỷ thở dài, mơ màng nhìn TV chưa mở, bỗng nhiên có ý tưởng đột phát, "Nhan Nhan, chúng mình đi du lịch đi!"". . . Ừ!" Trước khi xa nhau, du lịch có lẽ là lựa chọn đúng, ít nhất có thể hòa tan loại không khí trầm muộn này, sẽ không thời thời khắc khắc nhớ đến việc phải xa cậu. . .Câu trả lời ngoài dự liệu, Tạ tiểu quỷ lập tức mở Notebook ra tìm địa điểm du lịch, Vệ Tịch Nhan bận rộn gọi điện thoại tới trường xin nghĩ."Nơi này nè, phong cảnh đẹp quá, chúng ta đi đảo Hải Nam đi!" Cuối cùng Tạ tiểu quỷ cũng chọn được."Trời xanh mây trắng nước thanh cát mịn, du khách đánh giá cũng cao! Vậy cậu đặt vé máy bay đi, mình thu dọn đồ đạt, sáng sớm mai lên đường, không thành vấn đề chứ?" Vệ Tịch Nhan hỏi Tạ tiểu quỷ.Tạ tiểu quỷ cười sáng lạn: "No problem!"Vì là mùa vắng khách nên vé máy bay và phòng khách sạn cũng không quá đắt, từ sáng sớm hai người đã khởi hành đi đảo Hải Nam! Vì đêm trước quá hưng phấn nên hai người mất ngủ trầm trọng, cho nên lên máy bay liền ngủ say, lấy sức chuẩn bị cho cuộc du ngoạn phía trước!"Khách sạn Kim Phượng Hoàng" 4 sao, tọa lạc tại vùng náo nhiệt đảo Hải Nam, cách trung tâm chợ 1km, gần biển, giao thông tương đối thuận lợi! Tạ tiểu quỷ cố ý đặt "Phòng tình nhân", không gian rộng rãi thoáng đãng, vừa bước vào liền thấy TV cỡ lớn đặt trước ghế sofa, nguyên bộ gia cụ màu trắng cũng rất tao nhã, giường Kingsize mềm mại êm ái, bốn người nằm cũng không thành vấn đề. Tạ tiểu quỷ âm thầm khen quả thật không hỗ là “Phòng tình nhân”.Để hành lý xuống, hai người quyết định ra ngoài đi dạo một chút, hít thở không khí trong lành! Dọc bờ biển, có nhiều khách sạn khang trang đẹp đẽ, ven đường có bán hàng lưu niệm và các loại nước uống đủ màu sắc mới lạ. Đảo có rất nhiều cây dừa, sóng biển tràn đến tận gốc cây.Đại khái khoảng 4h chiều, hai người trở lại khách sạn, Vệ Tịch Nhan tắm, Tạ tiểu quỷ lên sân thượng quan sát biển đẹp vào náo nhiệt. Nơi này chỉ có cậu cùng Vệ Tịch Nhan, thật tốt !Chốc lát chiều đêm đã đến, một trận buồn ngủ đánh úp đến, Tạ tiểu quỷ trở lại phòng đóng cửa lại, rủ rèm cửa sổ xuống, không quan tâm áo quần bẩn đã nhào lên giường ngủ an ổn. Có lẽ là không khí quá tươi đẹp, giường chăn quá mềm mại, thân thể Tạ tiểu quỷ dần dần thả lỏng, mi mắt dần khép lại. . .Vệ Tịch Nhan ra khỏi phòng tắm thấy Tạ tiểu quỷ ngủ rất trầm, thật sự không đành lòng đánh thức cậu, nhưng nàng không thể chịu được ngủ cùng người bẩn, đấu tranh nội tâm một hồi, Vệ Tịch Nhan vẫn là lung lay thân thể Tạ tiểu."Hiên Hiên, tỉnh ~~~" nhẹ lay động, không có phản ứng, Vệ Tịch Nhan càng lay mạnh hơn, người kia vẫn ngủ say như heo, Vệ Tịch Nhan thở dài, cúi người thì thầm vào tai cậu: "Hiên Hiên, cậu như vậy. . . có phải muốn mình cởi quần áo tắm dùm không. . . ?"Tạ tiểu quỷ mơ mơ màng màng khẽ hừ một tiếng, "Ưm. . . ân. . ."Vệ Tịch Nhan thật sự bất đắc dĩ, không ngờ có người da mặt dày như vậy! Nàng la lớn vào tai Tạ tiểu quỷ, "Nếu cậu không đứng dậy, mình liền qua phòng khác đó!"Tạ tiểu quỷ bị giọng nói lớn đánh thức, kinh hãi nhìn Vệ Tịch Nhan, đồng thời lấy tay vỗ ngực, bất mãn địa bỉu môi, "Nhan Nhan, cậu hù mình . . .""Nếu không thì sao cậu tĩnh được?!""Hả? Mình thiếu chút nữa bị cậu hù đến tăng huyết áp, nếu vậy sau này ai yêu cậu a!" Tạ tiểu quỷ nói, lại phát hiện mặt Vệ Tịch Nhan đỏ ửng, lo lắng sờ cái trán nàng, "Sao thế?" Có phải nhiệt độ trong phòng quá cao?"Không có gì, cậu nhanh đi tắm. . ." Vệ Tịch Nhan chỉ chải tóc, không nhìn tới vẻ mặt vô tội của Tạ tiểu quỷ, biết rõ nàng là vô tâm, không phải ý tứ kia, nhưng là chính nàng vẫn thẹn thùng đỏ mặt. . ."Thật không?" Tạ tiểu quỷ hồ nghi hỏi, không có chuyện gì sao mặt lại đỏ dữ?"Đã nói không rồi mà! Dài dòng!" Vệ Tịch Nhan chui vào chăn, dùng đưa lưng về phía Tạ tiểu quỷ, tức giận nói."Nha. . . Vậy mình đây đi tắm . . ." Tạ tiểu quỷ thấy thế, duỗi người bước xuống giường tìm remote máy điều hòa hạ thêm vài nấc nhiệt độ xong cậu mới chậm rãi vào phòng tắm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương