Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân
Chương 8: Là Đẹp Nhưng Không Tục
Tống Phát tiến tới, hữu hảo: "Trương đạo diễn, chuyện scandal ngươi cũng hiểu hơn ai hết. Mục Kỳ dù có nát thế nào cũng rất có quy tắc, tin chắc đạo diễn cũng sáng suốt nhìn ra vấn đề!" Dù rằng scandal thì rất có ích trong việc PR phim, có thể tạo đột hot. Nhưng scandal sàm sỡ thì khác, nó liên quan tới vấn đề đạo đức, mà scandal của Sơ Mục Kỳ lại là lợi dụng với bạn diễn Omega, không khéo là cả đoàn phim bị sờ gáy ngay. Trương Hồng Thạch đương nhiên biết chuyện này không đơn giản, nhưng thu xếp ổn thỏa ra sao thì tạm thời chưa có cách. "Ý Tống quản lý là gì?" Tống Phát cười càng tươi rói: "Trương đạo diễn đừng vội, sau khi quay xong chúng ta ngồi xuống cùng nhau nói chuyện, hảo hảo nói chuyện, tin chắc sẽ có câu trả lời thỏa đáng!" Nhìn thấy Tống Phát bên kia ân cần thảo luận với Trương đạo diễn, Tần Tiểu Lộ cười khảy, chuyện đã đến nước này bưng bít thế nào cũng không được đâu, chỉ trừ một cách... Nhìn về Sơ Mục Kỳ đang tạo hình ở xa, Tần Tiểu Lộ dâng lên si mê trong mắt không che giấu. . đam mỹ hài[Phù Hoa] là một bộ phim cổ trang, lấy bối cảnh cung đấu. Vậy nên rất nhanh diễn viên đến tạo hình đều được trang điểm và vận cổ trang chuẩn bị diễn, khắp phim trường dâng lên cỗ không khí hào hoa cẩm tú. Kịch bản bộ phim cung đấu có một chút yếu tố xuyên không, nữ chính xuyên không từ thời hiện đại về quá khứ, đem theo tinh hoa văn minh thế kỉ mới phò trợ nam chính lên ngôi vua, xen lẫn tình tiết tấu hài mới lạ. Sơ Mục Kỳ ở đoàn phim cũng không đóng vai chính, mà là vai một hoa hoa tiểu thư, bẩm sinh trêu hoa ghẹo nguyệt, xem thanh lâu kĩ viện là nhà. Tuy nhiên đó chỉ là vỏ bọc ngoài, bên trong chính là vai Boss phản diện lớn nhất của bộ phim. Giấu sau lớp vỏ hoàn khố phế vật chính là một người âm u tàn bạo. Trước giờ Sơ Mục Kỳ đều đóng các vai thần tượng học đường hoặc là vương gia thâm tình, cũng đôi khi là ngốc bạch ngọt mối tình đầu các thứ, đều là vai diễn nhuốm màu hồng phấn xinh đẹp, câu lấy không ít fan. Nhưng như vậy không khỏi quá một màu. Lần này Thiên Kiêu chi mạnh, tranh vai trong [Phù Hoa] nhằm đổi mới hình tượng cho Sơ Mục Kỳ. Sơ Mục Kỳ vén phòng thay trang phục tiến ra, trên thân đã thay đổi bộ cổ phục màu tím thêu lá trúc bạc, vạt áo hoa văn tinh mỹ, đai lưng giắt ngọc bội xanh lam, tóc chải ngọc quan, bỏ lơi vài sợi tóc trước trán, tay cầm theo chiết phiến. Nhếch môi cười bất cần đời, dáng vẻ lông bông vô cùng, điển hình của hoàn khố tiểu thư phiên bản cổ đại ra đời. Sơ Mục Kỳ hôm nay như cắn thuốc, rất phấn khởi đi đến chỗ đạo diễn, trên đường đi vẫn không thiếu nhìn đông nhìn tây tìm kiếm. Dù biết rằng kẻ nào đó một khi đã ngụy trang liền sẽ khó mà tìm được, nhưng biết được đối phương ở đây, tâm tình Sơ Mục Kỳ liền không tệ. "Đạo diễn! Ta chuẩn bị xong rồi, bao giờ thì quay được?" Sơ Mục Kỳ phe phẩy chiết phiến, cười tà với Trương đạo diễn. Trương đạo diễn: "..." Con hàng này chơi đồ à? Thấy Sơ Mục Kỳ hiếm khi nghiêm túc như vậy, Trương đạo diễn dĩ nhiên vui mừng: "Một lát, một lát. Đợi xem Tiểu Lộ tạo hình đã xong chưa đã. Mục Kỳ hôm nay có vẻ tinh thần không tệ nhỉ?" Sơ Mục Kỳ sờ mặt mình, cười đến quá phận: "Ha ha, biết làm sao được, quay sớm xong sớm, gia đây còn bận đi kĩ viện!" Câu thoại kinh điển của vai diễn chọc cả đoàn phim cười lớn. Không thể phủ nhận chuyện tác phong khinh người của Sơ Mục Kỳ, bất quá về phần diện mạo thì càng không thể phủ nhận là đẹp đẽ hiếm ai bì kịp. Sau khi tạo hình xong, Sơ Mục Kỳ ngả ngớn cười một cái, liền có thể câu lấy không ít trái tim phái yếu, làm người ta hai chân đều mềm đi được. Không khỏi sản sinh hoài nghi, một người như Sơ Mục Kỳ, cần gì phải giở trò sàm sỡ, với giá trị nhan của bản thân tùy tiện cười một cái thì người ta đã thi nhau đổ rầm rầm rồi đâu! Cảnh quay sáng nay rất đơn giản. Chỉ là hoa hoa tiểu thư dạo thanh lâu, vừa hay thanh lâu có một hoa khôi mới đến, vũ kĩ tuyệt sắc, chỉ ngắn ngủi một đoạn múa đã khiến hoa hoa tiểu thư nhìn trúng, lập tức không tiếc bỏ thiên kim đòi mua đêm đầu của hoa khôi, hoa khôi lại khước từ. Thực ra cảnh này trước kia cũng diễn rồi, nhưng vũ kĩ của Tần Tiểu Lộ quá nát, NG hơn mười lần cũng không múa ra được thần thái Trương đạo diễn mong muốn, nên đã cho nàng ta một tuần để tập dợt lại. Sau đó đùn cảnh quay 'hoa hoa tiểu thư chịu không được chối từ, cố tình xông vào khuê phòng hoa khôi, giở trò trêu ghẹo' lên trước. Cũng chính là cảnh đó Tần Tiểu Lộ đang quay thì hét thảm, bỏ chạy khỏi phim trường, hôm sau liền đăng bài tố cáo Sơ Mục Kỳ sàm sỡ. Ặc, về phần cảnh quay thì đúng là yêu cầu sàm sỡ thật... Thực tế cảnh quay sáng nay rất đơn giản, nhưng cả đoàn phim đã chuẩn bị chiến đấu dài hạn. Mâu thuẫn giữa Sơ Mục Kỳ và Tần Tiểu Lộ đã rõ ràng như ban ngày, lại phải diễn vai cp tương thân tương ái... cái này đúng là làm khó lẫn nhau. Trương Hồng Thạch cũng đã sẵn sàng tinh thần cho tình huống xấu nhất xảy ra. ... Cảnh thứ 19: Hoa hoa tiểu thư nhìn trúng hoa khôi. Hoa hoa tiểu thư Lưu Tĩnh Mạn hôm nay tâm tình không tệ, ngồi giữa một bầy oanh yến nam có nữ có, vừa uống rượu vừa ngả ngớn trêu ghẹo, cười nói huyên náo, không khí dung tục và thác loạn. Trên vũ đài bức sa mảnh mỏng từ từ vén ra, Lưu Tĩnh Mạn nheo đôi mắt khước rượu nhìn lên. Chỉ thấy một bóng đỏ như lửa xuất hiện. Hoa khôi A Kiều lần đầu hiển lộ trước quan khách. Tay cầm cung phiến hải đường, dáng đi yểu điệu thướt tha, con ngươi ướt đẫm nhiếp hồn đảo quanh một vòng. ... Tần Tiểu Lộ giá trị nhan chính là không tệ, nhưng nhìn vào máy quay Trương đạo diễn lại không quá hài lòng, chau mày muốn hô cắt, nhưng rồi lại nhịn xuống. Ai cũng biết việc casting vai hoa khôi A Kiều là một sự thất bại. Người ngoài cứ nghĩ hoa khôi A Kiều sẽ là một vai diễn dung tục và chỉ lấy quyến rũ là chính, nhưng một tay biên kịch dàn dựng, A Kiều lại là mối tình đầu thật lòng của Boss phản diện Lưu Tĩnh Mạn, là nhân tố quyết định Lưu Tĩnh Mạn tâm tư vặn vẹo biến thái. Nếu đơn giản là một kỹ nữ, thì đâu còn gì là chiều sâu? Ở A Kiều phải có thứ gì mà tất cả những hoa khôi khác không có, khiến Lưu Tĩnh Mạn thương yêu thật lòng, sau khi A Kiều chết, Lưu Tĩnh Mạn liền bất chấp thủ đoạn, trả thù nam nữ chính? A Kiều thân là kỹ nữ, nhưng cốt sâu vai diễn biên kịch đã nói qua với đạo diễn, chính là: thanh thủy xuất phù dung. Chính vì một câu này của biên kịch, Trương đạo diễn đi casting hơn một tháng cũng không tìm ra được người tương ứng, cuối cùng đành chọn người có biểu hiện tạm ổn nhất trong một đám diễn viên cố diễn vai kỹ nữ, Tần Tiểu Lộ. Tần Tiểu Lộ nhan sắc không tệ, xuất thân chính quy, là người của Thịnh Đức, nhân khí đang lên cao. Đây đều là những tiêu chuẩn khuôn sáo, còn thực tế cái hồn diễn viên A Kiều Trương đạo diễn vẫn chưa tìm được. Nhưng [Phù Hoa] phải kịp đóng máy công chiếu để tranh giải Ức Kim cuối năm, cho nên Trương đạo diễn đành chịu đầu hàng số phận. Chung quy, tiếc nuối nhất của ông chính là không tìm được A Kiều của [Phù Hoa]. Kỷ Miên đứng bên ngoài quan sát, lắc đầu. Cảnh này 100% NG. Quả nhiên chỉ sau đó, dưới ống kính Lưu Tĩnh Mạn đang trái ôm phải ấp lộ ra vẻ chán ghét, không tiếp tục nhìn hoa khôi A Kiều nữa. "Cắt!" Đoàn làm phim khẩn trương. Trương đạo diễn tâm bình khí hòa nói chuyện với Sơ Mục Kỳ: "Mục Kỳ, chú ý ánh mắt ngươi, phải biểu lộ ra hứng thú với A Kiều, không thể vừa nhìn một cái đã quay đi như vậy!" Sơ Mục Kỳ là một con khổng tước cao ngạo, lại chân truyền nóng tính của lửng mật. Bực bội đáp trả: "Đạo diễn, ngươi chắc sẽ si mê hứng thú với mặt hàng này?" Sắc mặt Tần Tiểu Lộ tức thì khó coi. Quần chúng đã quá quen Sơ Mục Kỳ nói chuyện không nể nang ai. Quản lý Tần Tiểu Lộ nổi giận: "Sơ tiểu thư, ăn có thể ăn bậy nói không thể nói bậy, Tiểu Lộ nhà bọn ta dù sao cũng lọt vào top 10 gương mặt nổi bật nhất làng giải trí! Ngươi đừng có ỷ thế hiếp người quá đáng!" Sơ Mục Kỳ tức thì nổi nóng đứng dậy: "Ta nói sai sao? A Kiều yêu cầu là diễm nhưng không tục, có giỏi thì xem lại cảnh vừa rồi đi, A Kiều trong khung ảnh có chút khí thế nào là đẹp không, đẹp là đẹp một cách bất dung hồng trần, ngươi hiểu khong hả? Còn đẹp của Tần Tiểu Lộ vừa thể hiện có khác gì những hoa khôi bình thường khác. Nếu đã vậy có điểm gì mà muốn Lưu Tĩnh Mạn si mê?" Sơ Mục Kỳ nói không sai. Lưu Tĩnh Mạn từ năm mười ba tuổi đã xem thanh lâu là nhà, dạng gì mỹ nhân chưa thấy quá, A Kiều dưới thể hiện của Tần Tiểu Lộ có điểm gì nổi bật mà đòi vào được mắt nàng? Không phải quá miễn cưỡng hay sao? Quản lý Tần Tiểu Lộ cười lạnh, lớn giọng: "Đừng có ngụy biện! Ta thấy Sơ tiểu thư là đang thẹn quá hóa giận chuyện xấu của mình bị tố cáo công khai mà thôi! Ngươi muốn mượn chuyện này hạ thấp Tiểu Lộ nhằm tẩy trắng cho mình! Ta không ngờ trên đời lại còn có loại Alpha cặn bã như ngươi, đối xử với một Omega như vậy mà được sao?" Bóng gió là: Sơ Mục Kỳ đang cố tình gây sự, nhằm thể hiện Tần Tiểu Lộ không vào được mắt mình, phủ nhận chuyện sàm sỡ. Đồng thời gán luôn Sơ Mục Kỳ cái danh tra Alpha. Chiêu này của quản lý đủ độc, lập tức người người đều ánh mắt bất thiện nhìn Sơ Mục Kỳ. Cứ cho là con gái Vũ Ảnh hậu thì thế nào, ở đoàn làm phim thì nghệ sĩ nào cũng là nghệ sĩ, hành vi quấy vũng nước đục, để scandal bản thân kéo vào diễn xuất thế này đúng là kích nộ quần chúng. Kỷ Miên không khỏi quan sát vị quản lý của Tần Tiểu Lộ nhiều hơn một cái. Là một nam nhân gần bốn mươi tuổi, ánh mắt sắc nhọn. Củ gừng này cũng đủ cay. Một câu đã úp luôn một thùng phân lên đầu Sơ Mục Kỳ. Tần Tiểu Lộ đứng trên vũ đài, đáy mắt lóe lên sự đắc ý. Nàng ta cũng lăn lộ trong giới gần một năm, từ tầng chót cho đến tranh được vai diễn trong bộ điện ảnh lớn [Phù Hoa], nhân khí thì có nhưng độ hot thì chưa thực sự được quan tâm. Sau scandal lần này trực tiếp được đẩy lên cao, lại có thể hạ bệ được át chủ bài Thiên Kiêu- Sơ Mục Kỳ. Khỏi nói là thành công như thế nào. "Ta... ta biết Omega bọn ta yếu ớt diễn xuất không giỏi... nhưng không có nghĩa như vậy liền ai cũng có quyền coi thường..." Tần Tiểu Lộ khóc nức nở. Chung quanh đồng tình vô cùng, một kẻ không nén được lầm bầm: "Hay thật, một đại Alpha lại giở tính khí trước Omega, lại còn cố tình lên mặt trách móc, cũng không xem lại bản thân mình!" ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương