Trong lúc mang thai, Trương Tuyết Cơ đói khát không nhịn được leo lên xe bus để người ta luân gian khiến Uông Bắc Cố rất tức giận.
Anh dẫn cô tới bệnh viện kiểm tra thể, cũng may không có gì đáng lo, hơn nữa bác sĩ nói cái thai dần ổn định, có thể tiến hành sinh hoạt vợ chồng. Bấy giờ hai người mới thở phào.
Trương Tuyết Cơ vốn gầy, bụng chửa hiện không rõ mấy, trông qua chỉ hơi đầy đặn hơn lúc trước, da thịt càng thêm trắng nõn mỡ màng quyến rũ.
Vì ở trong nhà mãi cũng chán, Trương Tuyết Cơ chủ động ra ngoài tìm việc. Cô nhận lời tới phỏng vấn chức vụ thư ký kinh doanh cho một công ty.
Tổng cộng có ba ứng viên tới phỏng vấn, tính ra vòng nào Trương Tuyết Cơ cũng kém hơn bọn họ một chút, nhưng cuối cùng người phỏng vấn vẫn chọn Trương Tuyết Cơ làm thư ký kinh doanh cho chủ tịch.
Ngày đầu tiên nhậ̵n chức, tổng giám đốc đã gọi Trương Tuyết Cơ vào văn phòng, cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng phối với áo vest, phía dưới là váy chữ A bó chặt lấy mông kèm đôi giày cao gót. Tuy bụng cô hơi nhô lên nhưng chẳng hề ảnh hưởng tới vẻ đẹp của cô.
“Tổng giám đốc, ngài tìm tôi ạ?”
Vương Hùng nhìn ảnh chụp trong lý lịch lại nhìn Trương Tuyết Cơ đứng trước mặt, phát hiện cô còn xinh đẹp hơn ảnh chụp.
“Ngày đầu đi làm, đã xong giấy tờ chưa?”
“Xong cả rồi ạ, nhưng chủ tịch đi công tác chưa về, tôi vẫn chưa gặp chủ tịch.”
“Ừ.” Vương Hùng đan mười ngón tay vào nhau chống cằm, ánh mắt đánh giá cô từ trên xuống dưới: “Bên nhân sự nói với tôi bằng cấp và kinh nghiệm của cô không bằng ứng viên khác nhưng cô lại được cái xinh đẹp, xem ra họ nói không sai. Cô kết hôn rồi à?”
Trương Tuyết Cơ khẽ gật đầu: “Vâng, đúng vậy.”
Vương Hùng nhìn bụng dưới hơi nhô lên của cô trêu đùa nói: “Không phải cô đang mang thai chứ?”
Trương Tuyết Cơ mua giấy khám sức khỏe giả lo lắng bị phát hiện, cô hoảng loạn vội lắc đầu: “Không, tôi có thể làm việc.”
Vương Hùng đứng dậy đi tới trước mặt cô, ông ta đi quanh người cô hai vòng sau đó đóng cửa lại.
Vương Hùng bình tĩnh đứng sau lưng Trương Tuyết Cơ, không có ý tốt nói: “Bình thường thư ký kinh doanh rất bận, ngoài trừ phải ra ngoài uống rượu xã giao còn phải đi công tác, nếu như mang thai sẽ không chịu được. Tôi chỉ lo lắng cho cô thôi.”
Trương Tuyết Cơ không biết nên trả lời thế nào. Vương Hùng đã vươn tay cởi bỏ một cúc trên áo sơ mi của cô, thò tay vào trong túm ngực cô xoa nắn: “Lhông mang thai mà vú lớn như vậy, một tay không cầm được hết.”
Cả người Trương Tuyết Cơ cứng đờ, cô nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc, đừng như vậy.”
Âm thanh mềm mại của Trương Tuyết Cơ càng gợi lên dục vọng trong người ông ta. Vương Hùng kéo Trương Tuyết Cơ tới trước của kính sát đất, thô bạo lột áo vest của cô vứt xuống đất, tốc ngược váy cô lên eo.
Hai vú lớn của Trương Tuyết Cơ bị đè lên cửa kính, khung cảnh bên ngoài chỉ tòa nhà cao tầng san sát nhau khiến Trương Tuyết Cơ hoảng sợ: “Tổng giám đốc, đừng mà…”
“Tôi kiểm tra xem cô có mang thai thật không. Cô tưởng công ty thuê cô tới để bưng trà rót nước sao, cô không bỏ ra chút da thịt sao có thể lấy được hợp đồng. Hai ngày trước chủ tịch dẫn theo một đứa *** to ra ngoài bàn hợp đồng, chờ lúc cô ta quay lại *** cũng bị chơi nát.”
Vốn Trương Tuyết Cơ còn lấy làm lạ vì phỏng vấn dễ dàng như thế, hóa ra công việc này không quan tâm tới chuyên môn.
Cô thở hổn hển xin tha: “Tổng giám đốc, đừng ở đây được không? Nhỡ bị người nhìn thấy…”
Vương Hùng cười lạnh một tiếng: “Cô yên tâm, không ai thấy đâu, mau cởi quần áo ra.”
Nhật Ký Của Tuyết Cơ - Hoàng Đào Nãi Du Băng Kích Lăng
Chương 32
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương