Đêm mưa to, sấm chớp ầm ầm, trong nhà máy hóa chất bỏ hoang, ẩn trong màn mưa dày đặc, bóng cây khẽ lay độn̴g.
“A… vú bị véo vỡ mất… Cứu mạng… huyệt dâm không chịu được nữa…”
Trương Tuyết Cơ bị đám Bắt cóc luân gian ba ngày ba đêm, tiểu âm hộ bị chịch tới sưng vù, nhưng lũ kia vẫn chưa tha cho cô. Mấy dương v*t thô to chịch Trương Tuyết Cơ dục tiên dục tử muốn sống không được muốn chết cũng không xong.
“Chịch nát *** dâm của mày! Đồ đĩ điếm! chịch chết mày!”
Trương Tuyết Cơ cưỡi lên dương v*t của gã đàn ông, tùy ý một tên khác nâng mông cô lên rồi thả mạnh xuống.
Huyệt nhỏ đã bị dương v*t thao lỏng, chỉ hận dương v*t không thể lớn hơn chút nữa lấp đầy nó, giúp cô gãi ngứa. Vú cô lắc lư phun sữa, nước mưa chảy thành từng dòng trên người cô.
“A… ưm… ha… huyệt nhỏ bị chơi hỏng mất… ngứa quá… muốn nữa… tiếp tục cắm vào… ngứa chết mất…”
Lê Minh Phi bị nhốt trong lồng chó, ông ta liên lạc với trợ lý kêu trợ lý mang tiền tới chuộc người, bọn họ chỉ cần chịu đựng qua đêm này là có thể thoát rồi.
Trương Tuyết Cơ bị chịch chảy nước không ngừng, miệng cô cũng bị dương v*t chịch cho sưng đỏ, vú bị niết lại cùng nhau để kẹp dương v*t bắt chước động tác khẩu giao. Đám đàn ông thay phiên luân gian cô, trong bụng, trong miệng, trước ngực cô chỗ nào cũng đầy tinh dịch đặc sệt.
Mà Trương Tuyết Cơ cũng giỏi chịu đựng, tuy biểu cảm thống khổ nhưng vẫn liên tục phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng tràn đầy thỏa mãn. Cô liếm dương v*t khẽ cau mày.
“A… mau bắn… dương v*t lớn mau bắn cho dâm huyệt… dâm huyệt ngứa quá… muốn ăn tinh dịch…”
“Mẹ nó, đồ chó cái này bị luân gian lâu như vậy mà *** còn chặt khít như thế, đúng là đĩ dâm trời sinh! Chúng ta cứ bán thẳng cô ta cho quán bar, để cô ta chỉ việc ăn dương v*t…”
Trương Tuyết Cơ tự mình xoa vú lớn, không tỉnh táo nói: “A… trước đây đĩ dâm từng làm gái ở quán bar… ngày đầu tới đã bị bốn vị đại ca cường tráng phá trinh luân gian… ưm… dương v*t rất lớn… làm hại người ta bị nghiện, một ngày không có dương v*t tiến vào huyệt nhỏ đã đói khát không chịu được… Ưm… sảng khoái quá… dâm huyệt muốn dương v*t lớn tiến vào… chịch nát *** người ta….”
Tiếng dương v*t ra vào càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh hòa lẫn với tiếng mưa rơi. Từng luồng tinh dịch thi nhau bắn vào trong cơ thể Trương Tuyết Cơ, chưa kịp chảy ra đã bị dương v*t khác lấp kín đổ ngược trở lại. Dịch trắng chỉ có thể theo khe hở rò rỉ từng chút ra ngoài sau đó bị dương v*t đánh bông như bọt xốp văng tung tóe khắp nơi.
“Ném đĩ dâm này ra ngoài thôi, rửa sạch mùi vị dâm đãng của cô ta!”
Tên đàn ông bên dưới cô chạy nước rút, điên cuồng cắm mấy chục cái, dương v*t run lên bắn đầy tinh dịch vào trong cơ thể Trương Tuyết Cơ. Hắn ta đột nhiên rút dương v*t ra Trương Tuyết Cơ mất điểm tựa, cả người run rẩy tê liệt ngã xuống đất bị đám đàn ông kéo lê ra bên ngoài vứt dưới trời mưa rửa sạch tinh dịch trên người.
Mục tiêu của đám bắt cóc này vẫn là Lê Minh Phi, còn về phần Trương Tuyết Cơ, sau khi chơi cһán rồi bọn họ vứt cô tới nhà máy bỏ hoang để mặc cô sống chết, lôi Lê Minh Phi đi lấy tiền chuộc.
Thời điểm Trương Tuyết Cơ tỉnh lại, mưa to đã ngừng, bốn phía xung quanh không có một ai, quần áo trên người cô rách nát không còn lấy một miếng lành lặn, dâm huyệt vẫn còn đang chảy tinh dịch ra ngoài.
Nhật Ký Của Tuyết Cơ - Hoàng Đào Nãi Du Băng Kích Lăng
Chương 38
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương