Nhật Ký Hoàng Tử
Chương 102
-tôi mún ra ngoài đi dạo-nhỏ nói mặt ngức lên nhìn Thiên -uk-Thiên dịu dàng nhìn nhỏ, lòng nhỏ lại chợt nhói lên, anh mắt này rất quen thuộc, wen đến nỗi nhỏ hok muốn nhìn thấy nó.KHẽ cúi đầu nhỏ bước xuống giường . Hoàng Thiên và nhỏ đi dạo, với bản chất cảu nhỏ thì chắc chắn là hok đi dạo trong bệnh viện rùi.Nơii mà Hoàng aThiên và nhỏ đang đi là công viên gần đó……… Nhỏ ngồi xuống một ghế đá, Hoàng Thiên cũng ngồi xuống. Im lặng. Nhỏ cố gắng gạt hình ảnh Hoàng Tử trong dâu mình, nhưng càng cố thì hình ảnh lại càng ùa về với nhỏ, sao lại thế này.Hoàng Thiên nhắm mắt ngã lưng ra đằng sau, mệt mỏi, chuyện của nhỏ cứ làm Hoàng Thiên đau cả đầu, fải làm sao, bik làm seo để nhỏ hok còn buồn làm sao để nhỏ trở về với một con bé ngày xưa……….. --------------------------- Giấc mơ này xa vời em ngồi lặng thinh Giấc mơ này xa vời em ngồi lặng thinh Lắng nghe mùa đông đến vỗ về từng cơn gió Lệ em đắng cay nhìn tuyết trắng bay nhẹ bay Có hay lòng em đang rối bời như mưa tuyết Kỉ niệm thuở xưa vẫn còn theo năm tháng không xóa mờ Dẫu anh có quên có vờ như không biết em vẫn tin Dẫu anh có quên có vờ như không biết em vẫn tin Dẫu có thoáng qua em vẫn chờ dẫu có nhói đau em vẫn chờ Cho đến khi anh về đây với em [ bỏ đi ]
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương