Nhật Ký Thần Hộ Mệnh Đời Em
Chương 94
Ngoại truyện! 3. Mang thai! Nhưng sự thật thì… Không biết đâu! Người ta nói phụ nữa mang thai là hay ốm nghén, kén ăn lắm cơ mà! Còn tôi thì sao đây?? Chẳng những không giống người thường, mà cái dạ dày của tôi cũng ngày một lớn hơn hay sao ấy! Đặc biệt là gần đây tôi ăn ngày càng nhiều. Tôi sợ cứ thế này thì tôi sẽ thành heo mẹ mất! Nhưng mà không ăn không được! Con tôi cần dinh dưỡng mà! Ngày nào mẹ tôi cũng mang bao nhiêu là đồ tẩm bổ đến ép tôi ăn, thêm vào đó là cha, mẹ chồng cứ cách 2tiếng không gọi điện hỏi thăm được 30phút là y như rằng có chuyện! Điển hình như hôm đó…. Tôi đang tắm nên không để ý đến tiếng chuông điện thoại vang lên rất lâu trong phòng. Chính vì thế mà ngay khi tôi còn đang tắm dở dang, chồng yêu quý của tôi chỉ cần 1cái đạp tung luôn cả cửa phòng tắm, làm tôi giật mình xém chút là trượt chân luôn rồi. Còn cánh cửa xấu số kia, vĩnh viễn hy sinh vì tổ quốc, phải thay cái mới. Mà nguyên nhân là, cha mẹ chồng không thấy tôi nghe điện, tưởng tôi gặp chuyện nên đã gọi điện cho anh…thế là anh bỏ nguyên cả đống công việc đang ngổn ngang ở công ty mà chạy về nhà tìm tôi. Tôi thật sự thấy rất áy náy với mấy đồng nghiệp của anh, vì anh xin về sớm mà phải làm cả phần việc của anh nữa! Dự định hôm sau làm cơm trưa mang đến tạ tội với họ một tiếng, ai mà nghĩ đến…chồng yêu quý của tôi…vì muốn chăm sóc tôi mà không thèm đi làm luôn chứ! -Sao giờ này anh còn ở nhà?_Tôi ngồi vào bàn ăn, nhìn anh đang xếp từng lớp salat vào đĩa, thắc mắc. -Nghỉ làm!_Anh lại rất thản nhiên trả lời như thế. Bộ anh tưởng nghỉ làm đơn giản như đi chơi thế hả? -Nhà mình có chuyện gì hả anh? Nếu không sao không dưng anh lại nghỉ vậy? -Nhà mình có chuyện gì hả anh? Nếu không sao không dưng anh lại nghỉ vậy? -Không có! Muốn chăm sóc vợ yêu nên ở nhà thôi!_Anh mang bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng, đạt đúng tiêu chuẩn khẩu phần ăn của bà bầu đặt trước mặt tôi, sau đó không nhanh không chậm ngồi xuống bên cạnh. -Hả??...Anh đùa cái gì thế? Em có phải con nít đâu mà cần người chăm sóc! Anh mau ăn sáng, rồi đi làm nhanh lên! Có ai lại vì vợ có bầu mà ở nhà như anh đâu! Không cho em đi làm thì thôi, ít ra anh cũng nên làm việc chăm chỉ một chút chứ! Nhỡ con sau này noi gương xấu của anh thì làm sao bây giờ?!..ứ..ứ…._Tôi dãy nảy lên, nói một tràng giáo huấn với anh. Kết quả lại bị anh nhân cơ hội đó mà “cướp của” mới tức chứ! -Hôn buổi sáng giúp gia tăng tình cảm cha con! -Anh…_Tôi thở phì phò trợn mắt nhìn anh. Lợi dụng đến thế là cùng! Lúc nào cũng lấy cớ “Gia tăng tình cảm cha con” mà xàm sỡ tôi hết! Đúng là cầm tinh con dê mà! -Không nói nhiều nữa! Ăn nhanh rồi anh đưa em đi khám định kì!_Anh lại nhân cơ hội hôn trộm tôi cái nữa, sau đó nhét nĩa vào tay tôi. Tôi nhìn bữa sáng tươi ngon đã được cắt nhỏ trước mặt, bên ngoài thì tỏ vẻ giận dỗi miễn cưỡng ăn vào, nhưng trong lòng lại ngọt ngào, hạnh phúc vô cùng. Thiên Bảo của tôi khác người thế đấy! Nhưng tôi lại không biết làm cách nào để bớt yêu anh đi một chút cả! Chỉ có càng ngày càng yêu, càng ngày càng muốn ở gần anh mãi thôi! …… Được rồi, anh không đi làm không phải điều quan trọng, công việc vẫn có thể làm ở nhà. Quan trọng là….không điện thoại di động, không máy tính, không TV….muốn nói chuyện với ai chỉ có thể ngồi nguyên một chỗ gọi máy bàn; ăn uống không được tuỳ tiện, phải theo đúng thực đơn anh đề ra; và đáng sợ nhất là…LÚC NÀO CŨNG PHẢI Ở TRONG TẦM NHÌN CỦA ANH…ngoại trừ mỗi đi vệ sinh và tắm. A.a.a….thế này thì còn đâu là cuộc sống thần tiên tôi hằng mơ ước nữa chứ?! Cha mẹ ơi…biết thế đã dùng biện pháp tránh thai rồi! Ít nhất là còn được vui chơi thêm vài năm nữa. Cáo già đúng là cáo già mà…ý đồ trong việc không bao giờ dùng bao của anh chính là đây! Hức…con à, sau này phải giúp mẹ trừng trị cha con đó, biết chưa?! Hức…con à, sau này phải giúp mẹ trừng trị cha con đó, biết chưa?! -------------- Vài tháng sau khi tôi biết mình có thai, vào một ngày trời cao trong xanh, nắng ấm nhẹ nhàng, anh đang ngồi xem lại bản thiết kế một công trình nào đó, tôi thì ngoan ngoãn ngồi đọc sách ở sofa đối diện. Trong không gian yên tĩnh, thoang thoảng mùi hoa lan cùng với tiếng nhạc nhè nhẹ, bất trợt có một tiếng hét trói tai vang lên. -RÙ ƠI! RÙ ƠI!....._Con gà nào to gan quá vậy?? Nhỡ làm con tôi giật mình thì sao hả? Chưa cần tôi ra tay dám chắc nó cũng bay ra khỏi nhà dưới chân chồng yêu quý của tôi rồi đó! -Cái gì vậy?_Tôi tháo kính xuống, đặt cuốn sách đang đọc dở dang trên bàn, chậm rãi đi ra đón kẻ to gan nào đó. -Há..há….Anh Bảo, em bắt tay cái! _Kẻ nào đó cười như trúng xổ số, hớn hở chạy vào nhà, hành động loạn xà ngầu lên_Từ nay chúng ta đứng cùng chiến tuyến! Em sắp được làm bố rồi! -Phụt…_Miếng nước mới chạm đến miệng tôi lập tức phun ra ngoài. Đúng là trúng xổ sổ thật! Gà Điên à….ông làm cái gì mà nhanh quá vậy? Hai người còn chưa kết hôn mà, ăn cơm trước kẻng còn không chùi mép, bây giờ lại còn vui sướng đến đây khoe nữa!_Gà Nhí có thai?? Bao lâu rồi? -Sau bà 2tháng! Lần này thì cô ấy không lấy tôi không được rồi! Ha..ha…vợ ơi! Anh đến đây!_Gà Điên tiếp tục vui vẻ la lối, sau đó rất nhanh chóng rời đi thông báo cho những người khác.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương