Nhất Sinh Nhất Thế Nhất Song Nhân
Quyển 5 - Chương 19: Đi đến Cửu Trọng Môn
Edit: TìnhBeta: Lãnh Dạ“Môn chủ, lời đồn đãi là không thể tin tưởng.” Ta cười cười, hữu lễ lui về sau từngbước tạo khoảng cách với Bộ Phong Trần.Lại không đến mức quá cứng nhắc rõ ràng.Cúi đầu, khoanh hai tay trước ngực, ta nói: “Môn chủ, đệ tử muốn chuẩn bị cho cuộcthi vào 7 ngày sau, trước xin cáo từ.”Nói xong, ta xoay người bước đi, Bộ Phong Trần liền đi theo bên cạnh, ta bước vềphía bên trái, hắn đang đứng đối diện ta lại bước về phía bên phải vừa lúc chắn mấtđường đi của ta.“Môn chủ, xin hỏi ngài còn có chuyện gì sao?” Biết vâng lời, tất cung tất kính, ta thậtsâu hiểu được với tính cách của Bộ Phong Trần giả nhân giả nghĩa này, ngươi càngphản kháng hắn, hắn càng không nghe lời ngươi nói, càng khác người, hắn lại càngchú ý tới sự tồn tại của ngươi, thậm chí còn có thể sinh ra một chút ít tò mò.Nếu như ta ngoan ngoãn, dùng tư thái tất cung tất kính, Bộ Phong Trần hẳn sẽ cảmthấy không còn thú vị nữa đi?“Ha hả, thú vị.” Bộ Phong Trần đột nhiên cười nói một câu thiếu chút nữa làm cho tangã quỵ trên mặt đất, cái gì thú vị chứ, Bộ Phong Trần bị tẩy não rồi sao!Ta đã tất cung tất kính thành cái bộ dáng này, như thế nào ngươi còn cảm thấy thúvị chứ?“Ngẩng đầu lên, rõ ràng là một nam nhân cao ngạo, cố tình phải cúi đầu thật thấp, rõràng là một nam nhân ương ngạnh như trâu, lại biểu hiện ra bộ dáng dịu ngoan độnglòng người như thế?” Ảm đạm cười, Bộ Phong Trần đưa tay nâng cằm của ta lên.Ta nhanh nhẹn lui về sau, cười đến thoải mái tự nhiên: “Môn chủ, nếu không cóchuyện gì, đệ tử xin cáo lui.”Dịu ngoan động lòng người? Nghe Bộ Phong Trần nói ra mấy từ này, ta thật sựmuốn một ngụm cắn chết Bộ Phong Trần, cũng không cảm thấy ghê tởm.“Đứng lại.” Lại là hai chữ đáng ghét này, lại là cảm giác quen thuộc như vậy.Đúng vậy, giống như một tháng trước ở Lệ Tích hồ, giả nhân giả nghĩa Bộ PhongTrần lại một lần nữa dùng thuật định thân làm cho ta phải đứng một chỗ không thểnhúc nhích.Nhìn chính mình không thể nhúc nhích như cây đinh đóng trên mặt đất, ta nhắm mắtlại hít sâu một hơi, nhẫn, phải nhẫn nại, tanhẫn a a a —“Ừm —” ta kéo dài ngữ điệu, hơi thở nhẹ nhàng của Bộ Phong Trần thản nhiên phunvào phía sau cổ ta, không hề có tiếng động, nam nhân đứng ở phía sau ta, thanh âmcủa hắn vang lên bên tai, có chút ngứa “Như thế nào, đột nhiên thay đổi tính cáchsao, lần trước không phải một mực mắng ta là hỗn đản hay sao?”“Môn chủ, đệ tử nào dám, có thể đêm đó ngài nghe lầm.” Ta nhẫn là được, cười acười, không tức giận, không được tức giận.“Ồ, là ta nghe lầm sao?” Thanh âm của Bộ Phong Trần từ phía sau truyền đến, namnhân cũng không tiến lên nữa, làm cho người ta… làm cho người ta không thể biếtđược lúc này rốt cuộc hắn đang làm cái gì mà trên mặt lại là biểu tình gì.Bộ Phong Trần ảm đạm cười, nam nhân này tựa hồ chạm lên mái tóc của ta, hắn gọimột tiếng tên của ta: “Sầu Thiên Ca.”Thân thể không khỏi khẽ run lên, ngữ khí này tuy rằng so với trước kia thiếu đi vàiphần ý tứ thâm trầm, chỉ là từ trong miệng Bộ Phong Trần nghe được tên của ta, khótránh khỏi làm cho ta nghĩ tới những điều trước kia từng trải qua.“Theo ta biết, Nhất Trọng Môn cũng không có một đệ tử như ngươi.” Bộ Phong Trầntiếp tục nói “Là Thánh Nhân mang ngươi đến Thánh Môn phải không?”“Phải” không có che giấu, ta biết Bộ Phong Trần nếu có thể rõ ràng ta không phải đệtử Nhất Trọng Môn, nói vậy cho dù ta nói dối thế nào, hắn cũng có thể nhìn ra.Biện pháp có thể tiến vào Thánh Môn, ngoại trừ bọn họ cùng Bộ Phong Trần cũngkhông có người khác biết.Nếu không phải giả nhân giả nghĩa mang ta vào thì chỉ có ngụy thánh.“Hiện tại thành thật rồi?” Bộ Phong Trần vẫn đứng phía sau ta, chạm nhè nhẹ vàomái tóc ta, bàn tay của nam nhân đột nhiên không an phận, ngón tay nhẹ nhàng phephẩy nơi thắt lưng, không nhẹ không mạnh, có một chút cảm giác như có như không,nhưng phần cảm giác này làm cho người ta cảm thấy cực kỳ không xong.“Môn chủ, Sầu Thiên Ca ta đều ăn ngay nói thật, phi thường thành thật.” Nhẹ nhànghít vào một hơi, ta cười nói.Bộ Phong Trần khẽ cười một tiếng, nói: “Hiện tại không vội đi tìm Thánh Nhân?”“Môn chủ có thể giúp đệ tử tìm Thánh Nhân sao?” Ta hỏi ngược lại.“Ha hả —” Bộ Phong Trần chậm rãi đi tới trước mặt ta, một đôi mắt phượng hẹp dàinhìn chằm chằm ta trong chốc lát, ánh mắt này lợi hại đến mức làm cho ta cảm thấycả khuôn mặt mình đều bị dao nhỏ cứa qua.“Sở thích của Thánh Nhân càng ngày càng tệ.” Nửa ngày, Bộ Phong Trần mới nói ramột câu như vậy.Ta chịu đựng không trợn trắng mắt với hắn, Bộ Phong Trần ngươi cho là chính mìnhrất đẹp sao, thật sự là tên tự kỷ cuồng mà.“Sầu Thiên Ca, ta ở Cửu Trọng Môn chờ ngươi.” Tay áo dài vung lên, Bộ Phong Trầnlập tức xoay người rời đi, bất quá sau vài bước liền hoàn toàn biến mất.Chính là —“Bộ Phong Trần, ngươi… này tên vương bát đản, chân ta còn chưa động đậy đượca!” Ta rốt cuộc nhịn không được lên tiếng mắng to.“Bộ Phong Trần, môn chủ rắm chó.Đã quên mất ta rồi, như thế nào còn tới phiềntoái ta chứ?”…………………………Tên giả nhân giả nghĩa chết tiệt, Bộ Phong Trần chết tiệt, đáng giận, thật sự rất đánggiận!“Sầu đại ca, ngươi chạy đi đâu vậy, như thế nào hiện tại mới trở về? Chúng ta còntưởng ngươi lại đột nhiên biến mất.” Tiểu Hoa từ Thiên Ba Hạo Miểu vọt ra, hướngvề phía ta vẫy tay hô.“Ai u, Sầu đại ca, chân ngươi làm sao vậy, đi cà nhắc?”Khoát tay áo, ta cười nói: “Ha hả, không, không có việc gì.”Cũng chính bởi vì một tên hỗn đản mà ra, Sầu Thiên Ca ta đứng tại chỗ một canhgiờ, đứng đến mức cả chân đều tê rần!Đáng giận, ta còn chưa có ăn cơm, hiện tại vừa đói vừa mệt, đều là tên Bộ PhongTrần giả nhân giả nghĩa kia hại ta.Nếm qua đồ ăn Tiểu Thảo làm, ta chạy đi ngâm mình ở một cái bồn tắm lớn củaThiên Ba Hạo Miểu, thuận tiện cũng để cho đôi chân cứng ngắc hơi chút thoải mái.Hai tay khoát nước trong bồn vỗ lên mặt dùng sức xoa a xoa, nước ở Thánh Môn tựahồ không giống với nước ở thế gian, nước là sống, cho dù ở bên trong ao ngọc cũngsẽ tự mình chậm rãi nhu động, ngâm ở trong ao cho dù mệt nhọc thế nào đi chăngnữa, chỉ chốc lát sau toàn thân sẽ trở nên thả lỏng.“A —-” Thở dài một hơi, ta ngửa đầu tựa vào trên thành bồn tắm nhắm hai mắt lại.Bảy ngày sau là cuộc thi diễn ra ở Cửu Trọng Môn, chính là tưởng tượng đến cuộcthi lần này ở Nhất Trọng Môn, Tiểu Hoa Tiểu Thảo bọn họ khẩn trương kích động màta bắt đầu thở dài ở trong lòng.Không biết đến Cửu Trọng Môn gặp được môn chủ cùng Thánh Nhân vẫn là dáng vẻkhẩn trương này thì… ách! Cuộc thi vừa rồi diễn ra ở Nhất Trọng Môn, trực tiếp bịloại thì thôi đi, một đám ngay cả dao cũng cầm không xong, lửa cũng không nhómđược, còn làm đồ ăn cái gì?“Không được, phải nghĩ biện pháp làm cho Tiểu Hoa Tiểu Thảo bọn họ vượt qua vấnđề khẩn trương.” Đứng thẳng dậy, ta thở dài, trong đầu lóe nhanh ra một biện pháp.“Bọn họ đều là người của Thánh Môn, ngày thường đều xem Cửu Trọng Môn nhưthánh địa, xem Bộ Phong Trần như Phật Tổ, tận mắt nhìn thấy khó tránh khỏi khẩntrương cùng kích động, nhưng nếu thời gian ở chung lâu sẽ không khẩn trương nhưvậy.” Chỉ là bọn hắn làm sao có thể ở chung với Bộ Phong Trần, hiện giờ ngay cả tacũng không gặp được Bộ Phong Trần.“Nhưng mà nếu gặp không được Bộ Phong Trần vẫn có thể dẫn mọi người đến CửuTrọng Môn xem qua chứ nhỉ?” Nghĩ tới con đường thông từ Nhất Trọng Môn đếnCửu Trọng Môn, ta gật đầu, cảm thấy phương pháp này thật ra dùng được.Nhất Trọng Môn tam tịch võ công đều lợi hại hơn so với ta, nếu có cái gì nguy hiểmcũng có thể đúng lúc lùi lại, dù sao cũng chỉ là đi xem Cửu Trọng Môn một lần, cũngkhông phải không được.“Cứ làm như vậy!” Vỗ chưởng, ta nhảy từ trong bồn tắm ra.Cơ hồ không cần tìm kiếm ta liền thấy được ba vị của Nhất Trọng Môn, ba người nàyđang đứng ở đình nghỉ mát cách hồ nước không xa, thấy ta lại đây, một đám liềnnhìn ta, trên mặt đầy áy náy cùng hối lỗi.“Sầu đại ca!” Thanh âm này là đồng thanh.Tiểu Thảo trước kia không phải trực tiếp gọi tên ta sao?Thằng nhóc quỷ quái trước kia không phải luôn miệng gọi ta ‘lão nam nhân’ sao?Hiện tại như thế nào cả một đám đều gọi ta đại ca?“Được rồi, được rồi, ta biết ba người các ngươi muốn nói cái gì, chuyện đã qua chúngta đừng nhắc lại, bảy ngày sau sẽ đi Cửu Trọng Môn, các ngươi có chuẩn bị gìchưa?” Ta đi qua, vừa thắt lại đai lưng, vừa nói.Tiểu Thảo nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu, nói: “So với các bộ khác, Nhất Trọng Môn củachúng ta có liên hệ mỏng manh với Cửu Trọng Môn nhất, số lượng đệ tử Nhất TrọngMôn qua Cửu Trọng Môn có thể đếm trên đầu ngón tay.”Điểm này Tiểu Thảo nói rất thẳng thắn, Nhất Trọng Môn đệ tử tương lai đều muốnvào Tam Trọng Môn, Tứ Trọng Môn, người nhiều nhất, chỉ là hiện giờ cũng rất khótrực tiếp đi đến Cửu Trọng Môn, chớ nói Nhất Trọng Môn, cho dù Tam, Tứ TrọngMôn cũng rất khó đi đến Cửu Trọng Môn.“Đối với chúng ta, Cửu Trọng Môn cùng môn chủ, Thánh Nhân đều xa xôi như bầutrời, khẩn trương… Đương nhiên sẽ khẩn trương.” Ha hả cười, Tiểu Hoa ngượngngùng nói.“Sầu đại ca, chúng ta cũng không muốn khẩn trương đâu, chỉ là… Chỉ là cơ thểkhông chịu nghe sai khiến.” Gãi gãi đầu, thằng nhóc quỷ cũng nói.“Ta có biện pháp” nhìn bọn họ như vậy, ta cười cười, nói thẳng “Muốn cho các ngươigặp được Bộ Phong Trần có chút gian nan, nhưng mà đi vào Cửu Trọng Môn trướcđể thích ứng một chút hẳn là không có vấn đề gì.”“Chúng ta cùng đi Cửu Trọng Môn chơi đùa.” Ta nói, trong lúc đó càng cảm thấyphấn khích.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
