Như Thế Nào? Ngươi Có Ý Kiến Gì Với Trẫm?

Chương 54: Lưỡng tình tương duyệt



Thẩm Miên ho sặc hai tiếng, đón lấy khăn tay Tấn Vương đưa tới, lau vệt nước bên khóe miệng: "Hôn ước?"

Vẻ mặt của Tấn Vương hơi có chút bất đắc dĩ: "Là hôn ước, Bệ hạ cẩn thận một chút."

Thẩm Miên gật đầu đáp lời, ngay sau đó liền sốt ruột gọi hệ thống: "09!"

"Cái gì mà hôn ước?"

"Tấn Vương và Hoắc Yếm có hôn ước?"

Y thế nào lại không nhớ trong nguyên tác có đoạn này...

09 lại hóa thành bạch tuộc, bắt đầu điên cuồng lục tìm nội dung nguyên văn.

Tấn Vương nhẹ giọng: "Bệ hạ không nhớ sao? Mẫu phi của thần khi xưa từng cùng Hoắc gia định ra một mối hôn sự, đợi Hoắc Yếm vừa tròn 16 sẽ thành hôn."

"Về sau Hoắc gia..."

Hắn dừng lại một chút, mới tiếp lời: "Thần nghĩ, tuy trong nhà Hoắc Yếm từng xảy ra chuyện, nhưng dù gì năm xưa hai bên đã có ước định, giờ Hoắc Yếm sắp tròn 16, vì thế muốn thỉnh Bệ hạ tứ hôn, cũng xem như danh chính ngôn thuận."

Đầu óc Thẩm Miên có chút rối loạn, nhưng vẫn nhạy bén bắt được tin tức then chốt: "Hoắc Yếm sắp 16?"

Vậy chẳng phải hiện giờ mới mười lăm thôi sao? Vẫn là học sinh trung học mà!

Tấn Vương khẽ gật đầu: "Phải, Hoắc Yếm sinh tháng 9."

Hắn ngồi nơi xe lăn, nét mặt mang theo ý cười: "Thần nghĩ, việc này nên sớm định đoạt, cũng tiện chuẩn bị trước cho ổn thỏa."

Thẩm Miên day day mi tâm: "Trẫm biết rồi, nhưng trẫm vẫn nên hỏi ý của Hoắc Yếm trước."

Tấn Vương dường như không ngờ y sẽ từ chối, thoáng sửng sốt, song vẫn gật đầu nói: "Vâng, vậy liền làm phiền Bệ hạ."

Nói xong, Tấn Vương liền gọi thị vệ đẩy mình rời đi.

Thẩm Miên nhìn dáng vẻ kia của hắn, tựa hồ là chuẩn bị đi tìm Hoắc Yếm.

"Hệ thống!"

Thẩm Miên ngồi trước án thư, gõ gõ mặt bàn: "Cốt truyện của ngươi là chờ đến khi ký chủ sắp chết mới chịu thả nội dung xuống sao?!"

Sao đến giờ vẫn chưa ra gì thế này!

09 trông như sinh viên chuẩn bị báo cáo mà phát hiện không tìm thấy file PPT, cả người đầy vẻ hoảng loạn lúng túng: 【Ký chủ, chờ một lát nữa!】

Lại một lúc sau, mãi đến khi Tiền công công tới hỏi có muốn truyền thiện hay không,hệ thống mới thở dài như vừa chịu thua:【Không tìm được, ký chủ à.】

【Trong nguyên tác không từng đề cập đến hôn ước giữa Hoắc Yếm và Tấn Vương, có thể là do Hoắc Yếm đã sớm không còn... cho nên ——】

Đã đến nước này... Hay là bọn họ ăn cơm trước đi?

"Khoan đã."

Ánh mắt Thẩm Miên chợt trầm xuống: "Đem toàn bộ phần cốt truyện liên quan đến Tấn Vương và Hoắc Yếm lấy ra cho ta."

【Tuân lệnh, ký chủ!】

Cục than đen liền bắt đầu chuyển động, chẳng bao lâu sau, vô số dòng chữ dày đặc hiện ra trên màn hình hệ thống.

Thẩm Miên sai Tiền công công mười lăm phút nữa truyền thiện, còn y thì bắt đầu chăm chú phân tích đoạn cốt truyện hiện lên trước mắt.

09 thấy ký chủ bộ dạng như đang trầm tư suy nghĩ, liền dè dặt lên tiếng: 【Thế... thế nào rồi?】

Có điểm nào không ổn sao?

Thẩm Miên giơ tay, chỉ vào một dòng trên màn hình: "Nơi này."

Y chỉ vào một đoạn cốt truyện: "Kết cục ban đầu của Hoắc Yếm là vì hỏa hoạn, không kịp chạy thoát, cuối cùng chết cháy trong biển lửa?"

Cục than đen trên màn hình gật gù: 【Đúng vậy.】

Thẩm Miên nhíu mày: "Mốc thời gian ở đây rõ ràng là sau thời điểm hiện tại, nhưng trong nguyên tác, Tấn Vương căn bản chưa từng có ý định thực hiện hôn ước với Hoắc Yếm, càng không có chuyện thỉnh Hoàng Đế tứ hôn là sao?"

Hơn nữa, nhìn đoạn sau trong cốt truyện, sau khi Hoắc Yếm chết, chỉ được mai táng sơ sài, Tấn Vương thậm chí không thèm đến phủ Trường Ninh Hầu viếng tang một lần.

Nhìn thế nào cũng chẳng giống một kẻ từng chuẩn bị thành thân.

Hệ thống thầm đoán:【Bởi vì ngài... nhìn có vẻ dễ nói chuyện hơn nguyên thân?】

Thẩm Miên: "...?"

Y nhướng mày, lạnh giọng: "Ai dễ nói chuyện? Dù có là Thiên Vương lão tử tới, ta cũng tuyệt đối không tứ hôn cho một đứa học sinh trung học mới 15 tuổi!"

Việc này là phạm pháp! Viết thành tiểu thuyết thôi cũng bị chặn rồi!

Một người một hệ thống cùng nhau lật xem cốt truyện, đến hai trang cuối thì bất giác đồng loạt dừng lại.

Thẩm Miên khẽ "ừm" một tiếng...

09 cũng nhẹ giọng: 【A... này thì...】

Trên màn hình, chính là đoạn kết của Tấn Vương trong nguyên tác.

Sau khi vai chính công và thụ đại hôn, Tấn Vương liền chủ động đến gặp Lục Chiêu, nói rằng hắn cùng một vị quý nữ trong Kinh Thành là lưỡng tình tương duyệt, muốn thỉnh Hoàng Đế tứ hôn.

Về sau Lục Chiêu có hỏi ý vị quý nữ ấy, thấy đối phương cũng rất có cảm tình với Tấn Vương, bèn đáp ứng.

Ngày đại hôn của Tấn Vương, Lục Chiêu và Tống Thanh Ninh còn đích thân đưa sính lễ tới.

Thẩm Miên: ?

Không đúng, Tấn Vương rốt cuộc là thế nào?

Hắn hành xử xoay chiều, thế nhưng còn nhanh nhạy hơn cả sinh viên vừa làm việc vừa đi học.

09 nhỏ giọng: 【Vậy... giờ phải làm sao đây?】

【Tấn Vương về sau chẳng phải là thích người khác sao, vậy hiện tại ——】

"Gấp gì chứ."

Thẩm Miên ấn đầu cục than đen mềm như nhung: "Chờ xem trước đã, nhìn xem Hoắc Yếm có ý gì, hơn nữa... ta cảm thấy ——"

Hệ thống nghiêng đầu đầy tò mò: 【Cảm thấy cái gì?】

Thẩm Miên lắc đầu: "Không có gì."

Chỉ là y luôn cảm thấy, Tấn Vương... có chút gì đó không đúng.

Trước kia Tấn Vương vốn không biểu hiện gì đặc biệt với Hoắc Yếm, cớ sao giờ lại đột nhiên muốn thành thân với hắn?

Nếu hôm nay đến xin tứ hôn là Thẩm Giác, Thẩm Miên cũng chưa chắc đã thấy bất ngờ như thế.

Nhưng dù là Thẩm Giác, y cũng tuyệt đối sẽ không đồng ý!

Thẩm Miên tạm gác chuyện này sang một bên, đi dùng bữa trưa.

Vừa mới ăn xong, Thẩm Giác lại giống như con ruồi mất đầu, vội vàng chạy đến.

"Bình Vương điện hạ?"

Tiền công công đứng chặn ở cửa, vẫn giữ nụ cười hòa nhã trên mặt: "Bình Vương điện hạ có chuyện muốn cầu kiến Bệ hạ?"

Thẩm Giác thoạt trông rất nôn nóng, nhưng lần này hắn lại cố kìm chế tính khí của mình.

"Ta... ta có chuyện muốn nói với hoàng huynh."

Hắn nhón chân, đôi mắt mong mỏi ngó vào bên trong.

Tiền công công ngăn trước mặt hắn, hạ giọng khuyên nhủ: "Bệ hạ đang dùng thiện, chi bằng Bình Vương điện hạ tạm chờ ——"

Chưa nói hết lời, bên trong phòng đã truyền ra giọng Thẩm Miên: "Không sao, để hắn vào."

Tiền công công còn chưa kịp lên tiếng, Thẩm Giác đã vòng qua người hắn, như một trận gió lao vào trong điện.

"Hoàng huynh!"

Vừa thấy Thẩm Miên, Thẩm Giác liền vội vàng hỏi: "Hoàng huynh thật sự định tứ hôn cho Hoắc Yếm và Nhị hoàng huynh sao?"

Thẩm Miên liếc nhìn tầng mồ hôi mỏng trên thái dương Thẩm Giác, không trực tiếp trả lời mà chỉ nhàn nhạt hỏi: "Ngươi tìm trẫm có chuyện gì?"

Thẩm Giác nhìn sắc mặt y, khẽ cắn môi, bỗng nhiên quỳ xuống.

Thẩm Miên:?!

Y nghiêng người nhìn hắn, trong đầu toàn dấu chấm hỏi: "Ngươi làm gì vậy?"

Thẩm Giác nín thở vài lần, cuối cùng như hạ quyết tâm, mở miệng nói: "Hoàng huynh, thần đệ cùng Hoắc Yếm lưỡng tình tương duyệt, muốn cầu hoàng huynh tứ hôn!"

Thẩm Miên: ???

Hệ thống quay ngoắt đầu lại, đến mức làm rơi cả miếng táo trong tay.

Thẩm Miên liếc nó một cái.

09 lắc đầu: 【Không có! Cốt truyện không hề có đoạn này.】

Không đúng, chuyện này là sao?!

Thẩm Miên nhíu mày: "Thẩm Giác là Lục hoàng tử?"

Không đúng lắm... Thứ bậc hình như không khớp...

Là ngươi sao, thập thất đệ, kẻ nhặt vợ ngoài cốt truyện?

Thẩm Miên nhìn Thẩm Giác đang quỳ ở phía trước, giọng điệu không rõ cảm xúc: "Lưỡng tình tương duyệt?"

Thẩm Giác gật đầu liên tục, ngẩng đầu lên, vẻ mặt như kẻ dấn thân vào chỗ chết, kiên định nhìn Thẩm Miên.

Thẩm Miên nhàn nhạt hỏi: "Lưỡng tình? Ngươi chân tình, còn Hoắc Yếm thì không hề hay biết?"

Thẩm Giác: ...

Thẩm Miên: "Ngươi đến cầu trẫm tứ hôn, vậy Hoắc Yếm có biết không?"

Hoắc Yếm mà biết, trong vòng chưa đầy một ngày suýt nữa bị tứ hôn tới hai lần, liệu hắn còn bình tĩnh được nữa không?

Thẩm Giác cụp mắt, rơi vào trầm mặc.

Thẩm Miên: Hóa ra... Hoắc Yếm cái gì cũng không biết!

Y thực sự bị vị đệ đệ này làm cho tức cười.

Mặt đất hơi lạnh, Thẩm Giác xê dịch đầu gối, lí nhí nói: "Nhị hoàng huynh, vốn dĩ huynh ấy cũng đâu có hôn ước với Hoắc Yếm, vì sao huynh ấy lại thỉnh tứ hôn?"

Thẩm Miên:?

Khoan đã, đây lại là cái cốt truyện gì?

Y nâng tay, giọng bình thản nói với Thẩm Giác: "Đứng lên đi, ngồi xuống mà nói cho rõ."

Thẩm Giác nghe thấy Hoàng Đế cho phép, lập tức bật dậy, động tác còn nhanh nhẹn hơn lúc quỳ xuống.

"Năm đó khi mẫu phi của Nhị hoàng huynh còn sống, từng cùng phủ Trường Ninh Hầu định ra một mối hôn sự."

Ngữ khí của hắn mang theo vài phần bất bình: "Vốn định là trưởng tử Hoắc Vô Ưu khi ấy, nhưng sau khi Nhị Hoàng huynh bị thương ở chân, phủ Trường Ninh Hầu liền đổi đối tượng thành Hoắc Yếm."

Hắn bĩu môi.

Còn chẳng phải là lúc đầu muốn trèo cao, sau thấy Tấn Vương bị thương, không còn hy vọng gì với Đế vị, mới quay sang đổi người.

Phủ Trường Ninh Hầu lại sợ mất mặt, không muốn bị nói là bỏ đá xuống giếng, dứt khoát âm thầm đổi thành Hoắc Yếm.

Thẩm Miên rót chén trà, cầm lên trong tay: "Vậy Nhị hoàng huynh lúc ấy nói sao?"

Thẩm Giác nghĩ ngợi một lát, lắc đầu: "Nhị hoàng huynh không nói gì, hẳn là đã đồng ý. Chỉ nói Hoắc Yếm tuổi còn nhỏ, đợi đến lúc thành niên rồi cưới cũng chưa muộn."

Động tác uống trà của Thẩm Miên chững lại.

—— Ở Đại Cảnh, nam tử 16 tuổi có thể thành thân, nhưng phải 20 mới được làm  lễ đội mũ (quan lễ). Nói cách khác, Tấn Vương ban đầu là định đẩy hôn sự này đến tận khi Hoắc Yếm tròn 20.

Chỉ là trong nguyên tác, Hoắc Yếm lại bỏ mạng vì một trận hỏa hoạn, chưa kịp bước qua tuổi 20.

Thẩm Giác thấy Hoàng Đế trầm mặc, liền nhỏ giọng nói: "Hơn nữa, Hoắc Yếm đối với Nhị hoàng huynh cũng không có gì tình cảm, tứ hôn... cũng quá mức miễn cưỡng."

Thẩm Miên liếc nhìn hắn: "Thế còn với ngươi, hắn có tình cảm sâu đậm lắm sao?"

Thẩm Giác: ...

Thẩm Giác lập tức như quả cà tím bị sương đánh, cúi đầu, không nói một lời.

Nghĩ tới chuyện hôm đi săn, Thẩm Miên chợt nhớ ra gì đó, ánh ,mắt sáng lên: "Hôm săn thu, chẳng lẽ là định cầu trẫm tứ hôn cho ngươi với Hoắc Yếm?"

Thẩm Giác lập tức ngồi thẳng, vội vã phủ nhận: "Không phải!"

Hắn ấp úng: "Thần đệ... lúc ấy chỉ là muốn hoàng huynh hủy bỏ hôn ước giữa Nhị hoàng huynh và Hoắc Yếm."

"Dù sao... dù sao Nhị hoàng huynh vốn cũng không thật lòng thích Hoắc Yếm."

Thẩm Miên nhìn Thẩm Giác ủ rũ cụp đầu: "Được rồi."

"Mặc kệ là tứ hôn cho ai, cũng phải là hai bên cùng đồng ý mới được. Trẫm sẽ đích thân hỏi Hoắc Yếm."

Thẩm Giác hé miệng, còn định nói gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của Thẩm Miên, lời đến miệng lại nuốt trở vào.

"Thần đệ hiểu rồi, hoàng huynh."

Tiền công công trông thấy Bình Vương điện hạ ỉu xìu bước ra khỏi điện, trong mắt hiện lên vài phần kinh ngạc.

Có chuyện gì vậy?

Bình Vương rất hiếm khi có bộ dạng không chút sức sống như thế.

"Tiền Dụng ——"

Từ trong điện truyền ra tiếng gọi của Bệ hạ.

Tiền công công lập tức quăng luôn tâm tư suy đoán, vội vã bước vào điện: "Bệ hạ có gì sai bảo?"

Thẩm Miên: "Truyền Hoắc Yếm tới gặp trẫm, nói là trẫm có chuyện cần hỏi."

Tiền công công lập tức lĩnh mệnh rời đi.

......

Hoắc Yếm bước vào điện, hành lễ cung kính: "Bệ hạ."

Thẩm Miên gật đầu đáp, ra hiệu cho hắn ngồi xuống bên cạnh.

"Mới rồi Tấn Vương đến gặp trẫm, nói muốn xin trẫm tứ hôn cho hai người các ngươi."

Sắc mặt Hoắc Yếm không hề biến đổi, xem ra trước đó Tấn Vương đã đề cập đến việc này với hắn.

Thẩm Miên đánh giá Hoắc Yếm, cẩn thận cân nhắc câu từ, chậm rãi hỏi: "Chuyện này... ngươi nghĩ thế nào?"

Hoắc Yếm trầm mặc hồi lâu, tựa hồ muốn nói vài lời khách sáo, nhưng cuối cùng vẫn chỉ lắc đầu: "Bệ hạ, thần... tạm thời chưa có ý định gì về phương diện này."

Thẩm Miên vừa lòng gật đầu: "Trẫm cũng nghĩ như vậy, hiện tại ngươi vẫn còn nhỏ."

Y nói lời nghiêm nghị mà ôn hòa: "Loại chuyện này, vẫn nên đợi ngươi lớn hơn một chút, rồi suy xét cũng chưa muộn."

"Việc này trẫm sẽ thay ngươi hồi đáp với Tấn Vương. Nếu Tấn Vương lại tới tìm ngươi, mà ngươi không muốn nói gì, cứ thẳng thắn từ chối là được."

Hoắc Yếm cúi đầu đáp: "Vâng, đa tạ Bệ hạ."

Thẩm Miên cầm một miếng táo, chọc vào rồi đưa vào miệng, vừa nhai vừa nói: "Phải rồi."

Ngay lúc Hoắc Yếm đang chuẩn bị cáo lui, Thẩm Miên bỗng dưng lên tiếng: "Tấn Vương vừa đi, Bình Vương cũng tới."

"Hắn nói ——"

"Muốn trẫm tứ hôn cho ngươi và hắn."

Nghe vậy, động tác của Hoắc Yếm lập tức khựng lại, cả người cứng đờ.

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...