Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 121: Ai lừa ai
Máu, rất nhanh đã ngừng chảy.Lạc Mộ Thâm lấy chiếc khăn tay từ trong túi ra, giúp tôi lau mặt.Động tác mặc dù ấm áp, nhưng nét mặt vẫn lạnh lùng trước sau như một của anh ta.“ Đỡ hơn chưa?” Lạc Mộ Thâm chớp mắt hỏi.“ Đỡ hơn rồi.” Tôi nhẹ nhàng nói.“ Ừ.” Lạc Mộ Thâm một tay kẹp chặt tay của tôi, dắt tôi từ trong nhà vệ sinh đi ra ngoài.Lực của anh ta thật sự rất mạnh, tôi nói, anh không thể nhẹ nhàng tình cảm một chút được sao?Nhìn thấy tôi cùng quay lại với Lạc Mộ Thâm, Vương Tổng cười nói: “ tại sao cô lại đi lâu thế chứ? Cô Tô, không sao chứ? Anh của cô thật sự thương cô đó, nhìn thấy cô đi vào nhà vệ sinh, lo lắng cho cô, cho nên mới vội vàng đi theo đấy.”“ Vừa nãy đi vào nhà vệ sinh, phát hiện cô ấy chảy máu cam.” Lạc Mộ Thâm bình thản cười nói.“ Ồ, cô Tô, sao lại chảy máu cam thế? Không phải đang ốm chứ ? Hay là do nóng quá? Phục vụ, mau mở điều hoà.” Vương Tổng lập tức gọi phục vụ mở điều hoà, tỏ vẻ rất quan tâm.“ Không sao, tôi chỉ là sợ hãi quá, tôi là người cứ sợ hãi thì sẽ chảy máu cam.” Tôi vội vàng cười nói, “ Cảm ơn Vương Tổng quan tâm, tôi thật sự không sao.”Tôi vội vàng uống một cốc nước.Gương mặt đẹp trai đó của Lạc Mộ Thâm vẫn nhìn vào mắt tôi.“ Nào, để tôi bắt mạch cho cô, để cô biết cô biết cô thật sự không sao hay không?” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.“ Cậu còn biết bắt mạch sao?” Vương Tổng giật mình nhìn Lạc Mộ Thâm, “ Được đó, cậu đa tài quá, Mộ Thâm, tôi bây giờ thật sự phải lau mắt mà nhìn rồi, trước đây luôn nghe nói chủ tịch Lạc trọng dụng cậu như thế, tôi còn không cho là đúng nữa, bây giờ nhìn thấy, cậu thật sự có tài đó!”“ Ồ, Vương Tổng quá khen rồi, không phải cháu có tài, mà là cháu có một người bạn thân tên là Phương Trạch Vũ, chính là viện trưởng bệnh viện quý tộc St Mary, gia thế y học, cháu học được từ cậu ấy không ít, đối với các bệnh nhỏ thế này, là có thể bước đầu chẩn đoán một chút, cái này đối với dưỡng sinh cũng rất tốt.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.“ Ồ, ra là thế, thế thì sau này cậu cũng dạy cho Chú Vương Cậu chút nhé.” Vương Tổng cười nói.“ Nhất định ạ.” Lạc Mộ Thâm cười hết sức mê hoặc.“ Anh Đại Thâm, em không sao, em thật sự không có bệnh gì.” Tôi đương nhiên biết rõ bản thân mình rốt cuộc là làm sao, tôi bây giờ đang yếu tim, thằng cha này hễ chạm vào tôi, tôi đã cảm thấy tim đập liên tiếp không ngừng, anh ta lại còn kéo tay tôi nữa chứ......Đó không phải càng bị kích động sao?Không khéo tôi lại còn chảy máu cam nhiều hơn ấy.Cho nên, tôi cố gắng từ chối, cố gắng tránh xa anh ta.Nhưng Lạc Mộ Thâm là người dễ để người khác từ chối thế sao?Máu tức của anh ta sắp trào lên rồi.Còn chưa đợi tay của tôi co lại, bàn tay của anh ta đã kéo tay của tôi lại, ngón tay dài đã ấn lên mạch của tôi rồi.Tôi cũng không dám ngọ ngoạy nữa, có lẽ sẽ bị người khác nhìn ra cái gì đó.Tôi cũng không dám ngẩng đầu nhìn Lạc Mộ Thâm, sợ hãi người khác nhìn vào mắt mình mà thấy được tình cảm của tôi đối với Lạc Mộ Thâm.Tôi cảm thấy nhịp tim của mình như trống đập vậy, dường như hễ mở mồm, là có thể nhảy từ trong mồm ra ngoài.Lạc Mộ Thâm rất chăm chú nghe mạch của tôi.“ Mau xem cho cô ấy, có phải là bệnh rồi không, nếu như bị ốm, mau mua thuốc cho cô ấy.” Vương Tổng cười nói.Lạc Mộ Thâm nhìn Vương Tổng, rồi lại nhẹ nhàng chăm chú nghe mạch cho tôi.Lạc Mộ Thâm ngước mắt lên, âu yếm nhìn tôi một cái, tôi vội vàng cúi đầu mình xuống.Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng thả tay tôi ra, nhẹ giọng nói: “ không sao, chảy máu cam chỉ là lúc nãy cưỡi ngựa, máu nóng quá, có điều, vẫn nên chú ý đến sức khoẻ của mình.”Tôi lí nhí nói: “ Cảm ơn anh Đại Thâm, em vốn dĩ rất khoẻ. Không sai mà, em chỉ là lo lắng sợ hãi quá thôi, hì hì.”Trời ơi, bữa cơm này mau kết thúc đi!Lúc này, nhân viên phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên, nhìn trên bàn đầy bát đĩa, đúng là một bữa tiệc cá thịnh soạn!Mùi thơm của nước cá hấp phả vào mũi, màu vàng hấp dẫn của cá sạo....tôi không kìm được nuốt nước bọt ừng ực.“ Nào, mọi người ăn đi nào! Chúng ta ăn cá trước, sau đó uống rượu sau, nếu không uống rượu với cái dạ dày rỗng, không thoải mái lắm.” Vương Tổng nhiệt tình mời, dáng vẻ hết sức hiếu khách, “ Nào nào, Mộ Thâm, tiểu Tô, mau ăn đi, rất ngon đó, hôm nay gặp mặt Tiểu tô thật sự rất vui rất phấn khởi, Mộ Thâm, thường xuyên phải dẫn Tiểu Tô đến đây ăn cá nhé! Miễn phí hết.”Lạc Mộ Thâm mỉm cười: “ Cảm ơn chú Vương.”Vương Tổng dường như đột nhiên nhớ ra cái gì đó: “ Đúng rồi, Mộ Thâm, hiện tại có người yêu chưa?”Lạc Mộ Thâm cười nhẹ nhàng: “ Chú Vương, không có ạ! Sao thế, chú Vương, muốn giới thiệu cho cháu sao? Cháu lúc nào cũng giữ gìn thân ngọc đó!”“ Phụt---" tôi không nhịn được nước từ trong mồm phụt ra, nhưng đã nhanh chóng lấy tay che lại, làm cho cả người đều bị nước rơi vào......“ Ha ha ha ha ha......” những người ngồi trên bàn đều cười cả lên.Tại sao lại thế chứ?Người trên thế giới đều biết Lạc Mộ Thâm là người đàn ông trăng hoa thế nào.“ Đúng thế, chú không tin đâu, xem danh tiếng của cháu là biết rồi? Không trách tiểu Tô cười.” Vương Tổng cười nói.Lạc Mộ Thâm gắp cho tôi một miếng thịt cá, rất vô tội nhìn Vương Tổng, “ Chú Vương, đừng xem báo tạp chí lời nói không căn cứ, bọn họ đều là đoán mò, thực ra, cháu là người đàn ông tử tế mà, chú có tin không?”“ Phụt......” ngụm nước thứ hại lại phụt ra, suýt nữa phổi của tôi cũng phụt cả ra.“ Ha ha, Mộ Thâm, cậu muốn cho cô ấy sặc chết có phải không?” Vương Tổng vui vẻ cười nhìn Lạc Mộ Thâm nói.Lạc Mộ Thâm cũng cười, cười càng vui vẻ hơn: “ không phải ạ, cháu thích nhìn dáng vẻ bị lừa của cô ấy.”Thật là.Thằng cha này, thì ra là đang lừa tôi, gã này lại bắt nạt tôi cả trên bàn tiệc.Tôi mặc dù tức giận, nhưng quả thực không có cách nào, đành gắp một miếng ớt trong nước cá hấp, cho vào trong mồm nhai, tôi ưhm một tiếng, mắt sáng lên hướng về miếng ớt đỏ tươi đó, vui mừng ngạc nhiên nói: “ loại ớt này.....tại sao lại ngọt chứ? Vừa nãy tôi cứ nghĩ là cay nữa? Không những không cay, khi nhai vừa ngọt vừa thơm.”Mọi người đột nhiên khó hiểu nhìn tôi, bao gồm cả ánh mắt của Lạc Mộ Thâm, có vẻ nghi ngờ nhìn tôi......Lạc Mộ Thâm nghĩ một chút, vỗ bả vai tôi cười nói: “ Mọi người đừng bị cô ấy lừa, ớt này chắc chắn cay không phải nói! Cô ấy bây giờ là trả thù tôi.”“ Đừng ồn ào nữa! Anh Đại Thâm, ai có ý nghĩ lừa anh chứ?” tôi cố ý lườm anh ta một cái, mới tiếp tục cắn miếng ớt đó, rất ngọt rất thơm, tôi quay đầu lại, mỉm cười nói với Lạc Mộ Thâm: “ Thật sự rất ngọt mà.....anh Đại Thâm, không tin anh thử xem.”Lạc Mộ Thâm sắc mặt có chút thay đổi, vẫn hơi nghi ngờ nhìn tôi......Vương Tổng nét mặt khó hiểu nhìn tôi, mới nói: “ Cô.....chắc chắn là ngọt chứ?”Tôi lại gắp một miếng ớt nữa ăn, vừa ăn vừa gật đầu cười nói: “ thật sự là ngọt.....tôi chưa từng ăn qua loại ớt nào ngọt như thế! Tôi luôn cho rằng ớt trong nước luộc cá là cay, nhưng thực ra không phải.”Lạc Mộ Thâm cười nhìn tôi.....Vương Tổng lắc lắc đầu, cười nói: “ Tôi không tin!”“ Nhưng ngài xem biểu cảm của cô ấy.......dường như là ngọt thật.....” một thư kí nam của Vương Tổng có vẻ tò mò nói!“ Ai za, mọi người thử đi mà! Thật sự mùi vị rất ngon!” tôi đột nhiên quay đầu, biểu cảm nét mặt nhìn Lạc Mộ Thâm nói: “ Anh Đại Thâm! Anh không được ăn đó! Anh vừa nãy trêu em, anh không được ăn!”Ánh mắt của Lạc Mộ Thâm loé lên, hừ một tiếng, mới nói: “ Tôi còn lâu mới bị cô lừa!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương