Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 34: Tôi mất danh dự rồi
Tôi ý thức sờ sờ mặt, mặt tôi có cái gì sao? Hay là trên răng vẫn còn dính rau? Tại sao lại dùng ánh mắt khó hiểu đó nhìn tôi chứ? Tôi đang bối rối, một cô nhân viên phục vụ tiến đến: “ Chào đón quý khách.”Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy nở nụ cười lễ phép. “ Ồ. Tôi mua ít đồ.” Tôi đành phải hướng đến cô ấy gật gật đầu, sau đó đi dạo vào phía bên trong, bên trong có vài khách hàng, khoảng tầm ba bốn người, đều là đàn ông cả. Mấy người đàn ông đó quay người nhìn tôi, cũng với ánh mắt khó hiểu. Chuyện gì thế này? Tại sao lại kì quái thế, tôi biến thành người ngoài hành tinh hay là trên đầu mọc sừng rồi? Trong lòng tôi bối rối khó hiểu, dứt khoát không nhìn mấy người đó nữa, bắt đầu xem các loại hàng bày la liệt, vừa xem, tôi suýt nữa đập đầu chết ở đây rồi.Thì ra những hàng trên giá đó toàn bộ đều là các loại đồ dùng bảo vệ sức khoẻ và các loại bao cao su, đến búp bê tình dục sinh động như thật loại mới nhất của Nhật cũng có.Có một hình nộm giống ý như Phạm Băng Băng không mặc gì đặt trên chiếc giường to, tại vì, Thánh Mộng này là cửa hàng chuyên về các đồ bảo vệ sức khoẻ nam nữ cao cấp nhất.Mẹ kiếp, tên Lạc Mộ Thâm này bảo tôi đến đây làm gì chứ?Tôi vẫn còn là một thiếu nữ chưa kết hôn ngây thơ trong sáng.Tôi đứng ở đó, vô cùng luống cuống, quả thật muốn đào cái lỗ để chui xuống, thật sự không có dũng khí để đi tìm “ Uy-xcon-xin” cái gì đó.“ Xin hỏi, thưa cô, có thể giúp được gì cô không?” Một cô nhân viên phục vụ cuối cùng cũng tiến đến chỗ tôi, tôi nghĩ mặt mũi đã không còn gì để mất nữa rồi.“ Cái đó, tôi muốn hỏi một chút, ‘ Uy-xcon-xin’ở chỗ nào?” Tôi uể oải nói, dường như là bị cái gì đó cắm vào cổ họng.“ Ồ, ở đây.” Cô nhân viên phục vụ cười tươi như hoa nhanh nhẹn lấy một chiếc hộp đẹp đẽ mang đến trước mắt tôi, mắt tôi vừa nhìn thấy, thật muốn chết rồi, tại vì, chiếc hộp cực kì cực kì sang trọng này là bao cao su dành cho nam. Mẹ kiếp, vậy mà Lạc Mộ Thâm lại bảo tôi mua cho anh ta đồ này, cái thứ này tại sai lại bảo một thiếu nữ đơn thân như tôi đến mua chứ?Danh dự của tôi......?“ Đây chính là Uy-xcon-xin phải không?” Tôi yếu ớt nói.“ Đúng thế, loại mới nhất của Thuỵ Sĩ, sáng hôm nay vận chuyển từ máy bay đến, bên trong còn có tinh dầu hoa hồng.” Cô nhân viên phục vụ hướng về phía tôi chớp chớp mắt, “ cảm giác cực kì tuyệt vời.”Tôi quản gì anh ta cảm giác tuyệt hay không tuyệt? Tốt nhất bên trong không phải tinh dầu hoa hồng mà là dầu ớt mới tuyệt! Lại không phải tôi dùng. Tôi tức điên lên nghĩ.“ Được rồi, tôi lấy cái này.” Tôi nhỏ giọng nói, không còn cách nào, sếp lớn cần cái này.“ Vâng, cô dùng tiền mặt hay quẹt thẻ ạ?” Cô nhân viên phục vụ hỏi.“ Quẹt thẻ.” Tôi đành phải nói.Cô nhân viên phục vụ dẫn tối đến chỗ quầy thanh toán, lần này quẹt thẻ, tôi mới phát hiện, cái hộp bao cao su này vậy mà tận 5000 tệ, tôi không kiềm chế được cắn chặt môi, có tiền làm càn đều là dùng cho mấy loại này sao, hộp bao cao su này gần bằng hai tháng lương của tôi kìa.Thảo nào Lạc Mộ Thâm đưa cho tôi hai trăm vạn đó, dự đoán là muốn bảo tôi mua đồ cho anh ta, được thôi, số tiền này thật không thể trả lại.Cô nhân viên phục vụ gói lại chiếc hộp đẹp đẽ đó cho tôi, tôi xách chiếc hộp Uy-xcon-xin tránh thai đó( nghe nói là đồ hoàng gia Thuỵ Sĩ dùng), đi ra khỏi “ Thánh Mộng”, tôi cảm thấy tất cả những ánh mắt nhìn tôi đó đều đeo những chiếc kính màu vậy.Tôi bận cuống cả lên vội vàng bắt xe đến chỗ Lạc Mộ Thâm nói khu biệt thự “ bến tàu Xít Ni” đó, tâm trạng thật là khó chịu, tôi tại sao bây giờ lại thành làm loại công việc này, tôi bây giờ là cái gì, thật sự thành thư ký bên cạnh của Lạc Mộ Thâm sao? Làm cho anh ta cái việc bí mật này rồi?Chỉ là, lương của tôi bao giờ thì anh tăng cho tôi đây?Nhìn thấy tôi với dáng vẻ mặt ủ mày chau, người lái xe vừa lái xe vừa cười hỏi tôi: “ Bến tàu Xít-ni à? Đó chẳng phải là nơi người có tiền nhất ở sao, cô à, cô không phải là sống ở đó đấy chứ?”Tôi uể oải nói: “ Tôi làm gì có số mà được ở đó chứ? Tôi là mang đồ đến cho sếp chúng tôi.”Tôi đương nhiên không thể nói tôi mang cho sếp chúng tôi đồ bảo vệ, thuốc tránh thai.“ Ồ, thế thì thật vất vả, bây giờ vẫn tính là làm thêm rồi.” Người lái xe đó nói.Tôi không biết làm sao chỉ gật gật đầu, chẳng còn tinh thần mà nói chuyện phiếm với người lái xe đó rồi. Cả dọc đường không nói câu gì, chớp mắt đã đến khu biệt thự “ Bến tàu Xít-ni” mà Lạc Mộ Thâm ở, còn chưa xuống xe, đã bị vẻ nguy nga tráng lệ sang trọng ở đây làm cho hoa mắt rồi.Thật là khu biệt thự xa hoa, nghe nói giá nhà ở đây phải đến mười mấy vạn một mét vuông.Ở đây còn có các loại hồ nhân tạo với phong cảnh đẹp đẽ, các loại biệt thự tuyệt đẹp hiện rõ thân phận của chủ nhân cao quý, một góc quang cảnh Châu Âu, nghe nói người sống ở đây đều là quan to chức quyền, người bình thường đến tư cách nhìn cũng không có.Tôi đang nhìn, người tái xế lái xe nhắc tôi phải xuống xe rồi, tôi chân tay luống cuống lấy ví tiền thanh toán, giật mình hoảng hốt phát hiện trong ví tiền chỉ thừa ra ba tệ tiền lẻ. Hôm qua, tôi hầu như đều đem tiền tiêu ở Hạ Cung rồi, hôm nay ăn canh tê cay rồi lại trả tiền một lượt taxi, tôi không còn tiền lẻ nữa rồi. Ông trời ơi!Miệng của tôi méo thành trái khổ qua, mặt đau khổ nói với tài xế lái xe: “ Ưhm, có thể quẹt thẻ được không ạ?” “ Cái gì? Cô à, cô không phải đang đùa đấy chứ?” Tài xế lái xe trừng hai con mắt như đồng xu nhìn tôi, “ làm gì có xe taxi nào quẹt được thẻ chứ?”“ Tôi biết tôi biết, tôi chỉ là hỏi thôi.” Tôi đành phải nói, ngoảnh đầu nhìn đông nhìn tây, vừa nãy khi tôi đi dạo, tại sao không nghĩ ra rút ít tiền mặt ở cây ATM chứ?“ Cô à, có trả được tiền không vậy? Tôi sắp phải giao ca rồi!” Tài xế hiện rõ không vui rồi.Hừ, tôi cần gì quỵt của ông mười mấy tệ chứ? “ Tôi biết tôi biết, tôi gọi điện thoại nhờ sếp tôi đến trả tiền là được.” Tôi đành phải nói.Không biết Lạc Mộ Thâm có giết tôi không nữa?Tôi mặt mày đau khổ gọi điện cho Lạc Mộ Thâm, điện thoại réo lên một lúc mới có người nghe, trong giọng nói của Lạc Mộ Thâm hiện rõ thở hồng hộc, mang đầy vẻ không kiên nhẫn khi bị làm phiền, bên tai còn nghe thấy tiếng thở với giọng nói nũng nịu của người phụ nữa, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết người ta đang làm gì, đang thân mật nồng thắm, nhân tiện đợi tôi mang đến thuốc tránh thai!Cho dù bây giờ, dự đoán Lạc Mộ Thâm vừa nghe điện thoại, vừa đang hôn hít người phụ nữ đó, tại vì tôi nghe thấy bên tai chuyển đến giọng nũng nịu của người phụ nữ đó nói: “ Mộ Thâm, anh hôn em đau quá à.....”Tôi quả thực trong lòng khó chịu lắm rồi. “ Tại sao cô vẫn chưa đến?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, trong lúc cảm xúc mãnh liệt anh ta vẫn bình tĩnh được. “ Thưa sếp, tôi đang ở cổng bến tàu Xít-ni.” Tôi giọng nghẹn ngào nói.“ Thế thì đi vào đi, còn đợi tôi đi đón cô à?” Lạc Mộ Thâm không kiên nhẫn nói.“ Thưa sếp, anh vẫn phải ra đón tôi rồi, tại vì tôi bắt xe không mang theo tiền, tài xế lái xe nói không quẹt thẻ được, không để tôi đi.” Tôi tiếp tục mang giọng nghẹn ngào nói.Tôi nghe thấy vẻ yên lặng vài phút trong điện thoại của Lạc Mộ Thâm, sau đó là giọng nói hầm hầm của anh ta: “ Cô ngu quá thể rồi.”Được thôi, tôi thừa nhận tôi còn ngu hơn lợn.Nhưng nếu như không phải quay lại Thánh Mộng mua hộp tránh thai giá trên trời này, tôi đã đủ tiền để về nhà rồi được không?“ Tôi......” Tôi ấm ức nói.“ Cô đợi ở cổng đó, tôi đi ra.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, sau đó tắt điện thoại.Tôi quả thực là lo lắng không yên, tôi cắt ngang lúc sếp đang thân mật, Lạc Mộ Thâm trong lúc tức giận sẽ cho tôi nghỉ việc chứ?Tôi đành phải nhìn tài xế lái xe đang trừng mắt nói: “ Sếp tôi đang mang tiền đến rồi.”Tài xế lái xe đó có vẻ đồng tình nhìn tôi: “ Cô gái, tôi dự đoán, sếp tôi đối với cô sẽ không vui lắm đâu.“ Cái đó còn phải hỏi?” Tôi đủ kiểu ấm ức nói.“ Sớm biết thì tôi không lấy tiền cô rồi.” Tài xế nói.“ Thế sao anh không hiểu cho tôi sớm, có lẽ sếp tôi đã xuống đến nơi rồi.” Tôi dường như nước mắt sắp chảy ra rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương