Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 87: Nước mắt tương tư
Khi ánh sáng xung quanh hội trường tối dần đi, dạ hội từ thiện cuối cùng cũng bắt đầu rồi. Thảo nào hôm nay những người có tiền này dẫn rất nhiều người mẫu minh tinh đến, thì ra rất nhiều minh tinh đến đây cũng là vì muốn tranh thủ cơ hội tốt nhất cho bản thân để quen biết những người có tiền. Cho nên, tôi biết, bọn họ sẽ biểu hiện cực kỳ xuất sắc. Mặc dù rất nhiều người đều dẫn người đẹp của mình đến, nhưng có tác dụng gì chứ? Không phải chưa kết hôn mà? Đã chưa kết hôn thì vẫn còn có cơ hội. Đây là cơ hội mà bọn họ không ngừng tìm kiếm. Những người có tiền này mỗi người bọn họ đều có phạm vi của mình, cách mỗi khoảng thời gian, bọn họ sẽ tổ chức một buổi tụ họp gì đó, ở buổi tụ tập này, có thể tiến hành từ thiện bán đấu giá cái gì đó, đương nhiên, bọn họ cũng có thể tiếp cận những cơ hội này sẽ làm quen một vài nữ minh tinh người đẹp, cho nên, đây cũng là đánh một chiêu bài từ thiện để tranh thủ đáp ứng nhu cầu của bọn họ. Đương nhiên, đây là việc sau này tôi nghe Dạ Thiên Kỳ nói. Những người mẫu minh tinh này sẽ phân loại vàng bạc châu báu cỡ nhỏ tiến hành bày ra, cơ bản đều là châu báu hiếm có trên thế giới, có chế tác Quan Âm nghìn tay tinh xảo đẹp đẽ, có Thanh Long kiếm thời chiến quốc, còn có các loại đồ gốm sứ vô giá, sau đó các nhân vật nổi tiếng sẽ chụp lại những đồ vật trên, sau đó thu được khoản tiền sẽ quyên góp cho quỹ từ thiện. Khán đài ánh sáng rực rỡ, khán đài chữ T sáng lấp lánh ánh bạc, nữ người mẫu xinh đẹp, nam người mẫu phong độ hào phóng, đeo đồ châu báu đá quý, quả thật khiến người khác không kịp nhìn hết. Thứ mà tôi phải bày ra đó là một chuỗi vòng cổ ngọc lưu li thời kỳ Ngũ Đại, chiếc vòng cổ tinh xảo đẹp đẽ đó đều là loại ngọc lưu li cực kỳ quý hiếm, mỗi viên đều sáng lấp lánh, tên của chuỗi vòng cổ này gọi là “ Nước mắt tương tư”. Khi người phụ trách đeo chuỗi vòng ngọc hiếm có này lên cổ tôi, thấy nhiều biết rộng, người cũng có nghiên cứu về châu báu đá quý như tôi đối với chuỗi ngọc lưu li này cũng không khỏi giật mình. Còn Dạ Thiên Kỳ phải trưng bày ra đó là một chiếc nhẫn ngọc bích mà hoàng đế Ung Chính đeo qua, chiếc nhẫn đó nổi bật trên bàn tay trắng của Dạ Thiên Kỳ, quả thật quá rạng rỡ. Nhìn phía trước mặt mình từng đôi từng đôi người mẫu bước ra, tôi trấn tĩnh lại một chút, tôi thật sự là lần đầu tiên tham gia dạ hội từ thiện này, cũng là lần đầu tiên kiêm thân phận người mẫu bước trên khán đài T này. Trải qua việc như thế này, sợ là bản thân cả đời đều không với tới, mặc dù không thích Dạ Thiên Kỳ, nhưng tôi ngây thơ nghĩ đến có thể vì sự nghiệp từ thiện của nước mình mà cống hiến, thế thì vững vàng mà bước thôi! Tô Tư Nhuỵ, những gì mày trải qua bây giờ thật sự quá phong phú rồi, sau này có thể viết ra sách không? Tôi nhất định phải hết sức trưng bày ra chuỗi vòng xinh đẹp “ nước mắt tương tư” này, bản thân tranh thủ trưng ra châu báu đá quý để càng được giá tiền quyên góp cho quỹ hội từ thiện. Tôi hít một hơi thật sâu. Tôi liếc mắt nhìn Dạ Thiên Kỳ bên cạnh, chỉ nhìn thấy anh ta với dáng vẻ một chút lo lắng cũng không có, thật sự là với dáng vẻ hết sức tự nhiên, dường như anh ta giống như người mẫu nổi tiếng thường xuyên diễn thế này rồi vậy. Tên đàn ông này! Nhìn thấy tôi dùng ánh mắt lườm anh ta, anh ta cười nói: “ Sao thế? Có phải nhìn thấy dáng vẻ của anh đẹp trai đến sững sờ rồi không?” Tôi suýt chút nữa nôn vào cái khuôn mặt hoa ra nước đó. “ Tiểu thư của tôi, Dạ thiếu gia, đến hai người rồi.” Tổng giám sát sân khấu vội vàng nói với tôi và Dạ Thiên Kỳ, “ một, hai, ba, lên.” Tôi vốn dĩ trên mặt lạnh lùng băng giá lập tức nở một nụ cười xinh đẹp duyên dáng, tay khoác vào cánh tay của Dạ Thiên Kỳ bước lên. Dù cho không thích tên hoa hoa công tử này, lúc này, tôi cũng phải biểu hiện tốt một chút chứ? Ánh sáng dịu dàng hắt lên người chúng tôi, không thể không nói, tôi và Dạ Thiên Kỳ lúc này thật sự giống như kim đồng ngọc nữ từ trên trời rơi xuống vậy. Mặt tôi vẫn mang nụ cười thuần khiết tự nhiên, Dạ Thiên Kỳ dắt tôi, từng bước một uyển chuyển nhẹ nhàng sải trên khán đài chữ T, giống như cây bách niên hợp lay nhẹ nhàng trong gió. Ánh mắt trong veo như nước đó, khuôn mặt yêu kiều lay động lòng người, thân hình nhỏ nhắn uyển chuyển, cùng sánh bước với Dạ Thiên Kỳ cao to khuôn mặt tuấn tú, đặc biệt là tôi toàn thân tao nhã nhiều vẻ với lễ phục nhỏ, đứng lên cùng Dạ Thiên Kỳ như thế thật sự rất đẹp đôi. Cùng với âm nhạc, hai người uyển chuyển quay người, tôi giống như con chim nhỏ dựa vào trong lòng Dạ Thiên Kỳ vậy, giống như một bức vẽ thuần khiết đẹp đẽ, khiến khán giả dưới khán đài không nhịn được phải vỗ tay nhiệt liệt. Tôi dùng bàn tay ngọc ngà nhỏ nhắn cầm lên chuỗi vòng cổ “ Nước mắt tương tư” trên cổ mình xuống, chuỗi vòng cổ vô giá đó sáng óng ánh trên cổ trắng ngần của tôi, tôi trưng bày ra cho khán giả bên dưới xem chuỗi vòng cổ này đến 360 độ cũng không có góc chết. Vốn dĩ chuỗi vòng cổ này đã rất tuyệt rồi, nhưng tuyệt đối không phải là loại ngọc vô giá, nhưng khi ở trên người tôi càng nâng lên giá trị của nó, có một loại cảm giác người đẹp ngọc đẹp lấp lánh. Tôi tao nhã quay người, MC dùng giọng nói dễ nghe giới thiệu về lai lịch của châu báu, hình bóng mê người của tôi đó gần như mê hoặc mắt của những người ở đó. Tiếng vỗ tay lúc đó giống như sấm chớp nổi lên vậy. Tôi cười đến nỗi càng lay động người rồi. Tiếp theo là Dạ Thiên Kỳ trưng ra chiếc nhẫn, tay của Dạ Thiên Kỳ đặt nhẹ nhàng lên bờ vai tôi, thật sự quá đẹp, chiếc nhẫn ngọc bích đặt trên vai tôi càng hiện rõ lên vẻ đẹp lấp lánh long lanh, cũng thu được những tràng pháo tay giòn giã. Khoảnh khắc đó, tôi hầu như đều có cảm giác, cho rằng bản thân và Dạ Thiên Kỳ thật sự là cặp đôi người mẫu nổi tiếng, một đôi cộng tác từ rất lâu rồi. “ Dạ Thiên Kỳ, cách tôi xa chút.” Tôi thấp giọng lạnh lùng nói. “ Anh đây là đang biểu diễn mà, buộc phải như vậy mà.” Nụ cười từ khoé miệng mê người của Dạ Thiên Kỳ nói bên tai tôi, cánh tay của anh ta vòng qua, đặt vào giữa eo của tôi. Mồm nói như thế, Dạ Thiên Kỳ vẫn không buông ánh mắt nồng nàn nhìn tôi, khoé miệng anh ta hơi nhếch lên, thần sắc cực kỳ mê người, còn tôi vẫn phải đáp trả Dạ Thiên Kỳ nét mặt tươi cười..... Nhưng khi quay người lại, tôi trừng mắt nhìn Dạ Thiên Kỳ, Dạ Thiên Kỳ cũng làm mặt hề nhìn tôi. Khi quay một vòng nữa, chúng tôi lại cười nhẹ nhàng với nhau. Hai người nhìn có vẻ đăng đối và ánh mắt đưa tình như thế, những tràng vỗ tay bên dưới càng sôi nổi hơn. Đại đa số những người ở đó đều quen biết Dạ Thiên Kỳ, không ngờ Dạ Thiên Kỳ vậy mà hạ mình làm người mẫu trưng bày, càng không ngờ hắn ta lại thể hiện tốt như thế, lại không ngờ người bên cạnh Dạ Thiên Kỳ là tôi lại xuất sắc như thế, quả thật là kim đồng ngọc nữ, một đôi tạo hoá gây dựng. Tất cả đều đang chứng tỏ, biểu hiện của hai người không kém cỏi gì so với những người mẫu chuyên nghiệp. Mà ngoại hình càng xuất sắc, phong cách mê người của chúng tôi, dường như giải thích rõ cho chủ đề này, chúng tôi nhận được những tràng pháo tay còn nhiều hơn cả người mẫu chính thức. “ Ồ, đó là ai thế? Thật xinh đẹp à, anh chàng đẹp trai bên cạnh cô ấy không phải Dạ Thiên Kỳ sao? ồ, hai người không phải tình nhân thật sự chứ?” Tôi nghe thấy có người bên dưới đang thầm thì. Dựa vào việc đã luyện tập trước, tôi kéo cánh tay của Dạ Thiên Kỳ, để Dạ Thiên Kỳ làm trọng tâm, nhẹ nhàng quay một vòng tròn, nhưng tại chính lúc này, phát sinh sự cố ngoài ý muốn rồi. Tại vì tôi đang trong kỳ sinh lý, bụng dưới rất khó chịu, thân thể hơi yếu ớt, chuyển như thế, trọng tâm của tôi thay đổi. Thân thể tôi lập tức bị mất thăng bằng. Lúc đang nghìn cân treo sợi tóc này, Dạ Thiên Kỳ vẫn nét mặt tươi cười đưa cánh tay ra, vững chắc kéo thân hình uyển chuyển của tôi, đồng thời thuận tiện ôm, chặn ngang người ôm tôi trong lòng. Động tác của anh ta là mềm mại như thế, mê người như thế, cũng tự nhiên như thế. Thậm chí tại vì động tác quá nhanh, khán giả dưới khán đài gần như không nhìn thấy ở giữa có gì lấp liếm. Dạ Thiên Kỳ ôm tôi, lại quay người liên tiếp mấy vòng tuyệt đẹp, tôi lập tức cũng trấn tĩnh lại, trên mặt mang nụ cười ngại ngùng, phối hợp với Dạ Thiên Kỳ. Mỗi lần biểu diễn của hai người, giống như là chụp ảnh cưới vậy, hoàn mỹ như thế, động lòng người như thế. Máy ảnh trong tay các phóng viên phía dưới khán đài không ngừng “ xạch xạch”. Phóng viên ghi lại hình ảnh đẹp đẽ của một đôi kim đồng ngọc nữ. Sau khi diễn xong mấy tư thế hoàn mỹ đó, Dạ Thiên Kỳ ôm tôi đi hướng về phía sau khán đài, tôi vẫn dùng tay hất cánh tay chặt của Dạ Thiên Kỳ ra, tin rằng lúc đó trên khuôn mặt chúng tôi vẫn là nụ cười hạnh phúc. “ Thật tuyệt vời.” Khán giả dưới khán đài rất ít khi nhìn thấy dạ hội trang phục tuyệt như thế này, không ngừng khen ngợi. Dạ Thiên Kỳ ôm tôi đi xuống khán đài chữ T, vừa đi xuống, tôi giống như trở mặt vậy, nét mặt tươi cười lập tức bặt vô âm tín. “ Bỏ tôi ra!” tôi trầm mặt xuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương