Niên Niên Hữu Dư
Chương 47
Beta: Bing.
Chương 47:
Niên Ấu Dư đưa Tôn Lê về nhà xong quay về khách sạn đã muốn hơn hai giờ, mặc dù có cảm giác thật gian nan, nhưng nghĩ đến chuyện có thể cùng một chỗ với Ninh Dĩ Tầm, tâm tình vẫn rất ngọt ngào. Ninh Dĩ Tầm đã sớm để phòng đó lại cho bạn mình, sau đó thuê một gian phòng khác ở tầng trệt chờ Niên Ấu Dư.
Ninh Dĩ Tầm nghe được tiếng gõ cửa ngoài phòng mình, tâm tình vốn đang mất hứng lập tức liền giống như bổ huyết, loại cảm giác hưng phấn lại kéo tới nữa.
Ninh Dĩ Tầm mở cửa, quả nhiên nhìn đến Niên Ấu Dư đang mỉm cười nhìn mình, Ninh Dĩ Tầm liền lập tức kéo Niên Ấu Dư vào cửa, tựa Niên Ấu Dư lên cửa, ôm chặt lấy nàng. Niên Ấu Dư cũng ôm lại vòng eo của Ninh Dĩ Tầm, hít lấy hơi thở trên người cô, tất cả mệt nhọc đều biến thành một cỗ ngọt ngào. Đã nói tiểu biệt thắng tân hôn, thực sự đã vài tuần không gặp rồi, Niên Ấu Dư cảm thấy mình rất nhớ rất nhớ Ninh Dĩ Tầm, loại nóng ruột nóng gan cồn cào này thật sự là kỳ diệu.
"Chị rất nhớ em, hận không thể lập tức diễn cho xong để trở về bên cạnh em." Ninh Dĩ Tầm cảm thấy một cái ôm cũng không biểu đạt được tưởng niệm của mình, cô còn không nhịn được nóng bỏng kể bên tai Niên Ấu Dư nhớ nhung của mình.
"Em cũng rất nhớ chị." Niên Ấu Dư còn thực sự nghiêm túc trả lời.
Ninh Dĩ Tầm nghe vậy, hơi nâng cầm Niên Ấu Dư lên, liền hôn xuống, đầu lưỡi cô lập tức liền tham lam tiến vào trong miệng Niên Ấu Dư, thu lấy ngọt ngào của đối phương, cô cảm thấy yêu thích của mình đối với Niên Ấu Dư càng ngày cang gia tăng mãnh liệt, cô từng nghĩ đến trừ Hàn Hân, cô sẽ không bao giờ thích người khác, nhưng cô lại phát hiện, chính mình có thể thích người này như thích Hàn Hân, thậm chí còn thấy Niên Ấu Dư hợp với mình hơn cả Hàn Hân. Lúc quen Hàn Hân, cô có rất nhiều lúc bất an, cảm giác Hàn Hân không đủ thích mình, loại cảm giác này vừa ngọt ngào vừa đau đớn, nhưng khi cùng Niên Ấu Dư một chỗ, mình cũng có thể cảm giác được rõ ràng Niên Ấu Dư cực thích chính mình, loại cảm nhận này khiến cho tâm tình của cô đều tan thành mật. Thậm chí cô còn có loại cảm giác, Niên Ấu Dư chính là người tồn tại vì mình.
Có lẽ là vì vừa rồi Ninh Dĩ Tầm nếm qua bánh ngọt, nên Niên Ấu Dư cảm thấy trong miệng Ninh Dĩ Tầm ngoài mùi hương của cô, còn có thêm vị ngọt. Niên Ấu Dư bị Ninh Dĩ Tầm hôn nóng bỏng lâu dài có chút vô lực, các nàng đều luyến tiếc chấm dứt nụ hôn này, cũng không biết từ khi nào đã chuyển từ cạnh cửa đến bên giường, Niên Ấu Dư thật hồn nhiên không biết, chỉ biết khi ngồi đến bên giường, Ninh Dĩ Tầm để nàng ngồi trên đùi cô, để chân Niên Ấu Dư hoàn toàn mở ra bên hông mình, Niên Ấu Dư lúc này mới phát hiện tư thế này có bao nhiêu là ái muội và thẹn thùng, nhưng Niên Ấu Dư cũng phát hiện mình một chút cũng không bài xích tư thế khiến người ta mặt đỏ tai hồng này, mặc dù hai chân nàng mở ra bên hông Ninh Dĩ Tầm có chút phóng đãng, nàng vẫn thực thích cảm giác hết sức thân mật như vậy với Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng trong lòng đúng thật là có loại cảm giác xấu hổ.
Rốt cục khi hít thở có chút không thông, Ninh Dĩ Tầm mới luyến tiếc kết thúc nụ hôn lưỡi thật dài này, không hôn nữa, nhưng cô lại ôm lấy thân thể Niên Ấu Dư, không muốn để Niên Ấu Dư rời đi. Bởi vì Niên Ấu Dư ngồi trên đùi mình, nên mặt Ninh Dĩ Tầm vừa lúc ngang tầm trước ngực Niên Ấu Dư, cách lớp quần áo nhẹ nhàng dùng mũi cọ cọ trước ngực mềm mại của Niên Ấu Dư, trên người Niên Ấu Dư thơm quá, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy cho dù mình không làm gì, cứ như vậy chôn trước ngực Niên Ấu Dư cả đời cũng nguyện ý.
Tư thế này cùng động tác của Ninh Dĩ Tầm làm cho mặt Niên Ấu Dư không ngăn được mà đỏ bừng lên.
"Em còn chưa tắm, chờ em tắm xong..." Niên Ấu Dư nói đến một nửa liền ngừng lại, nàng chỉ là cảm thấy mình còn chưa tắm rửa, Ninh Dĩ Tầm lại đem mặt vùi trước ngực mình như thế có chút ngượng ngùng, nhưng là những lời này nói ra, mới phát hiện có nhiều ý nghĩa khác, quả thật khiến người ta cảm thấy kỳ quái.
"Tắm rửa xong rồi thế nào đây?" Ninh Dĩ Tầm quả nhiên bắt lấy trọng điểm của câu nói này.
"Đã khuya, tắm rồi nên ngủ..." Niên Ấu Dư đỏ mặt nói, nàng thẹn thùng đem mặt chôn ở cổ Ninh Dĩ Tầm nhẹ giọng nói, không biết có phải do ảo giác của nàng hay không, mà cứ cảm thấy bây giờ nói ra cái gì cũng đều có chút ái muội.
"Em có đói bụng không, chị để lại cho em chút bánh ngọt." Ninh Dĩ Tầm không tiếp tục trêu chọc Niên Ấu Dư nữa, thật ra vừa rồi hôn đã ra cảm giác, nhưng cô biết mình cần phải khắc chế, chờ mình ly hôn xong mới phát sinh quan hệ thân mật, đại khái là cô cảm thấy chân chính thích là tôn trọng ý tưởng và mong muốn của em ấy, dù sao Ninh Dĩ Tầm cũng không hy vọng Niên Ấu Dư có gánh nặng tâm lý vì mình, cùng với mình một chỗ, Ninh Dĩ Tầm hy vọng Niên Ấu Dư là vui vẻ.
"Vâng." Cũng đã nháo đến nửa đêm, Niên Ấu Dư phát hiên bản thân đúng thật là có chút đói bụng.
"Chị đút em ăn được không?" Ninh Dĩ Tầm cầm bánh ngọt nhỏ trên tay hỏi, cô thật sự muốn tự mình đút bánh ngọt cho Niên Ấu Dư hỏi, đại khái là trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, làm cái gì cũng thấy tình thú, hoàn toàn không chê buồn nôn.
Niên Ấu Dư lắc đầu, như vậy thật ngượng ngùng.
"Một miếng thôi." Ninh Dĩ Tầm vẫn là muốn thử.
Niên Ấu Dư thấy vẻ mặt chờ mong của Ninh Dĩ Tầm, nàng thực sự cũng không có cách nào từ chối yêu cầu của Ninh Dĩ Tầm, cố mà gật đầu một cái.
Ninh Dĩ Tầm liền vui vẻ đút bánh ngọt cho Niên Ấu Dư, cũng là cô tự nói chỉ đút một miếng, nhìn Niên Ấu Dư nhã nhặn ăn, tuy rằng môi nàng dính một chút kem, nhưng Ninh Dĩ Tầm vẫn không hiểu sao cảm thấy rất mê người, sau đó cô liền nhướng người hôn lên môi Niên Ấu Dư, đem kem dính trên môi nàng liếm hết, mới không nỡ rời đi.
Một phần bánh ngọt nho nhỏ rất nhanh đã được Niên Ấu Dư ăn xong, nàng cảm thấy chưa từng niếm qua bánh nào ngọt như vậy, thật là ngọt đến độ chui vào nội tâm, Niên Ấu Dư không phát hiện miệng mình đều hàm chứa ý cười.
"Dĩ Tầm." Niên Ấu Dư nhẹ nhàng kêu tên Ninh Dĩ Tầm một lần, đây là lần đầu nàng kêu tên tiếng Trung của Ninh Dĩ Tầm.
"Hửm?" Ninh Dĩ Tầm xoay người nhìn về phía Niên Ấu Dư.
Niên Ấu Dư đem môi dán lên môi Ninh Dĩ Tầm nhẹ nhàng hôn một cái.
"Có thể gặp chị thật tốt." Niên Ấu Dư nói từ tự đáy lòng, cảm giác nhiệt liệt như vậy, ngọt ngào như vậy, liều lĩnh như vậy, Niên Ấu Dư cảm thấy đời này chỉ có Ninh Dĩ Tầm mới có thể cho nàng. Nàng trải qua bao nhiêu năm cuộc đời, rất ít người có thể khiến cho nàng thích đến mức độ không khống chế được, Ninh Dĩ Tầm là người đầu tiên ngoài ý muốn mà nàng gặp. Chính là Niên Ấu Dư còn không biết, chuyện gì cũng có hai mặt, có thể làm cho nàng ngọt ngào đến tâm, đến lúc nào đó cũng có thể tổn thương nàng đến tủy.
Ninh Dĩ Tầm nghe vậy nhếch lên khóe miệng, cô cảm thấy Niên Ấu Dư thực biết đem đến vui sướng bất ngờ cho mình, cô thực sự thích Niên Ấu Dư làm cho mình vui vẻ.
"Chị cũng như vậy." Nhân sinh đại khái chính là như vậy, 'nước chảy cuối dòng thành thác nước, người đến cùng đường người hồi sinh', Ninh Dĩ Tầm hiện tại tin tưởng, Niên Ấu Dư là người có thể đem lại hy vọng cho mình.
"Chị nhanh đi tắm đi." Niên Ấu Dư nhìn đồng hồ, đã sắp ba giờ, mỗi ngày Ninh Dĩ Tầm đều đi diễn, hẳn là mệt đến chết đi.
"Uhm." Ninh Dĩ Tầm thế này mới không thể không đi phòng tắm tắm.
Lúc ở gần cô, tầm mắt luôn không tự giác dính trên người cô, Niên Ấu Dư thấy Ninh Dĩ Tầm vào phòng tắm mới thu hồi tầm mắt. Lúc này Niên Ấu Dư thích Ninh Dĩ Tầm đại khái đã vượt qua Ninh Dĩ Tầm thích Niên Ấu Dư, mặc dù nhìn thấy tình cảm của Ninh Dĩ Tầm nóng rực nhiệt tình hơn rất nhiều.
Ninh Dĩ Tầm đi ra, tóc ướt xõa, xoăn xuống, mặc váy ngủ khêu gợi, nhìn giống như yêu nghiệt, khiến cho người ta không thể dời đi tầm mắt.
"Lần sau không nên gội đầu muộn như vậy nữa, nếu không sau này lớn tuổi dễ bị đau nửa đầu." Niên Ấu Dư dặn dò nói.
"Được, về sau đều nghe em, đột nhiên chị cảm thấy mình như chồng vậy, em giống như bà vợ, bộ dáng muốn quản chồng." Ninh Dĩ Tầm cười nói.
"Trên đời này không có nam nhân nào xinh đẹp giống như chị được, chị là đặc biệt, không liên quan đến giới tính." Niên Ấu Dư cũng cười nói, nàng phát hiện mình đối với chuyện giới tính của bản thân và Ninh Dĩ Tầm chưa từng để ý qua.
"Niên Ấu Dư, trước kia em thực sự không lừa gạt nữ nhân nào sao?" Ninh Dĩ Tầm lại cảm thấy Niên Ấu Dư nói lời ngon tiếng ngọt như là kỹ năng, luôn dụ dỗ mình vui vẻ tự trong tâm.
"Xác định và khẳng định không có. Tóc còn ướt, em giúp chị sấy tóc." Niên Ấu Dư đi lấy máy sấy tóc, cảm thấy vẫn là mình nên thổi cho tóc khô thì ổn hơn, nếu không với tính tình không nhẫn nại của Ninh Dĩ Tầm, có lẽ là thổi một chút qua loa rồi bỏ.
"Em đi tắm trước đi, chị tự sấy tóc là được rồi." Ninh Dĩ Tầm hy vọng ôm Niên Ấu Dư ngủ sớm một chút, cô cảm thấy hôm nay nhất định sẽ ngủ rất ngon.
"Em giúp chị sấy tóc rồi em đi tắm." Niên Ấu Dư kiên định nói.
Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Ấu Dư kiên trì, cũng chỉ có thể tùy nàng, bất quá được Niên Ấu Dư sấy tóc cảm giác cũng tốt lắm, thoải mái đến độ làm cho Ninh Dĩ Tầm xém chút nữa liền ngủ quên, bất quá Ninh Dĩ Tầm là luyến tiếc ngủ trước.
Xác định tóc Dĩ Tầm hoàn toàn khô, Niên Ấu Dư mới an tâm đi phòng tắm tắm.
Ninh Dĩ Tầm vẫn cảm thấy nữ nhân đẹp nhất là lúc vừa tỉnh ngủ và lúc vừa mới tắm xong, trên người Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm lại càng được nghiệm chứng, tóc Niên Ấu Dư xõa xuống khác biệt với cảm giác thanh thuần sạch sẽ hằng ngày, lộ ra một cỗ quyến rũ dụ dỗ đa tình, cô nghĩ Niên Ấu Dư nhất định thuộc dạng muộn tao, bởi vì hai loại cảm giác này khiến cho người ta tương phản rất lớn. Ninh Dĩ Tầm thầm nghĩ bộ dáng Niên Ấu Dư dưới thân mình hoan ái, chắc chắn là rất khác bây giờ, không hiểu sao, Ninh Dĩ Tầm cực kỳ mong chờ.
"Đến đây." Ninh Dĩ Tầm ngoắc ngoắc Niên Ấu Dư, mặc dù không có được bữa chính, nhưng điểm tâm thì chắc là có thể ăn được đi, "Không phải nói muộn gội đầu sẽ bị đau nửa đầu sao, sao em còn gội? Như vậy là không ngoan nha!" Ninh Dĩ Tầm đợi lúc Niên Ấu Dư đến gần xong lại kéo Niên Ấu Dư ngồi lên đùi mình, đem mặt vùi vào cổ Niên Ấu Dư, thản nhiên hít lấy hương thơm mê người.
"Chỉ nghĩ ở trước mặt chị phải sạch sẽ, không muốn có một chút không hoàn mỹ." Niên Ấu Dư ngượng ngùng nói đến.
Chương 47:
Niên Ấu Dư đưa Tôn Lê về nhà xong quay về khách sạn đã muốn hơn hai giờ, mặc dù có cảm giác thật gian nan, nhưng nghĩ đến chuyện có thể cùng một chỗ với Ninh Dĩ Tầm, tâm tình vẫn rất ngọt ngào. Ninh Dĩ Tầm đã sớm để phòng đó lại cho bạn mình, sau đó thuê một gian phòng khác ở tầng trệt chờ Niên Ấu Dư.
Ninh Dĩ Tầm nghe được tiếng gõ cửa ngoài phòng mình, tâm tình vốn đang mất hứng lập tức liền giống như bổ huyết, loại cảm giác hưng phấn lại kéo tới nữa.
Ninh Dĩ Tầm mở cửa, quả nhiên nhìn đến Niên Ấu Dư đang mỉm cười nhìn mình, Ninh Dĩ Tầm liền lập tức kéo Niên Ấu Dư vào cửa, tựa Niên Ấu Dư lên cửa, ôm chặt lấy nàng. Niên Ấu Dư cũng ôm lại vòng eo của Ninh Dĩ Tầm, hít lấy hơi thở trên người cô, tất cả mệt nhọc đều biến thành một cỗ ngọt ngào. Đã nói tiểu biệt thắng tân hôn, thực sự đã vài tuần không gặp rồi, Niên Ấu Dư cảm thấy mình rất nhớ rất nhớ Ninh Dĩ Tầm, loại nóng ruột nóng gan cồn cào này thật sự là kỳ diệu.
"Chị rất nhớ em, hận không thể lập tức diễn cho xong để trở về bên cạnh em." Ninh Dĩ Tầm cảm thấy một cái ôm cũng không biểu đạt được tưởng niệm của mình, cô còn không nhịn được nóng bỏng kể bên tai Niên Ấu Dư nhớ nhung của mình.
"Em cũng rất nhớ chị." Niên Ấu Dư còn thực sự nghiêm túc trả lời.
Ninh Dĩ Tầm nghe vậy, hơi nâng cầm Niên Ấu Dư lên, liền hôn xuống, đầu lưỡi cô lập tức liền tham lam tiến vào trong miệng Niên Ấu Dư, thu lấy ngọt ngào của đối phương, cô cảm thấy yêu thích của mình đối với Niên Ấu Dư càng ngày cang gia tăng mãnh liệt, cô từng nghĩ đến trừ Hàn Hân, cô sẽ không bao giờ thích người khác, nhưng cô lại phát hiện, chính mình có thể thích người này như thích Hàn Hân, thậm chí còn thấy Niên Ấu Dư hợp với mình hơn cả Hàn Hân. Lúc quen Hàn Hân, cô có rất nhiều lúc bất an, cảm giác Hàn Hân không đủ thích mình, loại cảm giác này vừa ngọt ngào vừa đau đớn, nhưng khi cùng Niên Ấu Dư một chỗ, mình cũng có thể cảm giác được rõ ràng Niên Ấu Dư cực thích chính mình, loại cảm nhận này khiến cho tâm tình của cô đều tan thành mật. Thậm chí cô còn có loại cảm giác, Niên Ấu Dư chính là người tồn tại vì mình.
Có lẽ là vì vừa rồi Ninh Dĩ Tầm nếm qua bánh ngọt, nên Niên Ấu Dư cảm thấy trong miệng Ninh Dĩ Tầm ngoài mùi hương của cô, còn có thêm vị ngọt. Niên Ấu Dư bị Ninh Dĩ Tầm hôn nóng bỏng lâu dài có chút vô lực, các nàng đều luyến tiếc chấm dứt nụ hôn này, cũng không biết từ khi nào đã chuyển từ cạnh cửa đến bên giường, Niên Ấu Dư thật hồn nhiên không biết, chỉ biết khi ngồi đến bên giường, Ninh Dĩ Tầm để nàng ngồi trên đùi cô, để chân Niên Ấu Dư hoàn toàn mở ra bên hông mình, Niên Ấu Dư lúc này mới phát hiện tư thế này có bao nhiêu là ái muội và thẹn thùng, nhưng Niên Ấu Dư cũng phát hiện mình một chút cũng không bài xích tư thế khiến người ta mặt đỏ tai hồng này, mặc dù hai chân nàng mở ra bên hông Ninh Dĩ Tầm có chút phóng đãng, nàng vẫn thực thích cảm giác hết sức thân mật như vậy với Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng trong lòng đúng thật là có loại cảm giác xấu hổ.
Rốt cục khi hít thở có chút không thông, Ninh Dĩ Tầm mới luyến tiếc kết thúc nụ hôn lưỡi thật dài này, không hôn nữa, nhưng cô lại ôm lấy thân thể Niên Ấu Dư, không muốn để Niên Ấu Dư rời đi. Bởi vì Niên Ấu Dư ngồi trên đùi mình, nên mặt Ninh Dĩ Tầm vừa lúc ngang tầm trước ngực Niên Ấu Dư, cách lớp quần áo nhẹ nhàng dùng mũi cọ cọ trước ngực mềm mại của Niên Ấu Dư, trên người Niên Ấu Dư thơm quá, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy cho dù mình không làm gì, cứ như vậy chôn trước ngực Niên Ấu Dư cả đời cũng nguyện ý.
Tư thế này cùng động tác của Ninh Dĩ Tầm làm cho mặt Niên Ấu Dư không ngăn được mà đỏ bừng lên.
"Em còn chưa tắm, chờ em tắm xong..." Niên Ấu Dư nói đến một nửa liền ngừng lại, nàng chỉ là cảm thấy mình còn chưa tắm rửa, Ninh Dĩ Tầm lại đem mặt vùi trước ngực mình như thế có chút ngượng ngùng, nhưng là những lời này nói ra, mới phát hiện có nhiều ý nghĩa khác, quả thật khiến người ta cảm thấy kỳ quái.
"Tắm rửa xong rồi thế nào đây?" Ninh Dĩ Tầm quả nhiên bắt lấy trọng điểm của câu nói này.
"Đã khuya, tắm rồi nên ngủ..." Niên Ấu Dư đỏ mặt nói, nàng thẹn thùng đem mặt chôn ở cổ Ninh Dĩ Tầm nhẹ giọng nói, không biết có phải do ảo giác của nàng hay không, mà cứ cảm thấy bây giờ nói ra cái gì cũng đều có chút ái muội.
"Em có đói bụng không, chị để lại cho em chút bánh ngọt." Ninh Dĩ Tầm không tiếp tục trêu chọc Niên Ấu Dư nữa, thật ra vừa rồi hôn đã ra cảm giác, nhưng cô biết mình cần phải khắc chế, chờ mình ly hôn xong mới phát sinh quan hệ thân mật, đại khái là cô cảm thấy chân chính thích là tôn trọng ý tưởng và mong muốn của em ấy, dù sao Ninh Dĩ Tầm cũng không hy vọng Niên Ấu Dư có gánh nặng tâm lý vì mình, cùng với mình một chỗ, Ninh Dĩ Tầm hy vọng Niên Ấu Dư là vui vẻ.
"Vâng." Cũng đã nháo đến nửa đêm, Niên Ấu Dư phát hiên bản thân đúng thật là có chút đói bụng.
"Chị đút em ăn được không?" Ninh Dĩ Tầm cầm bánh ngọt nhỏ trên tay hỏi, cô thật sự muốn tự mình đút bánh ngọt cho Niên Ấu Dư hỏi, đại khái là trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, làm cái gì cũng thấy tình thú, hoàn toàn không chê buồn nôn.
Niên Ấu Dư lắc đầu, như vậy thật ngượng ngùng.
"Một miếng thôi." Ninh Dĩ Tầm vẫn là muốn thử.
Niên Ấu Dư thấy vẻ mặt chờ mong của Ninh Dĩ Tầm, nàng thực sự cũng không có cách nào từ chối yêu cầu của Ninh Dĩ Tầm, cố mà gật đầu một cái.
Ninh Dĩ Tầm liền vui vẻ đút bánh ngọt cho Niên Ấu Dư, cũng là cô tự nói chỉ đút một miếng, nhìn Niên Ấu Dư nhã nhặn ăn, tuy rằng môi nàng dính một chút kem, nhưng Ninh Dĩ Tầm vẫn không hiểu sao cảm thấy rất mê người, sau đó cô liền nhướng người hôn lên môi Niên Ấu Dư, đem kem dính trên môi nàng liếm hết, mới không nỡ rời đi.
Một phần bánh ngọt nho nhỏ rất nhanh đã được Niên Ấu Dư ăn xong, nàng cảm thấy chưa từng niếm qua bánh nào ngọt như vậy, thật là ngọt đến độ chui vào nội tâm, Niên Ấu Dư không phát hiện miệng mình đều hàm chứa ý cười.
"Dĩ Tầm." Niên Ấu Dư nhẹ nhàng kêu tên Ninh Dĩ Tầm một lần, đây là lần đầu nàng kêu tên tiếng Trung của Ninh Dĩ Tầm.
"Hửm?" Ninh Dĩ Tầm xoay người nhìn về phía Niên Ấu Dư.
Niên Ấu Dư đem môi dán lên môi Ninh Dĩ Tầm nhẹ nhàng hôn một cái.
"Có thể gặp chị thật tốt." Niên Ấu Dư nói từ tự đáy lòng, cảm giác nhiệt liệt như vậy, ngọt ngào như vậy, liều lĩnh như vậy, Niên Ấu Dư cảm thấy đời này chỉ có Ninh Dĩ Tầm mới có thể cho nàng. Nàng trải qua bao nhiêu năm cuộc đời, rất ít người có thể khiến cho nàng thích đến mức độ không khống chế được, Ninh Dĩ Tầm là người đầu tiên ngoài ý muốn mà nàng gặp. Chính là Niên Ấu Dư còn không biết, chuyện gì cũng có hai mặt, có thể làm cho nàng ngọt ngào đến tâm, đến lúc nào đó cũng có thể tổn thương nàng đến tủy.
Ninh Dĩ Tầm nghe vậy nhếch lên khóe miệng, cô cảm thấy Niên Ấu Dư thực biết đem đến vui sướng bất ngờ cho mình, cô thực sự thích Niên Ấu Dư làm cho mình vui vẻ.
"Chị cũng như vậy." Nhân sinh đại khái chính là như vậy, 'nước chảy cuối dòng thành thác nước, người đến cùng đường người hồi sinh', Ninh Dĩ Tầm hiện tại tin tưởng, Niên Ấu Dư là người có thể đem lại hy vọng cho mình.
"Chị nhanh đi tắm đi." Niên Ấu Dư nhìn đồng hồ, đã sắp ba giờ, mỗi ngày Ninh Dĩ Tầm đều đi diễn, hẳn là mệt đến chết đi.
"Uhm." Ninh Dĩ Tầm thế này mới không thể không đi phòng tắm tắm.
Lúc ở gần cô, tầm mắt luôn không tự giác dính trên người cô, Niên Ấu Dư thấy Ninh Dĩ Tầm vào phòng tắm mới thu hồi tầm mắt. Lúc này Niên Ấu Dư thích Ninh Dĩ Tầm đại khái đã vượt qua Ninh Dĩ Tầm thích Niên Ấu Dư, mặc dù nhìn thấy tình cảm của Ninh Dĩ Tầm nóng rực nhiệt tình hơn rất nhiều.
Ninh Dĩ Tầm đi ra, tóc ướt xõa, xoăn xuống, mặc váy ngủ khêu gợi, nhìn giống như yêu nghiệt, khiến cho người ta không thể dời đi tầm mắt.
"Lần sau không nên gội đầu muộn như vậy nữa, nếu không sau này lớn tuổi dễ bị đau nửa đầu." Niên Ấu Dư dặn dò nói.
"Được, về sau đều nghe em, đột nhiên chị cảm thấy mình như chồng vậy, em giống như bà vợ, bộ dáng muốn quản chồng." Ninh Dĩ Tầm cười nói.
"Trên đời này không có nam nhân nào xinh đẹp giống như chị được, chị là đặc biệt, không liên quan đến giới tính." Niên Ấu Dư cũng cười nói, nàng phát hiện mình đối với chuyện giới tính của bản thân và Ninh Dĩ Tầm chưa từng để ý qua.
"Niên Ấu Dư, trước kia em thực sự không lừa gạt nữ nhân nào sao?" Ninh Dĩ Tầm lại cảm thấy Niên Ấu Dư nói lời ngon tiếng ngọt như là kỹ năng, luôn dụ dỗ mình vui vẻ tự trong tâm.
"Xác định và khẳng định không có. Tóc còn ướt, em giúp chị sấy tóc." Niên Ấu Dư đi lấy máy sấy tóc, cảm thấy vẫn là mình nên thổi cho tóc khô thì ổn hơn, nếu không với tính tình không nhẫn nại của Ninh Dĩ Tầm, có lẽ là thổi một chút qua loa rồi bỏ.
"Em đi tắm trước đi, chị tự sấy tóc là được rồi." Ninh Dĩ Tầm hy vọng ôm Niên Ấu Dư ngủ sớm một chút, cô cảm thấy hôm nay nhất định sẽ ngủ rất ngon.
"Em giúp chị sấy tóc rồi em đi tắm." Niên Ấu Dư kiên định nói.
Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Ấu Dư kiên trì, cũng chỉ có thể tùy nàng, bất quá được Niên Ấu Dư sấy tóc cảm giác cũng tốt lắm, thoải mái đến độ làm cho Ninh Dĩ Tầm xém chút nữa liền ngủ quên, bất quá Ninh Dĩ Tầm là luyến tiếc ngủ trước.
Xác định tóc Dĩ Tầm hoàn toàn khô, Niên Ấu Dư mới an tâm đi phòng tắm tắm.
Ninh Dĩ Tầm vẫn cảm thấy nữ nhân đẹp nhất là lúc vừa tỉnh ngủ và lúc vừa mới tắm xong, trên người Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm lại càng được nghiệm chứng, tóc Niên Ấu Dư xõa xuống khác biệt với cảm giác thanh thuần sạch sẽ hằng ngày, lộ ra một cỗ quyến rũ dụ dỗ đa tình, cô nghĩ Niên Ấu Dư nhất định thuộc dạng muộn tao, bởi vì hai loại cảm giác này khiến cho người ta tương phản rất lớn. Ninh Dĩ Tầm thầm nghĩ bộ dáng Niên Ấu Dư dưới thân mình hoan ái, chắc chắn là rất khác bây giờ, không hiểu sao, Ninh Dĩ Tầm cực kỳ mong chờ.
"Đến đây." Ninh Dĩ Tầm ngoắc ngoắc Niên Ấu Dư, mặc dù không có được bữa chính, nhưng điểm tâm thì chắc là có thể ăn được đi, "Không phải nói muộn gội đầu sẽ bị đau nửa đầu sao, sao em còn gội? Như vậy là không ngoan nha!" Ninh Dĩ Tầm đợi lúc Niên Ấu Dư đến gần xong lại kéo Niên Ấu Dư ngồi lên đùi mình, đem mặt vùi vào cổ Niên Ấu Dư, thản nhiên hít lấy hương thơm mê người.
"Chỉ nghĩ ở trước mặt chị phải sạch sẽ, không muốn có một chút không hoàn mỹ." Niên Ấu Dư ngượng ngùng nói đến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương