Nữ Hắc Đạo Xuyên Không: Nữ Phụ, Nam Chính Cút, Bảo Bảo Cực Phẩm!!
Chương 70: Các Bảo Bối Đến Đây!!!
Chào các độc giả, cảm ơn các bạn luôn kiên nhẫn chờ đợi nhé.. hôm nay mình sẽ đăng chương mới cho các đồng chí đọc tiếp câu chuyện này.... Sau đây nếu các đồng chí vẫn muốn đi tiếp câu chuyện thì hãy vote hoặc cmt để lại cho mình biết nhé, ngày mai sẽ đăng tiếp chương 71.Nói trước nhé, mình sẽ đăng liên tục trong ngày 21,22,23 tháng 9 (3 ngày thôi nhé).. nói nhiều quá rồi chúc các đồng chí đọc vui vẻ.. bye muamua..~~--------------------------------------------Chương 70: các bảo bối đến đây!!!"Em không cần chối bỏ con trai em đã nói anh đúng là cha nó bởi vì nó là bản sao giống hệt anh lúc nhỏ, chứng tỏ anh chính là ba nó...vì sao em không nói gì cứ vậy giấu anh mãi sao.""tôi vì cái gì phải nói cho anh."Ánh mắt lạnh lùng giọng nói vô cảm liếc nhìn anh, cô biết chúng nó là con ai điều đó không có nghĩ sẽ đem đi nhận ba chúng, chúng là con cô."tôi có thắc mắc, cô mang thai hai đứa bé thì tôi không nói nhưng cô mang thai hai đứa bé này không cùng một người cha sao, vì sao hai đứa bé này lại nói cùng mẹ khác cha chứ...chuyện này là sao?"Bạch Hàn Thương có chút ngu ngơ giơ tay hỏi cô, làm mọi người trừ cô nhìn anh bằng ánh mắt khinh bỉ, biết cô mang thai không cùng một người cha cũng biết rồi mà còn hỏi nữa sao?"cho dù các con tôi thừa nhận các anh không có nghĩa tôi thừa nhận các anh."Cô ánh mắt lạnh nhạt , khóe miệng hơi nhếch không thừa nhận, hai tay cho vào túi quần khuôn mặt thanh tú xinh đẹp , Phàm Dật Thần khuôn mặt có chút vặn vẹo hét thầm"Không thể nào ,này chẳng phải sẽ chia sẻ vợ với người đàn ông khác sao' nhìn cô khong thừa nhận anh càng kiên định cướp vợ về tay, hừ hừ."được rồi mọi người , chúng ta chuẩn bị tiệc mừng hai bảo bối lên tuổi nào?"Phàm Dật Thần tiến lên ôm con gái xoa đầu cu cậu nhìn bọn họ chấm dứt đề tài này."được." Long Hạo Thiên đồng ý , hắn không muốn nhìn không khí kì quái này nha, lập tức chuẩn bị quà tặng cho hai đứa bé, các anh và cô đành dừng đề tài cũng cùng nhau mừng sinh nhật này, cô còn muốn phản đối nhưng nhìn các con cười vui vẻ bên ba chúng , cô nuốt lại lời mình nói, đành bất đắc dĩ theo mong muốn các con, cước bộ cũng theo chuẩn bị sinh nhật, mọi người cười vui vẻ ,ngồi vào chỗ bàn ghế được bày sẵn trước sân sau khu vườn hết, có hai người chiếm chỗ ngồi cùng cô ,cô ngồi giữa còn hai người đàn ông chiếm chỗ là Lâm Vũ Hàn, Hứa Lâm Tu, còn Phàm Dật Thần sau khi ổn định chỗ ngồi cho các bé thì anh định ngồi cùng vợ yêu thì thấy hai thằng bạn chiếm mất chỗ, nụ cười vui vẻ cứng ngắt , ánh mắt tức giận ...hận không thể tiến lên tách họ ra."Thần, cậu còn làm gì đứng đó thế, còn không mau lại ngồi."Bạch Hàn Thương kì quái nhìn anh, liền kéo tay vào chỗ mà không để ý sắc mặt thối của anh, cô không quan tâm ai ngồi cùng cô, vẫn im lặng chăm chú nhìn món ăn trên bàn kia."được..chứ.."Phàm Dật Thần nghiến răng ngồi đối diện nhìn hai người kia, Long Hạo Thiên và Quân Hiên Long tất nhiên hiểu rõ ,hai người buồn cười nhìn anh mặt thối, cảm thấy thú vị nên trực tiếp xem kịch vui, mọi người vào chỗ hết ,cả hai bảo bối hưng phấn chấp tay trước bánh sinh nhật và bỗng hung hồn tuyên bố như thể bản thân hai bé là chủ nhà ."Bữa tiệc này, tụi con xin được...."Chưa nói xong thì nghe tiếng gió hơi mạnh làm họ ánh mắt nghiêm túc xem xét tình hình, cô thì không sao cả vẫn ngồi thế chỉ khác ở chỗ khóe miệng cô hơi giương lên như thể đã biết trước, hai bảo bối 'ối' nghi hoặc ,sao lại có gió mạnh vậy." Phành..phạch.."" Phành..phạch.."Tiếng động cơ vang lên từ trên trời đáp xuống vị trí của bọn họ, mọi người ngước nhìn kinh ngạc thấy trực thăng đặc biệt bay lơ lửng trên không kia, họ lập tức cảnh giác nghĩ 'chuyện gì thế này? chẳng lẽ có sát thủ sao hay có kẻ to gan muốn ám sát sao.. mà không đúng..'Hai bảo bối trợn mặt nhìn trực thăng quen thuộc kia, Cố Tiểu Bối hét lên hưng phấn làm các anh hết hồn."Aaaa... sao mọi người đến rồi."Cố Tiểu Bảo vứt hình tượng trầm ổn, hưng phấn nhảy nhót nhìn thấy người lái càng cười vui vẻ, đã lâu rồi không gặp lại họ cũng hét lên."Tu Lăng ,anh cũng đến sao."Mọi người nghi hoặc nhìn hai bé hưng phấn kia, làm họ tò mò nhìn vị trí trực thăng kia , chẳng lẽ là ngươi quen sao ,nếu không vì sao không thấy cô gái của họ vẫn không căng thẳng khẩn trương mà chỉ ngồi thưởng thức rượu kia đâu, họ thả lỏng cảnh giác nhìn nơi đó, thấy có một bóng người nhỏ bé nhảy xuống ,tốc độ rơi nhanh cũng không khiến bé cảm thấy hoảng loạn, sợ hãi ngược lại phi thừơng bình tĩnh, còn cách hai mét là chạm đất cũng là lúc bé bắt đầu lộn vòng để giảm bớt tốc độ rơi, hai chân nhướng thẳng về phía dưới ,hai tay thả lỏng , hít một hơi cho cơ thể nhẹ lại,mái tóc bay tán loạn trong gió hỗn độn nhưng không mất vẻ đẹp đáng yêu của bé, đôi mắt chứa ý cười nhìn hai đứa em phía dưới bé."Oanh.."Sau khi chạm đất cậu bé ngước đầu ,thẳng người phủ bụi trên người lại thấy bóng người nho nhỏ phác lên người cậu, cậu theo bản năng ôm lấy cúi đầu nhìn con nhóc ôm cậu, cậu nhướng mày cười cười, xoa đầu con nhóc ."Lão Tam""nhóc con em hưng phấn vậy sao."Cố Tiểu Bối chớp mắt ,cười vui vẻ giật đầu : " đương nhiên a.""Lão Tam anh đến rồi."Cố Tiểu Bảo cười vui vẻ nhìn anh trai cậu, cậu nhóc có mái tóc nâu hạt dẻ, đôi mắt màu bạc nâu,khuôn mặt yêu nghiệt , chứa ý cười chính là Cố Tu Lăng, Cố Tu Lăng thả nhóc con xuống cũng cười ngả ngớn nhìn cậu."Lão Ngũ không hoan nghênh anh sao.""Sao có thể, anh nghe lầm rồi." Cố Tiểu Bảo trợn mắt , anh trai anh không quá đáng đi."Ồ, vậy sao..thì ra nhóc nhớ thương anh nên ngày đêm chờ mong anh lắm nhỉ."Cố Tu Lăng tự kỉ, giật đầu tỉ vẻ đã hiểu làm cho Cố Tiểu Bảo hắc tuyến, nụ cười vặn vẹo ."Lăn""Này xem em là không khí à, lão nương còn ở đây đâu."Cố Tiểu Bối bất mãn không hài lòng , chống nạnh trừng mắt hai anh trai đáng ghét của bé.Hai cậu nhìn Bối bối chống nạnh trừng mắt lập tức đưa tới ánh mắt xem thường cho Bối bối ."các em còn không quên ai ở đây nữa sao?"Trên không rơi xuống thêm ba bóng người nhỏ 'cạch' , đứng dậy đi lại gần ba người kia, Cố Tiểu Bối mắt sáng rực , lập tức phác lên người chị gái yêu quí , thân một ngụm lên má chị gái."Lão Nhị yêu dấu của em, nhớ chị a.""......." Khuôn mặt bé gái cứng người mái tóc nâu đỏ hơi rối được cột gọn gàng, đôi mắt màu xanh dương như biển cả đang trợn mắt nhìn con nhóc thối trên ngưới bé gái , lập tức dùng tay đẩy mặt con nhóc thối , tay còn lại lau nước miếng bị thân trên mặt ,dùng giọng nói ám ám ghét bỏ nhìn con nhóc thối của bé ."Em cút xuống cho chị, bẩn chết... còn nữa chị không thích gái phác lên ôm hôn chị ghê tởm, chị đây thích trai là thẳng nghe chưa?" -------------------------------------continuePS: nho cmt cho minh nha ^^
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương