Nữ Hắc Đạo Xuyên Không: Nữ Phụ, Nam Chính Cút, Bảo Bảo Cực Phẩm!!

Chương 72:Cha Con Gặp Nhau, Nhận Thân.



Chương 72:Cha con gặp nhau, nhận thân.

"các baba à, họ chính là con của các baba đó, nhìn các anh chị giống các baba không hắc hắc.. cho nên các baba không cần hâm mộ Phàm baba nữa đâu ."

Các anh nghe thế ánh mắt kinh ngạc nhìn bọn nhỏ, tâm trạng các anh không biết diễn tả như thế nào chưa từng nghe qua cô mang thai nhiều đứa con như vậy a, thế nhưng bọn nhỏ thật sự là con các anh sao, khi nào thành ba rồi.

Nếu mọi người trong gia tộc thậm chí các cô tiểu thư thiên kim trên thế giới nhìn một màn này sẽ chấn động đến mức nào,

mang đến cho mọi người bao nhiêu khiếp sợ, khó tin không chỉ thế biết mẹ của chúng là ai càng thêm điên cuồng không tưởng, đố kị, ghen ghét, phẫn nộ, hâm mộ, khinh thường, chế giễu,v..v.. đủ loại sắc thái đó là chuyện về sau.

Các bé nghe em gái thông báo liếc mắt em gái ngu ngốc của họ, cần sao..cần sao.., em có cần cười đến vui vẻ hay không, bọn anh tự biết có được không..

Lão Tứ cười haha nhìn lão đại, khoác vai anh trai chỉ vào đứa em ngu ngốc được Phàm baba ôm kia.

"Lão đại, có vẻ như kế hoạch không cẩn thiết rồi a..anh nhìn xem.."

Cố Bắc Thần nhướng mày nhìn em gái ngốc của cậu, thở dài bất đắc dĩ quả nhiên không thể trông cậy nó được, thật không biết che giấu gì cả.

mà thôi dù gì sớm hay muộn cũng biết sự thật thôi, xoay đầu nhìn mấy đứa còn lại đang kích động, chờ mong, tò mò kia.

Cố Bắc Thần đành nói với các em của cậu:

"các em đi đi, đến lúc cho họ biết các em là ai không cần do dự nữa."

"Nga~"

"đã biết."

"được, lão đại."

"...."

Các bé nghe chỉ lệnh của lão đại lập tức giật đầu, cả đám liền bước về phía họ thấy các anh vẫn ngồi trên bàn ngẩn ngơ, kinh ngạc, tìm tòi nghiên cứu kia bọn cậu chỉ biểu hiện thái độ khác nhau

Sau khi các bé đi đến nơi mà các bé nhận định là baba , đứng trước mặt khoảng cách một bước nhìn vào các anh đánh giá,

đồng thời các anh cũng cúi nhìn các bé, không biết các bé định làm gì nhưng lòng các anh dấy lên có chút hưng phấn, kích động, tò mò , như đã hiểu ra cùng chờ mong.

Người đầu tiên lên tiếng là giọng của một bé gái , chỉ thấy bé gái dùng thái độ đánh giá người đàn ông trước mặt từ trên xuống ,

bé không tỏ mừng rỡ như con nhóc Bối Bối, khóe miệng nhếch lên phun ra những từ khiến người đàn ông cứng ngắt, có chút không biết nói gì nhìn bé gái có bảy, tám phần tương tự anh kia .

mái tóc nâu đỏ được cột gọn gàng lộ ra nửa trán trơn bóng , tóc mái lệch cá tính , lông mi dài cong cong đáng yêu,

dáng người nhỏ bé không quá bé bỏng , quần áo có mang chút cá tính không mất nét đáng yêu, điều đáng chú ý đôi mắt kia là màu tím than giống cô kia...

anh cảm thấy nghi hoặc, rõ ràng khi bé rơi xuống anh mơ hồ thấy mắt bé là màu xanh khá giống anh đâu ..

chẳng lẽ anh nhìn lầm rồi sao, liếc nhìn mấy đứa bé khác cũng thấy mắt của các bé cũng là màu tím than thật kì quái, dạo này thịnh hành mắt tím than rồi sao.

"chú là Bạch Hàn Thương đúng không? Chẹp.. chẹp ... nhìn cũng được, chú nên vui mừng vì có đứa con gái xinh đẹp như tôi đi."

"......."

"sao thế, nói không được lời nào sao? Thiết ... đường đường là tổng giám đốc Bạch thị và là người đứng đầu trong giới hắc đạo mà ai cũng phải kinh sợ cũng có lúc mặt ngốc vậy sao? Không sợ bị chê cười đi."

Cố Bối Vi khinh bỉ người đàn ông đần ra nhìn bé, Bạch Hàn Thương hắc tuyến, môi run rẩy,

anh nhíu mi nhìn bé gái ngạo kiều khinh bỉ nhìn anh thật không ngờ con bé biết rõ thân phận của anh như vậy cô bé này sao biết được, chẳng lẽ Cố Hàn Băng cô ấy nói cho biết sao ..điều này không thể nào,

cô ấy rốt cuộc là ai không phải cô ta bị đuổi khỏi gia tộc rồi sao, đôi mắt khẽ lóe sáng âm trầm kì dị xẹt qua liền biến mất mà chính anh không biết rằng anh đang oan uổng Cố Hàn Băng

cô bé cùng các anh trai của bé tự điều tra mới biết được đừng xem thường trí thông minh của các bé sở trường của bé là hacker hơi giống các bé khác nhưng cô nhỉnh hơn

thậm chí có thể chế tạo ra virut chưa được tung ra thị trường, chính vì thế cô bé được mẹ biết sở trường này mà đặc biệt huấn luyện cho bé tăng thêm kiến thức khác nhau không thì anh sẽ kinh ngạc đến mức nào khi có đứa con thiên tài như vậy.

Anh dùng giọng nói hòa nhã hơi trầm , cười hứng thú .

"Con là con gái của ta đúng không?"

"chú chứng minh điều gì tôi là con gái chú."

Cố Bối Vi miệng cười như không cười ,hai tay khoanh lại hứng thú đáp lại không trả lời câu hỏi của anh.

"dựa vào màu tóc cùng dung mạo của con khá giống ta, chỉ khác đôi mắt không giống mà thôi,

nếu như con không tin thì vào bệnh viện kiểm tra AND là biết kết quả ngay không phải sao nhóc con."

Bạch Hàn Thương khi bé đến trước mặt anh ,anh đã xoay người đối mặt bé hai tay cũng khoanh lại,

tà nghễ nhìn xuống đối mắt với bé cười cười làm bé chỉ 'nga' một tiếng không kinh ngạc, bình tĩnh cười ngạo kiều nhìn anh cứ như đã đoán được anh sẽ nói như vậy, bé hài lòng, bất quá vẫn chưa được bé hỏi tiếp:

"vậy thì còn một câu hỏi nữa hỏi chú."

"tự nhiên"

"hừ, chú đã có vợ con hay vị hôn thê gì chưa? Nếu có thì miễn đi."

"nhóc con thật muốn biết sao?"

Anh khóe miệng co rút nhướng mày cười nhìn bé , không ngờ nó cũng dám hỏi câu này cơ chứ, chẳng lẽ dò anh sao haha , như nó mong muốn.

"đúng vậy, chú nói đi."

Cố Bối Vi giật đầu chờ đợi anh đáp lòng bé thì nghĩ nếu ông ta mà có thì đừng có mơ chạm một sợi tóc của mẹ, lăn sang một bên đi hừ, hừ.

(tg: con gái, người đó là ba con đó chứ không phải hàng hóa đâu*hắc tuyến*;

CBV: mặc kệ, mẹ là nhất *ánh mắt sùng bái nhìn mẹ đại nhân*;

BHT * bi thương nhìn con gái* ta là ba ruột của con đó)

"Đương nhiên ....là không có vợ con cũng như vị hôn thê, yên tâm chưa nhóc con."

"Hừ, miễn cưỡng cho qua được bảy mươi điểm."

Bé khẽ hừ bỉu môi nhìn anh cười đắc ý, có loại xúc động một đạp một phát vào mặt ông ta quá, có gì đắc ý chứ.

" miễn cưỡng, bảy mươi điểm... là có ý gì?"

Đầu anh chảy ba vạch đen đuôi mắt run rẩy nhìn bé không hiểu.

"nhân phẩm, tính cách, đôi mắt thẩm mỹ kém, vóc người tạm được

bất quá không có vợ con , vị hôn thê hay chơi gái thì cho qua cho nên tôi cho chú được bảy mươi điểm, còn ba mươi điểm là dựa vào tình cảm cùng thái độ của chú thôi."

Bối Vi cảm thấy nói nhiều quá rồi, thiệt mệt muốn đi ngủ một giấc cho khỏe quá.

"Ách..."

đây là tiết tấu gì đây, nhận thân thì cò thể hiểu nhưng có cần nhận thân như kiểu đi đánh giá người khác rồi mới chịu hay không anh đau đầu a, ai nói con gái là tiểu áo bông tri kỉ của mẹ, là tình nhân kiếp trước của cha hả, mẹ nó là ai nói lăn ra đây cho lão tử.

(tg: do tính cách đa phần giống anh thôi Thương ca ạ)

"Như vậy, xin tự giới thiệu con là Cố Bối Vi là con gái của baba là Lão nhị con thứ hai trong gia đình, đồng thời con nói luôn một chút bí mật về đôi mắt của con."

Cố Bối Vi cười nhìn anh, đôi mắt chứa ý cười hài lòng như chấp nhận anh là ba của bé, khi nói xong câu cuối cũng là lúc đôi mắt bên trái đổi màu thành màu xanh dương như biển cả giống hệt đôi mắt của Bạch Hàn Thương,

anh bất ngờ trước biến đổi kì lạ này nhưng anh không ghét bỏ ngược lại cười hứng thú, lập tức cúi người ôm lấy bé ngồi lên đùi anh ngồi cùng nhau, xoa đầu ôn hòa, vui vẻ không để ý bé phản kháng, bé chỉ bỉu môi mặc cho anh xoa đầu,ôm trêu đùa.

===ngoại truyện ngắn===

Trong công ty Bạch thị

Cố Bối Vi trèo lên đùi baba , ánh mắt nhướng lên hỏi baba tay thì chỉ vào cô gái ăn mặc kiều diễm hở hang , đôi mắt đào hoa mê người trợn mắt nhìn bé ngồi trên đùi Bạch caca.

"baba đây là bà thím nào vậy?"

"....."

Thím

Thím....

Bạch Hàn Thương từ khi đang định đuổi cô ta thì thấy bóng nho nhỏ chạy vào phòng ,đẩy người phụ nữ kiều diễm đang dán lên người anh kia, cô bé trèo lên đùi anh ngồi ,anh lập tức phản ứng lại điều chỉnh lại cho bé ngồi chưa kịp nói từ gì lại nghe bé hỏi câu này làm anh sững người, buồn cười liền thuận theo bé chơi đùa.

"ba không biết bà thím này là ai."

"vậy sao... như vậy thì ...."

Bé xoay đầu nhìn người phụ nữ kiều diễm sắc mặt biến hóa nào là trắng, đỏ, hồng,đen nhìn giống bảng màu vậy, bé ngạo kiều khinh thường.

"bà thím kia, bà có thể đi được rồi..đừng có mà quấy rầy cha con chúng tôi...bà muốn ôm trai thì xuống lầu ra khỏi cổng chạy thẳng rồi đi ngã tư đối diện có quán bar cho bà ôm trai.

"mày con hoang...."

Anh nghe câu này nhíu mày lạnh lùng nhìn ả muốn đánh con gái anh, lập tức ôm bé lên dùng chân đá bay ả khỏi phòng làm ai cũng bất ngờ, anh ra lệnh thư kí làm theo lệnh con gái khiến ả càng thêm bi phẫn.

-----continue

PS;vote nhe ^^
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...