Nữ Hoàng Giải Trí
Chương 95: ‘Ngộ’
- Chị, chị, mau nhìn… Cá voi, cá voi kìa. Cách du thuyền khá xa truyền đến những âm thanh kỳ quái, như càu nhàu, lại như ca hát, thanh âm thanh thúy vang vọng không ngớt, mặt nước bộc phát bọt sóng trắng xóa như suối phun, sau đó là một con cá voi lưng gù nhô mình lên giữa mặt biển. Nó không những nhảy lên khỏi mặt nước, còn tát vây rất hưng phấn. Bên cạnh còn có một con cá voi lưng gù con, bơi lòng vòng quanh mẹ của nó, có vẻ nhóc con này chưa biết cách nhảy lên khỏi mặt nước nên không thể bắt chước theo mẹ, nhưng cũng lăn lộn phun nước chơi đùa rất vui vẻ. - Chị ơi, chị ơi... Hoa Ninh Vũ cũng hưng phấn đến mức đôi mắt sáng rực, bé bám lấy Phượng Sơ, hơi nhún nhảy và một tay chỉ về phía xa. - Đó là cá voi lưng gù, hiện tại là mùa xuân, vùng biển Newfoundland là nơi giao hội giữa hai dòng hải lưu lạnh Bắc cực và hải lưu nóng vịnh Mexico, mang đến số lượng khổng lồ sinh vật phù du và rong biển có được môi trường tuyệt vời để sinh sôi nảy nở, các đàn cá cỡ nhỏ nhưng có số lượng khổng lồ sẽ bị hấp dẫn. Cá voi lừng gù chính là đuổi theo thức ăn mà đến đây. Jack nhìn về phía xa, cười cười giải thích, phổ cập tri thức cho những đứa trẻ. Cách đây trăm năm Newfoundland từng là vùng biển cá voi tụ tập lớn nhất thế giới. Trải qua con người tàn phá môi trường nặng nề và nạn săn bắt cá voi đẫm máu không có điểm dừng, trước thế chiến thứ ba Newfoundland từng có một thời kỳ không còn bóng dáng cá voi nào được bắt gặp. Sau khi trật tự thế giới lần nữa thiết lập lại, con người càng quan tâm và tích cực bảo vệ môi trường, nhiều đạo luật bảo vệ động vật được thi hành luật thép, tình hình mới dần thay đổi, nhưng mãi mãi vẫn sẽ không thể trở lại như quá khứ. Ánh nắng dát vàng trên mặt biển, mặt trời như một quả quýt khổng lồ đang chìm dần về phía tây, ánh sáng xuyên thấu qua những cuộn sóng khiến cả mặt biển mênh mông bị nhuộm thành một màu vàng cam nom ngon miệng vô cùng. Cả đảo nhỏ phủ một màu xanh tươi tốt, xa xa là một ngọn núi cao hình cánh cung như đôi cánh bảo vệ ôm trọn lấy một nửa hòn đảo, dù đã là mùa xuân nhưng đỉnh núi vẫn phủ tuyết mờ sương, tuyết trắng bay bay. Du thuyền dừng lại tại bến tàu, bến càng không quá lớn những neo đậu đủ loại hình, đa số là thuyền đánh cá cỡ nhỏ và ca nô. Xe chở bọn họ đi sâu vào trong đảo, Phượng Sơ mãn nhãn chứng kiến một tiểu trấn tràn ngập kiến trúc với phong cách châu Âu cổ xưa, Hoa Ninh Vũ ngồi bên cửa sổ xe cũng không nhịn được mà bấm điện thoại lách tách, bé đã hứa với nhóm thành viên trong hội fan chính thức của chị gái, thỉnh thoảng sẽ chiêu đãi bọn họ vài bức hình của chị, khiến gần đây Tiểu Ninh Vũ rất có hứng thú với chụp hình, bé đã định sinh nhật năm nay của mình sẽ xin cha mẹ mua tặng một chiếc máy ảnh cho riêng mình. Biệt thự của vợ chồng Nelson không nằm trong thị trấn, mà tọa lạc ngay cạnh bờ biển, một tòa kiến trúc hai tầng được chế tác toàn bộ bằng gỗ phong. Có vẻ tiếng động cơ xe đánh động người trong nhà, hai cậu nhóc sinh đôi chạc tuổi Hoa Ninh Vũ cùng hai con chó Labrador lao ra từ cửa chính biệt thự. - Cha, mẹ, mừng hai người trở về. - Chào các con, đây là gia đình cô Tịnh Nhã mà mẹ đã kể, mau chào hỏi đi nào. - Chào cô chú, chào chị, chào bạn. Hai đứa trẻ giống hệt nhau ngoan ngoan tươi cười chào hỏi, cả gia đình Tư Tịnh Nhã cũng nhanh chóng đáp lại, sau khi ngồi uống trà trong phòng khách rộng lớn của biệt thự, bà mới mở một thùng giấy to mà mình mang theo, tặng cho đám trẻ những món quà đã chuẩn bị từ trước. - Mọi người trước nghỉ ngơi một chút, buổi tối mình đã chuẩn bị bữa tiệc lớn để đón gió tẩy trần cho cả nhà cậu. Chúng ta sẽ thưởng thức một bữa hải sản đặc biệt của Newfoundland. Bữa tối với món chính là cua tuyết Canada, cá tuyết Đại Tây Dương, cá hồi Chum và ốc vòi voi cùng sò biển. Ngoài ra còn có thịt nai rừng hun khói, Jack còn vui vẻ kể cho bọn họ, gia đình Nelson là số ít ăn thịt nai và lợn rừng ở cả Newfoundland này. Người Bắc Mỹ thích đi săn nhưng chủ yếu để giải trí hoặc thể hiện địa vị xã hội, hầu hết họ không ăn con mồi hoang dã mà không qua kiểm soát. Nếu không có Kiều Ân, có lẽ gia đình Nelson cũng sẽ chẳng bao giờ đụng đến thịt những con vật này. Hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, Phượng Sơ theo thói quen trở mình tỉnh dậy, tinh thần sảng khoái bước ra ngoài ban công. Phương đông sáng rực trong chớp mắt cắt ngang bóng tối, phảng phất như dẫn dắt ánh ban mai trải khắp đất trời. Nhìn mặt biển phóng rộng tầm nhìn xa xa như tiếp giáp với trời, Phượng Sơ ngồi xuống xếp bằng trên nền đất, trong tâm bỗng nhiên thấy thông suốt, Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết tự động vận chuyển, cô như đắm mình trong kim quang, trên người mơ hồ lượn lờ một tia tử khí mờ mờ ảo ảo. Tinh hoa mặt trời trọn vẹn được Phượng Sơ hấp thu rót vào tứ chi bách hải, Phượng Sơ như tiến vào một trạng thái kỳ diệu khó giải thích, toàn bộ thân thể phảng phát như biến mất, linh thức không bị trói buộc trải rộng ra khắp nơi,. Tất cả những người tu hành đều thiết tha mơ ước đến cơ duyên ngộ đạo, có thể tiến vào trạng thái ‘ngộ’, phải là dạng có thiên địa khí vận, thiên đại tạo hoá.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương