Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 97: C97: Chương 97



Mà trong đồ ăn ngựa ăn có thành phần thúc tình cực mạnh nên ngựa giống mới hưng phấn với ngựa cái như vậy.

Hương Phiến tỏ ra rất tò mò, gia nô kia đành chịu, phải cho nàng ta xem qua bột thúc tình cho ngựa giống ăn.

Kết quả, Hương Phiến thừa dịp gia nô uống trà lạnh, vụng trộm lấy một chút, bọc lại trong tay áo.

Lúc gần đi, Hương Phiến mới mỉm cười nói với gia nô: “Cũng đừng kể chuyện hôm nay ta tới hỏi ngươi cho ai khác nhé. Phu nhân không muốn tướng quân biết mình muốn mọc cưỡi ngựa, dù gì cũng là một chuyện nguy hiểm, tướng quân nói không chừng sẽ nổi giận”.

Gia nô đồng ý: “Ta hiểu rồi”.

Tần Như Lương từ bên ngoài đã về, theo thường lệ là đến Phù Dung Uyển một hồi. Lúc này, có Vân Nga hầu hạ nên nàng ta không vướng bận chuyện gì.

Hương Phiến bèn nấu một bát nước canh, hít sâu một hơi, sau đó đổ toàn bộ thuốc bột trong tay vào, lấy thìa quấy đều.

Nghe nói Tần Như Lương đã về viện chính vào lúc hoàng hôn, Hương Phiến liền đem nước canh đến viện chính.

Tần Như Lương đang ngồi trong thư phòng, thấy nàng ta tới thì nhíu mày hỏi: “Sao không ở bên cạnh Mi Vũ mà hầu hạ, đến chỗ ta làm gì?”

Hương Phiến mang canh lên, nói: “Đây là canh phu nhân ra lệnh cho Vân Nga nấu, lo lắng tướng quân công việc bộn bề, ban ngày khổ cực, nên nô tỳ đưa đến cho tướng quân giải khát”.

“Để đó đi”.

Hương Phiến đặt canh xuống rồi rời đi, lúc quay người, gương mặt lộ nụ cười thành công một nửa.

Nhưng khi về đến Phù Dung Uyển thì lại thấy Liễu Mi Vũ và Vân Nga ở đó.

Liễu Mi Vũ được Vân Nga đỡ, đứng trong uyển, giống như đứng đó để chờ nàng ta vậy.

Liễu Mi Vũ lạnh giọng nói: “Ngươi đi đâu đây?”

“Nô tỳ đi loanh quanh thôi ạ”.

“Đi loanh quanh?”, Liễu Mi Vũ đến gần, giọng nói sắc bén: “Đi loanh quanh đến viện chủ của tướng quân à? Vân Nga nói đã tận mắt thấy ngươi đi vào viện chủ của tướng quân”.

Hương Phiến hoảng hốt, vội vàng quỳ xuống: “Phu nhân minh giám, nô tỳ lấy danh nghĩ phu nhân đem canh cho tướng quân. Nô tỳ nói phu nhân lo cho cơ thể của tướng quân nên đưa đến cho tướng quân giải lao”.

Sắc mặt Liễu Mi Vũ hòa hoãn lại, nhưng vẫn lạnh lùng nói: “Không cần ngươi nhiều chuyện, về sau đừng đến chỗ tướng quân đó, có đưa thì cũng là ta tự mình đưa”.

“Vâng, nô tỳ biết sai rồi”.

Sau đó, Liễu Mi Vũ liền đi vào phòng.

Vân Nga ôm quần áo Liễu Mi Vũ tắm rửa thay đổi ra, ném cho Hương Phiến: “Ngươi đem đi giặt đi, hai ngày nữa phu nhân muốn mặc”.

Hương Phiến ôm quần áo của Liễu Mi Vũ, rũ mắt xuống, ánh mắt tràn đầy phẫn hận.

Kể từ khi nàng ta quay về, lúc nào nàng ta cũng phải làm những việc nặng hạ đẳng như thế này, bây giờ đến Vân Nga cũng ra lệnh được cho nàng ta.

Cứ chờ xem, ai là người cười cuối cùng!

Vân Nga cho Hương Phiến đi giặt quần áo của Liễu Mi Vũ, cũng làm cho Hương Phiến tiện hơn.

Bây giờ trong phòng Hương Phiến còn có quần áo của Liễu Mi Vũ mà nàng ta mới thu chiều nay, vẫn vương mùi hoa cỏ.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...