Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích

Chương 152: Đại kết cục



Thời điểm vừa trở lại, Lăng Triệt còn chưa kịp phản ứng liền bị một người nắm lấy cổ tay mạnh mẽ kéo vào trong lòng.

Động tác đối phương dường như tràn đầy sự cưng chiều cùng ôn nhu vô hạn.

Nhịp tim của Lăng Triệt bỗng nhiên tăng nhanh, cuống họng nghẹn lại tất cả lời muốn nói khi nãy đều không thể thốt lên.

Số 23 cúi đầu xuống hõm cổ của hắn, nhẹ nhàng cọ cọ hai cái.

"Xem xong đoạn ký ức kia rồi, ngươi còn muốn thích ta không?"

Bàn tay nàng trượt xuống, còn muốn nắm lấy eo hắn.

Lại còn có một loại cảm giác sướng đến muốn nổ tung.

Lăng Triệt "..." Có thể nói chuyện đàng hoàng được không?

Mặc dù ta rất sướng, nhưng bây giờ không phải lúc nên nghiêm túc à.

Bị ai đó trừng mắt, Số 23 tiếc nuối buông tay ra.

Thiếu niên rốt cục cũng có thể xốc lại quần áo ngay ngắn, vừa vòng tay ôm cổ còn hơi lườm nguýt người đối diện.

Môi Số 23 mấp máy như muốn nói điều gì, nhưng lại không tự chủ được mà chớp mắt ngây ngốc.

Lăng Triệt nhẹ nhàng nói một tiếng,

"Trước hỏi ngươi vài vấn đề, nghiêm túc trả lời nghe không?"

Số 23 ngoan ngoãn đáp ứng, rồi lại nói một câu,

"Ngươi muốn biết điều gì?"

"Vì sao ngươi lại trở thành Chủ Thần?"

"Đi tìm ngươi."

Thiếu niên hơi ngẩn người, ngón tay đặt ở bên người run rẩy rất nhỏ.

"Nhị Tam là ngươi tạo ra?"

"Đúng."

"Vì sao lần đầu gặp lại giống như không nhớ, cả lần ở thế giới tu chân kia cũng quên?"

"Xuyên qua quá nhiều thế giới, trải qua quá nhiều cuộc đời dẫn đến ký ức tồn đọng thành khối lớn. Cách một khoảng thời gian phải xoá sạch một lần để thiết lập lại. Riêng ký ức của chúng ta thì giấu lại, đến một lúc nào đó sẽ tự động hồi phục." Cũng là cơ sở để nhắc ta phải đi tìm người.

"Mấy cái bộ phận cổng thời không kia là ngươi gửi đến viện nghiên cứu sao?"

"Không sai. Cái đó vốn là để cho ngươi đi vào." Cũng không biết làm sao Dạ Nguyệt vào theo được, thực lực quả không tồi.

Thiếu niên cong khoé môi, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt,

"Vậy là bảo bối vẫn luôn muốn bắt cóc ta?"

"Muốn đã rất nhiều đời." Chưa từng từ bỏ.

Cảm xúc trong mắt sau khi bị đè nén chỉ còn lại sự bình tĩnh, khiến cho người ta không nhìn ra được trong đó đã từng nổi lên từng cơn sóng ngầm dữ dội.

"Ò."

Thiếu nữ nhẹ giọng thì thào,

"Còn gì nữa không?"

"Còn á." Lăng Triệt lén lút nhìn sắc mặt cô, mím môi gật đầu.

"Ta nghe đây."

Ánh mắt đối phương tràn đầy sự mong chờ và chân thành.

"Bảo bối. Lấy anh đi."

"Gì?"

Số 23 chớp mắt, bộ dáng bình tĩnh, hoàn toàn không nhìn ra vui hay buồn.

"Mặc dù ngươi là Chủ Thần, cái này cũng coi như vấn đề nho nhỏ. Cơ mà ta muốn từ giờ về sau ở bên ngươi, cũng nên tuyên cáo thiên hạ một lần. Vậy nên..."

"Chúng ta kết hôn đi." Từng từ kiên định.

"Rất sẵn lòng."

"Thế là hai người kết cục đại viên mãn rồi nhỉ?" Một thanh âm lanh lảnh vang lên.

Số 23 cùng Lăng Triệt quay đầu, liền thấy Dạ Nguyệt không biết từ lúc nào đang khoanh tay đứng một bên, ánh mắt phức tạp.

Y bước lên hai bước, đảo mắt qua hai bàn tay đang đan chặt.

"Chủ Thần. Nếu không phải cô thay thế bạo quân kia, vậy cái kết sẽ như nào?"

Thiếu nữ một bên mỉm cười ôm lấy thiếu niên, một bên trả lời,

"Ngươi chính mình đoán."

Nhìn nơi đuôi mắt của Số 23 vẫn bao hàm ý cười, Dạ Nguyệt cảm thấy cả người lại càng không xong.

Nhớ tới khung cảnh tràn ngập máu tươi trong tiềm thức, Dạ Nguyệt cảm giác mình sớm đã đoán được, chỉ là không dám nghĩ tiếp thôi.

Nam tử ánh mắt thản nhiên, dưới sống mũi cao thẳng là hai cánh môi mím chặt, đường nét thể hiện rõ sự lạnh lùng.

Y trầm mặc giãy dụa trong lòng hồi lâu, cuối cùng vẫn là thở dài tiếp nhận.

Dẫu sao một kẻ đánh lẻn thành Chủ Thần cũng không phải dạng nên chọc vào.

Coi như quá khứ đã qua đi, chúng ta cùng nhau nắm tay tiến về phía trước không phải tốt sao?

Lại nói, hiện tại không phải chính là Happy Ending rồi sao?

Hai người đó có nhau.

Mình thì chẳng có gì.

Mặc dù mình vẫn hơi cấn vụ kiếp trước mình không phải người, nhưng mà kệ đi.

Y nở nụ cười với đôi trẻ, hứng thú bừng bừng xoa xoa hai tay vào nhau, nhẹ giọng mở miệng,

"Vậy, cho tôi xin một vé chủ hôn nhé?"

_

Một tháng sau.

Viện nghiên cứu Bắc Cữu.

Lăng Triệt nói nốt vài lời từ biệt với mọi người trong viện cùng Dạ Nguyệt, coi như đã bàn giao xong tất cả mọi chuyện.

Dưới ánh tà dương chiếu rọi một vùng, thiếu niên chạy đến, nắm lấy bàn tay đang chờ sẵn.

Trước cửa viện nghiên cứu, viện trưởng đứng bên cạnh Dạ Nguyệt, chậm rãi vuốt râu nhìn theo hai bóng dáng kia thân mật khăng khít, thoáng chốc đã biến mất trong không khí.

Chỉ nghe tiếng ông dùng ngữ khí nhàn nhạt không ngừng than thở cảm thán.

"Nhân sinh quả thực rất kỳ diệu."

Dạ Nguyệt chậc một tiếng, tiếp theo lại nở nụ cười xán lạn, phất tay hai cái giống như chào tạm biệt.

Bầu trời phía xa xa, mặt trời đã chìm một nửa trong màn biển, tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp mà không chói mắt, biến ráng chiều thành màu đỏ kim rực rỡ.

_

[ Píppp.................. ]

Nhị Tam [ Ký chủ cùng vợ của ngài, chào mừng trở lại. ]

[ Xin tự giới thiệu lần nữa, ta là hệ thống Chủ Thần do ngài tạo ra. ] Âm thanh ngốc ngốc mang theo mấy phần kiêu ngạo.

Dù sao mỗi lần ký chủ tỉnh lại, cứ gọi nhau là 'ti vi biết nói' quả thực khiến Nhị Tam khá ủy khuất.

[ Tu chân tiên hiệp, hiện đại đô thị, vườn trường, quân nhân điền chủng,... Đều có cả. ]

[ Lần này ngài muốn xuyên qua thế giới nào đây? ]

_ Toàn văn hoàn _

~ Lời tác giả: Bộ đầu tiên trong các hố đã hoàn, tui xúc động quá.

Hai quyển, 152 chương, cảm ơn các độc giả thân yêu đã cùng đồng hành. Phía sau còn có phiên ngoại về hôn lễ, cuộc đời của Số 23 khi đến tinh tế, Huyền Hoa, lý do sinh ra cách gọi 'vợ' của Số 23 rồi cả sáu đứa con của hai người á. Cùng chờ đón nốt nhé.

Nói thật tui kết truyện trong sự bình tĩnh ghê luôn. Sẵn sàng đi qua lấp các hố còn lại rồi, hehe:))))))

Các truyện tui viết đều liên quan đến nhau như một hệ liệt, nên đừng có dại dột mà bê đi nhé:)))) ( Có người đã bị tui phốt cho chạy tám hướng rùi á. Tui thực sự hung lắm.)

Phiên ngoại để dần dần tui sẽ viết nhé, tuyệt đối không ăn quỵt đou. Hmu. ⁽⁽◝( •௰•)◜⁾⁾₍₍◞( •௰•)◟₎₎

Còn đây là đề cử trong các truyện nhà mình nhé:

* [ Mau xuyên ] Mạnh mẽ lên nữ phụ! ~

Tất cả đều là tiểu bạch văn ngọt ngào hài hước, là món bánh ngọt tinh thần mà tôi muốn tặng cho độc giả của mình sau những giờ học hay làm việc căng thẳng.

Số 23 chưa từng từ bỏ, cuối cùng cũng nắm được hạnh phúc của mình. Mong rằng mọi người cũng kiên cường như vậy, tìm kiếm được những gì bản thân mong muốn.

Tất cả đều là tâm ý, mong mọi người đón nhận.

Hì. Vẫn luôn rất yêu mọi người nhất.

~ Bộ đầu tay, hoàn. ~

.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...