Ở Tận Thế Ta Xây Dựng Thị Trấn Nhỏ
Chương 9:
Tô Thanh Thanh sững sờ nhìn ngôi nhà, đã qua nhiều năm khổ sở, ở tận thế thực sự có một ngôi nhà sạch đẹp như vậy sao? Trong phòng vẫn còn thoang thoảng hương hoa, cô nhìn thấy một bó hoa mới hái trên tủ ở phòng khách.Nhìn thấy gian phòng sạch sẽ sáng sủa trước mắt, bước chân của Tô Thanh Thanh dừng lại. Haiz người của cô quá bẩn,bẩn đến mức vừa đi vào sẽ để lại một loạt dấu chân trên sàn.Miêu Tuệ Tuệ chú ý đến hành động của cô ấy, và ngay lập tức hiểu được sự lo lắng của Tô Thanh Thanh : "Không sao, nếu sàn nhà bẩn, sẽ có người máy làm sạch nó, cô chỉ cần vào, đi vào phòng tắm và tắm trước, tôi sẽ đi làm mì cho cô, cô có ăn được cay không?"Không ... không ăn." Tô Thanh Thanh, người được nhét một chiếc khăn sạch và một bộ quần áo sạch, đã tỉnh lại và trả lời.Đi vào phòng tắm, mở vòi nước, nước trong suốt chảy xuống, Tô Thanh Thanh ngẩn người đứng đơ một chỗ, thận trọng vươn tay ra, cảm giác lạnh lẽo chạm vào, thật sự là nước sạch.Phải biết rằng sau khi tận thế đến, nguồn nước đã bị ô nhiễm và đục ngầu, có rất nhiều sinh vật dưới nước biến dị sống ở dưới nước, cho nên con người không thể uống được, nước uống của họ là do dị năng giả hệ thuỷ trong căn cứ cung cấp. Nhưng năng lực của bọn họ có hạn, một ngày chỉ có thể sản xuất chẳng được bao nhiêu, căn cứ thủ lĩnh còn ở gần, cho nên nước quý hơn lương thực rất nhiều.Nhưng ở đây, nước trong vắt như vậy thực sự được dùng để tắm sao?Tô Thanh Thanh không nhớ đã bao lâu rồi mình không tắm như thế này, bình thường bẩn đến mức không nỡ nhìn, cô chỉ dùng khăn tay thấm một ít nước, lau qua người một lượt.Rất nhanh, nước nóng lên, khói mù mịt từ trong phòng tắm bốc lên, Tô Thanh Thanh đứng ở dưới vòi hoa sen, nhiệt độ thích hợp nước trong nháy mắt làm toàn thân cô ướt sũng, một cảm giác thoải mái đến cả lỗ chân lông cũng mở ra bao phủ toàn thân Tô Thanh Thanh. Trong đầu cô không còn chỗ cho bất cứ điều gì khác, cô chỉ muốn tắm nhanh ngay bây giờ.Cô há miệng cho nước chảy vào miệng, có vị hơi ngọt.Tô Thanh Thanh cố gắng chịu đựng, nhưng cô vẫn không thể kiềm chế được đôi mắt đỏ hoe.Khi cô đi ra khỏi phòng tắm đã là một giờ sau, cô tắm rửa nhiều lần mới tẩy sạch được bụi bẩn trên người, khi đi ra, cô có chút xấu hổ.Cô tò mò liếc nhìn con rô-bốt trông như thùng rác, nó đang lau vết nước trên mặt đất, Tô Thanh Thanh tận mắt nhìn thấy nó nhấc "đầu lâu" lên, lấy giẻ khô lau vết nước trên mặt đất một cách cẩn thận và sạch sẽ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương