Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai
Chương 116: Nhan Tiểu Hạ
'Mẹ ơi!'
【 6 năm sau 】
Lâm Lộ Lộ gần đây chuẩn bị phỏng vấn làm việc ở một công ty mới.
Công ty cô đầu năm nay niêm yết cổ phiếu, hoạt động kinh doanh chủ yếu chính là trí tuệ nhân tạo, công việc của cô là thư ký, nội dung chính là hỗ trợ chủ tịch và lãnh đạo điều phối công việc hàng ngày và giám sát rất nhiều việc nhỏ nhặt.
Trước khi vào công ty, cô cho rằng người chủ tịch có thể phát triển công ty đến quy mô như vậy trong vòng vài năm nhất định phải là một người đàn ông trung niên đầu trọc, mập mạp, thức khuya và tăng ca quanh năm khẳng định sẽ làm tóc sếp tràn ngập nguy cơ sinh tồn, hàng năm uống rượu xã giao nhất định làm ông ta sinh ra bụng bia như phao bơi, nếu sếp có thể hiền từ và hòa ái một chút trong công việc, cô nhất định sẽ chân thành cảm thán một tiếng, ngài trông thật giống ba tôi.
Nhưng mà khi mở cửa văn phòng chủ tịch, nhận phần tài liệu đầu tiên của chủ tịch, nhìn đến mặt chủ tịch, Lâm Lộ Lộ sợ ngây người.
Người đàn ông trung niên đầu trọc mập mạp bụng bia đâu?
Chủ tịch nhà cô! Mẹ nó đẹp trai quá!!!
Dáng người tiêu chuẩn! Thân cao chân dài! Tinh anh xã hội! Tuổi trẻ đầy hứa hẹn! Tuyệt sắc nhân gian!
Cả người đều tản ra hormone không ai trốn thoát!
Quả thật là một tổng tài hoàn hảo xé sách bước ra!
Không!
Căn bản chính là thế!
Có thể làm việc cùng chủ tịch như này, tiền lương cao phúc lợi tốt, công ty còn không khuyến khích tăng ca, ngày lễ ngày tết đều có trợ cấp, Lâm Lộ Lộ chỉ là xem một cái liền cảm thấy cả người bay bổng, tràn đầy năng lượng, cố gắng vì công ty kinh doanh phát đạt.
Nhưng là chưa được một tháng, Lâm Lộ Lộ lại có hai nỗi lo.
Một là cô phát hiện mình mang thai.
Cô và chồng kết hôn được hai năm và chưa có ý định sinh con, cả hai dự định sẽ cố tận hưởng cuộc sống của riêng mình trước khi đến u30.
Nhưng mà đứa bé vẫn là đến bất ngờ mà không hề có sự chuẩn bị trước.
Một nỗi lo khác là cô phát hiện chủ tịch hình như có vẻ hơi thích cô.
—— có lẽ không phải thích, tóm lại có vẻ quan tâm đến cô ấy hơn những người khác một chút.
Đều không phải là suy đoán không lí do, mà là chủ tịch gần đây thật sự quan tâm cô.
Biểu hiện cụ thể bao gồm nhưng không giới hạn trong: Mỗi ngày cho cô tan tầm sớm; thường xuyên thêm món cho cô; có sai sót trong công việc cũng không trách cứ mà còn dịu dàng quan tâm đến việc nghỉ ngơi tối hôm trước của cô; mỗi ngày sẽ làm người đưa tới trái cây quả hạch......
"Làm sao bây giờ, tao bây giờ càng nghĩ càng cảm thấy không đúng!" Lâm Lộ Lộ làm xong công việc, trong lúc sờ cá trốn ở trên hành lang gửi voice cho bạn thân, "Giang tổng hôm nay lại thêm món cho tao, súp gà ta, ngày hôm qua tớ không ăn quả hạch, khi đi vào lấy tài liệu anh ta còn nhắc nhở tao nhất định phải ăn."
Bạn thân cũng lập tức gửi voice đến: "Woa, chủ tịch nhà mày thật dịu dàng mà. Boss nhà người ta ước gì nhân viên đừng mang thai đừng sinh con, chủ tịch tụi mày cũng thật tốt quá đi!"
"Nhưng mà Lộ Lộ, mày phải chịu đựng! Mày đã có chồng! Lại còn mang thai! Bây giờ chủ tịch chưa nói gì, mày cũng phải ngồi yên, nhưng anh ta nếu mà nói hoặc là ám chỉ, mày chắc chắn phải kịp thời say no với chủ tịch!"
Lâm Lộ Lộ thở dài một hơi, đang định nhấn vào micro nói chuyện lại nhận được tin chủ tịch bảo cô làm xong công việc thì đi văn phòng một chuyến.
Trong lòng Lâm Lộ Lộ rất căng thẳng: "Chủ tịch gọi tao đi văn phòng, không phải là muốn làm rõ đi! Tao sợ hãi! Tuy rằng anh ấy rất tuấn tú, sự nghiệp thành công! Còn có tiền! Nhưng là tao phải chịu đựng! Tao đi vào đây! Nếu là nửa giờ sau tao không đi ra mày liền call tao!"
Bạn thân: "OK! Lộ Lộ cố lên!"
Lâm Lộ Lộ nán lại bàn làm việc một hồi mới đi vào văn phòng chủ tịch.
Chủ tịch đang ở xử lý tài liệu.
Lâm Lộ Lộ: "!"
Không cần biết chủ tịch có ý với cô không, nhưng là, thật!! sự! Soái!
Dáng vẻ nghiêm túc làm việc này dù nhìn ngang nhìn dọc, ngó trái ngó phải thấy thế nào đều là một loại hưởng thụ thị giác!
Giang Tri Hỏa nghe được tiếng vang, ngẩng đầu, cười nói: "Cô đã đến rồi, đồ còn chưa tới, lại đợi lát nữa đi."
Lâm Lộ Lộ: "!"
Đồ?! Thứ gì?!
Đang làm việc còn muốn tặng gì?!
Lâm Lộ Lộ bề ngoài mỉm cười duyên dáng, nhưng trong lòng lại cảm thấy sợ hãi, cô ngồi trên ghế sofa gần đó, ngón tay lo lắng căng thẳng.
Đang ở nghĩ xem lát nữa nên đối phó với chủ tịch như thế nào thì cửa văn phòng chủ tịch mở ra, "Vù" một tiếng, một cậu nhóc không cao, nho nhỏ một cục bột, vui vẻ tiến về chủ tịch nhà mình, mở ra hai tay bổ nhào vào trong lòng ngực anh, tiếng hoan hô hô to: "Mẹ ơi!"
Lâm Lộ Lộ: "?"
Mẹ?
Phía sau cục bột nhỏ còn có một anh chàng đẹp trai khác.
Thoạt nhìn cùng tuổi với chủ tịch, ăn mặc đơn giản, dáng người cân xứng cao dài, chỉ là vẻ mặt quá mức lạnh lùng, điều này càng làm tăng thêm vẻ nghiêm túc cho bộ trang phục không chính thức, so chủ tịch còn giống tổng tài, Lâm Lộ Lộ nhịn không được dựng thẳng lưng.
Soái ca lạnh lùng nhìn đến chủ tịch, ánh mắt lập tức nhu hòa xuống gật gật đầu với cô, đi hướng chủ tịch, trong lòng ngực chủ tịch còn ôm cục bột cọ mặt mặt với soái ca lạnh lùng, bộ dáng thân mật.
Giang Tri Hỏa giới thiệu nói: "Ông xã tôi, con trai tôi."
Lâm Lộ Lộ: "?"
Ông xã? Con trai?!
Hai nam sao mà sinh con được?
Vẻ mặt của Lâm Lộ Lộ từ mờ mịt biến thành khiếp sợ, lại chuyển vì nghi hoặc.
Biểu hiện cực kì rõ ràng, vừa thấy liền biết suy nghĩ cái gì.
Giang Tri Hỏa chỉ chỉ sau gáy, chủ động giải thích: "Tôi là Omega."
Hoàn cảnh xã hội biến hóa, mấy năm đây càng ngày càng ít kỳ thị giới tính thứ hai, Lâm Lộ Lộ không phải người hay buôn chuyện, lúc trước đi ăn máng khác tới công ty này chính là xem thế mạnh và đãi ngộ phúc lợi của công ty, không chủ động tìm hiểu bối cảnh và giới tính thứ hai của chủ tịch.
"Đây là chị gái đang mang thai hả mẹ?" Cục bột nhỏ nhảy xuống khỏi người Giang Tri Hỏacầm hộp trong tay Nhan Mộ, "Cộp cộp cộp" chạy đến trước mặt Lâm Lộ Lộ, "Đây là cá trích, mẹ vốn dĩ muốn mang theo lúc sáng, nhưng đi gấp, quên cầm, cho chị."
Lâm Lộ Lộ chưa lấy lại bình tĩnh, cô ngạc nhiên nhìn cục bột nhỏ, lại nhìn về phía chủ tịch và...... ông xã của chủ tịch.
Lâm Lộ Lộ: "Hả?"
Cục bột nhỏ: "Em biết đó, mang thai rất khổ sở, phải đối xử tốt với mỗi thai phụ! Chỉ phải cố gắng ăn nhé! Dinh dưỡng cho em bé đều là từ ăn ra đó!"
Cậu nhóc quá đáng yêu, dù có nghi hoặc khó hiểu, Lâm Lộ Lộ cũng chưa rảnh quản, giơ tay sờ sờ tóc của cậu, cười hỏi: "Ai dạy em thế?"
"Ba mẹ đó." Cậu nhóc nói, "Ba nói lúc mẹ mang thai rất rất là khó chịu, phải dùng hết cả tính mạng, nói em lúc sau có giận dỗi cũng phải tìm ba, không được cãi nhau với mẹ."
Lâm Lộ Lộ lại xoa nhẹ đầu cậu, giương mắt nhìn đến chủ tịch nhà mình và ông xã đang kề tai nói nhỏ, hai người có riêng một mảnh bầu không khí.
Cho nên, tình huống rất rõ ràng.
Tất cả đều là do cô...... Hiểu lầm.
Chủ tịch thêm món, quan tâm, đều là bởi vì đã nhìn ra cô là thai phụ!
Là thật sự quan tâm thân thể cô! Quan tâm nhân viên!
Lâm Lộ Lộ ở trong lòng đấm mình miên man suy nghĩ một cú, sau khi nghĩ lại,, trong lòng cô dâng lên một cảm giác ấm áp.
Chủ tịch thật tốt quá đi!
Công ty khác vừa thấy thai phụ liền nhíu mày, công ty nhà mình hỏi han ân cần, thông cảm công việc, tùy thời thêm món.
Nhất định phải cố gắng làm việc!!
Sau khi ôm cá trích chứa quan tâm của chủ tịch và rời khỏi văn phòng, Lâm Lộ Lộ gặp phải một nhân viên lâu năm đến báo cáo công việc.
Nhân viên này từ khi công ty mới thành lập đã ở trong đoàn đội, công ty phát triển lớn mạnh có một phần công lao của anh ta. Anh ta nhìn thấy hộp quà trong tay Lâm Lộ Lộ, hỏi: "Đàn anh lại cho em cái gì?"
"Cá trích." Lâm Lộ Lộ trả lời.
Nhân viên cũ cảm thán: "Đàn anh thật sự tốt." Chủ tịch quan tâm nhân viên mang thai không phải chỉ là ý nghĩ nhất thời, do mình cũng từng trải qua bởi vậy đồng cảm như bản thân mình cũng bị.
Nói đến, nhân viên cũ nhớ tới chuyện năm đó đều cười nói: "Em tới muộn, không biết, lúc trước đây vui lắm, lúc đàn anh đột nhiên nói anh ấy mang thai chúng tôi đều kinh ngạc, chúng tôi đã tất cả đều sốc. Anh ấy có năng lực đến mức mọi người đều bỏ qua giới tính thứ hai của anh ấy".
"Mấy tháng đầu còn có thể làm việc, ba tháng sau không được, phải ở trong nhà, chúng tôi toàn dựa internet làm việc."
"Có lần lần đàn anh nghiêm túc mở video họp, mới vừa tuyên bố kết thúc cuộc họp, lập tức bắt đầu quỷ khóc sói gào."
Gào đến quá chân thật, anh ta còn chưa từng gặp qua đàn anh lộ ra vẻ mặt và giọng kinh hoảng thất thố như thế.
Trong video Giang Tri Hỏa ngả cả người ra sau, vẻ mặt suy sụp: "Trời ơi trời, tôi bị đạp, bụng đột, đột nhiên nhô ra một dấu chân, móa có chút giống phim kinh dị luôn, đau đau đau quá! Da mỏng như vậy sẽ không đạp thủng chứ?!"
Lúc đứa trẻ sinh ra toàn bộ đoàn đội bọn họ đều canh giữ ở bệnh viện, chờ Giang Tri Hỏa ra tới, cùng với...... An ủi ông xã vừa kết hôn của ảnh.
Nhan Mộ gặp phải chuyện gì bình thường đều rất bình tĩnh, chỉ ngày đó, cả người trở nên nóng nảy bất an, cực kỳ căng thẳng, đi đi lại lại, y tá vừa mở cửa phòng sinh ra, còn chưa kịp hỏi một câu hắn đã như một trận gió đi lên.
Đoàn đội làm việc cùng nhau, công ty từng bước phát triển, bọn họ cũng nhìn em bé nhỏ nhắn như vậy trong bệnh viện dần trưởng thành cục bột nhỏ, thời gian trôi qua thật mau.
Nhân viên cũ nói đơn giản vài câu với Lâm Lộ Lộ mới vừa đẩy cửa đi vào văn phòng chủ tịch, liền nhìn đến Nhan Mộ ôm notebook làm việc trên sô pha, Giang Tri Hỏa véo mặt con mình, nghiêm túc nói đạo lý: "Nhan Tiểu Hạ, ba nói nhiều lần rồi, con nên kêu ta là ba."
Nhan Tiểu Hạ biện giải: "Nhưng mà kêu ba, con sẽ bị nhầm!"
Giang Tri Hỏa: "Không, con không, con rất thông minh."
Nhan Tiểu Hạ: "Không, con sẽ, con là trẻ con."
Giang Tri Hỏa ra ý tưởng: "Vậy con có thể kêu một người là ba, một người là ba nhỏ."
Nhan Tiểu Hạ lời lẽ chính đáng: "Nhưng mà cô nói người sinh con ra là mẹ, con nên kêu người là mẹ."
Giang Tri Hỏa cực kỳ ấu trĩ nói đạo lý với Nhan Tiểu Hạ: "Sinh con ra kêu mẹ, không sai, nhưng ta giống con đều là nam, cho nên hẳn là kêu ba đúng hay không?"
Nhan Tiểu Hạ: "Đúng vậy."
Giang Tri Hỏa hướng dẫn từng bước: "Ta có thể vừa là ba cũng có thể là mẹ, này có phải chứng minh con đã có ba, lại có mẹ, hơn nữa còn có thêm một người ba hơn hẳn so với người khác đúng không? Cho nên con nên kêu ta là gì?"
Nghe có vẻ rất có đạo lý? Nhan Tiểu Hạ chợt hiểu ra, không còn giãy giụa nữa: " Đúng vậy không sai! Ba nhỏ!
Nhan Mộ ở một bên im lặng cười.
Những cuộc trò chuyện như thế này diễn ra hàng ngày, Giang Tri Hỏa mỗi lần đều có thể xoay con trai nhà mình vào.
"Đàn anh." Nhân viên cũ nhìn cảnh trước mắt thấy nhiều không trách, trực tiếp mở miệng.
Giang Tri Hỏa thả Nhan Tiểu Hạ, giây đổi mode chủ tịch bắt đầu nói chuyện công việc với nhân viên cũ.
Nhan Tiểu Hạ nhàm chán, bước chân ngắn nhỏ "Lộc cộc" chạy đến bên cạnh Nhan Mộ.
Nhan Mộ mượn tạm máy tính xử lý tài liệu.
Sau khi tốt nghiệp tiến sĩ, Nhan Mộ làm một công việc phù hợp với chuyên ngành của mình lànhà phân tích dữ liệu và hiện đang tham gia một dự án hợp tác với Sở Cảnh sát, dự án này Giang Tri Hỏa cũng có tham gia.
Khoảng thời gian trước thông qua Lệ Hạo bắc cầu, hai người theo tinh thần thử một lần, kết hợp phân tích dữ liệu và trí tuệ nhân tạo phá một vụ án công nghệ cao, bóp chết ở trong nôi hành vi phạm tội có khả năng tạo ra tổn thất kinh tế lớn, được nhận bằng khen hạng 3. Nhân cơ hội này, Sở Cảnh sát đã mời cả hai cùng phát triển hệ thống cảnh sát mới.
Sau một ngày dài làm việc, Giang Tri Hỏa về đến nhà, dì giúp việc đã chuẩn bị xong đồ ăn.
Bữa tối hôm nay là món ăn Giang Nam, vịt muối, cá quế chiên xù và đầu sư tử và món chính là cơm chiên. Một nhà ba người ăn cơm ngon lành, đang định thay phiên nhau đi tắm thì Giang Tri Hỏa liền nhận được điện thoại của Vân Tiểu Húc: "Anh ơi! Gấp! Giúp em với!"
Vân Tiểu Húc debut top 3 PickU101, hai năm đầu cậu chủ yếu làm việc cùng với nhóm, tài nguyên cá nhân công ty cấp cũng khá tốt, đôi bên cùng có lợi, 2 năm sau khi giải tán nhóm, Vân Tiểu Húc vừa lúc đến hạn hợp đồng, ký một công ty giải trí khác.
Làng giải trí hiện nay, con đường của một idol hát nhảy đều khó đi được lâu, xét đến chất riêng của Vân Tiểu Húc công ty mới đang từ từ giúp cậu chuyển hình từ idol sang ca sĩ, chỉ là sự nghiệp chuyển hình phải có một giai đoạn, thỉnh thoảng tham gia show giải trí duy trì độ hot.
Lúc này tới tìm Giang Tri Hỏa giúp, chủ yếu chính là show giải trí mới nhận của cậu có chút vấn đề.
Show giải trí Vân Tiểu Húc tham gia tên là "Nhà trẻ bé con", đơn giản tới nói chính là năm người nổi tiếng sẽ được chương trình mời làm "giáo viên", ở "Nhà trẻ" năm đứa trẻ đáng yêu.
Ban đầu các đứa trẻ đến từ các ngành nghề, các thân phận khác nhau đã tìm được nhưng mà khi sắp bắt đầu quay, có một gia đình đã xảy ra một số chuyện, trong lúc nơi đầu sóng ngọn gió phụ huynh lo lắng ảnh hưởng đến con mình, cuối cùng vẫn là lựa chọn rời khỏi chương trình.
Tổ tiết mục tổ bất ngờ bị leo cây, tiền vi phạm hợp đồng thì đơn giản, nhưng vấn đề quay chụp thì lớn, địa điểm quay, khách mời đều liên hệ xong, lại đột nhiên thiếu một đứa bé, trong khoảng thời gian ngắn tổ đạo diễn còn chưa tìm được ——《Nhà trẻ bé con 》 trừ khách mời và trẻ con làm điểm nhấn, phụ huynh của đứa trẻ cũng là một mánh lới, rời phụ huynh của đứa trẻ rời khỏi hình như cũng có địa vị khá lớn, nếu là tìm người địa vị không bằng, trình tự ghi hình không rõ, không có liếc mắt một cái kinh diễm cảm giác chờ mong, cảm nhận của người xem sẽ suy giảm lớn.
Tổ tiết mục nghĩ cách liên hệ đứa trẻ khác đồng thời cũng nhờ khách mời hỏi giúp một chút.
Vân Tiểu Húc nghĩ chút liền nghĩ đến anh mình.
Ngôi sao mới của khoa học kỹ thuật và thiên tài giới học thuật, nhà có có một đứa trẻ dễ thương, tuyệt phối luôn!
Liên hệ với tổ tiết mục xong, lập tức liền gọi điện thoại cho Giang Tri Hỏa.
Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ ngồi cạnh nhau, mở loa ngoài, nghe xong ngọn nguồn, Nhan Mộ không lập tức đồng ý, cũng không có lập tức từ chối, mà là hỏi: "Có hai vấn đề, hai chúng ta không phải trong vòng, địa vị cũng không đủ lớn."
"Chủ tịch trẻ tuổi, công ty niêm yết, giá trị con người hơn trăm triệu, nhà phân tích dữ liệu đứng đầu, người kế nhiệm tập đoàn Tần thị, đủ lớn!"
Vân Tiểu Húc thuyết phục hết sức, đưa ra hàng đống lý do để tham gia chương trình này, Giang Tri Hỏa chưa nói có không. Hai người bọn họ có tham gia show này hay không cũng không có ảnh hưởng, vốn dĩ bọn họ cũng tính là nhân vật công chúng, nên không có gì khác biệt. Nhưng người trực tiếp đối mặt với ống kính chính là Nhan Tiểu Hạ, để con trẻ bại lộ ở tầm mắt công chúng cũng chưa chắc là chuyện tốt.
"Chuyện này có thể để con quyết định không?" Nhan Tiểu Hạ cũng nghe được nội dung điện thoại, ôm lấy đầu gối Giang Tri Hỏa ngửa đầu hỏi.
Đôi mắt Nhan Tiểu Hạ vừa to vừa tròn, tròng mắt đen láy, chớp lông mi dưới đáy mắt là vẻ chờ mong.
Giang Tri Hỏa nhéo mũi Nhan Tiểu Hạ: "Có thể, nói thử xem con nghĩ như thế nào?"
"Yeah! Ba nhỏ đợi con xíu!" Nhan Tiểu Hạ giơ đôi tay lên cao, chạy đến một bên, "Emma!"
Theo tiếng kêu của cậu, trên trần nhà nhanh chóng hiện lên một ánh sáng bạc, một chùm ánh sáng từ đỉnh đầu hắn chậm rãi chiếu xuống, ánh sáng chói lọi bay xung quanh, như thể các mảnh vỡ được sắp xếp lại, tạo thành một cô gái tóc đen trong suốt từ đầu đến chân.
Emma là AI quản gia do công ty Giang Tri Hỏa nghiên cứu phát minh, Nó từ bỏ thiết kế vật lý cứng nhắc và sử dụng phép chiếu ba chiều để thiết kế hình ảnh thành mô hình người thật 1vs1, Ngoài vẻ bề ngoài, độ nhạy và bề rộng của hệ thống cũng có tất cả các kỹ thuật cách tân, những AI trước kia căn bản không thể so bì.
Chỉ là AI quản gia hiện giờ mới vừa hoàn thành nghiên cứu phát minh, chưa mở rộng thị trường, Giang Tri Hỏa trước lắp đặt tiên ở trong nhà mình một cái dùng thử.
Nhận được lệnh của Nhan Tiểu Hạ, Emma trả lời: "Có tôi."
Nhan Tiểu Hạ: "Giúp em kiểm tra một ít thông tin!"
Emma: "Được."
Nhan Tiểu Hạ nhào vào trên bàn trà, căn cứ thông tin Emma tra ra viết vẽ trên giấy, sau đó xoay người, khoe ra thành quả, nói với Nhan Mộ và Giang Tri Hỏa: "Con có thể đi tham gia thử, lí do cậu đã nói rồi con không cần lặp lại, thứ khác con cũng không hiểu, nhưng là tổ tiết mục sẽ đi sáu nơi, hơn nữa chắc chắn sẽ sắp xếp theo phong tục, tập quán ở đó, lúc đó con sẽ học kỹ càng hơn, tự mình đi chắc chắn sẽ chân thật hơn so với đọc sách, còn có......"
Nhan Tiểu Hạ theo kết quả điều tra thông tin kết hợp với phân tích của chính mình lưu loát liệt ra ba điều, cuối cùng lại nói: "Phần trước là về con! Bây giờ là về Emma, các ba có thể thông qua chương trình thuận tiện tuyên truyền Emma!"
Cho dù có chút lý do nghe rất ấu trĩ, nhưng Vân Tiểu Húc ở bên kia điện thoại nghe được trợn mắt há hốc mồm: "Đây là lời một đứa trẻ năm tuổi có thể nói hả?"
Nhan Mộ nghe xong, nêu vấn đề: "Nhưng là sau khi chương trình phát sóng, con sẽ bị hấp thụ ánh sáng ở dưới ánh mắt công chúng, cuộc sống của con khả năng sẽ xảy ra thay đổi, như vậy còn muốn đi sao?"
Nhan Tiểu Hạ nghĩ nghĩ, kiên định gật gật đầu: "Con vẫn muốn trải nghiệm thử. Những người khác đều muốn trải nghiệm, nhưng là bọn họ không có cơ hội. Hơn nữa, nếu là thật sự xảy ra chuyện, ba với ba nhỏ đều có thể xử lý giúp con mà, hình như con cũng không cần phải sợ, phụ trách lan tỏa sự cute này là được rồi."
Vân Tiểu Húc: "......"
Dù xem qua bao nhiêu lần, phản ứng đầu tiên của Vân Tiểu Húc vẫn là khiếp sợ.
Ba phụ trách dẫn ra câu hỏi, chính con sẽ tra thông tin đưa ra quyết định, còn nói có sách mách có chứng.
Đây là cách sống của gia đình thiên tài sao?!
Lúc mình 5 tuổi đang làm gì ấy nhỉ?!
Nhan Tiểu Hạ có chính kiến của riêng mình là rất tốt, thân là bậc cha mẹ vẫn phải giữ cửa ải, Giang Tri Hỏa nói: "Chú trước tiên bảo người phụ trách gửi kế hoạch đến đây, tụi anh xem qua một lần."
"Được!" Vân Tiểu Húc hưng phấn cúp điện thoại, lập tức có người gửi lời kết bạn, sau khi chào hỏi liền gửi sang kế hoạch chương trình và nội dung hợp đồng.
Nhìn chung không có vấn đề gì lớn, chương trình chủ yếu tập trung vào khách mời và các đứa trẻ, tập trung vào những điều thú vị ấm áp, tổng cộng mười hai tập, được ghi hình tại sáu thành phố để trải nghiệm phong tục nhiều địa phương, đồng thời tổ tiết mục tổ bảo đảm sẽ không biên tập mặt tiêu cực của trẻ con vào nội dung chính, không biên tập ác ý nhằm mục đích chiêu trò.
Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ bàn bạc với nhau sau đó lại phân tích ưu nhược điểm cho Nhan Tiểu Hạ, Nhan Tiểu Hạ vẫn trả lời muốn đi, trẻ con vốn là ham chơi, nếu cậu muốn đi, vậy hai người không cần băn khoăn quá nhiều, trẻ con phụ trách vui vẻ đi chơi, chuyện khác để bọn họ tới nói chuyện.
Hai người đã thảo luận với tổ tiết mục, ký hợp đồng, căn cứ thời gian ghi hình điều chỉnh công việc, toàn bộ lịch trình quay show đã gần như sắp xếp xong.
Chương trình ghi hình rất gấp rút, một tuần sau liền bắt đầu ghi hình trực tiếp từ nhà các bạn nhỏ, năm giáo viên khách mời từng người đi đến từng nhà các bé, ngồi trên "Xe trường học" đưa đến "Nhà trẻ".
Vừa hơn 7 giờ tổ tiết mục đã đến nhà Giang Tri Hỏa.
Khi khách mời đang định ấn chuông cửa, trước cửa bỗng nhiên xuất hiện hình ba chiều nửa trong suốt, cả tổ tiết mục đều bị cô gái tóc đen lạnh băng Emma chặn ở ngoài cửa.
Khách mời phụ trách đón Nhan Tiểu Hạ khách mời là người mới debut không lâu, là người làm công hèn mọn của giới giải trí hèn mọn, lần đầu tiên tham gia ghi hình gameshow thu, tính tình rất thẳng thắn, trừng to mắt kinh hô: "Đây là cái gì?!"
Emma trả lời cậu ta: "Xin chào, tôi là Emma, là một AI quản gia, hiện tại đang ở thời gian thử nghiệm, xin hỏi mọi người là ai?"
AI quản gia mở ra cả ngày, chặn lại các vị khách xa lạ và xác nhận danh tính là một trong những nhiệm vụ hằng ngày.
Khách mời nam trừng mắt tròn xoe: "Hình ảnh ba chiều! Đây là loại khóa cửa cao cấp gì đây?!"
Emma nhấn mạnh: "Tôi không phải khoá cửa, tôi là AI quản gia thử nghiệm."
Trợ lý nhỏ bị che phía cuối giơ lên di động, trên màn hình là mã QR Giang Tri Hỏa gửi lúc trước giải thích nói: "Đây, chúng tôi là tổ tiết mục chương trình "Nhà trẻ bé con", muốn tới đón tiểu Hạ đi học."
Emma quét mã QR, vẻ mặt nháy mắt từ lạnh băng chuyển nhiệt tình, bởi vì là hình ảnh giả thuyết nên chuyển đổi càng mượt như sunsik, cô cười tủm tỉm nói: "Hoá ra là mọi người, mời vào."
Thường ngày xem người ta một giây biến sắc mặt, vẫn là lần đầu tiên xem AI biến sắc mặt, khách mời ngây người, cùng lúc cửa cũng được mở.
Trong phòng ăn một nhà ba người đang ăn cơm.
Cháo hải sản, trứng luộc, một ly sữa bò nóng.
Ba người và khách mời chào hỏi nhau, khách mời để cho bọn họ ăn xong bữa sáng trước, sau khi được đồng ý liền mang camera dạo qua một vòng trong nhà: "Đây là nhà chủ tịch à? Một tòa nhà kiểu tây ba tầng, suối nước nóng riêng trong biệt thự lớn, vườn hoa, thư phòng lớn, còn có một công viên trò chơi nhỏ nữa! Diện tích thật chắc cũng có 700 mét vuông đi?! Chúng ta thật sự đang sinh hoạt ở cùng một thế giới sao?! Còn có AI ngoài cửa lúc này! Wow!"
Giang Tri Hỏa giải thích, thuận tiện quảng cáo: "Emma là hệ thống AI quản gia công ty mới nghiên cứu phát minh, đang trong quá trình thử nghiệm, không lâu sau sẽ mở rộng ra thị trường."
Ăn xong bữa sáng, Nhan Tiểu Hạ bò xuống ghế, tìm cặp sách đêm trước chuẩn bị và kiểm tra xem có quên mang đồ gì không, Emma ở bên cạnh nhắc nhở từng việc cần chú khi tham gia chương trình.
Khách mời chưa từng thấy công nghệ cao như vậy, ngồi một bên nhìn Emma.
Khách mời: "Xin chào? Bạn là GG vẫn là MM?" (Anh trai hay em gái aka nam or nữ)
Emma: "Xin chào."
Chào hỏi xong, Emma quay đầu nói với Nhan Tiểu Hạ: "Tôi cho rằng giáo viên này có chút tùy tiện, nếu nhà trẻ có bạn nữ nên nhắc nhở cô ấy cẩn thận chút, cậu cũng không thể cùng học tập anh ta, biết không?"
Nhan Tiểu Hạ: "Vâng."
Khách quý: "???"
Anh cameraman bên cạnh nghẹn cười.
Tất cả đã chuẩn bị ổn thoả, Nhan Tiểu Hạ cầm tay khách mời, vẫy tay với Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ: "Chào ba và ba nhỏ, tụi con đi đây! Buổi tối gặp lại!"
......
Nhà trẻ bé con tổng cộng mười hai kỳ, mỗi thành phố sẽ ghi hình hai ngày.
Lần này là ở thủ đô, sau khi tốt nghiệp sau hai người đều định cư thủ đô, bởi vậy kỳ 1 không cần chạy khắp nơi, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ yên tâm giao con cho tổ tiết mục sau đó đi làm, vừa đúng thời gian tan làm lại đến tận nơi đón Nhan Tiểu Hạ về.
Gặp tổ tiết mục lần nữa, một nhóm người bao gồm khách mời, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm hai người.
Trên đường trở về, Giang Tri Hỏa hỏi: "Con lại làm cái gì trong chương trình vậy, tiểu Hạ?"
"Không có mà." Vẻ mặt Nhan Tiểu Hạ rõ vô tội, "Con chỉ là chia cho các bạn mới đồ chơi bình thường ở trong nhà thôi mà, với lại dùng một ít đạo cụ nhỏ tham gia trò chơi mà thôi."
Vân Tiểu Húc lúc này mới gọi điện tới, không có bất kỳ chào hỏi, hưng phấn nói: "Oa, cháu trai nhỏ của chúng ta hôm nay thật là......"
"Đừng spoil." Nhan Mộ ngắt lời, "Chúng anh muốn chờ xem chương trình phát sóng."
Nhan Tiểu Hạ cười hì hì, vỗ vỗ ngực: "Yên tâm đi, con sẽ không làm ba và ba nhỏ thất vọng!"
Địa điểm ghi hình thứ hai là một thành phố ven biển, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ mang theo công việc cùng đi, làm việc trong khách sạn gần điểm ghi hình, mấy đứa trẻ lúc trước cùng chơi hai ngày đã quen thân nhau, lúc này hai người cũng rất yên tâm cho Nhan Tiểu Hạ tự lăn lộn trong "Nhà trẻ".
Nhưng mà, buổi tối khi đi đón Nhan Tiểu Hạ, không khí bên kia cũng không quá tốt, đi qua nhìn mới biết được, Nhan Tiểu Hạ cãi nhau với một đứa nhóc khác.
【 6 năm sau 】
Lâm Lộ Lộ gần đây chuẩn bị phỏng vấn làm việc ở một công ty mới.
Công ty cô đầu năm nay niêm yết cổ phiếu, hoạt động kinh doanh chủ yếu chính là trí tuệ nhân tạo, công việc của cô là thư ký, nội dung chính là hỗ trợ chủ tịch và lãnh đạo điều phối công việc hàng ngày và giám sát rất nhiều việc nhỏ nhặt.
Trước khi vào công ty, cô cho rằng người chủ tịch có thể phát triển công ty đến quy mô như vậy trong vòng vài năm nhất định phải là một người đàn ông trung niên đầu trọc, mập mạp, thức khuya và tăng ca quanh năm khẳng định sẽ làm tóc sếp tràn ngập nguy cơ sinh tồn, hàng năm uống rượu xã giao nhất định làm ông ta sinh ra bụng bia như phao bơi, nếu sếp có thể hiền từ và hòa ái một chút trong công việc, cô nhất định sẽ chân thành cảm thán một tiếng, ngài trông thật giống ba tôi.
Nhưng mà khi mở cửa văn phòng chủ tịch, nhận phần tài liệu đầu tiên của chủ tịch, nhìn đến mặt chủ tịch, Lâm Lộ Lộ sợ ngây người.
Người đàn ông trung niên đầu trọc mập mạp bụng bia đâu?
Chủ tịch nhà cô! Mẹ nó đẹp trai quá!!!
Dáng người tiêu chuẩn! Thân cao chân dài! Tinh anh xã hội! Tuổi trẻ đầy hứa hẹn! Tuyệt sắc nhân gian!
Cả người đều tản ra hormone không ai trốn thoát!
Quả thật là một tổng tài hoàn hảo xé sách bước ra!
Không!
Căn bản chính là thế!
Có thể làm việc cùng chủ tịch như này, tiền lương cao phúc lợi tốt, công ty còn không khuyến khích tăng ca, ngày lễ ngày tết đều có trợ cấp, Lâm Lộ Lộ chỉ là xem một cái liền cảm thấy cả người bay bổng, tràn đầy năng lượng, cố gắng vì công ty kinh doanh phát đạt.
Nhưng là chưa được một tháng, Lâm Lộ Lộ lại có hai nỗi lo.
Một là cô phát hiện mình mang thai.
Cô và chồng kết hôn được hai năm và chưa có ý định sinh con, cả hai dự định sẽ cố tận hưởng cuộc sống của riêng mình trước khi đến u30.
Nhưng mà đứa bé vẫn là đến bất ngờ mà không hề có sự chuẩn bị trước.
Một nỗi lo khác là cô phát hiện chủ tịch hình như có vẻ hơi thích cô.
—— có lẽ không phải thích, tóm lại có vẻ quan tâm đến cô ấy hơn những người khác một chút.
Đều không phải là suy đoán không lí do, mà là chủ tịch gần đây thật sự quan tâm cô.
Biểu hiện cụ thể bao gồm nhưng không giới hạn trong: Mỗi ngày cho cô tan tầm sớm; thường xuyên thêm món cho cô; có sai sót trong công việc cũng không trách cứ mà còn dịu dàng quan tâm đến việc nghỉ ngơi tối hôm trước của cô; mỗi ngày sẽ làm người đưa tới trái cây quả hạch......
"Làm sao bây giờ, tao bây giờ càng nghĩ càng cảm thấy không đúng!" Lâm Lộ Lộ làm xong công việc, trong lúc sờ cá trốn ở trên hành lang gửi voice cho bạn thân, "Giang tổng hôm nay lại thêm món cho tao, súp gà ta, ngày hôm qua tớ không ăn quả hạch, khi đi vào lấy tài liệu anh ta còn nhắc nhở tao nhất định phải ăn."
Bạn thân cũng lập tức gửi voice đến: "Woa, chủ tịch nhà mày thật dịu dàng mà. Boss nhà người ta ước gì nhân viên đừng mang thai đừng sinh con, chủ tịch tụi mày cũng thật tốt quá đi!"
"Nhưng mà Lộ Lộ, mày phải chịu đựng! Mày đã có chồng! Lại còn mang thai! Bây giờ chủ tịch chưa nói gì, mày cũng phải ngồi yên, nhưng anh ta nếu mà nói hoặc là ám chỉ, mày chắc chắn phải kịp thời say no với chủ tịch!"
Lâm Lộ Lộ thở dài một hơi, đang định nhấn vào micro nói chuyện lại nhận được tin chủ tịch bảo cô làm xong công việc thì đi văn phòng một chuyến.
Trong lòng Lâm Lộ Lộ rất căng thẳng: "Chủ tịch gọi tao đi văn phòng, không phải là muốn làm rõ đi! Tao sợ hãi! Tuy rằng anh ấy rất tuấn tú, sự nghiệp thành công! Còn có tiền! Nhưng là tao phải chịu đựng! Tao đi vào đây! Nếu là nửa giờ sau tao không đi ra mày liền call tao!"
Bạn thân: "OK! Lộ Lộ cố lên!"
Lâm Lộ Lộ nán lại bàn làm việc một hồi mới đi vào văn phòng chủ tịch.
Chủ tịch đang ở xử lý tài liệu.
Lâm Lộ Lộ: "!"
Không cần biết chủ tịch có ý với cô không, nhưng là, thật!! sự! Soái!
Dáng vẻ nghiêm túc làm việc này dù nhìn ngang nhìn dọc, ngó trái ngó phải thấy thế nào đều là một loại hưởng thụ thị giác!
Giang Tri Hỏa nghe được tiếng vang, ngẩng đầu, cười nói: "Cô đã đến rồi, đồ còn chưa tới, lại đợi lát nữa đi."
Lâm Lộ Lộ: "!"
Đồ?! Thứ gì?!
Đang làm việc còn muốn tặng gì?!
Lâm Lộ Lộ bề ngoài mỉm cười duyên dáng, nhưng trong lòng lại cảm thấy sợ hãi, cô ngồi trên ghế sofa gần đó, ngón tay lo lắng căng thẳng.
Đang ở nghĩ xem lát nữa nên đối phó với chủ tịch như thế nào thì cửa văn phòng chủ tịch mở ra, "Vù" một tiếng, một cậu nhóc không cao, nho nhỏ một cục bột, vui vẻ tiến về chủ tịch nhà mình, mở ra hai tay bổ nhào vào trong lòng ngực anh, tiếng hoan hô hô to: "Mẹ ơi!"
Lâm Lộ Lộ: "?"
Mẹ?
Phía sau cục bột nhỏ còn có một anh chàng đẹp trai khác.
Thoạt nhìn cùng tuổi với chủ tịch, ăn mặc đơn giản, dáng người cân xứng cao dài, chỉ là vẻ mặt quá mức lạnh lùng, điều này càng làm tăng thêm vẻ nghiêm túc cho bộ trang phục không chính thức, so chủ tịch còn giống tổng tài, Lâm Lộ Lộ nhịn không được dựng thẳng lưng.
Soái ca lạnh lùng nhìn đến chủ tịch, ánh mắt lập tức nhu hòa xuống gật gật đầu với cô, đi hướng chủ tịch, trong lòng ngực chủ tịch còn ôm cục bột cọ mặt mặt với soái ca lạnh lùng, bộ dáng thân mật.
Giang Tri Hỏa giới thiệu nói: "Ông xã tôi, con trai tôi."
Lâm Lộ Lộ: "?"
Ông xã? Con trai?!
Hai nam sao mà sinh con được?
Vẻ mặt của Lâm Lộ Lộ từ mờ mịt biến thành khiếp sợ, lại chuyển vì nghi hoặc.
Biểu hiện cực kì rõ ràng, vừa thấy liền biết suy nghĩ cái gì.
Giang Tri Hỏa chỉ chỉ sau gáy, chủ động giải thích: "Tôi là Omega."
Hoàn cảnh xã hội biến hóa, mấy năm đây càng ngày càng ít kỳ thị giới tính thứ hai, Lâm Lộ Lộ không phải người hay buôn chuyện, lúc trước đi ăn máng khác tới công ty này chính là xem thế mạnh và đãi ngộ phúc lợi của công ty, không chủ động tìm hiểu bối cảnh và giới tính thứ hai của chủ tịch.
"Đây là chị gái đang mang thai hả mẹ?" Cục bột nhỏ nhảy xuống khỏi người Giang Tri Hỏacầm hộp trong tay Nhan Mộ, "Cộp cộp cộp" chạy đến trước mặt Lâm Lộ Lộ, "Đây là cá trích, mẹ vốn dĩ muốn mang theo lúc sáng, nhưng đi gấp, quên cầm, cho chị."
Lâm Lộ Lộ chưa lấy lại bình tĩnh, cô ngạc nhiên nhìn cục bột nhỏ, lại nhìn về phía chủ tịch và...... ông xã của chủ tịch.
Lâm Lộ Lộ: "Hả?"
Cục bột nhỏ: "Em biết đó, mang thai rất khổ sở, phải đối xử tốt với mỗi thai phụ! Chỉ phải cố gắng ăn nhé! Dinh dưỡng cho em bé đều là từ ăn ra đó!"
Cậu nhóc quá đáng yêu, dù có nghi hoặc khó hiểu, Lâm Lộ Lộ cũng chưa rảnh quản, giơ tay sờ sờ tóc của cậu, cười hỏi: "Ai dạy em thế?"
"Ba mẹ đó." Cậu nhóc nói, "Ba nói lúc mẹ mang thai rất rất là khó chịu, phải dùng hết cả tính mạng, nói em lúc sau có giận dỗi cũng phải tìm ba, không được cãi nhau với mẹ."
Lâm Lộ Lộ lại xoa nhẹ đầu cậu, giương mắt nhìn đến chủ tịch nhà mình và ông xã đang kề tai nói nhỏ, hai người có riêng một mảnh bầu không khí.
Cho nên, tình huống rất rõ ràng.
Tất cả đều là do cô...... Hiểu lầm.
Chủ tịch thêm món, quan tâm, đều là bởi vì đã nhìn ra cô là thai phụ!
Là thật sự quan tâm thân thể cô! Quan tâm nhân viên!
Lâm Lộ Lộ ở trong lòng đấm mình miên man suy nghĩ một cú, sau khi nghĩ lại,, trong lòng cô dâng lên một cảm giác ấm áp.
Chủ tịch thật tốt quá đi!
Công ty khác vừa thấy thai phụ liền nhíu mày, công ty nhà mình hỏi han ân cần, thông cảm công việc, tùy thời thêm món.
Nhất định phải cố gắng làm việc!!
Sau khi ôm cá trích chứa quan tâm của chủ tịch và rời khỏi văn phòng, Lâm Lộ Lộ gặp phải một nhân viên lâu năm đến báo cáo công việc.
Nhân viên này từ khi công ty mới thành lập đã ở trong đoàn đội, công ty phát triển lớn mạnh có một phần công lao của anh ta. Anh ta nhìn thấy hộp quà trong tay Lâm Lộ Lộ, hỏi: "Đàn anh lại cho em cái gì?"
"Cá trích." Lâm Lộ Lộ trả lời.
Nhân viên cũ cảm thán: "Đàn anh thật sự tốt." Chủ tịch quan tâm nhân viên mang thai không phải chỉ là ý nghĩ nhất thời, do mình cũng từng trải qua bởi vậy đồng cảm như bản thân mình cũng bị.
Nói đến, nhân viên cũ nhớ tới chuyện năm đó đều cười nói: "Em tới muộn, không biết, lúc trước đây vui lắm, lúc đàn anh đột nhiên nói anh ấy mang thai chúng tôi đều kinh ngạc, chúng tôi đã tất cả đều sốc. Anh ấy có năng lực đến mức mọi người đều bỏ qua giới tính thứ hai của anh ấy".
"Mấy tháng đầu còn có thể làm việc, ba tháng sau không được, phải ở trong nhà, chúng tôi toàn dựa internet làm việc."
"Có lần lần đàn anh nghiêm túc mở video họp, mới vừa tuyên bố kết thúc cuộc họp, lập tức bắt đầu quỷ khóc sói gào."
Gào đến quá chân thật, anh ta còn chưa từng gặp qua đàn anh lộ ra vẻ mặt và giọng kinh hoảng thất thố như thế.
Trong video Giang Tri Hỏa ngả cả người ra sau, vẻ mặt suy sụp: "Trời ơi trời, tôi bị đạp, bụng đột, đột nhiên nhô ra một dấu chân, móa có chút giống phim kinh dị luôn, đau đau đau quá! Da mỏng như vậy sẽ không đạp thủng chứ?!"
Lúc đứa trẻ sinh ra toàn bộ đoàn đội bọn họ đều canh giữ ở bệnh viện, chờ Giang Tri Hỏa ra tới, cùng với...... An ủi ông xã vừa kết hôn của ảnh.
Nhan Mộ gặp phải chuyện gì bình thường đều rất bình tĩnh, chỉ ngày đó, cả người trở nên nóng nảy bất an, cực kỳ căng thẳng, đi đi lại lại, y tá vừa mở cửa phòng sinh ra, còn chưa kịp hỏi một câu hắn đã như một trận gió đi lên.
Đoàn đội làm việc cùng nhau, công ty từng bước phát triển, bọn họ cũng nhìn em bé nhỏ nhắn như vậy trong bệnh viện dần trưởng thành cục bột nhỏ, thời gian trôi qua thật mau.
Nhân viên cũ nói đơn giản vài câu với Lâm Lộ Lộ mới vừa đẩy cửa đi vào văn phòng chủ tịch, liền nhìn đến Nhan Mộ ôm notebook làm việc trên sô pha, Giang Tri Hỏa véo mặt con mình, nghiêm túc nói đạo lý: "Nhan Tiểu Hạ, ba nói nhiều lần rồi, con nên kêu ta là ba."
Nhan Tiểu Hạ biện giải: "Nhưng mà kêu ba, con sẽ bị nhầm!"
Giang Tri Hỏa: "Không, con không, con rất thông minh."
Nhan Tiểu Hạ: "Không, con sẽ, con là trẻ con."
Giang Tri Hỏa ra ý tưởng: "Vậy con có thể kêu một người là ba, một người là ba nhỏ."
Nhan Tiểu Hạ lời lẽ chính đáng: "Nhưng mà cô nói người sinh con ra là mẹ, con nên kêu người là mẹ."
Giang Tri Hỏa cực kỳ ấu trĩ nói đạo lý với Nhan Tiểu Hạ: "Sinh con ra kêu mẹ, không sai, nhưng ta giống con đều là nam, cho nên hẳn là kêu ba đúng hay không?"
Nhan Tiểu Hạ: "Đúng vậy."
Giang Tri Hỏa hướng dẫn từng bước: "Ta có thể vừa là ba cũng có thể là mẹ, này có phải chứng minh con đã có ba, lại có mẹ, hơn nữa còn có thêm một người ba hơn hẳn so với người khác đúng không? Cho nên con nên kêu ta là gì?"
Nghe có vẻ rất có đạo lý? Nhan Tiểu Hạ chợt hiểu ra, không còn giãy giụa nữa: " Đúng vậy không sai! Ba nhỏ!
Nhan Mộ ở một bên im lặng cười.
Những cuộc trò chuyện như thế này diễn ra hàng ngày, Giang Tri Hỏa mỗi lần đều có thể xoay con trai nhà mình vào.
"Đàn anh." Nhân viên cũ nhìn cảnh trước mắt thấy nhiều không trách, trực tiếp mở miệng.
Giang Tri Hỏa thả Nhan Tiểu Hạ, giây đổi mode chủ tịch bắt đầu nói chuyện công việc với nhân viên cũ.
Nhan Tiểu Hạ nhàm chán, bước chân ngắn nhỏ "Lộc cộc" chạy đến bên cạnh Nhan Mộ.
Nhan Mộ mượn tạm máy tính xử lý tài liệu.
Sau khi tốt nghiệp tiến sĩ, Nhan Mộ làm một công việc phù hợp với chuyên ngành của mình lànhà phân tích dữ liệu và hiện đang tham gia một dự án hợp tác với Sở Cảnh sát, dự án này Giang Tri Hỏa cũng có tham gia.
Khoảng thời gian trước thông qua Lệ Hạo bắc cầu, hai người theo tinh thần thử một lần, kết hợp phân tích dữ liệu và trí tuệ nhân tạo phá một vụ án công nghệ cao, bóp chết ở trong nôi hành vi phạm tội có khả năng tạo ra tổn thất kinh tế lớn, được nhận bằng khen hạng 3. Nhân cơ hội này, Sở Cảnh sát đã mời cả hai cùng phát triển hệ thống cảnh sát mới.
Sau một ngày dài làm việc, Giang Tri Hỏa về đến nhà, dì giúp việc đã chuẩn bị xong đồ ăn.
Bữa tối hôm nay là món ăn Giang Nam, vịt muối, cá quế chiên xù và đầu sư tử và món chính là cơm chiên. Một nhà ba người ăn cơm ngon lành, đang định thay phiên nhau đi tắm thì Giang Tri Hỏa liền nhận được điện thoại của Vân Tiểu Húc: "Anh ơi! Gấp! Giúp em với!"
Vân Tiểu Húc debut top 3 PickU101, hai năm đầu cậu chủ yếu làm việc cùng với nhóm, tài nguyên cá nhân công ty cấp cũng khá tốt, đôi bên cùng có lợi, 2 năm sau khi giải tán nhóm, Vân Tiểu Húc vừa lúc đến hạn hợp đồng, ký một công ty giải trí khác.
Làng giải trí hiện nay, con đường của một idol hát nhảy đều khó đi được lâu, xét đến chất riêng của Vân Tiểu Húc công ty mới đang từ từ giúp cậu chuyển hình từ idol sang ca sĩ, chỉ là sự nghiệp chuyển hình phải có một giai đoạn, thỉnh thoảng tham gia show giải trí duy trì độ hot.
Lúc này tới tìm Giang Tri Hỏa giúp, chủ yếu chính là show giải trí mới nhận của cậu có chút vấn đề.
Show giải trí Vân Tiểu Húc tham gia tên là "Nhà trẻ bé con", đơn giản tới nói chính là năm người nổi tiếng sẽ được chương trình mời làm "giáo viên", ở "Nhà trẻ" năm đứa trẻ đáng yêu.
Ban đầu các đứa trẻ đến từ các ngành nghề, các thân phận khác nhau đã tìm được nhưng mà khi sắp bắt đầu quay, có một gia đình đã xảy ra một số chuyện, trong lúc nơi đầu sóng ngọn gió phụ huynh lo lắng ảnh hưởng đến con mình, cuối cùng vẫn là lựa chọn rời khỏi chương trình.
Tổ tiết mục tổ bất ngờ bị leo cây, tiền vi phạm hợp đồng thì đơn giản, nhưng vấn đề quay chụp thì lớn, địa điểm quay, khách mời đều liên hệ xong, lại đột nhiên thiếu một đứa bé, trong khoảng thời gian ngắn tổ đạo diễn còn chưa tìm được ——《Nhà trẻ bé con 》 trừ khách mời và trẻ con làm điểm nhấn, phụ huynh của đứa trẻ cũng là một mánh lới, rời phụ huynh của đứa trẻ rời khỏi hình như cũng có địa vị khá lớn, nếu là tìm người địa vị không bằng, trình tự ghi hình không rõ, không có liếc mắt một cái kinh diễm cảm giác chờ mong, cảm nhận của người xem sẽ suy giảm lớn.
Tổ tiết mục nghĩ cách liên hệ đứa trẻ khác đồng thời cũng nhờ khách mời hỏi giúp một chút.
Vân Tiểu Húc nghĩ chút liền nghĩ đến anh mình.
Ngôi sao mới của khoa học kỹ thuật và thiên tài giới học thuật, nhà có có một đứa trẻ dễ thương, tuyệt phối luôn!
Liên hệ với tổ tiết mục xong, lập tức liền gọi điện thoại cho Giang Tri Hỏa.
Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ ngồi cạnh nhau, mở loa ngoài, nghe xong ngọn nguồn, Nhan Mộ không lập tức đồng ý, cũng không có lập tức từ chối, mà là hỏi: "Có hai vấn đề, hai chúng ta không phải trong vòng, địa vị cũng không đủ lớn."
"Chủ tịch trẻ tuổi, công ty niêm yết, giá trị con người hơn trăm triệu, nhà phân tích dữ liệu đứng đầu, người kế nhiệm tập đoàn Tần thị, đủ lớn!"
Vân Tiểu Húc thuyết phục hết sức, đưa ra hàng đống lý do để tham gia chương trình này, Giang Tri Hỏa chưa nói có không. Hai người bọn họ có tham gia show này hay không cũng không có ảnh hưởng, vốn dĩ bọn họ cũng tính là nhân vật công chúng, nên không có gì khác biệt. Nhưng người trực tiếp đối mặt với ống kính chính là Nhan Tiểu Hạ, để con trẻ bại lộ ở tầm mắt công chúng cũng chưa chắc là chuyện tốt.
"Chuyện này có thể để con quyết định không?" Nhan Tiểu Hạ cũng nghe được nội dung điện thoại, ôm lấy đầu gối Giang Tri Hỏa ngửa đầu hỏi.
Đôi mắt Nhan Tiểu Hạ vừa to vừa tròn, tròng mắt đen láy, chớp lông mi dưới đáy mắt là vẻ chờ mong.
Giang Tri Hỏa nhéo mũi Nhan Tiểu Hạ: "Có thể, nói thử xem con nghĩ như thế nào?"
"Yeah! Ba nhỏ đợi con xíu!" Nhan Tiểu Hạ giơ đôi tay lên cao, chạy đến một bên, "Emma!"
Theo tiếng kêu của cậu, trên trần nhà nhanh chóng hiện lên một ánh sáng bạc, một chùm ánh sáng từ đỉnh đầu hắn chậm rãi chiếu xuống, ánh sáng chói lọi bay xung quanh, như thể các mảnh vỡ được sắp xếp lại, tạo thành một cô gái tóc đen trong suốt từ đầu đến chân.
Emma là AI quản gia do công ty Giang Tri Hỏa nghiên cứu phát minh, Nó từ bỏ thiết kế vật lý cứng nhắc và sử dụng phép chiếu ba chiều để thiết kế hình ảnh thành mô hình người thật 1vs1, Ngoài vẻ bề ngoài, độ nhạy và bề rộng của hệ thống cũng có tất cả các kỹ thuật cách tân, những AI trước kia căn bản không thể so bì.
Chỉ là AI quản gia hiện giờ mới vừa hoàn thành nghiên cứu phát minh, chưa mở rộng thị trường, Giang Tri Hỏa trước lắp đặt tiên ở trong nhà mình một cái dùng thử.
Nhận được lệnh của Nhan Tiểu Hạ, Emma trả lời: "Có tôi."
Nhan Tiểu Hạ: "Giúp em kiểm tra một ít thông tin!"
Emma: "Được."
Nhan Tiểu Hạ nhào vào trên bàn trà, căn cứ thông tin Emma tra ra viết vẽ trên giấy, sau đó xoay người, khoe ra thành quả, nói với Nhan Mộ và Giang Tri Hỏa: "Con có thể đi tham gia thử, lí do cậu đã nói rồi con không cần lặp lại, thứ khác con cũng không hiểu, nhưng là tổ tiết mục sẽ đi sáu nơi, hơn nữa chắc chắn sẽ sắp xếp theo phong tục, tập quán ở đó, lúc đó con sẽ học kỹ càng hơn, tự mình đi chắc chắn sẽ chân thật hơn so với đọc sách, còn có......"
Nhan Tiểu Hạ theo kết quả điều tra thông tin kết hợp với phân tích của chính mình lưu loát liệt ra ba điều, cuối cùng lại nói: "Phần trước là về con! Bây giờ là về Emma, các ba có thể thông qua chương trình thuận tiện tuyên truyền Emma!"
Cho dù có chút lý do nghe rất ấu trĩ, nhưng Vân Tiểu Húc ở bên kia điện thoại nghe được trợn mắt há hốc mồm: "Đây là lời một đứa trẻ năm tuổi có thể nói hả?"
Nhan Mộ nghe xong, nêu vấn đề: "Nhưng là sau khi chương trình phát sóng, con sẽ bị hấp thụ ánh sáng ở dưới ánh mắt công chúng, cuộc sống của con khả năng sẽ xảy ra thay đổi, như vậy còn muốn đi sao?"
Nhan Tiểu Hạ nghĩ nghĩ, kiên định gật gật đầu: "Con vẫn muốn trải nghiệm thử. Những người khác đều muốn trải nghiệm, nhưng là bọn họ không có cơ hội. Hơn nữa, nếu là thật sự xảy ra chuyện, ba với ba nhỏ đều có thể xử lý giúp con mà, hình như con cũng không cần phải sợ, phụ trách lan tỏa sự cute này là được rồi."
Vân Tiểu Húc: "......"
Dù xem qua bao nhiêu lần, phản ứng đầu tiên của Vân Tiểu Húc vẫn là khiếp sợ.
Ba phụ trách dẫn ra câu hỏi, chính con sẽ tra thông tin đưa ra quyết định, còn nói có sách mách có chứng.
Đây là cách sống của gia đình thiên tài sao?!
Lúc mình 5 tuổi đang làm gì ấy nhỉ?!
Nhan Tiểu Hạ có chính kiến của riêng mình là rất tốt, thân là bậc cha mẹ vẫn phải giữ cửa ải, Giang Tri Hỏa nói: "Chú trước tiên bảo người phụ trách gửi kế hoạch đến đây, tụi anh xem qua một lần."
"Được!" Vân Tiểu Húc hưng phấn cúp điện thoại, lập tức có người gửi lời kết bạn, sau khi chào hỏi liền gửi sang kế hoạch chương trình và nội dung hợp đồng.
Nhìn chung không có vấn đề gì lớn, chương trình chủ yếu tập trung vào khách mời và các đứa trẻ, tập trung vào những điều thú vị ấm áp, tổng cộng mười hai tập, được ghi hình tại sáu thành phố để trải nghiệm phong tục nhiều địa phương, đồng thời tổ tiết mục tổ bảo đảm sẽ không biên tập mặt tiêu cực của trẻ con vào nội dung chính, không biên tập ác ý nhằm mục đích chiêu trò.
Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ bàn bạc với nhau sau đó lại phân tích ưu nhược điểm cho Nhan Tiểu Hạ, Nhan Tiểu Hạ vẫn trả lời muốn đi, trẻ con vốn là ham chơi, nếu cậu muốn đi, vậy hai người không cần băn khoăn quá nhiều, trẻ con phụ trách vui vẻ đi chơi, chuyện khác để bọn họ tới nói chuyện.
Hai người đã thảo luận với tổ tiết mục, ký hợp đồng, căn cứ thời gian ghi hình điều chỉnh công việc, toàn bộ lịch trình quay show đã gần như sắp xếp xong.
Chương trình ghi hình rất gấp rút, một tuần sau liền bắt đầu ghi hình trực tiếp từ nhà các bạn nhỏ, năm giáo viên khách mời từng người đi đến từng nhà các bé, ngồi trên "Xe trường học" đưa đến "Nhà trẻ".
Vừa hơn 7 giờ tổ tiết mục đã đến nhà Giang Tri Hỏa.
Khi khách mời đang định ấn chuông cửa, trước cửa bỗng nhiên xuất hiện hình ba chiều nửa trong suốt, cả tổ tiết mục đều bị cô gái tóc đen lạnh băng Emma chặn ở ngoài cửa.
Khách mời phụ trách đón Nhan Tiểu Hạ khách mời là người mới debut không lâu, là người làm công hèn mọn của giới giải trí hèn mọn, lần đầu tiên tham gia ghi hình gameshow thu, tính tình rất thẳng thắn, trừng to mắt kinh hô: "Đây là cái gì?!"
Emma trả lời cậu ta: "Xin chào, tôi là Emma, là một AI quản gia, hiện tại đang ở thời gian thử nghiệm, xin hỏi mọi người là ai?"
AI quản gia mở ra cả ngày, chặn lại các vị khách xa lạ và xác nhận danh tính là một trong những nhiệm vụ hằng ngày.
Khách mời nam trừng mắt tròn xoe: "Hình ảnh ba chiều! Đây là loại khóa cửa cao cấp gì đây?!"
Emma nhấn mạnh: "Tôi không phải khoá cửa, tôi là AI quản gia thử nghiệm."
Trợ lý nhỏ bị che phía cuối giơ lên di động, trên màn hình là mã QR Giang Tri Hỏa gửi lúc trước giải thích nói: "Đây, chúng tôi là tổ tiết mục chương trình "Nhà trẻ bé con", muốn tới đón tiểu Hạ đi học."
Emma quét mã QR, vẻ mặt nháy mắt từ lạnh băng chuyển nhiệt tình, bởi vì là hình ảnh giả thuyết nên chuyển đổi càng mượt như sunsik, cô cười tủm tỉm nói: "Hoá ra là mọi người, mời vào."
Thường ngày xem người ta một giây biến sắc mặt, vẫn là lần đầu tiên xem AI biến sắc mặt, khách mời ngây người, cùng lúc cửa cũng được mở.
Trong phòng ăn một nhà ba người đang ăn cơm.
Cháo hải sản, trứng luộc, một ly sữa bò nóng.
Ba người và khách mời chào hỏi nhau, khách mời để cho bọn họ ăn xong bữa sáng trước, sau khi được đồng ý liền mang camera dạo qua một vòng trong nhà: "Đây là nhà chủ tịch à? Một tòa nhà kiểu tây ba tầng, suối nước nóng riêng trong biệt thự lớn, vườn hoa, thư phòng lớn, còn có một công viên trò chơi nhỏ nữa! Diện tích thật chắc cũng có 700 mét vuông đi?! Chúng ta thật sự đang sinh hoạt ở cùng một thế giới sao?! Còn có AI ngoài cửa lúc này! Wow!"
Giang Tri Hỏa giải thích, thuận tiện quảng cáo: "Emma là hệ thống AI quản gia công ty mới nghiên cứu phát minh, đang trong quá trình thử nghiệm, không lâu sau sẽ mở rộng ra thị trường."
Ăn xong bữa sáng, Nhan Tiểu Hạ bò xuống ghế, tìm cặp sách đêm trước chuẩn bị và kiểm tra xem có quên mang đồ gì không, Emma ở bên cạnh nhắc nhở từng việc cần chú khi tham gia chương trình.
Khách mời chưa từng thấy công nghệ cao như vậy, ngồi một bên nhìn Emma.
Khách mời: "Xin chào? Bạn là GG vẫn là MM?" (Anh trai hay em gái aka nam or nữ)
Emma: "Xin chào."
Chào hỏi xong, Emma quay đầu nói với Nhan Tiểu Hạ: "Tôi cho rằng giáo viên này có chút tùy tiện, nếu nhà trẻ có bạn nữ nên nhắc nhở cô ấy cẩn thận chút, cậu cũng không thể cùng học tập anh ta, biết không?"
Nhan Tiểu Hạ: "Vâng."
Khách quý: "???"
Anh cameraman bên cạnh nghẹn cười.
Tất cả đã chuẩn bị ổn thoả, Nhan Tiểu Hạ cầm tay khách mời, vẫy tay với Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ: "Chào ba và ba nhỏ, tụi con đi đây! Buổi tối gặp lại!"
......
Nhà trẻ bé con tổng cộng mười hai kỳ, mỗi thành phố sẽ ghi hình hai ngày.
Lần này là ở thủ đô, sau khi tốt nghiệp sau hai người đều định cư thủ đô, bởi vậy kỳ 1 không cần chạy khắp nơi, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ yên tâm giao con cho tổ tiết mục sau đó đi làm, vừa đúng thời gian tan làm lại đến tận nơi đón Nhan Tiểu Hạ về.
Gặp tổ tiết mục lần nữa, một nhóm người bao gồm khách mời, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm hai người.
Trên đường trở về, Giang Tri Hỏa hỏi: "Con lại làm cái gì trong chương trình vậy, tiểu Hạ?"
"Không có mà." Vẻ mặt Nhan Tiểu Hạ rõ vô tội, "Con chỉ là chia cho các bạn mới đồ chơi bình thường ở trong nhà thôi mà, với lại dùng một ít đạo cụ nhỏ tham gia trò chơi mà thôi."
Vân Tiểu Húc lúc này mới gọi điện tới, không có bất kỳ chào hỏi, hưng phấn nói: "Oa, cháu trai nhỏ của chúng ta hôm nay thật là......"
"Đừng spoil." Nhan Mộ ngắt lời, "Chúng anh muốn chờ xem chương trình phát sóng."
Nhan Tiểu Hạ cười hì hì, vỗ vỗ ngực: "Yên tâm đi, con sẽ không làm ba và ba nhỏ thất vọng!"
Địa điểm ghi hình thứ hai là một thành phố ven biển, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ mang theo công việc cùng đi, làm việc trong khách sạn gần điểm ghi hình, mấy đứa trẻ lúc trước cùng chơi hai ngày đã quen thân nhau, lúc này hai người cũng rất yên tâm cho Nhan Tiểu Hạ tự lăn lộn trong "Nhà trẻ".
Nhưng mà, buổi tối khi đi đón Nhan Tiểu Hạ, không khí bên kia cũng không quá tốt, đi qua nhìn mới biết được, Nhan Tiểu Hạ cãi nhau với một đứa nhóc khác.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương