Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai
Chương 35: Động dục kỳ
"Là Omega của tôi"
Nhan Mộ mở to mắt.
Không ngủ được.
Chuyện phòng học trống kia, tuy nói gác lại đã, nhưng qua đi ba ngày, Nhan Mộ vẫn không có nghĩ kỹ lí do lúc ấy chính mình làm như vậy.
Vì sao lại mất khống chế như vậy?
Giang Tri Hỏa thay hắn nghĩ ra lý do là dễ cảm kỳ của Alpha, hắn chỉ cần theo đó mà nói tiếp là được.
Nhưng hắn cũng không muốn nói dối.
Không phải nguyên nhân này.
Vậy lại là vì cái gì?
Nhan Mộ luôn luôn sống một cách lý trí, cũng tự nhận là có thể rõ ràng nhìn thấu nội tâm bản thân.
Nhưng từ khi cùng Giang Tri Hỏa tiếp xúc, hắn phát hiện, hắn lại luôn không hiểu rõ chính mình nghĩ như thế nào, rất nhiều lúc, cảm xúc cứ áp đảo lý trí.
Bên tai truyền đến từng hô hấp đều đặn.
Giang Tri Hỏa ngủ ở bên cạnh người, cong thân nằm nghiêng, giường rất lớn, một người một nửa, chăn rất mỏng mềm nhẹ, nhìn ra được hình dạng thân thể.
Chất lượng giấc ngủ của anh luôn luôn tốt, mày giãn ra, tư thế thả lỏng, ngón tay lộ ra một chút, nắm chặt ở rìa chăn mỏng.
Nhan Mộ hoàn toàn không hiểu được Giang Tri Hỏa, có quá nhiều chuyện hắn không biết.
Như là, vì sao muốn giả dạng làm học tra?
Cho dù ngay từ đầu không nhìn ra được, nội tâm cho rằng Giang Tri Hỏa có lẽ thật là tên thiểu năng trí tuệ, thật sự chỉ là may mắn mới thi đậu Nhất Trung.
Nhưng ở sau khi biết được năng lực phân tích và tính cách của Giang Tri Hỏa, hắn không thể đem người này gắn vào hai chữ học tra.
Những lần dạy kèm anh lúc sau, hắn quan sát kĩ hơn.
Giang Tri Hỏa có lẽ cũng đang đoán rằng hắn đã nhìn ra, đành bất chấp tất cả, thiểu năng trí tuệ như nào liền diễn ra như thế.
Hay là, cậu ta vì sao gọi là Shin?
Quả thật, tên Shin này cũng không hiếm thấy, thậm chí chỉ cần serch một chút là có thể ra đầy tên nhân vật manga anime nào đó.
Nhưng Giang Tri Hỏa đưa ra lý do quá mức có lệ, có lệ đến không ai sẽ đồng ý tin tưởng.
Mà Nhan Mộ cũng vẫn luôn không hiểu rõ tột cùng mình đang suy nghĩ cái gì, muốn làm gì.
Từ phương diện làm hắn khó chịu này, Giang Tri Hỏa chưa từng che giấu, cũng dễ dàng dự phán ra anh sẽ làm cái gì.
Giang Tri Hỏa đêm nay nhắc tới thính giác tăng trí nhớ, làm hắn đọc một lần tài liệu ôn tập, cho nên nếu hắn ở bên người Giang Tri Hỏa đọc sách, có khả năng rất lớn sẽ làm hắn cũng đọc vài đoạn.
Nhan Mộ là cố ý.
Cố ý lấy ra Kindle đọc sách, cố ý chọn 《 Người đua diều》.
Nhưng hắn vì sao muốn làm như vậy?
Hắn vì sao muốn chọn quyển sách này?
Hắn lại muốn nhìn phản ứng gì của Giang Tri Hỏa?
Hắn muốn chứng minh cái gì?
Một cái tên mà thôi, hắn lại muốn nghe đến loại đáp án nào?
Quá rối loạn.
Có một số việc Nhan Mộ không nghĩ ra, có một số việc Nhan Mộ không thể nghĩ đến.
Ở khi Nhan Mộ vì suy nghĩ loạn thành một đống mà không thể ngủ, Giang Tri Hỏa bỗng nhiên cử động.
Trước khi đi ngủ, thậm chí sau khi ngủ hai tiếng, tư thế ngủ của anh đều là cực tốt, sẽ không đụng tới Nhan Mộ, cũng vẫn không nhúc nhích, nhưng vừa qua thời gian ức chế, anh liền sẽ cảm thấy cả người nóng lên, cả người bị bừng tỉnh, xoay đi xoay lại, sau khi lăn lộn một trận tìm được Nhan Mộ, cứ đến lúc ôm lấy tay hắn hoặc chui vào trong lòng ngực hắn mới có thể bình tĩnh trở lại.
Trải qua một phen lăn lộn, Giang Tri Hỏa cũng tỉnh táo chút, nhưng vẫn là mơ hồ, khi nửa mở mắt thấy Nhan Mộ đang xem mình, mơ hồ không rõ hỏi: "Còn chưa ngủ sao? Ngủ không được có thể lại đọc hai lần "Tiêu dao du", đọc sách khiến người ta mệt rã rời."
Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh đều đang duy trì nhân thiết.
Nhan Mộ không phát hiện ra mà nâng lên khóe miệng, khép lại mắt, nói: "Ngủ."
Thứ sáu, kỳ thi giữa kì chính thức đã đến.
Thi hai ngày vẫn sắp xếp tiết đọc sớm, một đám người ở trong phòng học điên cuồng ôn tập, lúc này Giang Tri Hỏa không đến trễ, sáng sớm liền tới rồi, lấy ra Nhan Mộ cho anh tư liệu ôn tập đứng ở trên hành lang hít thở không khí.
Lệ Mục Hà vào lúc này gửi tin nhắn cho anh.
Lệ Mục Hà: Đi thi cố lên, tiểu Hỏa.
Giang Tri Hỏa sau khi nhìn đến trả lời.
Giang Tri Hỏa: Lệ ca!
Giang Tri Hỏa: lâu vậy rồi mới nhắn cho em!
Giang Tri Hỏa: Trong khoảng thời gian này đi đâu?
Ở trên "Đi thi cố lên", còn có bảy tám tin nhắn Giang Tri Hỏa gửi qua.
Không có chuyện gì quan trọng, có khi là một câu "chào buổi sáng", có khi là một cái biểu tượng cảm xúc, cũng không có thời gian cố định, nghĩ tới liền gửi một cái, không có ý gì khác, anh em hai người không ở gần nhau, luôn gửi ít thứ liên hệ một chút, khi Giang Tri Hỏa không chủ động nhắn tin, Lệ Mục Hà cũng tới tìm anh trò chuyện.
Rốt cuộc năm tiểu Hỏa mười tuổi đã bị cha đưa về nhà, nhiều năm như vậy, đã sớm cùng Lệ Mục Hà thân thiết như anh em ruột.
Đã cách 11, 12 ngày kể từ cái biểu tượng cảm xúc đầu tiên gửi sang.
Lệ Mục Hà: Cùng giảng viên nhốt mình nghiên cứu khoa học, hạng mục bí mật, không cho phép mang di động.
Lệ Mục Hà: Rạng sáng mới vừa kết thúc, nghĩ đến hôm nay em thi, nói tiếng cố lên.
Lệ ca là người rất có tài năng, trời sinh đã thế, năm nhất đại học liền bắt đầu cùng giảng viên làm hạng mục, giảng viên cũng là cố tiếng trong giới, từng không ngừng một lần nói thẳng về sau muốn thi lên thạc sĩ cần thiết muốn tìm ông ta.
Lệ Mục Hà thường xuyên không nói gì liền biến mất vài ngày, Giang Tri Hỏa sớm đã quen, câu mới nãy chỉ là đùa giỡn.
Giang Tri Hỏa: Nói cố lên hay không cũng đều như vậy.
Giang Tri Hỏa: Nhưng mà, thiết bị chặn lần trước dùng quá tốt á!
Dùng cớ "Tỏ tình" cũ kĩ, khoa trương xông vào trong nhà Bạch Ngữ Quân, nhét viên dán chặn lại tín hiệu vô tuyến điện kia, chính là từ tay Lệ Mục Hà mà ra.
Lệ Mục Hà: anh cũng không giúp được cái gì, chủ yếu vẫn là bố.
Cảnh sát hình sự phụ trách vụ án tập đoàn Bạch thị, Lệ cảnh sát, Lệ Hạo, đúng là bố của Lệ Mục Hà.
Về chuyện tập đoàn Bạch thị bị nghi ngờ có liên quan buôn lậu, buôn bán ma túy này, bên ngoài biết được rất ít, tuy đang trong điều tra, bộ xã giao vẫn là đang hoạt động, hơn nữa thẩm tra xử lí cùng phán quyết đều cần thời gian, trong khoảng thời gian ngắn có thể lộ ra tin tức cho công chúng không nhiều lắm, dân chúng bình thường cũng liền tạm thời chỉ có thể ăn dưa ở chuyện Bạch Tranh Âu bị giam giữ này.
Trên mạng khen ngợi Lệ Hạo như nước.
【 nghe nói, vụ án này lại là Lệ cảnh sát điều tra ra! 】
【 cảm ơn Lệ cảnh sát, lại một lần giúp chúng ta diệt trừ cặn bã xã hội! 】
【 là thời điểm nên tặng cờ thưởng, trừng trị kẻ ác! Ánh sáng chính nghĩa! 】
【 quá xuất sắc đi, loại chuyện này thường rất bí mật a, rốt cuộc tra được thế nào vậy? 】
【 mỗi lần nhìn thấy Lệ cảnh sát đem đám cặn bã này bắt giữ vào đồn, tôi liền cảm thấy rất vui vẻ! 】
Tại mấy ngày này, còn ra một sự kiện, Phùng Trí ở sau khi bị giam giữ một tháng rốt cuộc bị người bị hại liên hợp khởi tố, kết quả phán quyết rất mau liền sẽ công khai, cùng ngày, video Phùng Trí trào phúng Omega lại một lần bị cư dân mạng tung lên, cùng lúc đó, vụ án tập đoàn Bạch thị lại tuôn ra một sự kiện lớn.
Chủ tịch tập đoàn Bạch thị Bạch Tranh Âu, thế nhưng nhận nuôi Omega, cưỡng ép họ dùng thân thể giao dịch để đổi lấy hợp đồng!
Chuyện này cực kỳ ác liệt, đem người xem như đồ vật tiến hành giao dịch, đã là gần như mất hết nhân tính.
Càng nhiều chứng cứ trước mắt không thể đưa ra trước công chúng, được đưa ra ánh sáng chính là một bức di thư.
Người viết hẳn là cô gái thứ năm nhà họ Bạch nhận nuôi, thiếu chút nữa bị kéo vào vũng bùn giao dịch thể xác.
Kể lại chuyện nhà họ Bạch nhận nuôi cũng bức ép đi giao dịch này, từng chứng cứ được bày ra, chỗ này chỉ thuyết minh giải thích về vật chứng, chứng cứ vẫn chưa công khai.
Ở bên trong có nói mấy câu.
"Tôi trước kia vẫn luôn nghĩ không ra, Omega rốt cuộc vì sao lại có lỗi chứ? Vì sao tất cả mọi người đều đang chỉ trích chúng tôi, chán ghét chúng tôi?"
"Cứ thế đến có một ngày, chỉ vừa mấy ngày trước thôi, có người hỏi tôi, vì sao ngay cả Omega đều cho rằng chính mình có lỗi?"
"Tôi suy nghĩ thật lâu, phải, vì sao chứ? Là bởi vì chúng tôi đều đã quen, quen cho rằng chính mình có lỗi mà thôi."
Mấy câu nói đó, làm nhóm người Omega phản ứng càng thêm kịch liệt, trên mạng lại lần nữa nhấc lên trận ồn ào về quyền bình đẳng AO.
Lệ Hạo khá nổi tiếng với người dân, vừa lúc phụ trách vụ án này, không thể không trở thành người phát ngôn, vào lúc này đứng ra nói chuyện.
Chủ yếu có ý là: Những Omega cùng Alpha hiện tại không nên chỉ vì mạnh miệng nhanh vậy, nhận thức xã hội hẳn là nên thay đổi, nhận thức của bản thân cũng cần thay đổi, Alpha cùng Omega cần chứng minh không chỉ là giới tính thứ hai này, càng muốn chứng minh chính là bạn, chỉ có người ưu tú mới có thể có lực ảnh hưởng lớn nhất.
Liền giống như rất nhiều năm trước, phát sóng trực tiếp cũng là cái nghề nghiệp không có nhiều người coi trọng, nhưng hiện giờ người ưu tú trong ngành sản xuất rất nhiều, mọi người không khỏi cũng thay đổi cái nhìn với nghề này.
Cùng một định lý đó thôi.
Lời này khá chí lý và đúng sự thật, có cơ sở, mặc kệ đại diện chính hắn hay là chỉ thị của phía chính phủ, hoặc là quần chúng, đều là đúng trọng tâm.
Nhưng tất cả sự việc cũng vô cùng trùng hợp.
Kết quả phán quyết của Phùng trí được đưa ra, bức di thư này cũng tình cờ ở ngay lúc này công bố, mọi chuyện, tất cả chỗ tốt đều có thể dừng ở trên đầu Lệ Hạo.
Giang Tri Hỏa không có ý kiến gì với mấy điều này, cùng Lệ Mục Hà lại nói vài câu, chuông tan học vang lên, sắp vào thi, tất cả mọi người đang chuẩn lấy vài thứ đem đi phòng thi.
Bạch Ngữ Quân ở lúc này từ thang lầu đi lên.
Sau ngày đó, Bạch Ngữ Quân trong một chưa từng tới trường học, trên mặt bàn còn xếp quà sinh nhật của bạn thân cùng những người theo đuổi khác tặng, Tông Bội từng sau giờ dạy học hỏi qua Giang Tri Hỏa, nói giáo hoa xin nghỉ một tuần, hỏi anh có biết vì sao không.
Giang Tri Hỏa tất nhiên không thể nói ra, lắc đầu chỉ nói chính mình không biết.
Mấy ngày nay Bạch Ngữ Quân khả năng không nghỉ ngơi tốt, nhà họ Bạch xảy ra nhiều chuyện như vậy, sao có thể nghỉ ngơi tốt, sắc mặt tiều tụy, hốc mắt thâm quầng. Chỉ là khóe miệng cô vẫn luôn treo cười, thoạt nhìn có vẻ cảm xúc không tồi.
Cô chào hỏi Giang Tri Hỏa, Giang Tri Hỏa sửng sốt.
Bạch Ngữ Quân cắt tóc ngắn, ban đầu tóc dài gần đến eo, uốn cong đuôi tóc, hiện tại cô trực tiếp đem tóc cắt đi, chỉ dài tới cằm, sạch sẽ lại tươi mát.
Còn, mang lên cổ hoàn.
Bạch Ngữ Quân khẽ vuốt cổ hoàn, cúi đầu cười cười: "Giải thoát rồi, liền không quá chán ghét cái thân phận này."
"Là vậy à." Giang Tri Hỏa cười với cô, nụ cười của thiếu niên như đang đón ánh sáng mặt trời, "Đi thi cố lên nha!"
Trước khi vào thi có mười lăm phút chuẩn bị, những người khác nắm chặt thời gian đọc tài liệu, Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ hẹn ở phòng học trống, hôn mười phút.
Toán học cùng tiếng Anh đều là hai tiếng, hôn môi 10 phút có thể ức chế, ngữ văn cùng khoa học tự nhiên bọn họ hẹn tốt giữa giờ ra tới một chuyến, một cái học thần một cái học tra, đi toilet mười phút cũng sẽ không bị nghi ngờ gian lận, gian lận không có khả năng thi đến kém hơn so với Giang Tri Hỏa, gian lận cũng không có khả năngthi được cao hơn so Nhan Mộ.
Nhất Trung tất cả đều là học bá cấp biến thái, ngay cả phòng thi cuối cùng cũng là trình độ giỏi, loại chuyện ngầm xem tài liệu, làm bàn trước truyền đáp án này hoàn toàn không có xuất hiện qua.
Ba môn thi đầu tiên rất thuận lợi, không xảy ra bất cứ chuyện gì, môn tiếng Anh cuối cùng cũng chỉ có hai giờ mà thôi, Giang Tri Hỏa nghĩ thầm hẳn là sẽ không lại xảy ra chuyện, hôn môi 10 phút, từ túi đựng bút của Nhan Mộ cầm một chiếc, thong thả vào phòng thi.
Giữa tháng 10, rõ ràng là đã vào thu, buổi chiều nay lại rất nóng bức.
Gió nóng dọc theo cửa sổ len lỏi vào, quạt trên đỉnh đầu mở ra, trên bục giảng nhiều bài thi cùng tờ giấy thi bị thổi bay, thầy giám thị đành phải lấy giẻ lau bảng đè lên.
Radio đang thử âm thanh, giọng nữ quen thuộc nói "Giá áo sơmi là 99 tệ 1 xu".
Thi nghe môn tiếng Anh chính thức bắt đầu trước, thầy giám thị đóng cửa sổ cùng tắt quạt, trong phòng học oi bức gấp bội.
Độ khó khăn của thi môn tiếng Anh từ trước đến nay đều ở mức vừa phải, Nhất Trung rất ít ra cái loại đề không ai xem hiểu này, trừ bỏ phiên dịch cùng viết văn tất cả đều là đề trắc nghiệm, chỉnh điểm càng dễ dàng.
Giang Tri Hỏa rất mau viết xong chô anh "Hẳn là" làm được, còn lại toàn khoanh bừa C, ngẫu nhiên xen kẽ mấy cái B, liền bắt đầu nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ ngây ngốc.
Bầu trời rất xanh, cây cũng rất xanh, mùa thu ở Lâm Thành là không có lá phong.
Khi đầu anh trống rỗng, anh ngẫu nhiên sẽ nhớ tới cuộc sống ở một thành phố khác.
Có hoa anh đào, có tuyết, có cha mẹ làm giáo sư đại học, cũng có một cậu bé anh không dám đụng vào.
Khi còn bé luôn thích hứa hẹn với bạn chơi cùng, như là sau khi lớn lên muốn trở thành cô dâu của ai, sau khi lớn lên muốn cùng đi học nơi nào, sau khi lớn lên muốn tới thành phố nào.
Khi hứa hẹn còn thích để lại tín vật, sau khi lớn lên lấy ra tới, sau khi nhìn đến sẽ nhìn nhau cười, cũng có lúc sẽ cảm thấy năm đó quá mức ấu trĩ, muốn che lại miệng đối phương đừng để hắn nói thêm nữa.
Việc hứa hẹn này, Giang Tri Hỏa cũng trải qua, tương đối đơn giản thô bạo, khi đó chị của mẹ, dì cả của anh cũng sinh một em bé, ôm đến chơi trong nhà anh từng ở, hai cậu nhóc dán ở bên giường em bé.
Em bé trắng trắng mềm mềm, còn không có chưa có răng, cười khanh khách nhìn bọn họ.
Vân Chu nói: "Tần ca, về sau tớ cũng muốn sinh một em bé cho cậu."
Tần Mộ nói: "Chúng ta đều là con trai."
Vân Chu nói: "Có lẽ giữa chúng ta sẽ có ai phân hoá thành Omega, như vậy liền có thể sinh."
Lời của trẻ con chưa qua xem xét, nào biết lại một lời thành thật.
Giang Tri Hỏa gợi lên khóe miệng cười cười.
Chỉ còn có nửa giờ là kết thúc môn thi này, anh nghĩ thầm nếu không ngủ chút đi, vừa mới nằm sấp xuống chốc lát,kim giây của đồng hồ trong phòng thi còn chưa đi xong một vòng, Giang Tri Hỏa lại đột nhiên đứng dậy.
Đột nhiên, sau cổ -- cực! kì! nóng! lên!
Ở sau không đến một giây mà anh ý thức được chuyện này, trong cơ thể các loại phản ứng đồng thời tới, cổ phảng phất bị bóp chặt, tức ngực, không thở được, mồ hôi lạnh chảy ròng, cả người như là đau khổ như bị kéo thành sợi, sức lực trong khoảnh khắc bị rút cạn.
- - bệnh trạng động nhiệt!!
Địu?!
Vì sao tới lúc này?! trước đó không phải có thể ức chế hai giờ?!
Nhưng mà Giang Tri Hỏa căn bản không có biện pháp nghĩ nhiều, anh không thể đứng dậy vào lúc này, phía sau là một mảnh ướt át!
"Bạn học ngồi cuối cùng, em làm sao vậy?"
Động tác của anh quá lớn, thầy giám thị trên bục giảng rõ ràng chú ý tới đây, bèn hỏi.
Anh ta là thầy giáo thực tập học kỳ này mới tới, giám thị được chia ngẫu nhiên, không biết sao xui xẻo chia tới phòng thi cuối cùng của lớp 12, vừa tiến đến liền thấy Giang Tri Hỏa ngồi trong một góc, trước mắt biến thành màu đen.
Anh ta không nói chuyện qua cùng Giang Tri Hỏa, vừa tiến đến chỉ nghe nói mấy truyền thuyết về Giang đại giáo bá trốn học, thành tích đếm ngược, còn một đánh năm, đem người đánh vào bệnh viện, căn bản không dám quản anh. Tuy rằng anh ta rất nghi hoặc, trường học tụ tập tất cả học sinh xuất sắc tại sao sẽ xuất hiện loại giáo bá này, nhưng điều kiện nhập học có rất nhiều loại, anh ta cũng không hỏi nhiều. Cũng may trong lúc thi không xảy ra chuyện, đếm ngược của khối cũng khinh thường gian lận, tô xong tờ giấy thi liền bắt đầu ngây ngốc mà ngồi.
Đâu biết ở nửa giờ cuối, giáo bá lại bỗng nhiên đứng dậy.
Làm thầy giám thị, hành động không bình thường, không hỏi không được: "Có chuyện thì giơ tay nói với thầy."
Bạn học cùng phòng sôi nổi ghé mắt.
Giang Tri Hỏa cúi đầu trầm mặc một lát, tay căn bản không khống chế được lực độ, một tay đập ở trên mặt bàn, nắm lên tờ giấy thi bỏ ở trên bục giảng, dùng lực ý chí cùng kỹ thuật diễn cả đời giả bộ bản thân không sao, chỉ thấp giọng nói: "Thưa thầy, em có việc gấp."
Nhất Trung trên nguyên tắc không cho phép nộp bài thi trước, nhưng loại tình huống hiện tại này không phải do Giang Tri Hỏa lựa chọn.
Nói xong anh liền bước nhanh đi ra phòng học.
Lần đọng nhiệt này tới cực kỳ đột nhiên cùng mãnh liệt, trước kia ban đầu phía sau sẽ không có bất cứ cảm giác gì, lần này trực tiếp liền tới, không cho một chút thời gian phản ứng.
Không chỗ để đi,phòng học cách ly cần xin, lần này anh cũng không lấy được chìa khóa, phòng y tế ở một tòa nhà khác, lại không thể thật ngồi vào hành lang, không cẩn thận một cái Alpha khác cũng ở tầng này.
Giang Tri Hỏa chỉ có thể lảo đảo trốn đến WC, khóa trái cửa, ngồi ở trên nắp bồn cầu.
Khi động nhiệt đầu óc là rất khó tiếp tục tỉnh táo, tầm mắt càng ngày càng mơ hồ, ở trước khi một tia ý thức cuối cùng đều biến mất, anh gửi cho Nhan Mộ một tin nhắn, Nhan Mộ hiện tại không có khả năng nhìn được, nhưng Giang Tri Hỏa không còn biện pháp.
May mắn môi trường trong Nhất Trung rất tốt, mỗi một khối gạch men sứ đều sạch sẽ, trước mỗi tiết học thứ nhất đều có người đi vào tiêu độc rửa sạch, bên cửa sổ bên thậm chí có đốt hương liệu, cho dù thật hôn mê ở bên trong cũng không đến mức làm người không thể tiếp thu.
Giang Tri Hỏa: Tới cứu ông đây!!!
Chọn gửi đi xong, Giang Tri Hỏa trước mắt tối sầm, hoàn toàn mất đi ý thức.
Khâu Biên cũng ở một tầng này, sau khi chủ nhiệm Phùng bị mang đi, có tổ chức Omega tìm được cậu, giúp cậu tư vấn tâm lí, cũng đang ở nỗ lực giúp cậu tiêu trừ ảnh hưởng sau bị đánh dấu, hiện tại cậu đã có thể lấy tâm lí bình thường tiếp tục đi học.
Trước thi tiếng Anh, còn vui vẻ cùng Canh An Diệu uống lên một ly hồng trà đá, nhưng cũng vì ly hồng trà đá này, làm cậu phải nộp bài thi trước nửa giờ xin đi một lần WC.
Nhưng cậu còn chưa đi vào toilet, liền nghe được có người thật mạnh đâm vào cửa buồng vệ sinh, ngay sau đó, một cổ tin tức tố cực kỳ nồng đậm truyền ra tới.
Khâu Biên thân là Omega, đối loại tình huống này cực kì quen thuộc, cụ lập tức phân biệt ra, như này rõ ràng là có Omega động dục a!!!
Hành lang có giáo viên đi tuần tra, nhưng bọn hắn đều là Beta, nghe không được, Khâu Biên cũng hoàn toàn không tín nhiệm bọn họ, không hề do dự vọt tới phòng thi Đinh Kiện Huy làm giám thị.
Chỉ có Đinh Kiện Huy là chân chính che chở Omega, bảo vệ bọn họ.
May mắn trước thi Canh An Diệu nói qua với cậu, Đinh Kiện Huy vừa lúc đang giám thị bọn họ, có giáo viên quen thuộc, trong quá trình thi ít nhất sẽ không khẩn trương quá.
Khâu Biên xông lên tầng.
Đinh Kiện Huy thấy Khâu Biên vẻ mặt vội vàng, cũng vội vàng ra phòng học dò hỏi, nghe thấy Khâu Biên nói chuyện, mặt trắng bệch.
Canh An Diệu đã viết xong bài thi, thành tích tiếng Anh của cô không tồi, tốc độ làm bài cũng mau, thấy là Khâu Biên, biểu tình vừa thấy chính là đã xảy ra chuyện, cũng chờ không kịp kết thúc giờ thi, lao ra phòng học, hỏi: "Làm sao vậy, làm sao vậy??"
Khâu Biên hạ giọng, lời ít mà ý nhiều: "Có Omega động dục, ở tầng dưới!"
Đinh Kiện Huy làm giám thị tuần tra ngoài hành lang tới thay, vội vàng đi văn phòng lấy ức chế tề, cùng hai vị học sinh cùng nhau xuống tầng. Từ khi biết lớp cũng có một vị Omega sau Đinh Kiện Huy liền ở trong ngăn kéo chuẩn bị trước đồ dùng cho Omega để ngừa nhỡ khi.
Đinh Kiện Huy cái gì cũng ngửi không được, Khâu Biên không biết tình hình thực tế, Canh An Diệu lại lập tức liền nhận ra chủ nhân tin tức tố.
- - là Giang Tri Hỏa!
Cô từng ngửi qua tin tức tố của Giang Tri Hỏa!
Giang Tri Hỏa hiển nhiên đã mất đi ý thức, Đinh Kiện Huy không ngừng gõ cửa bên trong cũng không có bất cứ phản ứng, ông đang muốn tông cửa, Canh An Diệu cũng bất chấp đây là WC nam, vội đi vào ngăn lại Đinh Kiện Huy.
Hỏa ca tạm thời không cùng những người khác nói qua chuyện cậu ấy là Omega này, A biến O một lúc khó có thể giải thích rõ ràng, người tin phỏng chừng cũng không nhiều lắm, quỷ mới biết sẽ ở trường học truyền ra cái lời đồn đãi gì, Canh An Diệu không muốn Giang Tri Hỏa bởi vì loại nguyên nhân này mà bị bắt bại lộ, nói: "thầy, thầy đi ra ngoài trước, em giúp cậu ấy tiêm ức chế tề đi."
Đinh Kiện Huy đại khái cũng biết đây là bạn học chưa nói qua chính mình là Omega kia, hỏi: "Không sao chứ?"
"Không sao đâu thầy." Canh An Diệu nhận lấy ức chế tề, "Em quen cậu ấy."
Đinh Kiện Huy trước khi đi ra ngoài còn đem cửa bên ngoài khóa lại, Canh An Diệu dùng lực đẩy cửa, đẩy ra một cái khe hở, nhét vào cây chổi mạnh mẽ đem chốt mở, rất mau, cửa liền mở, quả nhiên là Giang Tri Hỏa!
Canh An Diệu rút ra nắp ức chế tề, tiêm vào sau cổ, nhưng thẳng đến toàn bộ ức chế tề tiêm vào tiến tuyến thể, Giang Tri Hỏa lại là không có một chút phản ứng, tin tức tố như cũ cuồn cuộn không ngừng ra tiết bên ngoài, chỉ là ức chế một chút, hoàn toàn không có dấu hiệu ngưng hẳn!!
Sao lại thế này?!
Ức chế tề bình thường không dùng được với Alpha lần thứ hai phân hoá thành Omega?!
Tiếng chuông kết thúc vừa vang, Nhan Mộ lập tức từ phòng học ra tới.
Hôn môi 10 phút hiện tại đã chỉ có thể ức chế hai giờ, hắn cần thiết bằng mau chóng chạy đến cạnh Giang Tri Hỏa.
Hắn ở phòng thi thứ nhất, cùng phòng thi thứ 12 của Giang Tri Hỏa cách hai tầng, trong quá trình thi, di động hắn vẫn luôn tắt máy, hắn vừa xuống lầu vừa khởi động máy, sau khi đưa vào mật khẩu, nhảy ra chính là tin nhắn nửa giờ trước của Giang Tri Hỏa
Giang Tri Hỏa: Tới cứu ông đây!!
Nhan Mộ trong lòng căng thẳng.
Giang Tri Hỏa không có khả năng bởi vì chuyện khác xin hắn giúp đỡ!
Hắn nhanh hơn bước chân, khi đi vào tầng hai, gần toilet vây quanh một đám người, Canh An Diệu ra tới nói ức chế tề không có hiệu quả, Đinh Kiện Huy chạy nhanh đi tìm bác sĩ ở phòng y tế, Khâu Biên che ở cửa, không cho bất cứ kẻ nào, đặc biệt là Alpha tới gần.
Sớm tại cửa thang lầu Nhan Mộ liền đã ngửi được cổ tin tức tố kia, trong lòng căng thẳng, đẩy ra đám người muốn đi vào trong.
Những người khác sôi nổi ngăn lại hắn, giữ chặt tay hắn: "Nhan ca, bên trong là Omega đang ở động dục kỳ, học thần, cậu là Alpha, không thể đi vào!!"
Nhan Mộ căn bản không rảnh để ý đau đớn khi cánh tay bị người đụng tới đớn, ném ra tay, quát về phía đám người ngăn lại hắn: "Buông tay, bên trong là Omega của tôi!"
Nhan Mộ mở to mắt.
Không ngủ được.
Chuyện phòng học trống kia, tuy nói gác lại đã, nhưng qua đi ba ngày, Nhan Mộ vẫn không có nghĩ kỹ lí do lúc ấy chính mình làm như vậy.
Vì sao lại mất khống chế như vậy?
Giang Tri Hỏa thay hắn nghĩ ra lý do là dễ cảm kỳ của Alpha, hắn chỉ cần theo đó mà nói tiếp là được.
Nhưng hắn cũng không muốn nói dối.
Không phải nguyên nhân này.
Vậy lại là vì cái gì?
Nhan Mộ luôn luôn sống một cách lý trí, cũng tự nhận là có thể rõ ràng nhìn thấu nội tâm bản thân.
Nhưng từ khi cùng Giang Tri Hỏa tiếp xúc, hắn phát hiện, hắn lại luôn không hiểu rõ chính mình nghĩ như thế nào, rất nhiều lúc, cảm xúc cứ áp đảo lý trí.
Bên tai truyền đến từng hô hấp đều đặn.
Giang Tri Hỏa ngủ ở bên cạnh người, cong thân nằm nghiêng, giường rất lớn, một người một nửa, chăn rất mỏng mềm nhẹ, nhìn ra được hình dạng thân thể.
Chất lượng giấc ngủ của anh luôn luôn tốt, mày giãn ra, tư thế thả lỏng, ngón tay lộ ra một chút, nắm chặt ở rìa chăn mỏng.
Nhan Mộ hoàn toàn không hiểu được Giang Tri Hỏa, có quá nhiều chuyện hắn không biết.
Như là, vì sao muốn giả dạng làm học tra?
Cho dù ngay từ đầu không nhìn ra được, nội tâm cho rằng Giang Tri Hỏa có lẽ thật là tên thiểu năng trí tuệ, thật sự chỉ là may mắn mới thi đậu Nhất Trung.
Nhưng ở sau khi biết được năng lực phân tích và tính cách của Giang Tri Hỏa, hắn không thể đem người này gắn vào hai chữ học tra.
Những lần dạy kèm anh lúc sau, hắn quan sát kĩ hơn.
Giang Tri Hỏa có lẽ cũng đang đoán rằng hắn đã nhìn ra, đành bất chấp tất cả, thiểu năng trí tuệ như nào liền diễn ra như thế.
Hay là, cậu ta vì sao gọi là Shin?
Quả thật, tên Shin này cũng không hiếm thấy, thậm chí chỉ cần serch một chút là có thể ra đầy tên nhân vật manga anime nào đó.
Nhưng Giang Tri Hỏa đưa ra lý do quá mức có lệ, có lệ đến không ai sẽ đồng ý tin tưởng.
Mà Nhan Mộ cũng vẫn luôn không hiểu rõ tột cùng mình đang suy nghĩ cái gì, muốn làm gì.
Từ phương diện làm hắn khó chịu này, Giang Tri Hỏa chưa từng che giấu, cũng dễ dàng dự phán ra anh sẽ làm cái gì.
Giang Tri Hỏa đêm nay nhắc tới thính giác tăng trí nhớ, làm hắn đọc một lần tài liệu ôn tập, cho nên nếu hắn ở bên người Giang Tri Hỏa đọc sách, có khả năng rất lớn sẽ làm hắn cũng đọc vài đoạn.
Nhan Mộ là cố ý.
Cố ý lấy ra Kindle đọc sách, cố ý chọn 《 Người đua diều》.
Nhưng hắn vì sao muốn làm như vậy?
Hắn vì sao muốn chọn quyển sách này?
Hắn lại muốn nhìn phản ứng gì của Giang Tri Hỏa?
Hắn muốn chứng minh cái gì?
Một cái tên mà thôi, hắn lại muốn nghe đến loại đáp án nào?
Quá rối loạn.
Có một số việc Nhan Mộ không nghĩ ra, có một số việc Nhan Mộ không thể nghĩ đến.
Ở khi Nhan Mộ vì suy nghĩ loạn thành một đống mà không thể ngủ, Giang Tri Hỏa bỗng nhiên cử động.
Trước khi đi ngủ, thậm chí sau khi ngủ hai tiếng, tư thế ngủ của anh đều là cực tốt, sẽ không đụng tới Nhan Mộ, cũng vẫn không nhúc nhích, nhưng vừa qua thời gian ức chế, anh liền sẽ cảm thấy cả người nóng lên, cả người bị bừng tỉnh, xoay đi xoay lại, sau khi lăn lộn một trận tìm được Nhan Mộ, cứ đến lúc ôm lấy tay hắn hoặc chui vào trong lòng ngực hắn mới có thể bình tĩnh trở lại.
Trải qua một phen lăn lộn, Giang Tri Hỏa cũng tỉnh táo chút, nhưng vẫn là mơ hồ, khi nửa mở mắt thấy Nhan Mộ đang xem mình, mơ hồ không rõ hỏi: "Còn chưa ngủ sao? Ngủ không được có thể lại đọc hai lần "Tiêu dao du", đọc sách khiến người ta mệt rã rời."
Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh đều đang duy trì nhân thiết.
Nhan Mộ không phát hiện ra mà nâng lên khóe miệng, khép lại mắt, nói: "Ngủ."
Thứ sáu, kỳ thi giữa kì chính thức đã đến.
Thi hai ngày vẫn sắp xếp tiết đọc sớm, một đám người ở trong phòng học điên cuồng ôn tập, lúc này Giang Tri Hỏa không đến trễ, sáng sớm liền tới rồi, lấy ra Nhan Mộ cho anh tư liệu ôn tập đứng ở trên hành lang hít thở không khí.
Lệ Mục Hà vào lúc này gửi tin nhắn cho anh.
Lệ Mục Hà: Đi thi cố lên, tiểu Hỏa.
Giang Tri Hỏa sau khi nhìn đến trả lời.
Giang Tri Hỏa: Lệ ca!
Giang Tri Hỏa: lâu vậy rồi mới nhắn cho em!
Giang Tri Hỏa: Trong khoảng thời gian này đi đâu?
Ở trên "Đi thi cố lên", còn có bảy tám tin nhắn Giang Tri Hỏa gửi qua.
Không có chuyện gì quan trọng, có khi là một câu "chào buổi sáng", có khi là một cái biểu tượng cảm xúc, cũng không có thời gian cố định, nghĩ tới liền gửi một cái, không có ý gì khác, anh em hai người không ở gần nhau, luôn gửi ít thứ liên hệ một chút, khi Giang Tri Hỏa không chủ động nhắn tin, Lệ Mục Hà cũng tới tìm anh trò chuyện.
Rốt cuộc năm tiểu Hỏa mười tuổi đã bị cha đưa về nhà, nhiều năm như vậy, đã sớm cùng Lệ Mục Hà thân thiết như anh em ruột.
Đã cách 11, 12 ngày kể từ cái biểu tượng cảm xúc đầu tiên gửi sang.
Lệ Mục Hà: Cùng giảng viên nhốt mình nghiên cứu khoa học, hạng mục bí mật, không cho phép mang di động.
Lệ Mục Hà: Rạng sáng mới vừa kết thúc, nghĩ đến hôm nay em thi, nói tiếng cố lên.
Lệ ca là người rất có tài năng, trời sinh đã thế, năm nhất đại học liền bắt đầu cùng giảng viên làm hạng mục, giảng viên cũng là cố tiếng trong giới, từng không ngừng một lần nói thẳng về sau muốn thi lên thạc sĩ cần thiết muốn tìm ông ta.
Lệ Mục Hà thường xuyên không nói gì liền biến mất vài ngày, Giang Tri Hỏa sớm đã quen, câu mới nãy chỉ là đùa giỡn.
Giang Tri Hỏa: Nói cố lên hay không cũng đều như vậy.
Giang Tri Hỏa: Nhưng mà, thiết bị chặn lần trước dùng quá tốt á!
Dùng cớ "Tỏ tình" cũ kĩ, khoa trương xông vào trong nhà Bạch Ngữ Quân, nhét viên dán chặn lại tín hiệu vô tuyến điện kia, chính là từ tay Lệ Mục Hà mà ra.
Lệ Mục Hà: anh cũng không giúp được cái gì, chủ yếu vẫn là bố.
Cảnh sát hình sự phụ trách vụ án tập đoàn Bạch thị, Lệ cảnh sát, Lệ Hạo, đúng là bố của Lệ Mục Hà.
Về chuyện tập đoàn Bạch thị bị nghi ngờ có liên quan buôn lậu, buôn bán ma túy này, bên ngoài biết được rất ít, tuy đang trong điều tra, bộ xã giao vẫn là đang hoạt động, hơn nữa thẩm tra xử lí cùng phán quyết đều cần thời gian, trong khoảng thời gian ngắn có thể lộ ra tin tức cho công chúng không nhiều lắm, dân chúng bình thường cũng liền tạm thời chỉ có thể ăn dưa ở chuyện Bạch Tranh Âu bị giam giữ này.
Trên mạng khen ngợi Lệ Hạo như nước.
【 nghe nói, vụ án này lại là Lệ cảnh sát điều tra ra! 】
【 cảm ơn Lệ cảnh sát, lại một lần giúp chúng ta diệt trừ cặn bã xã hội! 】
【 là thời điểm nên tặng cờ thưởng, trừng trị kẻ ác! Ánh sáng chính nghĩa! 】
【 quá xuất sắc đi, loại chuyện này thường rất bí mật a, rốt cuộc tra được thế nào vậy? 】
【 mỗi lần nhìn thấy Lệ cảnh sát đem đám cặn bã này bắt giữ vào đồn, tôi liền cảm thấy rất vui vẻ! 】
Tại mấy ngày này, còn ra một sự kiện, Phùng Trí ở sau khi bị giam giữ một tháng rốt cuộc bị người bị hại liên hợp khởi tố, kết quả phán quyết rất mau liền sẽ công khai, cùng ngày, video Phùng Trí trào phúng Omega lại một lần bị cư dân mạng tung lên, cùng lúc đó, vụ án tập đoàn Bạch thị lại tuôn ra một sự kiện lớn.
Chủ tịch tập đoàn Bạch thị Bạch Tranh Âu, thế nhưng nhận nuôi Omega, cưỡng ép họ dùng thân thể giao dịch để đổi lấy hợp đồng!
Chuyện này cực kỳ ác liệt, đem người xem như đồ vật tiến hành giao dịch, đã là gần như mất hết nhân tính.
Càng nhiều chứng cứ trước mắt không thể đưa ra trước công chúng, được đưa ra ánh sáng chính là một bức di thư.
Người viết hẳn là cô gái thứ năm nhà họ Bạch nhận nuôi, thiếu chút nữa bị kéo vào vũng bùn giao dịch thể xác.
Kể lại chuyện nhà họ Bạch nhận nuôi cũng bức ép đi giao dịch này, từng chứng cứ được bày ra, chỗ này chỉ thuyết minh giải thích về vật chứng, chứng cứ vẫn chưa công khai.
Ở bên trong có nói mấy câu.
"Tôi trước kia vẫn luôn nghĩ không ra, Omega rốt cuộc vì sao lại có lỗi chứ? Vì sao tất cả mọi người đều đang chỉ trích chúng tôi, chán ghét chúng tôi?"
"Cứ thế đến có một ngày, chỉ vừa mấy ngày trước thôi, có người hỏi tôi, vì sao ngay cả Omega đều cho rằng chính mình có lỗi?"
"Tôi suy nghĩ thật lâu, phải, vì sao chứ? Là bởi vì chúng tôi đều đã quen, quen cho rằng chính mình có lỗi mà thôi."
Mấy câu nói đó, làm nhóm người Omega phản ứng càng thêm kịch liệt, trên mạng lại lần nữa nhấc lên trận ồn ào về quyền bình đẳng AO.
Lệ Hạo khá nổi tiếng với người dân, vừa lúc phụ trách vụ án này, không thể không trở thành người phát ngôn, vào lúc này đứng ra nói chuyện.
Chủ yếu có ý là: Những Omega cùng Alpha hiện tại không nên chỉ vì mạnh miệng nhanh vậy, nhận thức xã hội hẳn là nên thay đổi, nhận thức của bản thân cũng cần thay đổi, Alpha cùng Omega cần chứng minh không chỉ là giới tính thứ hai này, càng muốn chứng minh chính là bạn, chỉ có người ưu tú mới có thể có lực ảnh hưởng lớn nhất.
Liền giống như rất nhiều năm trước, phát sóng trực tiếp cũng là cái nghề nghiệp không có nhiều người coi trọng, nhưng hiện giờ người ưu tú trong ngành sản xuất rất nhiều, mọi người không khỏi cũng thay đổi cái nhìn với nghề này.
Cùng một định lý đó thôi.
Lời này khá chí lý và đúng sự thật, có cơ sở, mặc kệ đại diện chính hắn hay là chỉ thị của phía chính phủ, hoặc là quần chúng, đều là đúng trọng tâm.
Nhưng tất cả sự việc cũng vô cùng trùng hợp.
Kết quả phán quyết của Phùng trí được đưa ra, bức di thư này cũng tình cờ ở ngay lúc này công bố, mọi chuyện, tất cả chỗ tốt đều có thể dừng ở trên đầu Lệ Hạo.
Giang Tri Hỏa không có ý kiến gì với mấy điều này, cùng Lệ Mục Hà lại nói vài câu, chuông tan học vang lên, sắp vào thi, tất cả mọi người đang chuẩn lấy vài thứ đem đi phòng thi.
Bạch Ngữ Quân ở lúc này từ thang lầu đi lên.
Sau ngày đó, Bạch Ngữ Quân trong một chưa từng tới trường học, trên mặt bàn còn xếp quà sinh nhật của bạn thân cùng những người theo đuổi khác tặng, Tông Bội từng sau giờ dạy học hỏi qua Giang Tri Hỏa, nói giáo hoa xin nghỉ một tuần, hỏi anh có biết vì sao không.
Giang Tri Hỏa tất nhiên không thể nói ra, lắc đầu chỉ nói chính mình không biết.
Mấy ngày nay Bạch Ngữ Quân khả năng không nghỉ ngơi tốt, nhà họ Bạch xảy ra nhiều chuyện như vậy, sao có thể nghỉ ngơi tốt, sắc mặt tiều tụy, hốc mắt thâm quầng. Chỉ là khóe miệng cô vẫn luôn treo cười, thoạt nhìn có vẻ cảm xúc không tồi.
Cô chào hỏi Giang Tri Hỏa, Giang Tri Hỏa sửng sốt.
Bạch Ngữ Quân cắt tóc ngắn, ban đầu tóc dài gần đến eo, uốn cong đuôi tóc, hiện tại cô trực tiếp đem tóc cắt đi, chỉ dài tới cằm, sạch sẽ lại tươi mát.
Còn, mang lên cổ hoàn.
Bạch Ngữ Quân khẽ vuốt cổ hoàn, cúi đầu cười cười: "Giải thoát rồi, liền không quá chán ghét cái thân phận này."
"Là vậy à." Giang Tri Hỏa cười với cô, nụ cười của thiếu niên như đang đón ánh sáng mặt trời, "Đi thi cố lên nha!"
Trước khi vào thi có mười lăm phút chuẩn bị, những người khác nắm chặt thời gian đọc tài liệu, Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ hẹn ở phòng học trống, hôn mười phút.
Toán học cùng tiếng Anh đều là hai tiếng, hôn môi 10 phút có thể ức chế, ngữ văn cùng khoa học tự nhiên bọn họ hẹn tốt giữa giờ ra tới một chuyến, một cái học thần một cái học tra, đi toilet mười phút cũng sẽ không bị nghi ngờ gian lận, gian lận không có khả năng thi đến kém hơn so với Giang Tri Hỏa, gian lận cũng không có khả năngthi được cao hơn so Nhan Mộ.
Nhất Trung tất cả đều là học bá cấp biến thái, ngay cả phòng thi cuối cùng cũng là trình độ giỏi, loại chuyện ngầm xem tài liệu, làm bàn trước truyền đáp án này hoàn toàn không có xuất hiện qua.
Ba môn thi đầu tiên rất thuận lợi, không xảy ra bất cứ chuyện gì, môn tiếng Anh cuối cùng cũng chỉ có hai giờ mà thôi, Giang Tri Hỏa nghĩ thầm hẳn là sẽ không lại xảy ra chuyện, hôn môi 10 phút, từ túi đựng bút của Nhan Mộ cầm một chiếc, thong thả vào phòng thi.
Giữa tháng 10, rõ ràng là đã vào thu, buổi chiều nay lại rất nóng bức.
Gió nóng dọc theo cửa sổ len lỏi vào, quạt trên đỉnh đầu mở ra, trên bục giảng nhiều bài thi cùng tờ giấy thi bị thổi bay, thầy giám thị đành phải lấy giẻ lau bảng đè lên.
Radio đang thử âm thanh, giọng nữ quen thuộc nói "Giá áo sơmi là 99 tệ 1 xu".
Thi nghe môn tiếng Anh chính thức bắt đầu trước, thầy giám thị đóng cửa sổ cùng tắt quạt, trong phòng học oi bức gấp bội.
Độ khó khăn của thi môn tiếng Anh từ trước đến nay đều ở mức vừa phải, Nhất Trung rất ít ra cái loại đề không ai xem hiểu này, trừ bỏ phiên dịch cùng viết văn tất cả đều là đề trắc nghiệm, chỉnh điểm càng dễ dàng.
Giang Tri Hỏa rất mau viết xong chô anh "Hẳn là" làm được, còn lại toàn khoanh bừa C, ngẫu nhiên xen kẽ mấy cái B, liền bắt đầu nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ ngây ngốc.
Bầu trời rất xanh, cây cũng rất xanh, mùa thu ở Lâm Thành là không có lá phong.
Khi đầu anh trống rỗng, anh ngẫu nhiên sẽ nhớ tới cuộc sống ở một thành phố khác.
Có hoa anh đào, có tuyết, có cha mẹ làm giáo sư đại học, cũng có một cậu bé anh không dám đụng vào.
Khi còn bé luôn thích hứa hẹn với bạn chơi cùng, như là sau khi lớn lên muốn trở thành cô dâu của ai, sau khi lớn lên muốn cùng đi học nơi nào, sau khi lớn lên muốn tới thành phố nào.
Khi hứa hẹn còn thích để lại tín vật, sau khi lớn lên lấy ra tới, sau khi nhìn đến sẽ nhìn nhau cười, cũng có lúc sẽ cảm thấy năm đó quá mức ấu trĩ, muốn che lại miệng đối phương đừng để hắn nói thêm nữa.
Việc hứa hẹn này, Giang Tri Hỏa cũng trải qua, tương đối đơn giản thô bạo, khi đó chị của mẹ, dì cả của anh cũng sinh một em bé, ôm đến chơi trong nhà anh từng ở, hai cậu nhóc dán ở bên giường em bé.
Em bé trắng trắng mềm mềm, còn không có chưa có răng, cười khanh khách nhìn bọn họ.
Vân Chu nói: "Tần ca, về sau tớ cũng muốn sinh một em bé cho cậu."
Tần Mộ nói: "Chúng ta đều là con trai."
Vân Chu nói: "Có lẽ giữa chúng ta sẽ có ai phân hoá thành Omega, như vậy liền có thể sinh."
Lời của trẻ con chưa qua xem xét, nào biết lại một lời thành thật.
Giang Tri Hỏa gợi lên khóe miệng cười cười.
Chỉ còn có nửa giờ là kết thúc môn thi này, anh nghĩ thầm nếu không ngủ chút đi, vừa mới nằm sấp xuống chốc lát,kim giây của đồng hồ trong phòng thi còn chưa đi xong một vòng, Giang Tri Hỏa lại đột nhiên đứng dậy.
Đột nhiên, sau cổ -- cực! kì! nóng! lên!
Ở sau không đến một giây mà anh ý thức được chuyện này, trong cơ thể các loại phản ứng đồng thời tới, cổ phảng phất bị bóp chặt, tức ngực, không thở được, mồ hôi lạnh chảy ròng, cả người như là đau khổ như bị kéo thành sợi, sức lực trong khoảnh khắc bị rút cạn.
- - bệnh trạng động nhiệt!!
Địu?!
Vì sao tới lúc này?! trước đó không phải có thể ức chế hai giờ?!
Nhưng mà Giang Tri Hỏa căn bản không có biện pháp nghĩ nhiều, anh không thể đứng dậy vào lúc này, phía sau là một mảnh ướt át!
"Bạn học ngồi cuối cùng, em làm sao vậy?"
Động tác của anh quá lớn, thầy giám thị trên bục giảng rõ ràng chú ý tới đây, bèn hỏi.
Anh ta là thầy giáo thực tập học kỳ này mới tới, giám thị được chia ngẫu nhiên, không biết sao xui xẻo chia tới phòng thi cuối cùng của lớp 12, vừa tiến đến liền thấy Giang Tri Hỏa ngồi trong một góc, trước mắt biến thành màu đen.
Anh ta không nói chuyện qua cùng Giang Tri Hỏa, vừa tiến đến chỉ nghe nói mấy truyền thuyết về Giang đại giáo bá trốn học, thành tích đếm ngược, còn một đánh năm, đem người đánh vào bệnh viện, căn bản không dám quản anh. Tuy rằng anh ta rất nghi hoặc, trường học tụ tập tất cả học sinh xuất sắc tại sao sẽ xuất hiện loại giáo bá này, nhưng điều kiện nhập học có rất nhiều loại, anh ta cũng không hỏi nhiều. Cũng may trong lúc thi không xảy ra chuyện, đếm ngược của khối cũng khinh thường gian lận, tô xong tờ giấy thi liền bắt đầu ngây ngốc mà ngồi.
Đâu biết ở nửa giờ cuối, giáo bá lại bỗng nhiên đứng dậy.
Làm thầy giám thị, hành động không bình thường, không hỏi không được: "Có chuyện thì giơ tay nói với thầy."
Bạn học cùng phòng sôi nổi ghé mắt.
Giang Tri Hỏa cúi đầu trầm mặc một lát, tay căn bản không khống chế được lực độ, một tay đập ở trên mặt bàn, nắm lên tờ giấy thi bỏ ở trên bục giảng, dùng lực ý chí cùng kỹ thuật diễn cả đời giả bộ bản thân không sao, chỉ thấp giọng nói: "Thưa thầy, em có việc gấp."
Nhất Trung trên nguyên tắc không cho phép nộp bài thi trước, nhưng loại tình huống hiện tại này không phải do Giang Tri Hỏa lựa chọn.
Nói xong anh liền bước nhanh đi ra phòng học.
Lần đọng nhiệt này tới cực kỳ đột nhiên cùng mãnh liệt, trước kia ban đầu phía sau sẽ không có bất cứ cảm giác gì, lần này trực tiếp liền tới, không cho một chút thời gian phản ứng.
Không chỗ để đi,phòng học cách ly cần xin, lần này anh cũng không lấy được chìa khóa, phòng y tế ở một tòa nhà khác, lại không thể thật ngồi vào hành lang, không cẩn thận một cái Alpha khác cũng ở tầng này.
Giang Tri Hỏa chỉ có thể lảo đảo trốn đến WC, khóa trái cửa, ngồi ở trên nắp bồn cầu.
Khi động nhiệt đầu óc là rất khó tiếp tục tỉnh táo, tầm mắt càng ngày càng mơ hồ, ở trước khi một tia ý thức cuối cùng đều biến mất, anh gửi cho Nhan Mộ một tin nhắn, Nhan Mộ hiện tại không có khả năng nhìn được, nhưng Giang Tri Hỏa không còn biện pháp.
May mắn môi trường trong Nhất Trung rất tốt, mỗi một khối gạch men sứ đều sạch sẽ, trước mỗi tiết học thứ nhất đều có người đi vào tiêu độc rửa sạch, bên cửa sổ bên thậm chí có đốt hương liệu, cho dù thật hôn mê ở bên trong cũng không đến mức làm người không thể tiếp thu.
Giang Tri Hỏa: Tới cứu ông đây!!!
Chọn gửi đi xong, Giang Tri Hỏa trước mắt tối sầm, hoàn toàn mất đi ý thức.
Khâu Biên cũng ở một tầng này, sau khi chủ nhiệm Phùng bị mang đi, có tổ chức Omega tìm được cậu, giúp cậu tư vấn tâm lí, cũng đang ở nỗ lực giúp cậu tiêu trừ ảnh hưởng sau bị đánh dấu, hiện tại cậu đã có thể lấy tâm lí bình thường tiếp tục đi học.
Trước thi tiếng Anh, còn vui vẻ cùng Canh An Diệu uống lên một ly hồng trà đá, nhưng cũng vì ly hồng trà đá này, làm cậu phải nộp bài thi trước nửa giờ xin đi một lần WC.
Nhưng cậu còn chưa đi vào toilet, liền nghe được có người thật mạnh đâm vào cửa buồng vệ sinh, ngay sau đó, một cổ tin tức tố cực kỳ nồng đậm truyền ra tới.
Khâu Biên thân là Omega, đối loại tình huống này cực kì quen thuộc, cụ lập tức phân biệt ra, như này rõ ràng là có Omega động dục a!!!
Hành lang có giáo viên đi tuần tra, nhưng bọn hắn đều là Beta, nghe không được, Khâu Biên cũng hoàn toàn không tín nhiệm bọn họ, không hề do dự vọt tới phòng thi Đinh Kiện Huy làm giám thị.
Chỉ có Đinh Kiện Huy là chân chính che chở Omega, bảo vệ bọn họ.
May mắn trước thi Canh An Diệu nói qua với cậu, Đinh Kiện Huy vừa lúc đang giám thị bọn họ, có giáo viên quen thuộc, trong quá trình thi ít nhất sẽ không khẩn trương quá.
Khâu Biên xông lên tầng.
Đinh Kiện Huy thấy Khâu Biên vẻ mặt vội vàng, cũng vội vàng ra phòng học dò hỏi, nghe thấy Khâu Biên nói chuyện, mặt trắng bệch.
Canh An Diệu đã viết xong bài thi, thành tích tiếng Anh của cô không tồi, tốc độ làm bài cũng mau, thấy là Khâu Biên, biểu tình vừa thấy chính là đã xảy ra chuyện, cũng chờ không kịp kết thúc giờ thi, lao ra phòng học, hỏi: "Làm sao vậy, làm sao vậy??"
Khâu Biên hạ giọng, lời ít mà ý nhiều: "Có Omega động dục, ở tầng dưới!"
Đinh Kiện Huy làm giám thị tuần tra ngoài hành lang tới thay, vội vàng đi văn phòng lấy ức chế tề, cùng hai vị học sinh cùng nhau xuống tầng. Từ khi biết lớp cũng có một vị Omega sau Đinh Kiện Huy liền ở trong ngăn kéo chuẩn bị trước đồ dùng cho Omega để ngừa nhỡ khi.
Đinh Kiện Huy cái gì cũng ngửi không được, Khâu Biên không biết tình hình thực tế, Canh An Diệu lại lập tức liền nhận ra chủ nhân tin tức tố.
- - là Giang Tri Hỏa!
Cô từng ngửi qua tin tức tố của Giang Tri Hỏa!
Giang Tri Hỏa hiển nhiên đã mất đi ý thức, Đinh Kiện Huy không ngừng gõ cửa bên trong cũng không có bất cứ phản ứng, ông đang muốn tông cửa, Canh An Diệu cũng bất chấp đây là WC nam, vội đi vào ngăn lại Đinh Kiện Huy.
Hỏa ca tạm thời không cùng những người khác nói qua chuyện cậu ấy là Omega này, A biến O một lúc khó có thể giải thích rõ ràng, người tin phỏng chừng cũng không nhiều lắm, quỷ mới biết sẽ ở trường học truyền ra cái lời đồn đãi gì, Canh An Diệu không muốn Giang Tri Hỏa bởi vì loại nguyên nhân này mà bị bắt bại lộ, nói: "thầy, thầy đi ra ngoài trước, em giúp cậu ấy tiêm ức chế tề đi."
Đinh Kiện Huy đại khái cũng biết đây là bạn học chưa nói qua chính mình là Omega kia, hỏi: "Không sao chứ?"
"Không sao đâu thầy." Canh An Diệu nhận lấy ức chế tề, "Em quen cậu ấy."
Đinh Kiện Huy trước khi đi ra ngoài còn đem cửa bên ngoài khóa lại, Canh An Diệu dùng lực đẩy cửa, đẩy ra một cái khe hở, nhét vào cây chổi mạnh mẽ đem chốt mở, rất mau, cửa liền mở, quả nhiên là Giang Tri Hỏa!
Canh An Diệu rút ra nắp ức chế tề, tiêm vào sau cổ, nhưng thẳng đến toàn bộ ức chế tề tiêm vào tiến tuyến thể, Giang Tri Hỏa lại là không có một chút phản ứng, tin tức tố như cũ cuồn cuộn không ngừng ra tiết bên ngoài, chỉ là ức chế một chút, hoàn toàn không có dấu hiệu ngưng hẳn!!
Sao lại thế này?!
Ức chế tề bình thường không dùng được với Alpha lần thứ hai phân hoá thành Omega?!
Tiếng chuông kết thúc vừa vang, Nhan Mộ lập tức từ phòng học ra tới.
Hôn môi 10 phút hiện tại đã chỉ có thể ức chế hai giờ, hắn cần thiết bằng mau chóng chạy đến cạnh Giang Tri Hỏa.
Hắn ở phòng thi thứ nhất, cùng phòng thi thứ 12 của Giang Tri Hỏa cách hai tầng, trong quá trình thi, di động hắn vẫn luôn tắt máy, hắn vừa xuống lầu vừa khởi động máy, sau khi đưa vào mật khẩu, nhảy ra chính là tin nhắn nửa giờ trước của Giang Tri Hỏa
Giang Tri Hỏa: Tới cứu ông đây!!
Nhan Mộ trong lòng căng thẳng.
Giang Tri Hỏa không có khả năng bởi vì chuyện khác xin hắn giúp đỡ!
Hắn nhanh hơn bước chân, khi đi vào tầng hai, gần toilet vây quanh một đám người, Canh An Diệu ra tới nói ức chế tề không có hiệu quả, Đinh Kiện Huy chạy nhanh đi tìm bác sĩ ở phòng y tế, Khâu Biên che ở cửa, không cho bất cứ kẻ nào, đặc biệt là Alpha tới gần.
Sớm tại cửa thang lầu Nhan Mộ liền đã ngửi được cổ tin tức tố kia, trong lòng căng thẳng, đẩy ra đám người muốn đi vào trong.
Những người khác sôi nổi ngăn lại hắn, giữ chặt tay hắn: "Nhan ca, bên trong là Omega đang ở động dục kỳ, học thần, cậu là Alpha, không thể đi vào!!"
Nhan Mộ căn bản không rảnh để ý đau đớn khi cánh tay bị người đụng tới đớn, ném ra tay, quát về phía đám người ngăn lại hắn: "Buông tay, bên trong là Omega của tôi!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương