Ở bên nhau đã lâu, Vưu Thị Họa cũng đã quen với lời nói thô tục từ miệng anh thoát ra.
Cô xua tay với người bên kia màn hình, “Ngủ ngon, em đi tắm rồi ngủ đây.”
Dung Giai gật đầu, cũng không có ý định tắt điện thoại, đôi mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ của cô, “Em đi đi, chút nữa anh tắt máy.”
Vưu Thị Họa gật đầu đứng dậy đi vào phòng tắm.
Chờ lúc cô cầm khăn lau tóc ngồi lại trên bàn mới phát hiện điện thoại chưa tắt máy, tư thế của thiếu niên trên màn hình vẫn như cũ, chống cằm nhìn cô, bên môi mang theo ý cười, khuyên tai lấp lánh dưới ánh đèn.
“Sao anh còn chưa ngủ?” Động tác lau tóc của Vưu Thị Họa ngừng lại, nghi hoặc nhìn anh.
Dung Giai cười không nói, ánh mắt càng thêm âm trầm.
Thiếu nữ vừa tắm gội xong, khuôn mặt còn đang đỏ ửng, làn da trắng nõn, mắt to môi đỏ đáng yêu mê người, mái tóc còn ướt nhỏ giọt xuống dưới, bức tranh mỹ nhân tắm này thật sự quá quyến rũ rồi.
Mẹ nó, thật giống như mật đào khiến anh muốn nhào lên ngay lập tức.
Vưu Thị Hoạ cũng không ngốc, nhìn ngọn lửa nơi đáy mắt Dung Giai là biết ngay anh đang nghĩ tới điều gì, đôi mắt to tròn hơi chuyển, thiếu nữ mỉm cười giảo hoạt ném khăn lông trên tay xuống, kéo điện thoại tới gần, nhẹ nhàng mở miệng, giọng điệu nũng nịu.
“Dung Giai, anh mau cởi áo trên ra đi, em muốn nhìn cơ bụng ~”
Dung Giai nhướn mày không chút do dự đặt điện thoại xuống bàn, một tay cởi áo phông trên người.
Vưu Thị Hoạ bị thân thể đột nhiên phóng đại trên màn hình doạ sợ đến mức tay run, suýt chút nữa đã ném điện thoại xuống đất.
Cô chỉ muốn đùa một chút, ai ngờ Dung Giai lại phối hợp như vậy.
Trên màn hình là thiếu niên eo gầy, đường nhân ngư hiện ra vô cùng mê người, cơ bụng tám múi hiện rõ trước mắt, dưới ánh đèn giống như phát sáng, theo hô hấp của anh mà hơi rung động, tựa như muốn dán vào khuôn mặt nhỏ của cô.
Vưu Thị Hoạ tự xưng là không phải người háo sắc, nhưng thấy sắc đẹp trước mắt vẫn không nhịn được nuốt nước miếng.
Đúng là nam sắc mê hoặc người mà!
Thấy thiếu nữ không nói lời nào, Dung Giai cười nhẹ một tiếng, giọng nói mang theo vẻ lười biếng gợi cảm, “Muốn gì nào, hửm?”
Đầu óc Vưu Thị Hoạ đã hỗn loạn, theo bản năng trả lời, “Thật muốn liếm một cái.”
Hô hấp của Dung Giai lập tức trở nên rối loạn. Vưu Thị Hoạ nhìn thấy sự biến hoá lớn của anh trên màn hình mới bừng tỉnh đại ngộ mình vừa nói cái gì.
Khuôn mặt nhỏ của cô đỏ bừng, Vưu Thị Hoạ xấu hổ ho nhẹ, đang định nói gì cứu nguy thì đã thấy động tác vội vàng của thiếu niên bên kia màn hình, lưu loát cởi quần dài ra.
Vưu Thị Hoạ nghẹn họng trơ mắt nhìn anh, quần lót màu xám đậm vây lấy nơi căng phồng xuất hiện trước mặt cô.
… Bây giờ cô đã hiểu được một câu nói vô tâm của mình rốt cuộc đã đốt lửa như thế nào rồi.
“Họa Họa…” Giọng nói thiếu niên truyền qua từ màn hình, giống như một móc câu câu lấy trái tim Vưu Thị Họa.
“Ngoan, gỡ khăn tắm xuống…” Giọng nói Dung Giai đã nồng đậm hương vị tình dục, ở nơi Vưu Thị Họa không nhìn thấy, con ngươi đen nhánh sáng lên.
Vưu Thị Họa bị một màn trước mắt kích thích, ma xui quỷ khiến cầm lấy khăn tắm.
Trong nháy mắt khăn tắm rơi xuống đất, Dung Giai cũng cởi nốt mảnh vải cuối cùng trên người mình.
Cách một màn hình, hai người trần trụi nhìn nhau.
Côn th*t thô to đột nhiên nhảy ra ngoài, Vưu Thị Họa bị hình ảnh d*m mỹ này làm cho hoảng sợ, miệng truyền ra một tiếng kêu lớn.
Trong nháy mắt đó, cô thật sự cho rằng côn th*t lớn kia sắp đập vào mắt mình.
“Tiểu bảo bối, nghe anh nói…” Giọng nói thiếu niên vô cùng mê hoặc, cô nhìn không thấy mặt anh nhưng lại theo bản năng nghe theo mệnh lệnh.
“Tay phải tự sờ tiểu huy*t đi, ướt không?”
Vưu Thị Họa ngoan ngoãn duỗi tay tìm kiếm dưới thân, quả nhiên sờ tới một tay dính nhớp.
“Ừm…” Thiếu nữ ngượng ngùng cắn môi, đưa tay giơ lên trước màn hình, bàn tay dính đầy chất dịch trong suốt, ngón tay tách ra còn mang theo sợi chỉ bạc áo muội.
Côn th*t trên màn hình như thô to thêm vài phần, màn hình nhỏ cũng không thể quay hết được.
Vưu Thị Họa ngẩng đầu lên chính là hình ảnh như vậy, gân xanh dữ tợn, quy đ*u cực đại, mã mắt không ngừng phun ra chất dịch nhầy.
Này cũng quá sắc khí rồi.
“A… ưm… bảo bối…” Bàn tay thon dài của thiếu niên nắm lấy hạ thân chậm rãi di chuyển, trong cổ họng thỉnh thoảng phát ra vài tiếng than nhẹ gợi cảm.
Vưu Thị Họa nhìn động tác của anh, chỉ cảm thấy tim đập càng lúc càng nhanh, mật dịch chảy ra giữa hai chân cũng ngày càng nhiều.
“Bảo bối, ngực có ngứa không, tự mình sờ đi.” Giọng nói của Dung Giai lại truyền tới mang theo mê hoặc hướng dẫn cô đi vào trầm luân.
Vưu Thị Họa chỉ cảm giác được ý thức của mình đã ngày càng xa, cô mơ hồ nghe theo mệnh lệnh của anh, đôi tay nhỏ xoa bộ ngực nõn nà không có chút kết cấu nào.
Dung Giai nhìn màn hình không chớp mắt, chỉ thấy đôi mắt thiếu nữ híp lại, răng cắn chặt môi, thỉnh thoảng phát ra một hai tiếng rên rỉ yêu kiều, giống như chú mèo nhỏ phát tình, vừa đáng yêu lại vừa d*m đãng.
Ở dưới sự chỉ đạo của anh, hai bàn tay tự sờ lên bộ ngực đáng yêu, đáng tiếc là ta cô quá nhỏ, hoàn toàn không ôm được hết, đầu vú kiều diễm ướt át không được âu yếm dựng lên vô cùng đáng thương.
Dung Giai nhìn đến cả người khô nóng, thật muốn chui vào màn hình đè cô xuống âu yếm một phen.
“Dung Giai! Em khó chịu quá… hu hu…” Thiếu nữ chỉ cảm thấy trước ngực càng sờ càng ngứa, hoa huy*t phía dưới cũng không ngừng đóng mở chảy nước không ngừng, bị dục vọng đè ép tới mức chảy cả nước mắt.
“Bảo bối ngoan, đừng khóc.” Dung Giai cắn răng để mình bình tĩnh, tiến tới gần màn hình dịu dàng dỗ dành, “Ngoan, mai tới trường ông xã giúp em xoa ngực, để cho bảo bối cao trào được không?”
“A…” Bị anh kích thích, Vưu Thị Họa cảm thấy tiểu huy*t co rút lại phun ra một dòng nước ấm, khó chịu lắc đầu, “Đừng nói nữa…”
“Được, không nói, bảo bối cắm ngón giữa vào trong tiểu huy*t đi.” Dung Giai tăng tốc động tác trên tay, nhẫn nhịn đến chảy mồ hôi đầy đầu, giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng dụ dỗ.
“Ưm…” Trong đầu Vưu Thị Họa là một mảnh mơ hồ, cô đã bị dục vọng mãnh liệt làm cho mất đi năng lực tự hỏi, chỉ biết làm theo lời Dung Giai nói.
Cô vươn ngón giữa mảnh khảnh, rất dễ dàng đã đưa vào trong hoa huy*t.
Chỉ là ngón tay cô quá nhỏ, vẫn không đủ, muốn ăn thứ thô to hơn nữa… làm sao bây giờ…
Không đợi Dung Giai nói tiếp, cô đã chờ không nổi đưa thêm một ngón tay vào trong…
Động một chút, cảm giác ngứa ngáy đã vơi bớt, cô dứt khoát lại nhét thêm ngón nữa.
Tiểu huy*t căng chặt mút lấy ngón tay cô không ngừng, nhưng vẫn là quá ngắn, căn bản không chạm được tới nơi ngứa nhất.
“Hu hu… khó chịu…” Thiếu nữ khóc lên, không thể làm giảm bớt cảm giác này khiến cô ấm ức vô cùng.
“Bảo bối đừng khóc, ngoan, nghe ông xã nói, hạ thấp camera xuống, để ông xã xem huy*t nhỏ của bảo bối tham ăn thế nào.” Dung Giai đỏ mắt nhìn thiếu nữ trên màn hình, côn th*t đã trướng đau không thôi, động tác trên tay vô cùng kịch liệt.
Vưu Thị Họa thút thít điều chỉnh điện thoại trên bàn đối diện với tiểu huy*t điên cuồng đóng mở cùng với mấy ngón tay đã bị nuốt vào bên trong.
“Ngoan, nghe anh nói…” Dung Giai nhìn một màn d*m đãng trước mắt, liều mạng duy trì sự thanh tỉnh của mình, giọng nói khàn đặc, “Dùng một tay sờ hạt châu nhỏ, sau đó ở bên phải tiểu huy*t một chút, cách khoảng hai đốt ngón tay có một điểm thịt nhỏ, em chọc vào đó.”
Vưu Thị Họa nghe vậy vội vàng làm theo, ngón cái và ngón trỏ nhéo nhẹ hạt đậu nhỏ, tay phải nhanh chóng tìm nơi anh nói.
Rất nhanh cô đã tìm ra, bất chấp tất cả dùng tay trái nhéo âm đế, ngón tay phải nhắm thẳng điểm đó mà chọc xuống.
“A~ Thật sướng ~” Cô không khống chế được nỉ non một tiếng, nháy mắt đạt tới cao trào, khoái cảm dục tiên dục tử truyền tới giống như bị điện giật, một dòng nước từ trong hoa huy*t bắn lên bàn, ngay cả màn hình điện thoại cũng dính tới không ít.
Dung Giai thấy thế cũng không nhịn được, tinh d*ch đặc sệt phun trào lên màn hình điện thoại.
Nửa ngày sau hai người mới thở dốc bình tĩnh trở lại.