Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng
Chương 65: Kết thúc (2)
"Anh cũng đừng nóng giận. "Chu Lăng một bên thu thập báo chí tạp chí hỗn độn, một bên trấn an chồng. "Anh cũng biết đây là tạp chí giải trí mà thôi, bây giờ tiểu Ngữ là ngôi sao, chẳng phải tiểu Ngữ cùng bạn diễn nam chỉ nắm tay thôi sao, thế là ngày mai báo chí cũng sẽ viết nói hai người bọn họ có ám muội, vì cái này tức giận không đáng. ""Nó cũng biết mình là nhân vật của công chúng, vậy mà mà còn không thu liễm lại một chút, nháo nhiều chuyện sấu như vậy, liệu có còn muốn lập gia đình hay không?" Tuy rằng Ngô Ngôn hiểu ý của vợ, nhưng vẫn không tránh khỏi được hầm hừ. "Em cũng không chịu quản đến con, em xem xem con cũng đã sắp đến ba mươi rồi, mà không thèm đi tìm bạn trai để kết hôn. mỗi ngày chính là nháo mấy cái tin tức này nọ, còn thành bộ dáng gì nữa?"Chu Lăng liếc trắng mắt: "Em cũng hai mươi chín tuổi mới kết hôn, còn anh cũng không phải là ba mươi mới kết hôn sao? Chẳng lẽ nào... có phải hay không hối hận vì lấy em, hy vọng năm đó trước ba mươi tuổi sẽ làm quen người khác, cưới người phụ nữ khác?""Chuyện nào ra chuyện đấy. " Ngô Ngôn vội vàng khoát tay, hết sức kiên quyết phủ nhận lời của vợ. Hay nói giỡn, phụ nữ thời mãn kinh ai giám chọc vào, còn không biết bà sẽ tức giận như thế nào đâu. "Lại nói tiếp Phúc Binh cũng đã ba mươi, anh có nghe thấy nói con có bạn gái hay không? "Chu Lăng nghĩ đến con mỗi ngày đều đứng ở trong bộ đội, cấp hàm như vậy cũng không thấp, thu vào cũng được, như thế nào lại không thấy con mang bạn gái trở về đâu?""Em cũng nói con nó mỗi ngày đều đứng ở trong bộ đội, thì quen được bạn gái như thế nào?""Trong bộ đội nhưng còn có nhiều nữ binh, nữ quân y, ý ta nữ nữa đâu.. Anh nói xem nếu không phải con mình bị thương thì chính là chiến hữu, không thì hàng tháng mỗi người đều phải vào bệnh viện kiểm tra sức khỏe, chẳng lẽ lúc đó sẽ không gặp được bác sĩ hay y tá sao?" Quân nhân mà kết đôi với bác sĩ hay là y tá, thì rất xứng đôi a!"Đứa nhỏ này, luôn nói là không vội, nhưng anh thấy, đại khái cũng muốn tìm người giúp đỡ giới thiệu. Tiểu Lăng a em thử đi tìm nhóm tẩu tử xem, để cho các bà ấy giúp đỡ đi. " Ngô Ngôn cũng muốn ôm cháu nữa, khả năng con gái là rất khó, có thể làm được gì?"Đảo mắt đến là Ngô Ngôn sinh nhật năm mươi chín tuổi, nói cách khác là thời điểm năm mươi chín tuổi thì phải làm đại thọ sáu mươi. Lúc này ở trong bộ đội cũng coi như nhẹ nhàng, nên Phúc Binh đã xin nghỉ đông sớm, trước tiên là về nhà vài ngày. Ngô Ngữ cũng không có đóng phim, lên cũng bay trở về chúc thọ ba ba. Làm cho Ngô Ngôn và Chu Lăng ngoài ý muốn, là hai anh em bọ họ không phải là về một mình. Chu Lăng mở cửa ra, thấy khuôn mặt của con trai thì liền tươi cười tiếp đón con vào nhà, không nghĩ ở bên cạnh Phúc Binh lại lóe ra một nữ quân nhân. Chu Lăng nhìn cô bé xinh đẹp kia, nhất thời hoảng hốt, may mắn là Ngô Ngôn ở bên trong gọi bọn họ đi vào, làm cho bà phản ứng lại, đem người mời vào nhà. Hai người còn chưa kịp hỏi han bắt chuyện, thì con gái cũng đã trở về, phía sau còn có một người đàn ông xa lạ --nhưng thật ra cũng không xa lạ bằng cô gái trước đó, bởi vì mấy ngày hôm trước họ đã nhìn qua ở trên tivi, internet, báo chí và tạp chí, đúng là lúc trước khiến cho chồng tranh luận về đàn ông vật chính này trong chuyện xấu. Ngô Ngôn cũng không nói nói, chỉ ngồi ở một chỗ nghe Chu Lăng tinh tế hỏi han chuyện tình của con trai và con gái, và tiếp đón hai vị khách. Nhưng chính là khuôn mặt hằng năm không thay đổi, trên người lại mang theo khí chất chinh chiến sát phạt, kiêm thân địa vị cao uy nghiêm, đều làm cho hai vị khách có chút run sợ, mà liền ngay cả Phúc Binh và Ngô Ngữ cũng không tự giác phóng thấp âm thanh xuống. Chu Lăng lại buồn cười lại là tức giận, nếu đem con dâu và con rể tương lai dọa chạy mất, bà cũng không thèm nói chuyện với ông. Phúc Binh mang bạn gái trở về, mặc dù đột nhiên cũng là quân nhân, nhưng nhìn hai người cũng rất xứng đôi. Chu Lăng liền đi nấu cơm lấy cơ hôi đem con gái kéo vào phòng bếp. "Nói đi, rốt cuộc sao lại như thế này?"Ngô Ngữ nhìn mẹ, cười cười nói: "Liền là như vậy, chúng con quen nhau trong lúc đóng phim, có tính đến kết hôn. "Chu Lăng nhìn con gái liếc mắt một cái: "Tuy rằng trong vòng giải trí mẹ không hiểu lắm, nhưng từ lúc con vào cái vòng luẩn quẩn này, mẹ cũng tìm hiểu qua một chút, cũng không biết có bao nhiêu đôi ngay từ đầu yêu nhau ân ân ái, nhưng không đến vài năm là liền ly hôn. Chuyện của bọn họ thì mẹ không xen vào làm gì, nhưng hôn nhân của con, mẹ không thể không lo được. ""Mẹ, tuy rằng trong vòng giải trí là như thế này, nhưng cũng chỉ là một mặt của nó, hiện tại hôn nhân cũng không thể biết trước được. Hiện tai chúng con yêu nhau, cho rằng có thể muốn sống với nhau, muốn kết hôn, vì thế con mang anh ấy về, chuyện về sau ai biết trước được như thế nào đâu. Cho dù chúng con không phải ở trong vòng giải trí, kia cũng không thể biết được về sau như thế nào, luôn luôn không thể biết trước được điều gì. "Bất quá Chu Lăng cũng muốn hỏi một chút thôi, bà cũng không muốn nhúng tay vào khi người nhà đã quyết định, chỉ nói: "Tùy ý con đi, chỉ cần con chú ý không làm những chuyện gì quá phận là được. Còn chuyện của anh trai con? Nó cũng đã nói với con về chuyện có bạn gái sao?"Thật ra Ngô Ngữ và Phúc Binh vẫn liên lạc thường xuyên, vốn tình cảm từ nhỏ đã tốt, cô cười nói: "Lần trước cũng nghe anh đề cập qua, nói đã cãi nhau với một nữ binh, chắc chính là vị này đi. "Phúc Binh là người ôn tồn còn có thể cùng người khác cãi nhau sao? Mà là cãi nhau với phụ nữ? Chu Lăng không khỏi bất ngờ. Chính là Ngô Ngữ cũng không rõ ràng cho lắm, vì anh trai chỉ có đề cập qua một câu như vậy. Chu Lăng cũng không đi hỏi qua con, mà có hỏi chưa chắc Phúc Binh đã nói, nên Chu Lăng cũng chỉ có thể lặng yên. Lần này trở về, Phúc Binh cũng chuẩn bị tốt làm tiệc rượu. Bất quá một năm anh chỉ được nghỉ phép một lần, nếu lúc này mà không làm thì phải chờ sang năm. Họ nhà gái cũng đều ở đây, lên cũng rất náo nhiệt, nhưng không nghĩ qua hai tháng, Ngô Ngữ nói cũng muốn kết hôn. Cô là diễn viên, so sánh với hôn lễ của anh trai, thì có vẻ náo nhiệt hơn nhưng không đủ ấm áp, vì toàn bộ hôn lễ hoàn toàn bị phóng viên cùng fan vây quanh, Chu Lăng cảm thấy hai mắt của mình bị đèn flash máy ảnh chiếu vào làm lóa mất. Mặc kệ nói như thế nào, người thân đều hạnh phúc, chính mình cũng hạnh phúc, Ngô Ngôn cũng hạnh phúc, như thế này là đủ rồi. Anh nói muốn bảo trì thể xác và tinh thần tự do, không có cái gì có thể xen vào được? Hạnh phúc ở ngay trước mặt, ai còn nhớ rõ loại sự tình này?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương