Phế Phi Phục Sủng
Chương 22: Bước đầu giao chiến
Hiền phi mỉm cười khẽ đáp:
"Tỷ tỷ thì thế nào cũng được miễn muội thấy vui vẻ là được ".
Cẩm Tĩnh lắc đầu nói:
"Tủ không thể nói như thế được, đã là quy củ tỷ muội ta phải thực hiện đầy đủ nếu không hoàng thượng biết lại trách phạt ".
Hiền phi khi nghe nàng lôi hoàng thượng ra thì câm nín không nói được gì nữa, đành yên ổn ngồi vào chỗ của mình.
Cẩm Tĩnh thấy thế thì mỉm cười ung dung đi vào chỗ của mình trong tầm mắt của nhiều người.
A Bích và A Huệ đi theo, hai nàng muốn cười lắm mà không thể cười được, có ai cướp chỗ ngồi ngang nhiên như nương nương của bọn chúng không chứ.
Khi nàng vừa an tọa một lúc thì hoàng hậu mới chầm chậm đi ra, trên đầu đội mũ phượng cầu kỳ và tinh xảo.
Phi tần vội đồng loạt đứng lên cung kính nói:
"Tham kiến hoàng hậu nương nương ".
Hoàng hậu mỉm cười đưa mắt nhìn xuống và liếc nhìn về phía Cẩm Tĩnh và Hiền Phi có vẻ không hài lòng liền nói:
"Hình như chỗ ngồi sắp xếp có sự thay đổi, không thấy ai báo lại với ta vậy chứ, thật là ".
Chúng phi tần thì ngồi ở dưới xem kịch vui, thật lâu rồi bọn họ không được xem khẩu chiến giữa hai người hiện đứng đầu hậu cung.
Cẩm Tĩnh quay ra vẻ mặt ngạc nhiên hỏi Hiền Phi:
"Thật là có chỗ ngồi cũng xếp sai không hiểu cung nữ Trữ Tú cung này làm việc thế nào nữa ".
Khóe miệng Hiền phi giật giật không trả lời nổi nàng, Cẩm Tĩnh thì tỏ vẻ thờ ơ giống như nói ai không phải nói mình.
Hoàng hậu thấy im lặng không ai nói gì liền bực tức nói:
"Tĩnh phi hình như ta nhớ vị trí của ngươi không phải là ở đấy ".
Cẩm Tĩnh thấy hoàng hậu gọi tên mình thì liền bước ra ngoài rồi nói:
"Hoàng hậu nói vậy thật là đúng, tuy Thân phận của muội cao hơn hiền phi một phong hào đáng lý ra muội phải ngồi trên Hiền phi nhưng dù gì Tỷ tỷ cũng là người vào cung trước muội nên thôi muội đồng ý ngồi ngang hàng cũng được ".
Hai nga đầu kia muốn cười lắm mà không thể cười, còn các phi tần khác thì phải nhìn nàng với một con mắt khác.
Hoàng hậu thật sự câm nín luôn không thể nói được cáu nào nữa vì nàng phân tích thật sự là quá đúng luôn.
Hoàng hậu nhìn Cẩm Tĩnh một lân nữa rồi thần nghĩ, có lẽ mình đã quá coi thường ả ta rồi, ả ta không đơn giản như vẻ bề ngoài, có lẽ cần một đối sách cụ thể hơn.
Do mọi người đã đứng lâu nên hoàng hậu bất đắc dĩ phải cho mọi người ngồi xuống vẻ mặt miễn cưỡng.
Cẩm Tĩnh thì thong dong ngồi xuống giống như chuyện đó là đương nhiên, nàng ngồi thưởng trà và lắng nghe mọi người diễn tuồng kẻ tung người hứng.
Ở trong cung này có biết bao nhiêu khuôn mặt giả tạo, nhiều khi còn không biết khuôn mặt thật sự của mình là gì nữa.
Hoàng hậu không thấy Cẩm Tĩnh nói gì liền liếc mắt nhìn về phía Hiền Phi ra hiệu, Hiền phi nhận được tín hiệu nhưng vẫn chần chờ.
Nàng ta là người thông minh nên biết rằng Tĩnh phi này thật là một người rất khó chơi, nàng ta đã có nhị công chúa nên thân phận địa vị của nàng được chắc chắn không muốn dây vào vũng bùn này.
Tuy nhiên gia tộc nàng ta làm việc dưới trướng của Hoa thị nên nàng ta bắt buộc phải nghe theo.
Nhận được cái liếc mắt lần thứ hai nàng ta mới đứng lên nhìn về phía Tĩnh phi rồi nói:
"Nhìn thần sắc của muội có vẻ rất tốt nếu ai không biết lại nghĩ rằng muội muội giả vờ để không phải thỉnh an hoàng hậu nương nương ".
Cẩm Tĩnh mỉm cười nghĩ thầm hóa ra hoàng hậu cũng chỉ có thế chưa gì đã sốt ruột không chờ được đã muốn gây sự rồi đây.
Nàng vẫn ngồi yên một chỗ rồi nói giọng bâng quơ:
"Đó là tỷ tỷ nghĩ vậy thôi chứ ngự y đến khám cho muội muội là người được đích thân hoàng thượng cứ đến nếu nói như ty vậy người có lỗi trong chuyện này là hoàng thượng sao ".
Nàng nhìn mọi người xung quanh rồi nói tiếp:
"Người ra chỉ dụ không phải đi thỉnh an là hoàng thượng, nếu mọi người thắc mắc thì trực tiếp đi hỏi hoàng thượng là rõ mà ".
Hoàng hậu là người thông minh thấy tình huống như thế vội nói:
"Là Hiền phi hiểu lầm muội muội rồi chuyện này hoàng thượng đã nói với bản cung ".
Hiền phi thấy vậy liền cúi đầu đăm chiêu, tuy nhiên lại có một phi tần khác không chịu ngồi yên liền đứng lên nói:
"Nghe nói thời gian vừa rồi hoàng thượng chỉ triệu kiến một mình tỷ tỷ như vậy thật sự thiệt thòi cho bọn muội quá, cả một thời gian dài không được nhìn thấy thánh nhan hoàng thượng ".
Cẩm Tĩnh cười duyên nói:
“Ta đâu thể làm chủ được hoàng thượng, muội muội nói như thế là trách oan ta rồi. Nhưng như thế chỉ có thể chứng minh một điều đó là sức hút của ta lớn còn bọn muội thì không”.
Rồi nàng nhìn phi tần đó một lượt từ trên xuống giọng tỉnh bơ:
"Nhìn muội như vậy bảo sao hoàng thượng lại không triệu kiến, nếu có thời gian than trời trách đất thì hãy tự xem lại cách trang điểm và tu dưỡng lại nhan sắc của mình đi, ta là nữ nhân còn cảm thấy không được nữa là ".
"Tỷ tỷ thì thế nào cũng được miễn muội thấy vui vẻ là được ".
Cẩm Tĩnh lắc đầu nói:
"Tủ không thể nói như thế được, đã là quy củ tỷ muội ta phải thực hiện đầy đủ nếu không hoàng thượng biết lại trách phạt ".
Hiền phi khi nghe nàng lôi hoàng thượng ra thì câm nín không nói được gì nữa, đành yên ổn ngồi vào chỗ của mình.
Cẩm Tĩnh thấy thế thì mỉm cười ung dung đi vào chỗ của mình trong tầm mắt của nhiều người.
A Bích và A Huệ đi theo, hai nàng muốn cười lắm mà không thể cười được, có ai cướp chỗ ngồi ngang nhiên như nương nương của bọn chúng không chứ.
Khi nàng vừa an tọa một lúc thì hoàng hậu mới chầm chậm đi ra, trên đầu đội mũ phượng cầu kỳ và tinh xảo.
Phi tần vội đồng loạt đứng lên cung kính nói:
"Tham kiến hoàng hậu nương nương ".
Hoàng hậu mỉm cười đưa mắt nhìn xuống và liếc nhìn về phía Cẩm Tĩnh và Hiền Phi có vẻ không hài lòng liền nói:
"Hình như chỗ ngồi sắp xếp có sự thay đổi, không thấy ai báo lại với ta vậy chứ, thật là ".
Chúng phi tần thì ngồi ở dưới xem kịch vui, thật lâu rồi bọn họ không được xem khẩu chiến giữa hai người hiện đứng đầu hậu cung.
Cẩm Tĩnh quay ra vẻ mặt ngạc nhiên hỏi Hiền Phi:
"Thật là có chỗ ngồi cũng xếp sai không hiểu cung nữ Trữ Tú cung này làm việc thế nào nữa ".
Khóe miệng Hiền phi giật giật không trả lời nổi nàng, Cẩm Tĩnh thì tỏ vẻ thờ ơ giống như nói ai không phải nói mình.
Hoàng hậu thấy im lặng không ai nói gì liền bực tức nói:
"Tĩnh phi hình như ta nhớ vị trí của ngươi không phải là ở đấy ".
Cẩm Tĩnh thấy hoàng hậu gọi tên mình thì liền bước ra ngoài rồi nói:
"Hoàng hậu nói vậy thật là đúng, tuy Thân phận của muội cao hơn hiền phi một phong hào đáng lý ra muội phải ngồi trên Hiền phi nhưng dù gì Tỷ tỷ cũng là người vào cung trước muội nên thôi muội đồng ý ngồi ngang hàng cũng được ".
Hai nga đầu kia muốn cười lắm mà không thể cười, còn các phi tần khác thì phải nhìn nàng với một con mắt khác.
Hoàng hậu thật sự câm nín luôn không thể nói được cáu nào nữa vì nàng phân tích thật sự là quá đúng luôn.
Hoàng hậu nhìn Cẩm Tĩnh một lân nữa rồi thần nghĩ, có lẽ mình đã quá coi thường ả ta rồi, ả ta không đơn giản như vẻ bề ngoài, có lẽ cần một đối sách cụ thể hơn.
Do mọi người đã đứng lâu nên hoàng hậu bất đắc dĩ phải cho mọi người ngồi xuống vẻ mặt miễn cưỡng.
Cẩm Tĩnh thì thong dong ngồi xuống giống như chuyện đó là đương nhiên, nàng ngồi thưởng trà và lắng nghe mọi người diễn tuồng kẻ tung người hứng.
Ở trong cung này có biết bao nhiêu khuôn mặt giả tạo, nhiều khi còn không biết khuôn mặt thật sự của mình là gì nữa.
Hoàng hậu không thấy Cẩm Tĩnh nói gì liền liếc mắt nhìn về phía Hiền Phi ra hiệu, Hiền phi nhận được tín hiệu nhưng vẫn chần chờ.
Nàng ta là người thông minh nên biết rằng Tĩnh phi này thật là một người rất khó chơi, nàng ta đã có nhị công chúa nên thân phận địa vị của nàng được chắc chắn không muốn dây vào vũng bùn này.
Tuy nhiên gia tộc nàng ta làm việc dưới trướng của Hoa thị nên nàng ta bắt buộc phải nghe theo.
Nhận được cái liếc mắt lần thứ hai nàng ta mới đứng lên nhìn về phía Tĩnh phi rồi nói:
"Nhìn thần sắc của muội có vẻ rất tốt nếu ai không biết lại nghĩ rằng muội muội giả vờ để không phải thỉnh an hoàng hậu nương nương ".
Cẩm Tĩnh mỉm cười nghĩ thầm hóa ra hoàng hậu cũng chỉ có thế chưa gì đã sốt ruột không chờ được đã muốn gây sự rồi đây.
Nàng vẫn ngồi yên một chỗ rồi nói giọng bâng quơ:
"Đó là tỷ tỷ nghĩ vậy thôi chứ ngự y đến khám cho muội muội là người được đích thân hoàng thượng cứ đến nếu nói như ty vậy người có lỗi trong chuyện này là hoàng thượng sao ".
Nàng nhìn mọi người xung quanh rồi nói tiếp:
"Người ra chỉ dụ không phải đi thỉnh an là hoàng thượng, nếu mọi người thắc mắc thì trực tiếp đi hỏi hoàng thượng là rõ mà ".
Hoàng hậu là người thông minh thấy tình huống như thế vội nói:
"Là Hiền phi hiểu lầm muội muội rồi chuyện này hoàng thượng đã nói với bản cung ".
Hiền phi thấy vậy liền cúi đầu đăm chiêu, tuy nhiên lại có một phi tần khác không chịu ngồi yên liền đứng lên nói:
"Nghe nói thời gian vừa rồi hoàng thượng chỉ triệu kiến một mình tỷ tỷ như vậy thật sự thiệt thòi cho bọn muội quá, cả một thời gian dài không được nhìn thấy thánh nhan hoàng thượng ".
Cẩm Tĩnh cười duyên nói:
“Ta đâu thể làm chủ được hoàng thượng, muội muội nói như thế là trách oan ta rồi. Nhưng như thế chỉ có thể chứng minh một điều đó là sức hút của ta lớn còn bọn muội thì không”.
Rồi nàng nhìn phi tần đó một lượt từ trên xuống giọng tỉnh bơ:
"Nhìn muội như vậy bảo sao hoàng thượng lại không triệu kiến, nếu có thời gian than trời trách đất thì hãy tự xem lại cách trang điểm và tu dưỡng lại nhan sắc của mình đi, ta là nữ nhân còn cảm thấy không được nữa là ".
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương