Phong Thần Châu
Chương 955: “Cũng không hẳn là như thế!”
“Chính là chỗ này!”
Tần Ninh liếc mắt nhìn xung quanh, gật đầu một cái.
“Ôi trời ơi...”
Tôm cát nhỏ nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, kinh ngạc nói: “Đại đế, ngài không nói đùa đấy chứ? Cái này thật sự là do ngài năm đó thiết lập bố trí sao?”
“Nếu không phải thế thì ngươi nghĩ sao?”
Tần Ninh cười nói: “Vùng đất phong ma là nơi phong ấn những tà ma, bọn chúng quanh năm sinh sống ở sâu trong lòng đất, sợ nhất là sấm sét”.
“Bên trong ma tộc có hàng trăm hàng nghìn ma hoàng, thậm chí còn có cả mấy ma tôn ma đế, nếu không làm như thế này thì sao có thể phong ấn được bọn chúng?”
Nghe đến đây, tôm cát nhỏ bỗng cảm thấy kinh ngạc, thuật pháp phong ấn này quả thật là cao siêu.
“Chậc chậc, mặc dù năm đó không được tận mắt chứng kiến cảnh đại đế ngài thiết lập ấn Phong Ma này như thế nào, nhưng nhìn hình dáng mấy vạn năm sau, nghĩ đến đại đế năm đó đương nhiên là bá chủ Cửu U, phất tay một cái cũng khiến cho Ma Đế Ma tộc khiếp sợ, thiết lập ấn Phong Ma càng khiến cho đám Ma Đế đó chỉ cần nghe thấy tên Cửu U Đại Đế lập tức như chuột thấy mèo, nghe ngóng rồi chuồn gấp, phong thái của đại đế khiến tiểu nhân...”
“Ngậm miệng lại!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Bây giờ nịnh nọt, đợi lát nữa chết thì cũng đừng trách ta”.
“Hả?”
Tần Ninh không thèm để ý đến tôm cát nhỏ mà nhìn về phía trước.
Có kích Đại Vũ trong tay, Tần Ninh tuy chỉ là cảnh giới Địa Võ tầng thứ bảy thế nhưng những tia sét kia hoàn toàn không thể đả thương được hắn dù chỉ là một chút.
Kích Đại Vũ chính là linh khí cấp chín, là vũ khí mà Vũ Đế đã từng dùng, chứa đựng uy phong của Vũ Đế, tà khí bình thường căn bản không thể đến gần.
Giữa dãy núi trong lòng đất, hai bóng hình tiếp tục đi về phía trước.
Đang đi từ từ, Tần Ninh bỗng dừng bước.
“Làm sao vậy đại đế?”
“Ta không ngờ được rằng phong ấn đã bị hư hại đến mức này rồi.”
“Hả? Phong ấn bị phá huỷ sao?”, tôm cát nhỏ quan sát xung quanh, rụt cổ một cái, duỗi hai cái càng ra.
“Cũng không hẳn là như thế!”
Tần Ninh nhìn về phía trước, thản nhiên nói: “Chỉ là xuất hiện một vài vết hư hại, hình như rò rỉ cái gì rồi!”
Cầm kích Đại Vũ trong tay, hai người tiếp tục đi lên trước.
Băng qua một dãy núi, khung cảnh trước mắt trở nên bao la.
Mà ở trong khu vực rộng lớn đó có một đội ngũ với hơn một trăm bóng hình, người nào người nấy đều xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề.
Nhìn kỹ lại thì thấy những tên đó tuy có hình dạng con người nhưng toàn thân chi chít những đường vân màu tím, da dẻ sần sùi, hơn nữa phía sau còn mọc ra một đôi cánh màu tím, trên đôi cánh màu tím xương thịt nối liền nhau, hai mắt của những người này đều phát ra ánh sáng màu tím, vô cùng kinh khủng.
Tần Ninh liếc mắt nhìn xung quanh, gật đầu một cái.
“Ôi trời ơi...”
Tôm cát nhỏ nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, kinh ngạc nói: “Đại đế, ngài không nói đùa đấy chứ? Cái này thật sự là do ngài năm đó thiết lập bố trí sao?”
“Nếu không phải thế thì ngươi nghĩ sao?”
Tần Ninh cười nói: “Vùng đất phong ma là nơi phong ấn những tà ma, bọn chúng quanh năm sinh sống ở sâu trong lòng đất, sợ nhất là sấm sét”.
“Bên trong ma tộc có hàng trăm hàng nghìn ma hoàng, thậm chí còn có cả mấy ma tôn ma đế, nếu không làm như thế này thì sao có thể phong ấn được bọn chúng?”
Nghe đến đây, tôm cát nhỏ bỗng cảm thấy kinh ngạc, thuật pháp phong ấn này quả thật là cao siêu.
“Chậc chậc, mặc dù năm đó không được tận mắt chứng kiến cảnh đại đế ngài thiết lập ấn Phong Ma này như thế nào, nhưng nhìn hình dáng mấy vạn năm sau, nghĩ đến đại đế năm đó đương nhiên là bá chủ Cửu U, phất tay một cái cũng khiến cho Ma Đế Ma tộc khiếp sợ, thiết lập ấn Phong Ma càng khiến cho đám Ma Đế đó chỉ cần nghe thấy tên Cửu U Đại Đế lập tức như chuột thấy mèo, nghe ngóng rồi chuồn gấp, phong thái của đại đế khiến tiểu nhân...”
“Ngậm miệng lại!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Bây giờ nịnh nọt, đợi lát nữa chết thì cũng đừng trách ta”.
“Hả?”
Tần Ninh không thèm để ý đến tôm cát nhỏ mà nhìn về phía trước.
Có kích Đại Vũ trong tay, Tần Ninh tuy chỉ là cảnh giới Địa Võ tầng thứ bảy thế nhưng những tia sét kia hoàn toàn không thể đả thương được hắn dù chỉ là một chút.
Kích Đại Vũ chính là linh khí cấp chín, là vũ khí mà Vũ Đế đã từng dùng, chứa đựng uy phong của Vũ Đế, tà khí bình thường căn bản không thể đến gần.
Giữa dãy núi trong lòng đất, hai bóng hình tiếp tục đi về phía trước.
Đang đi từ từ, Tần Ninh bỗng dừng bước.
“Làm sao vậy đại đế?”
“Ta không ngờ được rằng phong ấn đã bị hư hại đến mức này rồi.”
“Hả? Phong ấn bị phá huỷ sao?”, tôm cát nhỏ quan sát xung quanh, rụt cổ một cái, duỗi hai cái càng ra.
“Cũng không hẳn là như thế!”
Tần Ninh nhìn về phía trước, thản nhiên nói: “Chỉ là xuất hiện một vài vết hư hại, hình như rò rỉ cái gì rồi!”
Cầm kích Đại Vũ trong tay, hai người tiếp tục đi lên trước.
Băng qua một dãy núi, khung cảnh trước mắt trở nên bao la.
Mà ở trong khu vực rộng lớn đó có một đội ngũ với hơn một trăm bóng hình, người nào người nấy đều xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề.
Nhìn kỹ lại thì thấy những tên đó tuy có hình dạng con người nhưng toàn thân chi chít những đường vân màu tím, da dẻ sần sùi, hơn nữa phía sau còn mọc ra một đôi cánh màu tím, trên đôi cánh màu tím xương thịt nối liền nhau, hai mắt của những người này đều phát ra ánh sáng màu tím, vô cùng kinh khủng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương