Quân Nhân Nguyện Yêu Em
Chương 10: Muốn xử lí ai
Điện thoại vang lên. Là Tố Như gọi đến
“Alo”
“Cậu đang ở đâu?”
“Khu nghỉ dưỡng Hawai”
“Tớ biết chỗ đó.... gần bên có tiệm caffe cậu tới đó đi”
“Cậu đến nơi rồi à?”
“Tớ vừa đến. Tiệm caffe phía bên trái, tớ đang tới”
“Ừ”
Tắt điện thoại, chỉ kịp khoác thêm một chiếc áo rồi cô chạy đi.Trước khi rời đi cô còn quay lại gõ cửa phòng tắm
“Vương Thần Kiêu, em có một người bạn ở gần đây. Hiện tại em đi gặp người đó. Anh không cần lo lắng, tiệm caffe ngay cạnh chổ này. Tí nữa sẽ quay lại”
Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, một lúc sau cô mới nghe được giọng nói của anh
“Trở về sớm một chút”
- ---------------
Tới tiệm caffe mà cô ấy nói cô ngồi ở một chỗ khá yên tĩnh nghịch điện thoại, cô là vậy mỗi lúc rảnh rỗi đều chơi điện thoại mặc dù biết đây là thói quen xấu. Đang xem thì thấy phía đối diện bị bóng người che mất ánh sáng, theo phản xạ cô nhìn lên
“Có chuyện gì mà cậu lại gấp gáp tới như vậy?”
Tố Như đưa cho cô một bức hình rồi ngồi xuống đối diện, uống xong ngụm nước mới chậm rãi nói:
“Mấy ngày nay bọn tớ cũng nhận được tín hiệu phát ra, Minh Ngọc bị bắt đi. Cô ấy bình thường ít khi ra khỏi nhà. Lại không hành động nhiều cho nên lúc trở về nhà bọn tớ mới phát hiện người biến mất. Bọn tớ dùng rất nhiều phương thức nhưng cũng không liên lạc được. Hơn nữa, đây chính là thứ mà bọn tớ lấy từ phòng thiết bị của Minh Ngọc”
Tố Như nhìn người trước mắt, cô cầm lấy vật gì đó đưa cho Triệu Minh Vi: “Tớ định xử lý chuyện này một mình nhưng nhưng cái USB này không thể phá giải nó, bọn tớ đành tìm đến cậu”
Triệu Minh Vi nhận lấy USB từ Tố Như lại cầm lấy máy tính cắm vào. Một lúc sau mật mã hiện lên, cô vận dụng một vài kỉ thuật mà lúc trước cùng Minh Ngọc phá giải. Lúc này đây bàn tay cô chợt run rẩy. Với thân thủ của Minh Ngọc lại bị bọn chúng đưa đi
Quả nhiên suy đoán của mọi người đều không sai, lũ người đó vẫn tồn tại
Nội dung trong clip là một giọng nói của một người đàn ông, không sai là người đó, chưa hết còn có Minh Ngọc bị hai con ả nào đó tra tấn một thân toàn máu. Cô không thể tưởng tượng được người đó sẽ quay về
“Thật buồn quá Triệu Minh Vi tôi cứ nghĩ là em sẽ chờ tôi, không ngờ em lại kết hôn rồi.Đừng buồn tôi sẽ đến đón em sớm thôi, tôi phải xem thử người mà em chọn làm chồng có bản lĩnh như nào để cướp em khỏi tôi. À còn, Minh Ngọc? Haizzz học trò cũ vi phạm một số sai lầm mà tôi quên trừng phạt, vừa hay nếu em tới đây tôi sẽ trả tự do cho em học trò cũ này”
Bàn tay cô nắm chặt, khuôn mặt lạnh lùng như muốn ăn tươi nuốt sống bọn người kia.
Tất cả mọi đau khổ của quá khư như ùa về cùng một lúc. Móng tay như muốn xé rách lòng bàn tay của mình. Tâm trạng của cô lúc này bất chợt tức giận vô cùng
Dựa vào cái gì mà chúng lại ngang ngược như vậy, dám cướp người của bọn cô rời đi. Lại còn tra tấn và thách thức tâm lí mọi người
Tuyệt đối cô sẽ không khiêm nhường với bọn chúng.
Tố Như cũng nhìn thấy hình ảnh đó, sự tức giận cũng hiện lên trên khuôn mặt cô
“Cậu bình tĩnh một lát, hiện tại bên cạnh cậu còn có Vương Thần Kiêu. Dù sao đi nữa đây cũng là chuyện của chúng ta. Mấy ngay gần đây cậu cứ cư xử như bình thường đi. Đợi đến lúc trở về sẽ bắt đầu hành đồng. Mấy ngày này bọn tớ sẽ liên lạc thường xuyên với cậu, lập kế hoạch chờ cậu quay lại. Tuyệt đối đừng manh động, ảnh hưởng tới cảm xúc”
Tố Như biết người đàn ông Vương Thần Kiêu không phải là người bình thường, tuy rằng không biết bên trong anh có ẩn dấu điều gì hay không. Nhưng dù sao đi nữa, chuyện của bọn cô Vương Thần Kiêu cũng không nhất thiết phải động chạm tới
Triệu Minh Vi bình tĩnh lại, cũng gật đầu với cô.
“Vương Thần Kiêu cũng chỉ là một thương nhân bình thường, cậu cũng đừng lo lắng quá. Tuy nhiên tớ cũng sẽ đề phòng bất trắc bên mình. Các cậu cũng nhớ cẩn thận”
Thời gian gặp mặt bọn họ cũng không nhiều, sau khi nói chuyện thêm một lúc. Triệu Minh Vi cũng cần phải rời đi
Không phải cô không tin tưởng Vương Thần Kiêu, nhưng ngay bây giờ vì cuộc hẹn gặp vừa rồi của hai người mà cô rời đi. Không nói đến những người đang có âm mưu ngoài kia
Chỉ riêng về anh đã có suy đoán không tốt về cô. Mà nhìn tình cảnh hiện tại. Ở bên cạnh anh vẫn an toàn hơn nhiều, có thể giúp cô bình tĩnh để chuẩn bị nghênh chiến với bọn chúng
................
Vương Thần Kiêu vẫn chưa đi ngủ, nhìn cô từ bên ngoài đi vào. Anh mới chậm rãi đóng máy tính lại
“Ngày mai chúng ta sẽ ra ngoài, em nghỉ ngơi sớm đi”
Triệu Minh Vi đóng cửa lại, chân trần bước vào sofa gần anh ngồi xuống.
“Em biết rồi, anh cũng cần nghỉ ngơi sớm đi”
Ly nước ấm được đưa tới bên cạnh cô, thời tiết ở nơi này buổi tối rất lạnh. Lúc nãy cô lại ra ngoài cho nên vào phòng vẫn chưa thể cảm nhận hơi ấm ngay được
Vương Thần Kiêu đưa cốc nước cho cô, lại thuận tay kéo cô ngồi lên đùi mình. Khuôn mặt áp vào vùng gáy cổ cô: “Trời lạnh như vậy, em ra ngoài lại mặc ít thế sao?”
Triệu Minh Vi bị anh ôm vào lòng cũng không phản kháng, nhấp môi uống ly nước ấm. Dòng nước chạy vào bụng lan toả khiến lòng cô ấm áp hơn một chút. Lại đưa tay vòng lấy eo anh rúc vào
“Em cũng không nghĩ là lại lạnh đến thế”
“Alo”
“Cậu đang ở đâu?”
“Khu nghỉ dưỡng Hawai”
“Tớ biết chỗ đó.... gần bên có tiệm caffe cậu tới đó đi”
“Cậu đến nơi rồi à?”
“Tớ vừa đến. Tiệm caffe phía bên trái, tớ đang tới”
“Ừ”
Tắt điện thoại, chỉ kịp khoác thêm một chiếc áo rồi cô chạy đi.Trước khi rời đi cô còn quay lại gõ cửa phòng tắm
“Vương Thần Kiêu, em có một người bạn ở gần đây. Hiện tại em đi gặp người đó. Anh không cần lo lắng, tiệm caffe ngay cạnh chổ này. Tí nữa sẽ quay lại”
Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, một lúc sau cô mới nghe được giọng nói của anh
“Trở về sớm một chút”
- ---------------
Tới tiệm caffe mà cô ấy nói cô ngồi ở một chỗ khá yên tĩnh nghịch điện thoại, cô là vậy mỗi lúc rảnh rỗi đều chơi điện thoại mặc dù biết đây là thói quen xấu. Đang xem thì thấy phía đối diện bị bóng người che mất ánh sáng, theo phản xạ cô nhìn lên
“Có chuyện gì mà cậu lại gấp gáp tới như vậy?”
Tố Như đưa cho cô một bức hình rồi ngồi xuống đối diện, uống xong ngụm nước mới chậm rãi nói:
“Mấy ngày nay bọn tớ cũng nhận được tín hiệu phát ra, Minh Ngọc bị bắt đi. Cô ấy bình thường ít khi ra khỏi nhà. Lại không hành động nhiều cho nên lúc trở về nhà bọn tớ mới phát hiện người biến mất. Bọn tớ dùng rất nhiều phương thức nhưng cũng không liên lạc được. Hơn nữa, đây chính là thứ mà bọn tớ lấy từ phòng thiết bị của Minh Ngọc”
Tố Như nhìn người trước mắt, cô cầm lấy vật gì đó đưa cho Triệu Minh Vi: “Tớ định xử lý chuyện này một mình nhưng nhưng cái USB này không thể phá giải nó, bọn tớ đành tìm đến cậu”
Triệu Minh Vi nhận lấy USB từ Tố Như lại cầm lấy máy tính cắm vào. Một lúc sau mật mã hiện lên, cô vận dụng một vài kỉ thuật mà lúc trước cùng Minh Ngọc phá giải. Lúc này đây bàn tay cô chợt run rẩy. Với thân thủ của Minh Ngọc lại bị bọn chúng đưa đi
Quả nhiên suy đoán của mọi người đều không sai, lũ người đó vẫn tồn tại
Nội dung trong clip là một giọng nói của một người đàn ông, không sai là người đó, chưa hết còn có Minh Ngọc bị hai con ả nào đó tra tấn một thân toàn máu. Cô không thể tưởng tượng được người đó sẽ quay về
“Thật buồn quá Triệu Minh Vi tôi cứ nghĩ là em sẽ chờ tôi, không ngờ em lại kết hôn rồi.Đừng buồn tôi sẽ đến đón em sớm thôi, tôi phải xem thử người mà em chọn làm chồng có bản lĩnh như nào để cướp em khỏi tôi. À còn, Minh Ngọc? Haizzz học trò cũ vi phạm một số sai lầm mà tôi quên trừng phạt, vừa hay nếu em tới đây tôi sẽ trả tự do cho em học trò cũ này”
Bàn tay cô nắm chặt, khuôn mặt lạnh lùng như muốn ăn tươi nuốt sống bọn người kia.
Tất cả mọi đau khổ của quá khư như ùa về cùng một lúc. Móng tay như muốn xé rách lòng bàn tay của mình. Tâm trạng của cô lúc này bất chợt tức giận vô cùng
Dựa vào cái gì mà chúng lại ngang ngược như vậy, dám cướp người của bọn cô rời đi. Lại còn tra tấn và thách thức tâm lí mọi người
Tuyệt đối cô sẽ không khiêm nhường với bọn chúng.
Tố Như cũng nhìn thấy hình ảnh đó, sự tức giận cũng hiện lên trên khuôn mặt cô
“Cậu bình tĩnh một lát, hiện tại bên cạnh cậu còn có Vương Thần Kiêu. Dù sao đi nữa đây cũng là chuyện của chúng ta. Mấy ngay gần đây cậu cứ cư xử như bình thường đi. Đợi đến lúc trở về sẽ bắt đầu hành đồng. Mấy ngày này bọn tớ sẽ liên lạc thường xuyên với cậu, lập kế hoạch chờ cậu quay lại. Tuyệt đối đừng manh động, ảnh hưởng tới cảm xúc”
Tố Như biết người đàn ông Vương Thần Kiêu không phải là người bình thường, tuy rằng không biết bên trong anh có ẩn dấu điều gì hay không. Nhưng dù sao đi nữa, chuyện của bọn cô Vương Thần Kiêu cũng không nhất thiết phải động chạm tới
Triệu Minh Vi bình tĩnh lại, cũng gật đầu với cô.
“Vương Thần Kiêu cũng chỉ là một thương nhân bình thường, cậu cũng đừng lo lắng quá. Tuy nhiên tớ cũng sẽ đề phòng bất trắc bên mình. Các cậu cũng nhớ cẩn thận”
Thời gian gặp mặt bọn họ cũng không nhiều, sau khi nói chuyện thêm một lúc. Triệu Minh Vi cũng cần phải rời đi
Không phải cô không tin tưởng Vương Thần Kiêu, nhưng ngay bây giờ vì cuộc hẹn gặp vừa rồi của hai người mà cô rời đi. Không nói đến những người đang có âm mưu ngoài kia
Chỉ riêng về anh đã có suy đoán không tốt về cô. Mà nhìn tình cảnh hiện tại. Ở bên cạnh anh vẫn an toàn hơn nhiều, có thể giúp cô bình tĩnh để chuẩn bị nghênh chiến với bọn chúng
................
Vương Thần Kiêu vẫn chưa đi ngủ, nhìn cô từ bên ngoài đi vào. Anh mới chậm rãi đóng máy tính lại
“Ngày mai chúng ta sẽ ra ngoài, em nghỉ ngơi sớm đi”
Triệu Minh Vi đóng cửa lại, chân trần bước vào sofa gần anh ngồi xuống.
“Em biết rồi, anh cũng cần nghỉ ngơi sớm đi”
Ly nước ấm được đưa tới bên cạnh cô, thời tiết ở nơi này buổi tối rất lạnh. Lúc nãy cô lại ra ngoài cho nên vào phòng vẫn chưa thể cảm nhận hơi ấm ngay được
Vương Thần Kiêu đưa cốc nước cho cô, lại thuận tay kéo cô ngồi lên đùi mình. Khuôn mặt áp vào vùng gáy cổ cô: “Trời lạnh như vậy, em ra ngoài lại mặc ít thế sao?”
Triệu Minh Vi bị anh ôm vào lòng cũng không phản kháng, nhấp môi uống ly nước ấm. Dòng nước chạy vào bụng lan toả khiến lòng cô ấm áp hơn một chút. Lại đưa tay vòng lấy eo anh rúc vào
“Em cũng không nghĩ là lại lạnh đến thế”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương