Quỷ Hôn

Chương 111:



Tôi hừ một tiếng với Trần Tú Tài, sau đó đi lên lầu hai.Đang định gõ cửa phòng Vũ Huyên thì nghe thấy tiếng thím út của Vũ Huyên ở bên trong.

“Huyên à, dậy ăn sáng đi cháu! Mau thức dậy nào, mặt trời đã chiếu tới mông rồi, dậy ăn sáng xong rồi đi ngủ tiếp có được không?”

Tôi nghĩ nếu đã có người tới gọi Vũ Huyên thức dậy rồi, bây giờ cũng không cần làm điều đó nữa, lúc tôi chuẩn bị rời đi tìm Trần Tú Tài, bên trong lại truyền đến giọng nói ngọt ngào của thím út anh ta.

Mặc dù là người một nhà, thế nhưng thím út của Vũ Huyên đối xử với anh ta quá tốt, giống như chăm sóc con trai của mình, vận may của tên Vũ Huyên này thật sự không tệ!

Chỉ có điều nghĩ đến thím út của Vũ Huyên cũng chỉ hơn 30 tuổi, không thể sinh ra một đứa con lớn như Vũ Huyên được, tôi cảm thấy suy nghĩ này của tôi hơi buồn cười. Quả thật tối hôm qua, Vũ Huyên có vẻ khá thân thiết với chú út của mình!

“Thím út, đừng làm phiền cháu! Lát nữa cháu sẽ thức dậy, thím đi ra ngoài trước đi có được không, cháu còn muốn ngủ.”

Tôi nghe thấy tiếng Vũ Huyên lẩm bẩm, xem ra anh ta vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.

Một lát sau, tôi nghe thấy tiếng vỗ “bép bép”, giống như tiếng vỗ mông, theo sau đó là tiếng cười mắng đầy cưng chiều của thím út, tôi xoay người đi xuống lầu.

“Thím út của anh ta đã ở trong phòng gọi anh ta dậy rồi! Tôi thấy trong khoảng thời gian ngắn, anh ta chưa thức dậy được đâu, nếu không thì chúng ta đi tới bên bờ sông trước đi!” Tôi không vui nói với Trần Tú Tài, dù sao thì chúng tôi đến là vì Triệu Khả Quân, không có liên quan nhiều đến Vũ Huyên, không đáng để miễn cưỡng kéo người ta theo.

Trần Tú Tài thay đổi dáng vẻ cợt nhả ngày thường của mình, anh ta lạnh mặt nói: “Anh ta phải đi! Cô mau đi gọi anh ta dậy!”

Làm gì có ai như vậy chứ!

Tôi nhíu mày, chỉ có điều vẫn làm theo lời của Trần Tú Tài, ai bảo anh ta nghiêm túc như vậy, làm hại tôi có muốn từ chối cũng không được.

Tôi đi lên lầu, đứng trước phòng của Vũ Huyên đợi một lát, sau khi không nghe thấy tiếng của thím út anh ta mới bắt đầu gõ cửa: “Vũ Huyên, chúng ta phải đi rồi!”

Một lát sau, trong phòng truyền đên tiếng bước chân.Vũ Huyên vừa mở cửa vừa ngáp. Cùng lúc đó, cửa bên cạnh cũng được mở ra, thím út của Vũ Huyên thò đầu ra ngoài nhìn xung quanh.

“Bây giờ mới 9 giờ, dậy sớm như vậy để làm gì chứ!” Vũ Huyên mở cửa để cho tôi đi vào, còn anh ta thì ngã xuống giường, lấy chăn che mặt rầu rĩ nói.

Khi tôi bước vào phòng mới nhận ra rằng, người này chỉ mặc một chiếc quần trong, tôi hóa đá ngay lập tức, nhanh chóng di chuyển tầm mắt nhìn hướng khác!

Cái tên này sao lại không hề chú ý đến hình tượng như vậy, chẳng lẽ lúc nãy anh ta cũng có bộ dạng như thế này, lúc thím út anh ta đánh vào mông, trời ạ không phải chứ, một thanh niên tràn đầy tinh lực, một người phụ nữ đã có chồng chỉ mới hơn 30 tuổi, hình ảnh này quả thật quá ướt át rồi!

“9 giờ đã không còn sớm nữa rồi, anh nhanh lên đi! Bây giờ bọn họ sắp đi tới bờ sông nhỏ rồi, anh đừng lề mề nữa, mau thức dậy đi!”

Vũ Huyên bị tôi thúc giục đến mức bó tay toàn tập, không còn cách nào khác chỉ có thể mặc quần áo vào.

“Được rồi, được rồi! Chị hai à, đừng giục như quỷ đòi mạng vậy, tôi sẽ xuống ngay đây.”

Tôi đáp lại một tiếng, trước khi anh ta xoay người, tôi đã quay lưng đi về phía cửa: “Tôi đợi anh ở dưới lầu.”

Vừa đi ra ngoài, tôi đã nhìn thấy thím út của Vũ Huyên đứng ngoài cửa, bà ta lạnh lùng nhìn chằm chằm tôi, sau đó đóng sầm cửa lại.

Đây là bị bệnh gì vậy? Hình như tôi không đắc tội với người phụ nữ này, tại sao người phụ nữ này lại đột nhiên thay đổi sắc mặt với tôi chứ?

Tôi ngồi trên ghế sô pha, đợi sau khi Vũ Huyên rửa mặt xong sẽ lập tức chuẩn bị đi tới bờ sông. Lúc này, thím út của Vũ Huyên đang đứng trên cầu thang, nói với anh ta: “Huyên, ăn sáng rồi đi cháu, đồ ở trong nồi thím đã hâm nóng cho cháu rồi.”

Vũ Huyên không hề quay đầu lại, chỉ khoát khoát tay về phía sau rồi cùng tôi đi ra sân, anh ta trầm mặt, tâm trạng cũng không hăng hái, có lẽ vẫn chưa tỉnh ngủ.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Tele: @erictran21
Loading...