Quỷ Hôn

Chương 93: Quỷ Phong Lưu



CHƯƠNG 93: QUỶ PHONG LƯU

Theo báo cáo do bệnh viện cung cấp, cậu bé chết vì nghẹt thở, nguyên nhân cái chết là một viên kẹo mắc kẹt ở khí quản khiến cho không cách nào hô hấp, thuộc về ngoài ý muốn.

Sự nghi ngờ của tôi đã bị loại bỏ hoàn toàn, đây không phải sự thật, trong lòng của tôi rất rõ ràng, đứa bé trai kia xác thực là bởi vì tôi mà chết, mặc dù bệnh viện đã đưa ra kết luận, tôi lại không có một chút vui sướng.

Sự thật trước mặt, thôn phụ vẫn một mực chắc chắn tôi chính là hung thủ giết người, một mực yêu cầu cảnh sát bắt giữ tôi, người trên xe đều khuyên bảo, nhưng thôn phụ đối với tôi không thuận theo không buông tha như trước, đến cuối cùng, không có người nào nguyện ý phản ứng, mặc cho cô ta cố tình gây sự như thế nào, cảnh sát cũng chỉ theo trình tự làm việc.

Vấn đề đã được thông qua, xe lửa lần nữa lên đường. Thôn phụ không có theo cùng, cô ta mang theo thi thể con trở về với ông bà.

Tôi không biết Quỷ Vương Dạ Quân nói số mệnh là cái gì, cẩn thận ngẫm lại, tôi vốn nên cẩn thận thêm một chút mới phải, nếu không phải đứa bé kia nhìn thấy tôi ăn huyền Hồn đan, nhầm nó là kẹo đến ăn trộm, việc này cũng sẽ không phát sinh, lại càng không có người vì vậy mà chết. Nhưng trái lại, nếu bé trai được dạy dỗ đàng hoàng, không thể tùy tiện lấy đồ của người xa lạ mà nói..., cậu bé cũng không thể nào lấy được huyền Hồn đan, cho nên, cuối cùng, việc này, xác thực không có quan hệ trực tiếp với tôi, ngoại trừ việc tôi trở thành người thúc đẩy Số phận của cậu bé, mà như Tên chết tiệt nói, thôn phụ là nguyên nhân cuối cùng dẫn đến cái chết cho bé trai.

Tôi nhắm mắt lại ngủ thiếp đi, xe lửa chạy thẳng một đường, phải mất gần ba giờ để đến đích muộn hơn dự kiến.

Lúc chín giờ tối, tôi xuống xe lửa, kéo vali ra khỏi nhà ga, có không ít người kiếm khách đến hỏi thăm nhu cầu chỗ ở, tôi bỏ qua từng người một, đi ở trên đường xa lạ, trong lòng không yên tâm.

Vốn nên đến nhà ga khoảng sáu giờ, trực tiếp đi trường học cũng không thành vấn đề, bất quá bây giờ so với thời gian dự tính trễ nhiều như vậy, muốn đi đến trường học theo hướng dẫn của bản đồ có chút không ổn, vì vậy tôi đã thuê một phòng trong một khách sạn nhỏ gần đó.

Thu thập xong đồ đạc, tôi đến trung tâm mua sắm một chiếc điện thoại thông minh, sau khi đổi cái mới, tôi đã gọi cho ba và mẹ trước tiên, báo bình an.

Trở lại khách sạn, tôi chuẩn bị đi tắm rửa, dư quang liếc về trên giường đơn có một vệt màu đỏ, ban đầu tôi chỉ cho là thuốc màu, nhưng nhìn màu sắc lại có điểm không giống. Vì vậy, tôi tiến lên quẹt vài cái, màu đỏ rất nhanh đã bị tôi cọ một miếng, tôi nhíu mày, nhịn không được lòng hiếu kỳ ngửi đầu ngón tay, a, đi, một mùi máu tươi.

Không thể nào!

Tôi lẩm bẩm trong lòng, mở tấm ga trải giường và thấy rằng dưới tấm trải giường sạch sẽ, có một vũng máu lớn ở phía bên kia, với những đốm trắng lấm tấm trên đó. Đột nhiên, toàn bộ cơ thể tôi không được tốt. Tôi lao vào phòng tắm và chà xát ngón tay một cách tuyệt vọng, để rửa sạch máu khô trên đó.

Khi tôi tìm thấy ông chủ để thay ga giường mới, ông ta rất không vui nói: "Ngại bẩn hãy đi ở khách sạn, một buổi tối tôi chỉ thu của cô vài chục đồng, còn chưa đủ giặt một bộ khăn trải giường."

Tôi không có tiếp lời, chỉ theo dõi ông ta sau khi đem tất cả ga giường, bao gối, chăn mền đều đổi thành mới, mới để cho ông ta rời đi.

Trong lời nói của ông chủ không dễ nghe, nhưng là một vị khách trả tiền nên tìm được phục vụ tương ứng, mở khách sạn phải chú ý vệ sinh, đây không phải là hành vi chuyên nghiệp cơ bản nhất trong thường ngày sao? Không thể bởi vì vài chục đồng tiền thuê phòng, có thể tùy tiện qua loa ứng đối, cái này nếu đổi ông ta thành khách, không chừng càng hà khắc hơn so với tôi! Làm ông chủ cũng không chịu nghĩ, ai mà đồng ý ngủ ở trên một tấm ga trải giường có lẫn máu và kinh nguyệt.

Cho rằng đã thay đổi ga giường, tôi có thể ngủ ngon. Trên thực tế, tôi suy nghĩ nhiều.

Vị trí của khách sạn thực sự rất tệ, sát ở ven đường, các loại thanh âm liên tục không ngừng truyền đến thông qua song sắt cửa sổ, cái này còn chưa tính, mấu chốt là hiệu quả cách âm của gian phòng thật sự quá kém, giường bên cạnh đều sắp bị rời ra, tiếng kêu của người phụ nữ kia có thể so với mổ heo, giọng khàn kiệt lực, không biết người đàn ông cưỡi trên người cô ta rốt cuộc có bao nhiêu uy mãnh. Vừa yên tĩnh không bao lâu, lần nữa thay nhau ra trận, một vòng mới sắp bắt đầu.

Tôi cũng say! Trời sinh mệnh hèn, người rõ ràng có thể ở được khách sạn rất tốt, vì sao phải vì tiết kiệm chừng trăm đồng tiền, chạy đến nơi này để bị khổ thân!

Bịt lỗ tai cũng không thể ngăn âm thanh dâm mỹ kế bên, thực hận không thể đi đạp cửa phòng kế bên, làm cho bọn họ yên tĩnh chút.

Nghĩ thì nghĩ, nhưng tôi sẽ không thật sự làm như vậy, ai bảo mình chính là người sợ phiền phức đây, thực đi gõ cửa, điều gì sẽ xảy ra với bên kia, thôi, thôi, dù sao những người khác cũng không còn động tĩnh gì, tôi cần gì phải làm điều thừa, đếm con cừu ngủ thôi!

Không nhớ rõ đếm được nhiều ít con cừu, tôi mới dần dần thiếp đi. Dưới ánh trăng mờ nghe được tiếng vang ‘Tí tách, tí tách’, có cái gì ở trên ngực tôi, tôi vô ý thức lau một cái, cảm giác không giống như là ống nước vỡ ra, nước rò rỉ không nên dính nhớt nhúa như vậy!

Ngủ không tắt đèn đã trở thành thói quen, tôi cố nén buồn ngủ mở mắt ra! Tôi dựa vào!

Trên trần nhà lơ lửng một người, nhìn tôi với ánh mắt ranh mãnh! Nhỏ ở trên ngực tôi hoàn toàn không phải là nước rò rỉ gì, mà là nước bọt của anh ta.

Mặc dù đầu có chút choáng, nhưng tôi dám xác định người đàn ông này tuyệt đối không phải là người! Là người cũng không thể đột nhiên xuất hiện ở trong phòng tôi, còn lơ lửng trên không trung!

Trốn!

Tôi muốn đứng dậy khỏi giường, nhưng thân thể không nhúc nhích được. viên ngọc trắng treo trên ngực thì không có phản ứng gì, lúc này có lẽ con quỷ kia đã đi ra ngoài lêu lổng rồi! Thật là muốn chết rồi, thật sự là đồng đội giống như lợn, mỗi lần đến thời điểm mấu chốt, liền không có mặt.

Hít thật sâu! Tròng mắt có thể đảo khắp toàn thân, tôi làm cho mình tỉnh táo lại, trừng mắt nhìn chằm chằm vào con quỷ đực trên đỉnh đầu. Hắn nheo mắt nhìn tôi, duỗi ra một ngón tay đâm mặt của tôi, hưng phấn nói: "A, đã lâu không có gặp được tươi non như vậy rồi."

Nơi ngón tay chạm vào, nổi hết cả da gà trên đấy.

Tôi có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài, và tôi có thể nghe thấy âm thanh say sưa của người đàn ông và phụ nữ cách căn phòng, nhưng tôi không thể phát ra được thanh âm nào để cầu cứu.

Làm sao bây giờ?

Bạch ngọc một chút phản ứng đều không có, Tên chết tiệt thật sự không lại sao? Nếu anh ta không đến, tôi liền bị quỷ 'Ăn thịt' rồi !

Trời ơi!

Con quỷ đực đã vén lên áo T-shirt của tôi, hắn duỗi ra đầu lưỡi đen thùi phát xanh liếm láp cái bụng phẳng của tôi. Loại cảm giác lạnh buốt rét thấu xương lại nhớp nháp, làm người ghê tởm đến muốn ói!

Kì quái, vì sao khi tôi cùng Tên chết tiệt làm chuyện này, một chút cảm giác bài xích đều không có. Chẳng lẽ cũng bởi vì con quỷ này quá xấu xí rồi hả ?

Dùng từ quá xấu xí để hình dung đã xem như khách khí, căn bản chính là hiện trường tai nạn xe cộ vô cùng thê thảm, con khỉ trông còn đẹp hơn hắn ta. Vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi còn chưa tính, mấu chốt còn cười tự đắc như đóa hoa, chẳng lẽ hắn cho rằng mình còn là một mỹ nam xinh như hoa sao

"Tôi chính là thích xem loại người như cô biểu lộ tuyệt vọng, cô càng sợ hãi tôi càng hưng phấn, khi còn sống tôi đào hoa vô số, tự nhiên khi chết cũng muốn trở thành quỷ phong lưu! Hôm nay vận khí tốt, gặp gỡ cô xinh đẹp như vậy, khanh khách, tôi nhất định sẽ từ từ nhấm nháp cô, làm cho cô một đêm tuyệt vời!"

Tôi muốn khóc, vì sao Tên chết tiệt còn chưa tới, chẳng lẽ anh ta muốn trơ mắt nhìn tôi bị quỷ phong lưu này ăn thịt sao? Không cần đâu, tôi muốn bị choáng bởi những thứ này, làm sao tôi sống được!

Ông trời ơi, đều là Sắc Quỷ, làm sao có thể kém nhiều như vậy, tôi không cần!

Quỷ phong lưu ngước đôi mắt sắc, đè lên người, dạ dày co bóp mạnh, giờ phút này tôi có thể cử động mà nói, đoán chừng đã sớm ói trên khuôn mặt bị tai nạn xe cộ kia.

Đột nhiên, quỷ phong lưu bất động, hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm vào tôi hỏi: "Cô không sợ tôi sao?"

Càng sợ hãi tôi càng biểu hiện trấn định, mặt làm bộ trấn định hoàn toàn ngây ngô, đại khái là học cùng Tên chết tiệt, cho nên Sắc Quỷ này mới có thể cho rằng tôi không sợ hắn! Tôi không thể nói, chỉ nhìn chằm chằm vào anh ta, mặc dù khuôn mặt rất nóng, nhưng tôi chỉ có thể dùng ánh mắt giết người.

Mẹ nó! Loại thiếu đạo đức này, còn sống là tai họa, chết còn muốn ra làm bậy! Bây giờ bà đây không thể cử động, ngươi nha không cho bà đây cơ hội, đến lúc đó nhất định khiến ngươi ngâm vạc dầu!

Tôi cho hắn ánh mắt cảnh cáo, mình có thể cảm giác, con mắt muốn trừng ra hốc mắt, nếu ánh mắt có thể giết người vô hình, thứ này đã sớm bầm thây vạn đoạn rồi.

Quỷ phong lưu tựa hồ nghĩ tới điều gì, hắn trỏ về phía cổ họng tôi nói ra: "Cho đến nay, tôi còn chưa gặp qua người phụ nữ không sợ quỷ, nói chuyện, tôi muốn nghe cô nói chút gì."

"Một con quỷ đáng thương, có gì phải sợ!"

Trong giọng của Quỷ phong lưu, để lộ biểu hiện rất ngạc nhiên: "Tôi đáng thương sao? Ha ha, cô cũng không biết tôi sống có bao nhiêu tiêu sái tự tại đâu! Có dạng phụ nữ nào tôi chưa có chơi đùa qua, thật tuyệt vời khi bạn được bao bọc trong sự ấm áp mềm mại đó, thật sự là còn muốn thoải mái hơn so với Thần Tiên sống, tôi làm sao có thể đáng thương chứ?"

Chưa thấy qua cái thứ chán như vậy.

"Giống như ngươi vậy, sau khi không bị người Địa phủ bắt lấy, nhốt vào Mười tám Tầng Luyện Ngục, sau khi chịu dày vò ở nơi đó, hồn bay phách tán sao?"
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...