Quỷ Vương Tìm Vợ
Chương 67
Vy Vy bước vào nhà với toàn thân ướt sũng, mỗi bước chân cô đi qua đều để lại dấu in nước.
Từng giọt từng giọt nhỏ xuống sàn từ quần áo của Vy Vy, cô chẳng quan tâm mọi thứ xung quanh chỉ lẳng lặng buồn bã đi lên phòng.
Khả Nhi trong bếp định chạy ra chỗ Vy Vy nhưng thấy vẻ mặt Vy Vy có chút không ổn nên cô cũng chẳng ra nữ, đợi đến lúc Vy Vy khuất bóng thì cô mới bước ra nhìn vào cánh cửa phòng của Vy Vy.
“Chuyện gì vậy ta???”
Khả Nhi định về phòng thì chút xíu chẳng may trơn ngã may thay cô phản xạ kịp nên không vào tư thế vồ ếch.
“Phải kêu người dọn dẹp mới được chẳng may bị ngã thì lại rắc rối.” Khả Nhi đi về hướng của phòng người làm.
…
Vy Vy bước vào nhà tắm nhìn bản thân trong gương, bộ dạng xấu xí thảm hại này thật sự khiến người khác phát sợ.
Cô định mở nước rội thẳng vào người để khiến bản thân thật tỉnh táo, muốn sốc lại tinh thần thì đột nhiên dưới nhà nghe thấy tiếng quát tháo của Du Hạo và tiếng bước chân hớt hả bên ngoài cửa phòng.
Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì…???
Cô vội vàng cầm lấy chiếc áo choàng tắm rồi chạy xuống lầu nghe ngóng mọi chuyện.
Du Hạo quát mắng toàn bộ người làm trong nhà, tất cả họ chỉ biết cúi mặt xuống không dám ho he một câu nào.
“Ai? Ai đổ nước ra sàn hả?” Thấy người làm đều sợ hãi nên anh cố gắng chấn an bản thân rặn ra những lời bình tĩnh.
Tất cả họ nhìn nhau không đáp, có lẽ chính họ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Vy Vy nhìn về y phục của mình cô định lén lút vội vàng lên phòng nhưng không để chuyện đó xảy ra Ngọc Đình vội vàng chỉ vào cô hét lớn.
“Nhược Hy à sao cô lại mặc thế kia mà ra ngoài vậy?” Giọng nói đỏng đảnh của ả phá vỡ không gian tĩnh lặng trước đó. “Hình như cô ra ngoài tắm mưa à?”
Tất cả mọi người quay sang nhìn Vy Vy, không để Vy Vy giải thích Du Hạo đã tiến tới tát thẳng vào mặt cô. Tất cả đều đứng hình.
“Lại là cô sao cô cứ thích gây phiền phức cho vợ chồng tôi thế hả? Cô có biết chuyện cô làm đã khiến Vy Vy bị thương không?”
Nhược Hy bị thương, chuyện gì vậy?
“Kia rồi, có kẻ bảo vệ cô tới rồi!”.
||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||
Du Lạc bước xuống lầu với gương mặt đỏ rực do men rượu, anh chỉ muốn vào bếp để lấy thêm rượu chứ cũng chẳng muốn xen vào chuyện vớ vẩn này.
Anh lướt qua người Vy Vy như chẳng xảy ra chuyện gì.
Khả Nhi từ một gian phòng khác chạy ra “Quỷ vương, Vy Vy muốn gặp anh đó!”
Nghe thấy vậy Du Hạo vội vàng chạy về phía phòng Nhược Hy đang ở.
Khả Nhi tiến lại khoác tay Vy Vy hỏi nhỏ “Này không sao chứ?”
Vy Vy lắc đầu.
Ngọc Đình nhìn Vy Vy với ánh mắt đắc trí rồi cũng rời khỏi cùng những cô vợ khác.
Người làm thì vội vã thu dọn toàn bộ nước dưới sàn.
“Đi về nghỉ thôi Vy Vy, mặc quần áo ướt không tốt cho sức khỏe đâu.”
Vy Vy làm theo những gì Khả Nhi nói.
Du Lạc cầm ly rượu bước ra chỗ người làm đang dọn dẹp, anh khẽ chạm tay xuống sàn, bất giác anh cảm nhận thứ ướt ướt trên ngón tay vô thức nhìn vào trong bếp.
Du Lạc khẽ ngước nhìn lên lầu nhìn vào cánh cửa phòng Vy Vy.
Khả Nhi vừa bước vào phòng đã rón rén nói “Mình có chuyện này không biết cậu có muốn nghe không?”
“Nói ra đi!”
“Lúc cậu bước vào nhà với bộ dạng ướt sĩnh thì mình đã sai người dọn dẹp lau hết nước đi rồi, vậy mà không hiểu sao Nhược Hy lại đi xuống lầu rồi ngã chẹo chân nữa. Thứ trên đất hình như là dầu ăn chứ không phải nước!”
“Ý cô là có kẻ muốn hại tôi?”
Khả Nhi khẽ gật đầu.
Không nói ra thì ai cũng biết kẻ muốn hại Vy Vy là ai rồi.
Khả Nhi vội vàng lấy quần áo khác cho Vy Vy thay “Mau vào thay đồ ướt ra đi nếu không bị bệnh thì khổ!”
Vy Vy khẽ nhìn Khả Nhi “Sao cô lại tốt với tôi như thế?”
“Vì chúng ta là bạn mà! Bạn bè phải giúp đỡ lẫn nhau chứ!”
Bạn bè sao?
Khả Nhi khẽ buồn rầu “Chẳng lẽ cậu không muốn làm bạn với người đã chết như mình?”
Vy Vy vội phủ nhận “Không có! Chỉ là toàn bộ bạn bè của mình đều gặp nguy hiểm vì thế…”
Khả Nhi tiến tới nắm lấy tay Vy Vy trấn an cô “Yên tâm mình sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu mình còn phải bảo vệ cậu khỏi Ngọc Đình nữa mà.”
“Sao cậu lại ghét Ngọc Đình như vậy?”
“Nhiều chuyện xảy ra lắm, mình chỉ không thích chị ta thôi.” Khả Nhi sực nhớ “À cậu bằng tuổi Ngọc Đình nhỉ?” Vy Vy gật đầu “Mình kém cậu một tuổi nhưng có gì chúng ta vẫn sẽ xưng hô như bình thường nhé. Mình rất muốn có một người bạn, đặc biệt là cậu đó!”
Thấy ánh mắt khẩn thiết của Khả Nhi, Vy Vy cũng chẳng tiện từ chối. Dù sao kết thân một đồng minh sẽ tốt hơn là kết thêm một kẻ thù.
Sáng hôm sau Vy Vy định sang phòng Nhược Hy đang ở, chưa kịp gõ cửa thì bị một bàn tay khỏe mạnh kéo lại.
“Cô làm cái quái gì ở đây?”
“Du Hạo à, em…”
Du Hạo không nói không rằng kéo cô một mạnh vào thư phòng làm việc của mình.
“Cô đã khiến Vy Vy bị thương thì cũng phải làm gì để tạ lỗi chứ?” Anh ném ra một quyển sách cổ “Đi hái thuốc trong này đi!”
Vy Vy nghi hoặc “Ý anh là sao?”
“Ý trên từng câu chữ.”
Từng giọt từng giọt nhỏ xuống sàn từ quần áo của Vy Vy, cô chẳng quan tâm mọi thứ xung quanh chỉ lẳng lặng buồn bã đi lên phòng.
Khả Nhi trong bếp định chạy ra chỗ Vy Vy nhưng thấy vẻ mặt Vy Vy có chút không ổn nên cô cũng chẳng ra nữ, đợi đến lúc Vy Vy khuất bóng thì cô mới bước ra nhìn vào cánh cửa phòng của Vy Vy.
“Chuyện gì vậy ta???”
Khả Nhi định về phòng thì chút xíu chẳng may trơn ngã may thay cô phản xạ kịp nên không vào tư thế vồ ếch.
“Phải kêu người dọn dẹp mới được chẳng may bị ngã thì lại rắc rối.” Khả Nhi đi về hướng của phòng người làm.
…
Vy Vy bước vào nhà tắm nhìn bản thân trong gương, bộ dạng xấu xí thảm hại này thật sự khiến người khác phát sợ.
Cô định mở nước rội thẳng vào người để khiến bản thân thật tỉnh táo, muốn sốc lại tinh thần thì đột nhiên dưới nhà nghe thấy tiếng quát tháo của Du Hạo và tiếng bước chân hớt hả bên ngoài cửa phòng.
Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì…???
Cô vội vàng cầm lấy chiếc áo choàng tắm rồi chạy xuống lầu nghe ngóng mọi chuyện.
Du Hạo quát mắng toàn bộ người làm trong nhà, tất cả họ chỉ biết cúi mặt xuống không dám ho he một câu nào.
“Ai? Ai đổ nước ra sàn hả?” Thấy người làm đều sợ hãi nên anh cố gắng chấn an bản thân rặn ra những lời bình tĩnh.
Tất cả họ nhìn nhau không đáp, có lẽ chính họ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Vy Vy nhìn về y phục của mình cô định lén lút vội vàng lên phòng nhưng không để chuyện đó xảy ra Ngọc Đình vội vàng chỉ vào cô hét lớn.
“Nhược Hy à sao cô lại mặc thế kia mà ra ngoài vậy?” Giọng nói đỏng đảnh của ả phá vỡ không gian tĩnh lặng trước đó. “Hình như cô ra ngoài tắm mưa à?”
Tất cả mọi người quay sang nhìn Vy Vy, không để Vy Vy giải thích Du Hạo đã tiến tới tát thẳng vào mặt cô. Tất cả đều đứng hình.
“Lại là cô sao cô cứ thích gây phiền phức cho vợ chồng tôi thế hả? Cô có biết chuyện cô làm đã khiến Vy Vy bị thương không?”
Nhược Hy bị thương, chuyện gì vậy?
“Kia rồi, có kẻ bảo vệ cô tới rồi!”.
||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||
Du Lạc bước xuống lầu với gương mặt đỏ rực do men rượu, anh chỉ muốn vào bếp để lấy thêm rượu chứ cũng chẳng muốn xen vào chuyện vớ vẩn này.
Anh lướt qua người Vy Vy như chẳng xảy ra chuyện gì.
Khả Nhi từ một gian phòng khác chạy ra “Quỷ vương, Vy Vy muốn gặp anh đó!”
Nghe thấy vậy Du Hạo vội vàng chạy về phía phòng Nhược Hy đang ở.
Khả Nhi tiến lại khoác tay Vy Vy hỏi nhỏ “Này không sao chứ?”
Vy Vy lắc đầu.
Ngọc Đình nhìn Vy Vy với ánh mắt đắc trí rồi cũng rời khỏi cùng những cô vợ khác.
Người làm thì vội vã thu dọn toàn bộ nước dưới sàn.
“Đi về nghỉ thôi Vy Vy, mặc quần áo ướt không tốt cho sức khỏe đâu.”
Vy Vy làm theo những gì Khả Nhi nói.
Du Lạc cầm ly rượu bước ra chỗ người làm đang dọn dẹp, anh khẽ chạm tay xuống sàn, bất giác anh cảm nhận thứ ướt ướt trên ngón tay vô thức nhìn vào trong bếp.
Du Lạc khẽ ngước nhìn lên lầu nhìn vào cánh cửa phòng Vy Vy.
Khả Nhi vừa bước vào phòng đã rón rén nói “Mình có chuyện này không biết cậu có muốn nghe không?”
“Nói ra đi!”
“Lúc cậu bước vào nhà với bộ dạng ướt sĩnh thì mình đã sai người dọn dẹp lau hết nước đi rồi, vậy mà không hiểu sao Nhược Hy lại đi xuống lầu rồi ngã chẹo chân nữa. Thứ trên đất hình như là dầu ăn chứ không phải nước!”
“Ý cô là có kẻ muốn hại tôi?”
Khả Nhi khẽ gật đầu.
Không nói ra thì ai cũng biết kẻ muốn hại Vy Vy là ai rồi.
Khả Nhi vội vàng lấy quần áo khác cho Vy Vy thay “Mau vào thay đồ ướt ra đi nếu không bị bệnh thì khổ!”
Vy Vy khẽ nhìn Khả Nhi “Sao cô lại tốt với tôi như thế?”
“Vì chúng ta là bạn mà! Bạn bè phải giúp đỡ lẫn nhau chứ!”
Bạn bè sao?
Khả Nhi khẽ buồn rầu “Chẳng lẽ cậu không muốn làm bạn với người đã chết như mình?”
Vy Vy vội phủ nhận “Không có! Chỉ là toàn bộ bạn bè của mình đều gặp nguy hiểm vì thế…”
Khả Nhi tiến tới nắm lấy tay Vy Vy trấn an cô “Yên tâm mình sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu mình còn phải bảo vệ cậu khỏi Ngọc Đình nữa mà.”
“Sao cậu lại ghét Ngọc Đình như vậy?”
“Nhiều chuyện xảy ra lắm, mình chỉ không thích chị ta thôi.” Khả Nhi sực nhớ “À cậu bằng tuổi Ngọc Đình nhỉ?” Vy Vy gật đầu “Mình kém cậu một tuổi nhưng có gì chúng ta vẫn sẽ xưng hô như bình thường nhé. Mình rất muốn có một người bạn, đặc biệt là cậu đó!”
Thấy ánh mắt khẩn thiết của Khả Nhi, Vy Vy cũng chẳng tiện từ chối. Dù sao kết thân một đồng minh sẽ tốt hơn là kết thêm một kẻ thù.
Sáng hôm sau Vy Vy định sang phòng Nhược Hy đang ở, chưa kịp gõ cửa thì bị một bàn tay khỏe mạnh kéo lại.
“Cô làm cái quái gì ở đây?”
“Du Hạo à, em…”
Du Hạo không nói không rằng kéo cô một mạnh vào thư phòng làm việc của mình.
“Cô đã khiến Vy Vy bị thương thì cũng phải làm gì để tạ lỗi chứ?” Anh ném ra một quyển sách cổ “Đi hái thuốc trong này đi!”
Vy Vy nghi hoặc “Ý anh là sao?”
“Ý trên từng câu chữ.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương