(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!
Chương 11
Âm thanh Lục Kỳ cất lên thật êm tai. Giọng hát dịu dàng, trong trẻo nháy mắt đem người ta khỏi những tập trung vào từng câu từng tiếng.Hôm nay cô chọn một bài hát bằng Tiếng Anh. Bài hát này vô cùng nổi tiếng nhưng cũng là một ca khúc ít ai dám chọn. Một tác phẩm kinh điển nhưng nếu không đủ kĩ năng thì sẽ bị phô.Ba vị giám khoẻ nghe từng lời đến mức mê mẩn. Thi thoảng còn nhỏ giọng thì thầm thảo luận. Gương mặt bộ lộ rõ biểu tình phấn chấn, xem ra với phần thi này rất hài lòng.Kết thúc phần thi số điểm được hội đồng chuyên môn đánh giá lần lượt là- 96- 97- 98Điểm trung bình của Lục Kỳ là 97/100 điểm, đây là điểm số cao nhất của cuộc thi tới thời điểm hiện tại. Và chỉ sau vài phút, Lục Kỳ đã trở thành đối thủ lớn nhất của tất cả các thí sinh. Đứng trên top 1 của bảng xếp hạng.Trước phần thi của Lục Kỳ, điểm số cao nhất cũng chỉ là 94/100. Bởi vậy, dù cũng là một người đi cửa sau nhưng ba vị giám khảo không ai dám coi thường. Quả thật đây là một thí sinh vô cùng tài năng. Lúc này, một trong ba vị giám khảo lên tiếng hỏi:"Này vẫn còn thí sinh số 62 nữa phải không?"Hiển nhiên giọng điệu của người này không hề tốt.Vị giám khảo số gật gật đầu. Ngoái ra phía cánh gà ngó ngó người đang đứng chuẩn bị. Rồi mới quay về trạng thái bình thường, thấp giọng nói:"Thí sinh số 62 là có người an bài, được đặc cách thi trong vòng này.""Bối cảnh không hề nhỏ.""Tôi còn nghe giám đốc chương trình nói nhất định phải giúp nàng thăng tiến hoặc ít nhất cũng có tiếng sau chương trình này. Thậm chí ngài ấy còn phải đối với người bên kia chào hỏi qua. Nếu chúng ta làm gì quá phận không chừng sau này sẽ mất luôn miếng cơm chứ chả đùa."Vị giám khảo số 3 cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, nói: "Điều này phải chấp nhận thôi. Nhưng mong cô ta hát đừng quá tệ, nếu không chúng ta không biết phải khen như thế nào."Ba vị giám khảo bâu lại to nhỏ thảo luận mất tương đối nhiều thời gian. Cho đến khi nhìn thấy thí sinh số 62 - Đường Quả xuất hiện liền có chút ngoài ý muốn.Ngoại hình của Đường Quả thật sự là quá thanh thuần. Gương mặt nhỏ nhắn, khoé miệng hơi cong cong lộ ý cười nhàn nhạt. Một vẻ đẹp dịu dành như thiên sứ. Đây quả thật là hình tượng mối tình đầu của mọi nam nhân.Chỉ với bộ dạng này xuất hiện cũng khiến bọn họ cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Thôi thì ngoại hình dễ coi, giọng hát quá tệ thì bỏ qua vậy. Dù sao sống trong cái vòng này, có chút sắc đẹp là còn sống được."Xin chào ba vị giám khảo. Các vị đã sẵn sàng chưa. Sau đây tôi xin trình bày ca khúc của mình."Âm thanh mềm mại, nhẹ nhàng kia xuất hiện giống như những tia nắng mùa xuân chiếu xuống. Cảm giác vừa dễ chịu, ngọt ngào lại ấm áp, dễ dàng xâm lấn vào tận trái tim của người nghe.Ba vị giám khảo ngơ ngác nhìn nhau. Không phải người nói câu này phải là bọn họ đi? Thôi được, dù sao cũng đã chuẩn bị tinh thần thật tốt rồi. Có thể bắt đầu đi.Ba người khẽ mỉm cười, gật đầu. Ý ra điều thí sinh số 62 cô có thể bắt đầu ca khúc.Vốn tưởng tiếp theo, giọng hát thản tới không nỡ nghe. Thảm hơn cả hiện trường tai nạn xe cộ sẽ xuất hiện. Nhưng không, âm thanh xuất hiện lại ngọt ngào như đến từ thiên đường."Đây chính là giọng ca được thiên sứ hôn qua đi?" Vị giám khảo đầu tiên đờ ra, bộ dáng có chút ngốc nhận xét."Nghe được âm thanh của cô ấy, mọi mệt mỏi đều tan biến hoàn toàn. Không chỉ vậy còn có một cảm giác thoải mái như đang bay bổng trên các tầng mây.Vị giám khảo số 2 không nói gì. Hắn nhắm hai mắt lại, gương mặt vốn căng thẳng nay được thả lỏng hoàn toàn. Phảng phất như đang chuẩn bị chìm sâu trong giấc ngủ. Xem ra vị gián khảo số 2 đang vô cùng hưởng thụ, chìm đắm trong thế giới âm thanh mà Đường Quả mang tới.Số 3 đạo sư có vẻ có chút kích động, ca mới nghe được một nửa, nàng liền gấp không chờ nổi chấm điểm.Đôi tay có chút run rẩy: "Tôi phải cho cô ấy điểm tuyệt đối."Những người dưới sân khấu cũng vô cùng an tĩnh. Ban đầu cong nhỏ giọng bàn luận, đến giờ đã không còn một âm thanh phát ra. Dường như tất cả mọi người đều không muốn phá hỏng bữa tiệc âm nhạc này."Giọng hát của cô ấy thật đẹp."Còn đây là những lời nhận xét đến từ những người bên trong trường quay."Nếu có phải thua dưới tay cô ấy, tôi cũng cam tâm tình nguyện.""Trong lần thi này, tôi vốn dĩ đã rất khẩn trương, nhưng khi vừa nghe đến tiếng hát của số 62, nội tâm liền bình tĩnh. Thật không ngờ có tiếng hát có thể giúp người ta bình tĩnh lại.""Tôi rất rất thích nghe giọng hát của cô ấy. Cho dù chúng tôi là những thí sinh cạnh tranh, là đối thủ một mất một còn thì tôi cũng không thể nào chán ghét người ta được."Bài hát đã kết thúc. Lúc Đường Quả hát xong câu cuối cùng, toàn bộ khán đài vẫn vô cùng im lặng. Không ai nói một tiếng. Sự im lặng vẫn tiếp tục như vậy. Phải đến một, hai phút sau ba vị giám khảo mới tỉnh táo lại. Họ nhìn Đường Quả đầy kích động. Cuối cùng cả ba cùng lúc giơ bảng điểm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương