Quyền Thế Hôn Sủng
Chương 1015: Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó
“Vô lý, debut nửa năm, nghỉ ngơi bốn tháng, không có bất kì tác phẩm nào đã tổ chức họp fans. Tổ chức thi tổ chức, nhưng không tuyên3 truyền mà chỉ bán vé trong nội bộ, mục đích của chị ta là gì? Chị ta lợi dụng quan hệ ép Hoa Tiểu Chi nhận đơn chỉ để chiêu đãi trăm fans 5này ư? Đây chẳng phải là trò cười à?” “Hay để chị đi hỏi chị ấy? “Chị ta hận chúng ta thấu xương, không trả lời chúng ta đâu. Với l6ại chị ta không biết Hanayome đã giao dự án này cho chúng ta. Chúng ta trực tiếp tìm chị ta là vi phạm đạo đức nghề nghiệp.” “Thế c8húng ta vẫn làm à?” “Hoa Tiểu Chi nói cứ làm tốt việc theo hợp đồng là được.” “Vậy...” “Hôm tổ chức họp fans, chúng ta đến đó xem xem Lâm T5iểu muốn giở trò gì.” Lâm Tiêu còn để lại tiếng xấu, e rằng lúc nổi tiếng nhất có lẽ là lúc những tin xấu của cô ta bị tung ra. Đêm trước tết, nhân viên của Nam Bắc Event không nghỉ lễ mà đến rạp chiếu phim bài trí, Lâm Thiển cũng đích thân đến đó. Tại phòng Vip số 1 của rạp chiếu phim Tân Thế Kỷ, trên sân khấu đều là đồ trang trí màu hồng phấn, đủ các vật phẩm màu hồng đậm nhạt khác nhau tạo nên cảm giác lãng mạn của thiếu nữ. Theo yêu cầu trong hợp đồng, sân khấu phải được bài trí thành dạng tủ kính trưng bày áo cưới, bên trong đặt một bộ áo cưới cao cấp đắt tiền được thiết kế thủ công hoàn toàn. Ghế trong khán phòng đều được đổi thành ghế tựa lưng màu hồng nhạt, cùng màu với sân khấu. Đêm hội Nguyên Đán sắp đến gần, các đài truyền hình lớn đã tuyên truyền đêm hội Nguyên Đán của mình rất sôi nổi, nay lấy ngôi sao này làm chủ đề, mai lại đưa hình ảnh diễn tập của các ngôi sao lên hot search. Mọi người đều dùng hết bản lĩnh sở trường của mình, cạnh tranh rất quyết liệt. Còn bên Lâm Tiêu thì ngược lại, vẫn đang dừng ở tin hợp đồng quảng cáo cho Mina hết hạn mà không ký tiếp. Debut được nửa năm, trừ vẻ vang trong tháng đầu thì tháng thứ hai cô ta chỉ thi thoảng xuất hiện, từ tháng thứ ba trở đi là không có chút động tĩnh nào, như thể cô ta chưa từng xuất hiện trong giới giải trí vậy. Lam Phi Nhi thì lướt qua không để lại dấu vết. Bận rộn cả ngày, phòng chiếu phim vốn mờ tối ở sảnh 1 đã biến thành cung điện công chúa màu hồng phấn sinh động sặc sỡ. Lâm Thiển với Lâm Du đứng ở hàng cuối nhìn xuống. Lâm Du không kìm được, nói: “Bài trí kiểu này, bảo là tiệc chiêu mộ của tiệm áo cưới chắc cũng có người tin.” “Chiếc áo cưới kia là áo cưới do Mina cung cấp, có lẽ có Mina tài trợ trong đó.” “Chẳng phải bảo là hợp đồng quảng cáo hết hạn mà không ký tiếp sao?” “Có ký tiếp hay không phải xem độ nổi tiếng của Lâm Tiêu, sức hút quá kém thì ký tiếp cũng vô nghĩa. Có lẽ đây là món quà tạm biệt mà Dương Liễu Nhi dành cho Lâm Tiêu. Dương Liễu Nhi biết cách làm người như thế, đi tới đâu cũng tỏ thái độ như chúa cứu thế.” Lâm Du gật đầu, cô đã từng lĩnh giáo bản lĩnh của Dương Liễu Nhi từ lâu. Bề ngoài sống như Bồ Tát, nhưng thực tế là rắn độc, nếu Lâm Tiêu có thể vạch rõ giới hạn với cô ta thì coi như đó là chuyện tốt. Lúc này, có cấp dưới tới báo cáo, “Tổng giám đốc Lâm, bên B đã nghiệm thu sân khấu đạt yêu cầu rồi.” Lâm Thiển: “Ừ, vậy thì tan làm đi. Hôm nay mọi người vất vả rồi, ngày mai còn phải chiến đấu cả ngày nữa.” “Vâng.” Ngày mai là Tết Nguyên Đán, hội trường rạp chiếu phim đông nghịt người. Hôm nay người của Nam Bắc Event khá nhẹ nhàng, bất kể là tiếp đãi ngoài hội trường hay trong hội trường đều không cần bọn họ phụ trách, hình như Tiêu Nghệ đã mời một đội phục vụ chuyên nghiệp từ bên ngoài tới. Bọn họ chỉ cần chú ý một việc là bảo đảm thiết bị ở hội trường không xảy ra vấn đề gì là được. Lâm Thiển và Lâm Du đã đến hội trường từ sớm. Hôm nay số lượng người đến rạp chiếu phim nhiều hơn ngày thường rất nhiều. Bọn họ sợ sẽ xảy ra chuyện. Buổi họp fans bắt đầu vào một giờ chiều, nhưng đã mười hai giờ ba mươi mà bên ngoài vẫn không có người nào giống fans xuất hiện. Lâm Thiển và Lâm Du ngồi ở hàng ghế cuối cùng, ngoài cửa có vài người lần lượt tiến vào nhưng đều không giống fans mà giống khách vip đến tham dự buổi tiệc quan trọng nào đó hơn. Lâm Du nổi lòng nghi ngờ, hỏi nhỏ Lâm Thiển: “Có phải bọn họ đến nhầm chỗ rồi không?”. Ngay cả Lâm Du cũng phát hiện ra vấn đề huống chi là Lâm Thiển. Buổi họp fans của ngôi sao thì những vật chào đón như băng rôn, poster, bảng đèn các loại đều là vật cần thiết của fans, nhưng người bước vào chẳng những không cầm cái nào như thế, mà độ tuổi còn khác nhau, ăn mặc cũng khác. Những người ngồi trong hội trường này như là ba mẹ của fans vậy. “Không phải họ vào nhầm chỗ, mà là chúng ta đến nhầm” “Vậy...” “Chờ xem đã, còn nửa tiếng nữa, xem Lâm Tiêu giở trò gì.” Thời gian lại trôi qua, số người vào hội trường chỉ ngồi một nửa, có khoảng bốn năm chục người. Lâm Thiển với Lâm Du đưa mắt nhìn nhau. Đây là buổi họp fans kiểu gì thế? Rõ ràng là treo đầu dê bán thịt chó. Người đến dự ít ỏi như hai cố dự đoán, nhưng hai cô tuyệt đối không ngờ đến đẳng cấp của những người đến dự. Người nào cũng là nhân vật có tiếng trong giới kinh doanh ở thủ đô. Lâm Du thấy bọn họ hơi lạ mặt nhưng Lâm Thiển thì không. Lúc còn là người đại diện cho Phương Tiểu Hi, cô không hiếm thấy những nhà tư bản đầu tư đứng sau giới giải trí. Lâm Du ngạc nhiên hỏi: “Bọn họ đều là fans của Lâm Tiêu và Lam Phi Nhi à?” Lâm Thiển lắc đầu: “E rằng đây chẳng phải buổi họp fans gì cả, chị nhìn kìa, poster trên sân khấu đã bị đổi rồi.” Lâm Du nhìn về phía trước, đúng vậy, hôm qua bọn họ treo một poster cỡ lớn, bên trái là Lâm Tiêu, bên phải là Lam Phi Nhi, tuy bây giờ vẫn là poster màu hồng phấn những vị trí của Lâm Tiêu và Lam Phi Nhi đã bị phủ lại bằng bọc mềm chất liệu nhung tơ màu hồng phấn. Hoạt động này rõ ràng không phải là buổi họp fans. Một giờ đúng, MC trên sân khấu cầm micro nói: “Mời các nhân viên vào vị trí.” Nhân viên? Lâm Thiển và Lâm Du nhìn nhau, còn có nhân viên khác ư? Nói xong, mấy nhân viên mặc áo sơ mi trắng để tây đen như nhân viên phục vụ bước ra từ phòng sát vách. Bọn họ đứng thành hai hàng, bắt đầu “dọn dẹp” những người không có phận sự ở hai bên lối đi. Nhân viên của Nam Bắc Event và Công ty tổ chức sự kiện Hanayome đều bị mời ra ngoài. Thấy thế, Lâm Thiển và Lâm Du ăn ý tuột xuống ghế ngồi. Hai cô ngồi chính giữa hàng ghế cuối cùng, do ánh đèn lờ mờ và do cách xa sân khấu nên hai cô ngồi đó cũng không gây chú ý. Với lại thấp nên cũng không ai phát hiện bọn họ vẫn còn ở trong hội trường. Dọn dẹp xong, nhân viên phục vụ đứng trên lối đi ở hàng trước, cung cấp phục vụ cho khách quý bất cứ lúc nào. “Chào mừng các vị khách quý đến với tiệc chiêu mộ của quỹ từ thiện Dương Liễu, mời mọi người ngồi xuống, tiệc chiêu mộ sẽ bắt đầu ngay.” Lâm Thiển và Lâm Du mở to mắt nhìn nhau. Quỹ từ thiện Dương Liễu? Tiệc chiêu mộ? Đầu tiên, mọi người có thể thấy cách bài trí trong hội trường và chiếc áo cưới cao cấp trên sân khấu. Những thứ này đều là sáng tạo của cô Phan Khả Vận, người sáng lập ra Áo cưới Mina. Đồng thời cô Phan Khả Vân cũng là tổng phụ | trách của quỹ từ thiện Lương Liễu. Hôm nay cô Phan cũng tới hội trường, lát nữa cô ấy sẽ xuất hiện để gặp mọi người.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương