Quyền Thế Hôn Sủng
Chương 942: Sớm Muộn Gì Cũng Có Ngày Cắn C U
Ai lại thèm quan tâm chuyện năm đó rốt cuộc là thế nào chứ? Giờ phút này, nhìn dáng vẻ khóc lóc đau khổ của Lâm Tiêu, ông ta hơi thương xót, “Không ngờ cô ta lại là người như vậy, anh thương em quá, sau này hãy để anh yêu thương em được không?” Lâm Tiêu không nói gì, chỉ càng khóc nhiều hơn Nghĩ về quá khứ, cô ta đau lòng thật sự, nước mắt cũng có ba phần chân thành “Thật ra anh và vợ đã ly thân nhiều năm, tình cảm đã phai nhạt từ lâu Anh và bà ta là đi xem mắt rồi kết hôn, lúc kết hôn cũng không có tình cảm “Đương nhiên rồi, Hà Mộ Tình quả thật còn không xứng xách dép cho emEm yên tâm, chờ thêm mấy kỳ nữa là thứ hạng3của cô ta sẽ rơi xuốngNgười mà trước đây Minh Nghiệp không thể lăng xê thì bọn anh cũng sẽ không phí sức lăng xêChỉ có em, em là quán quân trong lòng anh, em là ngôi sao lớn” “Thật không?” “Anh mà lừa em thì sẽ lập tức xuất huyết não.” “Ấy.” Lâm Tiêu lập tức chặn miệng ông ta, “Không cho phép anh thể độc tự của mình.” Quý Đường cười ngây ngô, thật sự rơi vào lưới tìnhThậm chí ông ta còn cảm thấy có lỗi vì mình thân mật với Mạc Tang, có cảm giác mình phản bội Lâm Tiêu, thế nên ông ta càng yêu thương cô ta hơnBây giờ bọn anh mỗi người sống một nơi.” Lâm Tiêu đột nhiên lấy ngón tay chặn miệng ông ta lại, không cho ông ta nói tiếp, “Anh2không cần phải nói chuyện của mình với em, em theo anh chỉ vì em thích anh.” Miệng lưỡi đàn ông toàn những lời dối trá, cô ta đã chán nghe mấy lời chọn lọc của đám người này từ lâu rồi, không muốn nghe nữaQuý Đường nhìn dáng vẻ ngượng ngùng quyến rũ, liên tục nói lời yêu thương của cô ta thì trái tim không chịu nổi cô đơn của ông ta kích động mạnhÔng ta như trở lại chàng trai trẻ của hai mươi năm về trước, vô cùng khát khao nhận được sự khẳng định của người phụ nữ mình yêu“Thật à?” “Đương nhiên rồi, anh xem, em chỉ giới hạn ở bữa tiệc với những người khác, là bị áp lực cuộc sống mới không thể từ chốiCòn anh thì khác, anh là người đàn ông đầu2tiên mà em đưa về phòng trong nhiều năm qua.” Nghe xong, cảm xúc của Quý Đường lập tức dâng trào, adrenalin từ từ dâng lên, ông ta rất vui“Anh đấy, rất thích nhìn mấy cô gái trẻEm nhìn anh nhiều lần mà anh cứ nhìn các cô ấy, không thèm nhìn em.”Oan quá, anh nhìn các cô ấy hoàn toàn là vì yêu cầu công việcAnh già rồi, không còn sức chơi đùa như hổi thanh niên nữaCòn em, trong mắt anh, em đẹp hơn mấy cô kia nhiều.” “Đẹp hơn Hà Mộ Tình luôn à?”Em yên tâm, chờ thêm mấy kỳ nữa là thứ hạng của cô ta sẽ rơi xuống Người mà trước đây Minh Nghiệp không thể lăng xê thì bọn anh cũng sẽ không phí sức lăng xê Chỉ có em, em là quán quân trong lòng anh,9em là ngôi sao lớn” “Thật không?” “Anh mà lừa em thì sẽ lập tức xuất huyết não.” “Ấy.” Lâm Tiêu lập tức chặn miệng ông ta, “Không cho phép anh thể độc tự của mình.” Quý Đường cười ngây ngô, thật sự rơi vào lưới tình Thậm chí ông ta còn cảm thấy có lỗi vì mình thân mật với Mạc Tang, có cảm giác mình phản bội Lâm Tiêu, thế nên ông ta càng yêu thương cô ta hơn “Hôm nay có thể ở với em một đêm không?” Lâm Tiêu thì thầm bên tai ông ta Đương nhiên là Quý Đường muốn, cực kì cực kì muốn Chỉ là, dù sao nơi này cũng là ký túc xá nhân viên, lỡ sáng mai có ai bắt gặp ông ta ra khỏi phòng Lâm Tiểu sẽ không tốt “Cục cưng, chúng ta không vội Em vẫn4phải tập trung vào cuộc tranh tài, em phải nhớ kĩ những chuyện và những điều anh dạy em Em yên tâm, từ nay em sẽ có thật nhiều phân cảnh Cuộc sống trước đây của em quá uất ức, chờ kết thúc cuộc tranh tài, cuộc đời em sẽ thay đổi, em nhất định phải sống tốt hơn Lâm Du, làm cô ta tức chết.” Lâm Tiêu nhoẻn miệng cười, trên bờ mi vẫn đọng nước mắt nhưng trên môi đã nở nụ cười, Quý Đường thấy máu huyết khắp người đều đang sôi trào, vội lau nước mắt cho cô ta, “Em cười nhìn rất đẹp, đừng khóc, em phải cười nhiều lên, khi đứng trước ống kính cũng thế Chờ sau này em trở thành ngôi sao lớn rồi sẽ có rất nhiều người thích em, chỉ sợ lúc đó em thấy anh chướng mắt thôi.” “Sao lại thế được chứ?” “Anh già rồi.” “Em chỉ thích người lớn tuổi thôi Mấy em trai kia quá ngây thơ, không hợp với em Em thích kiểu bụng bia như anh vậy, sờ sướng.” Nói rồi Lâm Tiêu liền xoa qua xoa lên cái bụng bia nhô ra của ông ta Quý Đường bị cô ta làm nhột, bèn tóm lấy tay cô ta để ngăn lại, “Được rồi được rồi, còn xoa nữa là anh nôn hết bữa khuya ra luôn đấy.” “Hì hì hì, vậy mới vui chứ.” “Nghịch ngợm.” Ba giờ sáng, nhân lúc trời tối, Quý Đường mò mẫm về phòng mình, Lâm Tiêu cuộn mình trong chăn, trùm chăn kín mặt Giờ này cô ta cũng đã tỉnh hẳn, không còn buồn ngủ nữa Cô ta lấy điện thoại ở dưới gối ra, mở album ảnh, yên lặng rơi lệ nhìn ảnh chụp của Cổ Đông Quân, sau đó cắn chặt răng. *** Tại trường quay, phía trước đang tiến hành quay phim, Quý Đường ngồi đằng sau nhìn Dù sao ông ta cũng là Tổng đạo diễn, vẫn rất nghiêm cẩn trong công việc Bỗng nhiên, Mạc Tang từ đằng sau đi tới, đưa một cốc trà kỷ tử cho ông ta, “Đạo diễn Quý, tôi nấu trà dưỡng sinh, uống một cốc đi.” “Cảm ơn.” Quý Đường không ngước lên, ánh mắt cứ lảng tránh Mạc Tang ngồi sát bên Quý Đường, nói khẽ: “Đạo diễn Quý, em cảm thấy nội dung này chia phần hơi nhiều, không thể chiếu cố từng người được.. Anh nhìn Trương Hân đi, hoàn toàn không có cảm giác tồn tại, còn Trần Tiếu Tiểu nữa, như người gỗ vậy, loại người này không cần ghi hình nhiều, dù sao thời gian cũng có hạn.” “Ừ, lúc biên tập em nhớ kiểm định nhé, anh rất yên tâm về mắt nhìn của em.” “Cảm ơn đạo diễn Quý đã khen Tối nay anh có rảnh không?” Mạc Tang đột nhiên nhìn ông ta một cách mờ ám, “Lần trước ở văn phòng.. vẫn chưa thỏa mãn Hôm nay em định về nhà một chuyển, không ở lại khu du lịch Buổi tối em hơi sợ lái xe về nhà, hay là...” Quý Đường cúi đầu cười, lảng tránh ánh mắt, “Tối nay anh còn nhiều việc phải làm, chờ xong chuyện này đi, sau này còn nhiều cơ hội mà.” Đương nhiên ông ta hiểu ám chỉ của Mạc Tang Ông ta không đồng ý, nhưng cũng không từ chối rõ ràng Mạc Tang hơi mất mát, nhưng cũng thông cảm Thật ra cô ta rất thích kiểu quan hệ mập mờ này Một khi đàn ông không từ chối sự lấy lòng của phụ nữ, thể thì sớm muộn gì cũng có ngày cắn câu “Được rồi, bao lâu em cũng chờ anh Anh nhớ uống trà nhé, tốt cho sức khỏe lắm đấy.” Mạc Tang đứng dậy, “Em ra đằng sau xem tình hình, anh làm việc trước nhé.” “Ừ, cảm ơn.” “Khách sáo rồi” Mạc Tang nhanh chân đi ra phía sau, ngoảnh đầu vẫy tay, “Lát nữa gặp.” Vừa quay đi, cô ta liền chạm phải ánh mắt của Lâm Du ở phía đối diện Trong lúc lơ đãng, vẻ mặt cô ta trở nên căng thẳng, hỏi một cách gượng gạo: “Làm gì vậy? Theo dõi tôi hả?” Lâm Du lạnh nhạt nói: “Chị suy nghĩ nhiều rồi.” “Tốt nhất là vậy!” Nhìn bóng lưng cô ta, Lâm Du như có điều suy tư.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương