Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Chương 1: Chả Tôm Tươi Nhồi Đậu Hà Lan



Tiết Tử : Gà hầm bao tử nấu tiêu

“Mình nói này, giờ mình đang ở trên xe công cộng.” Cố Thanh đeo tai nghe, nói chuyện với bạn trên phòng yy, “Chờ mình về ký túc rồi nói tiếp, được không?”

Sáng sớm sáu giờ, chuyến xe sớm nhất, trời còn chưa sáng rõ.

Vị tiểu lão bản của trang web, ngàn dặm truy kích, nhất định bắt ‘người vô hình’ như cô hát khúc mừng sinh nhật kỷ niệm một năm thành lập trang web.

Cô ấy lười đánh chữ, liền trực tiếp kéo cô vào phòng yy của mình.

Bạn cùng phòng của cô là người nóng vội, nhất định phải nói xong mới bằng lòng bỏ qua, cô câu được câu không góp lời, tựa vào vị trí cuối cùng bên phải, nhìn khoang xe trống rỗng.

Hai người nói xong việc công, tám tới chuyện tư.

Đề cập tới việc riêng, chủ đề để hai thiếu nữ độc thân buồn chán cùng tám chuyện, từ Đào Bảo [1], cuối cùng thành công lạc tới chủ đề đồ ăn.

“Hôm qua mình ăn cái lẩu siêu ngon.” Cố Thanh bỗng nhớ tới bữa tiệc lớn vô cùng phong phú tối qua.

“Lẩu gì?” Canh Tiểu Hạnh hỏi nàng, “Mò Đáy Biển? Lưu Nhất Thủ? Tiểu Phì Dương?” [2]

“Gà nấu bao tử.” Cố Thanh nheo mắt, dư vị vẫn như cũ, “Hẳn là gà hầm bao tử nấu tiêu, lẩu trắng trắng đỏ đỏ, trắng là canh nóng thơm ngon, nồi màu hồng là huyết và đậu hủ kiểu Đài Loan, cậu biết huyết với đậu hũ luộc bằng nước canh dầu cay, hương vị ngon thế nào không?”

Cố Thanh thích ăn, nhắc tới đồ ăn ngon thì thanh âm vô cùng ôn nhu, so với nàng xướng cổ phong ca còn ôn nhu hơn không biết bao nhiêu lần.

Bên trong xe chỉ có hai ba người, đều chưa ăn sáng, bụng đói kêu vang.

Bỗng nhiên nghe được cô gái ôn nhu tinh tế nói về nồi lẩu cay nóng, thật sự là một kiểu tra tấn. Hơn nữa thanh âm của cô gái này còn có chút lười nhác nhàn nhạt, nho nhỏ lại khàn khàn, thật mê người…

“Thanh Thanh, cậu đang trả thù xã hội sao? Hay là trả thù tớ….” Canh Tiểu Hạnh vẫn nằm trên giường, cảm giác đói khát trầm trọng, thanh âm đã run run.

“Đây là lần đầu tiên mình biết bao tử hầm với gà ngon như vậy, nước canh nấu thành màu sữa đục, trong canh còn có mùi dược liệu cùng hương tiêu…. Bạn học Canh, mình nhất định phải dẫn cậu đi ăn một lần.”

Bộ dạng kinh ngạc của Canh Tiểu Hạnh thật sự nhìn rất vui mắt.

Cố Thanh cầm cơm nắm của mình, cắn từng ngụm ăn, tưởng tượng ra cảnh Tiểu Hạnh nằm trên giường giãy dụa phân vân có nên rời giường không, có nên vọt ra căntin làm người ăn sáng đầu tiên không, cô liền cảm thấy thế giới thật tốt đẹp.

Oán khí vừa rồi bị cô ấy bức ép vào phòng yy thảo luận ca hát kỷ niệm một năm gì đó, nhất thời tan thành mây khói.

“Cố Thanh, mình hận cậu……..” Thanh âm của Canh Tiểu Hạnh đã có chút nức nở.

Cô cười ra tiếng, cắn cơm nắm, mơ hồ không rõ nói: “Thật sự ăn ngon lắm ấy.”

Canh Tiểu Hạnh không lên tiếng.

Nàng nghĩ cũng chơi đủ rồi, để tránh bị đuổi giết khi trở lại trường học, đang định nói thoát yy trước, bỗng nhiên có một thanh âm thực rõ ràng, ẩn ẩn mang ý cười nói: “Đây là món ăn nổi danh của người Hẹ ở Quảng Đông, khi rảnh rổi, ở nhà nấu cũng tiện lợi.”

Là thanh âm của nam nhân.

Hơn nữa là loại chất giọng vừa nghe đòi mạng, tuyệt đối có thể miễu sát [4] tất cả các cô gái.

Quan trọng nhất là, Cố Thanh nhận ra giọng nói này………

Thương Thanh Từ..

Đầu Bài [5] của tổ lồng tiếng Hoàn Mỹ, Thương Thanh Từ…

Cố Thanh trợn mắt há hốc mồm..

Không dám tin nhìn danh sách tuyến phòng..

Chỉ có “Thanh Thanh Mạn”, “Canh Tiểu Hạnh” và “Thương Thanh Từ”..

Nàng quả nhiên không đoán sai, là Thương Thanh Từ, thật là Thương Thanh Từ..

Người có chất giọng ‘lộng lẫy’ nhất giới lồng tiếng phối âm, thành danh nhiều năm vẫn khiến người ta đoán không ra tuổi. Đề tài tán gẫu không bao giờ dứt của fan hâm hộ của hắn là hằng năm có bao nhiêu ảnh quảng cáo game online, nhân vật cổ trang chính chỉ định hắn, còn có rất nhiều quảng cáo đã sớm quyết định dùng giọng hắn làm thanh âm ‘ngự dụng’…

Xét thấy đây là kênh riêng tư của Cố Thanh, cô thật sự không đoán nổi lý do vị SAMA vừa xuất hiện sẽ khiến tất cả thanh khống [6] nhiệt huyết sôi trào này, vào buổi sáng sớm tinh mơ lại đi vào phòng này, hơn nữa rõ ràng đã nghe một lúc, nếu không sao biết mình đang nói về gà hầm bao tử?

Nhưng là cố tình trùng hợp như vậy, xe bắt đầu vào đường hầm, đường mạng của nàng kẹt không phát ra được tiếng nào….

Ngay cả chào hỏi cũng không chào được…..

Hận nhất chính là, Canh Tiểu Hạnh vậy mà lại im lặng, để hắn một mình tự nói..

“Làm không phải quá khó, chỉ là tốn một ít thời gian, hơn nữa rửa bao tử có chút phiền toái.” Thương Thanh Từ nghe như vừa tỉnh ngủ, thanh âm thế nào gọi là gợi cảm, hấp dẫn? Chính là đây…

Cố Thanh cảm thấy hẳn là hắn tình cờ nghe qua những điều này, sau đó thuận tiện nói lại.

Không hề để ý kênh này có ai nghe không.

“Phối liệu liều lượng đầy đủ, sẽ có hiệu quả dưỡng sinh. Anh nhớ là phải có táo đỏ, đảng sâm, ngọc trúc, cẩu kỷ, hồi hương, lá thơm, cây quế, còn lại là gia vị sẵn có, muối và gà sạch, đương nhiên không thể thiếu rượu gia vị.”

Thương Thanh Từ còn nói hai câu, đại ý là gà phải đặt vào trong bao tử, dùng tăm cố định lại, nấu lửa nhỏ từ từ…

Thanh âm vì tín hiệu mà đứt quãng, nàng tập trung nghe.

Cố Thanh đã từng nghe qua các tác phẩm giải trí của hắn mấy năm trước, cũng thiên về cổ phong giống mình..

Giọng cổ phong của hắn vô cùng phong lưu, mà hiện tại, hiển nhiên là dùng giọng đúng của mình để nói chuyện.

Bây giờ là sáng sớm, âm mấy độ, cửa kính thủy tinh trên xe vì chênh lệch nhiệt độ ngoài lạnh trong nóng mà phủ lên một tầng sương, nhưng nghe hắn chậm rãi giới thiệu công thức nấu ăn, cô giống như đang trải qua buổi tối ấm áp ngồi quanh lò bếp, có loại cảm giác an ổn kỳ lạ không cần suy xét.

Đây là sức quyến rũ của thanh âm, chỉ có thanh khống mới có thể thực sự lĩnh hội…

Xe ra khỏi đường hầm, tên Thương Thanh Từ bỗng nhiên biến mất.

Chắc là một lúc lâu không được đáp lại, nên rời khỏi phòng..

Nhưng Canh Tiểu Hạnh mất dạng lúc nãy lại xuất hiện ngay sau đó: “Vừa rồi dì đến kiểm tra vệ sinh ký túc, mình quên nói với cậu, nói tiếp đi, cái gì gà hầm bao tử ấy.”

Cố Thanh không tin lắm, thanh âm vừa rồi trên yy là thật: “Nên câu không nghe thấy Thương Thanh Từ nói chuyện?”

“Thương Thanh Từ? Là gì cơ?”

Cố Thanh không nhịn được lặng lẽ phỉ nhổ: “Danh nhân của giới lồng tiếng thương mại, Thương Thanh Từ, đầu bảng của Hoàn Mỹ xã đoàn.”

“Phát âm thật kỳ quái.” Canh Tiểu Hạnh, “Giới lồng tiếng gì đó của mấy cậy, tùy tiện tìm một tên đều vô cùng kỳ quặc, nhớ cũng không nhớ nổi…. bất quá cậu nói tổ lồng tiếng Hoàn Mỹ kia, hình như sếp có mời bọn họ. Bảo là ngày kỷ niệm muốn ở kênh yy, muốn chúc mừng nên cố ý mời tổ lồng tiếng này…. cậu nhắn tên hắn cho mình đi, mình xem có hắn không.”

“Chắc không đâu… bây giờ anh ấy chủ yếu làm lồng tiếng thương mại, làm không chuyên ít lắm.”

Vị SAMA này tuyệt đối là thần mai danh ẩn tích đã lâu…. vừa rồi, vừa rồi tuyệt đối là trúng tà…

“Không phải cậu nói vị SAMA này tên đứng đầu bảng sao?” Canh Tiểu Hạnh cười hắc hắc, “Mình không tin không thỉnh nổi hắn.”

Cô hoàn toàn không tin có thể mời được hắn, lại ôm hy vọng nhắn tên của hắn qua:

Thương Thanh Từ, chữ thứ nhất đọc là qiang.

Đây là tên một màu sắc[7], nhớ cho kỹ, đừng tự làm xấu mặt…

[1] Đào Bảo: trang web thương mại rất lớn.

[2] Mò Đáy Biển, Lưu Nhất Thủ, Tiểu Phì Dương: tên các quán lẩu.

[3] Cổ phong ca: khác với cổ ca [nhạc cổ ~ chủ yếu là nhạc khí dân tộc]. Cổ phong ca phối khí chủ yếu là nhạc khí dân tộc là chính, khí cụ điện tử Tây Dương làm phụ, cócảm giác hiện đại lại không mất ý vị cổ điển. Giai điệu của cổ phong cũng lấy ngũâm làm chuẩn nhưng tự do hơn, biến cung nhiều hơn, phổ biến hơn nhạc cổ.

[4] miễu sát: giết trong 1s.

[5] Đàu Bài: bài danh đứng đầu = tên đứng đầu bảng, vì từ này sẽ được dùng như tên gọi của anh [kiểu như danh hiệu] nên mình giữ hán việt.

[6] thanh khống: chỉ những người đặc biệt yêu thích thanh âm của các diễn viên lồng tiếng, tương tự như đệ khống là brother complex, mình không tìm được từ thay thế T^T.

[7] Thương thanh từ: màu như này, tiếng nhật là Sabiseiji

********************************************************

Khi ba cái tên “Thương Thanh Từ”, “Tuyệt Mỹ Sát Ý” và “Phong Nhã Tụng” được đưa lên tuyên truyền, Cố Thanh đã hoàn toàn muốn cúng bái sự kiên trì bất khuất của Canh Tiểu Hạnh tóm bằng được ba vương bài lớn nhất Hoàn Mỹ, nhất là vị đại nhân “Thương Thanh Từ”.

Sau đó Cố Thanh nghe được nguyên nhân chân chính, rốt cục hiểu, cô gái này tuyệt đối là vận c*t chó.

Ngày kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ và ngày kỷ niệm thành lập trang web của Canh Tiểu Hạnh, lại trùng hợp không thể trùng hợp hơn trúng vào cùng một ngày.

Kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ xưa nay đều làm rất lớn.

Tất cả CV [1] toàn bộ đều họp lại, mặc kệ người cũ người mới, đều có tiết mục. Nghe nói Thương Thanh Từ nghe có mấy người muốn hát cổ phong ca, cuối cùng đề nghị làm kịch ca [2], còn làm hoàn chỉnh video, kịch truyền thanh. Cô Thanh nghe tin tức đó, trái tim ngừng đập vài giây, nếu có thể có Thương Thanh Từ độc thoại, thật không biết nên cho kịch ca này bao nhiêu điểm…

Làm một người yêu thích cover bài hát, đây là sự hấp dẫn cực lớn…..

Khi cô còn suy nghĩ miên man, Canh Tiểu Hạnh phi thường không tức thời bổ sung, độc thoại trong kịch ca không phải hắn, mà là lão đại của tổ lồng tiếng Hoàn Mỹ – Tuyệt Mỹ Sát Ý, Cố Thanh mới hoà hoãn lại…

Nhưng mà! Chất giọng của Tuyệt Mỹ Sát Ý cũng rất rất mê người….

Mặc kệ mỗi người có sở thích riêng khác nhau, hắn và Thương Thanh Từ hoàn toàn có thể chia đều thiên hạ, đáng tiếc Tuyệt Mỹ quá bình dị gần gũi, khiến sự

‘thầm lặng’ của Thương Thanh Từ trở thành trọng điểm hấp dẫn nhất…

Vì gần đây nhà cô có nhiều chuyện vụn vặt, tạm thời không ở trong ký túc xá trường..

Nên buổi tối tám giờ, buổi gặp mặt đầu tiên theo kế hoạch, nàng lên muộn khoảng nửa tiếng. May mắn, phần của nàng cũng không cần nàng nhọc lòng lo nghĩ, có đạo diễn, có kế hoạch, có điền từ, có tuyên truyền… những thứ cơ bản đều có, nàng làm tiền kỳ chỉ là người mua nước tương [3] thôi.

Khi vào phòng, thì nghe được một trong ba đại vương bài Phong Nhã Tụng đang nói.

Giọng nói có ý cười tự nhiên: “Ta ấy, dư dả nhất là thời gian, Tuyệt Mỹ và Thanh Từ thì khó nói a.”

“Ta?” Tuyệt Mỹ tiếp lời, “thời gian pia diễn [4] không nhiều, giao ghi âm thô thì không thành vấn đề.”

“Không phải cậu còn phần độc thoại trong kịch ca sao?”

“Độc thoại?” Tuyệt Mỹ kỳ quái, “Ai hát?”

“Cái này…” giọng của Canh Tiểu Hạnh êm dịu ngoài ý muốn, “Chúng ta có mấy ứng cử viên, còn chưa định.”

Cố Thanh vừa dọn bàn học vừa nghe Canh Tiểu Hạnh nói.

Giọng của Canh Tiểu Hạnh làm cô hoáng nghi hoặc, cô bé này làm sao thế? Khí phách ngang ngược kiêu ngạo bình thường đâu rồi?

Nàng không mở mic, cứ thế ngồi nghe mọi người thảo luận..

Dường như không hề có thanh âm của Thương Thanh Từ, ừm, đại nhân hẳn là bề bộn nhiều việc, tạm thời rời khỏi rồi.

“Có người đến rồi?”

Bỗng nhiên có thanh âm chậm rãi thấp giọng nói.

Giống như đang ăn cái gì vậy, hơi mơ hồ không rõ. Nhưng cố tình là loại mơ hồ không rõ này càng khiến người ta cảm thấy vô cùng mất hồn.

May mà hôm nay bàn công việc, trừ mười mấy người, không có fan nào…

Nếu không… chỉ sợ… bình luận thổ lộ sẽ như dời núi lấp biển vọt lên..

Phải biết rằng, Thương Thanh Từ đã ba năm không tham gia kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ, cách lâu như vậy, lần này số người online vượt quá bốn vạn cũng không có gì đáng kinh ngạc, tuyệt đối có thể mở ra lịch sử online đông nhất..

Phong Nhã Tụng nhanh chóng nói: “Ai yo ~ thì ra Đầu Bài của chúng ta có mặt nha ~ đã qua một tiếng bốn mươi bảy phút, sao bỗng dưng lại lên tiếng vậy a?”

Thương Thanh Từ ừm một tiếng: “Mình vẫn online. Bất quá bây giờ không phải nói chuyện với cậu, tắt mic đi.”

Phong Nhã Tụng trái lại rất nghe lời, lập tức im lặng không tiếng động.

Ngay cả vị đại nhân này cũng im lặng, đương nhiên không ai dám mở miệng.

“Thanh Thanh Mạn?” Thương Thanh Từ hơi đăm chiêu, đọc tên của cô.

Cố Thanh hậu tri hậu giác sững sờ vài giây, lập tức ấn F2: “Em ở đây.”

“Thanh Thanh? Gọi cậu đó?” Canh Tiểu Hạnh run rẩy nhắc nhở..

“Mình đây?” Nàng kỳ quái.

“Thanh Thanh? Không có đó sao?”

“Mình có đây mà..” nàng vô cùng khó hiểu.

“Chắc là cậu ấy đi ăn gì đó, cô ấy là ăn hoá [5]….” Canh Tiểu Hạnh ngượng ngùng cười.

……….

Cố Thanh thật sự quẫn muốn chết, nhanh chóng kiểm tra lại, vậy mà phát hiện mình chỉ ấn nhấn mỗi F2, quên mở mic. Nàng vội mở mic, thanh thanh giọng nói: “Ngại quá… quên mở mic, em ở đây.”

“Dạy em làm gà hầm bao tử, thử làm chưa?” Thương Thanh Từ hỏi..

Hoàn toàn không biết rằng, nói như vậy có bao nhiêu đột ngột..

“Ừm… vẫn chưa….” Cố Thanh có chút không tưởng tượng nổi, nhưng vẫn vô cùng thành thật trả lời, “Vẫn chưa có dịp.”

Thương Thanh Từ thản nhiên ừ một tiếng.

Sau đó, lại vắng lặng….

Cố Thanh nghĩ, có lẽ Thương Thanh Từ đại nhân không mấy dễ chịu, dù sao lần trước người ta nghiêm túc giảng giải phương pháp nấu cho mình như vậy, mình lại lạnh nhạt, rất không lễ phép.

Nàng cẩn thận suy nghĩ ba giây, lại đè nút F2: “Cảm ơn Thương Thanh Từ đại nhân chỉ bảo…” nàng dừng một chút, bổ sung “Hôm nào em nhất định sẽ làm thử theo lời anh hướng dẫn.”

Cố Thanh nói rất trịnh trọng.

Nhưng vẫn vắng lặng như trước, nàng thậm chí còn tưởng mình đã rớt mạng….

“Khụ khụ… hắn hiện tại không ở đây…” Tuyệt Mỹ Sát Ý vô cùng tốt bụng thông báo, dùng ngữ khí nghi hoặc pha chút mờ ám hỏi, “Có điều, tò mò chút, hai người có quen biết trước sao? Không nghe hắn nói qua nha…”

Tất cả mọi người đều biết, Tuyệt Mỹ Sát Ý và Thương Thanh Từ là bằng hữu ở hiện thực..

Nếu Tuyệt Mỹ cũng nói vậy, chứng tỏ đoạn đối thoại đứt quãng liên tục lúc nãy, đặc biệt không bình thường.

Cụ thể vì sao không bình thường, đương nhiên mỗi người đều tự động nhanh chóng liên tưởng ra chuyện xưa, ví dụ như một người cover bài hát vô hình tới mức không thể vô hình hơn, lại như thế nào đó ôm được đùi của bạn đại thần mai danh ẩn tích đã lâu… Thậm chí…

“Chúng ta tiếp tục, tiếp tục….” Canh Tiểu Hạnh rốt cục gắng gượng không nổi, thay bạn tốt ra mặt, “Tuyệt Mỹ đại nhân, vừa rồi nói đến phần độc thoại trong nhạc kịch….”

“A, độc thoại, đúng rồi, phần độc thoại.” Tuyệt Mỹ dùng chất giọng công mười phần, thấp giọng hỏi: “Em cảm thấy, anh có thể làm được sao? Hửm? Canh Tiểu Hạnh.”

“Có….. thể, cực kỳ có thể…..”

Cố Thanh nghe ra sự thay đổi trong giọng nói của Canh Tiểu Hạnh.

Làm bạn cạnh giường của cô ấy đã bốn năm, hơn nữa sẽ làm bạn tri kỷ tiếp tục ngủ chung hết ba năm nghiên cứu sinh, Cố Thanh vô cùng mẫn cảm nhận ra, cô gái này đã vì chất giọng mà động tâm…

Thật không ngờ, người không quá chú ý giới CV như cô ấy, vậy mà từ đầu tới chân đều là một thanh khống..

Hơn nữa còn thuộc loại thanh khống đã thích là vạn kiếp bất phục, trực tiếp động tâm…

Nàng nghe một lát, ra bếp bưng mì gói ăn khuya mẹ vừa nấu xong, lại nhìn máy tính, lại thấy Thương Thanh Từ gửi đến tin nhắn riêng: hôm đó quên nói, gà nhồi bao tử còn gọi là Phượng Hoàng đầu thai..

Cố Thanh vội buông đũa, cấp tốc gõ bàn phím: cám ơn, cảm ơn…

Cô gửi đi rồi, nhanh chóng gửi thêm cái mặt ^_^.

Thương Thanh Từ: đừng khách sáo. Anh thấy tên em, nghĩ đến hôm qua vừa ăn một món ngon..

Cố Thanh nhìn mì gói của mình, bỗng có linh cảm, mình đang nhìn món ăn khuya nhạt nhẽo vô vị.

Nàng nhanh chóng trả lời: Là gì vậy? ^_^.

Thương Thanh Từ: chả tôm tươi nhồi đậu hà lan.

Cố Thanh: Nghe có vẻ rất ngon…..

Thương Thanh Từ: Anh đã thử làm một lần, không khó..

Cố Thanh: Thật không?

Cô nhỏ máu trong lòng, nửa đêm hơn mười một giờ, Đầu Bài đại nhân ngài đây là muốn làm gì a….

Im lặng thật lâu..

Mọi người trong phòng [6] vẫn khí thế ngất trời, bắt đầu màn tám chuyện sau việc chính. Những người tham dự thảo luận, nháy mắt biến thân lại thành fan, bắt đầu vây quanh Tuyệt Mỹ Sát Ý và Phong Nhã Tụng, không ngừng truy hỏi nhiều chuyện. Ví dụ như hoạt động kế tiếp của Tuyệt Mỹ, tiệc sinh nhật của Tuyệt Mỹ, hay kịch Phong Nhã Tụng vừa đăng lên….

Cố Thanh vừa cầm đũa lên, liền thấy đoạn thoại Thương Thanh Từ vừa gửi đến:..

Chủ yếu là chả tôm làm có chút phiền phức..

Mấy trăm gram tôm tươi, dùng dao băm nhuyễn tôm tươi đến khi dẻo, cho hành, gừng băm nhuyễn vào, thêm nước, rượu gia vị, muối, bột ngọt, bột tiêu, trộn đều rồi cho tiếp lòng trắng trứng cút vào trộn, cuối cùng thêm một chút dầu mè, ướp lạnh 1-2 tiếng.

Đậu Hà Lan cắt dọc mở ra, nhồi chả tôm vào, chưng chín.

Cuối cùng rưới tương ớt ngọt Thái Lan, vị của chả tôm rất ngon, có vị ngọt thanh của đậu Hà Lan, mùi vị rất ngon.

Nói thật nghiêm túc…….

Trên kênh vẫn náo nhiệt, Cố Thanh nhìn bát mì của mình vài giây, rất nhanh đánh trả lời: cám ơn đại nhân, còn tặng kèm một đống khuôn mặt tươi cười, rồi bê bát chạy hướng phòng bếp: “Mẹ, cơm chiều nhà mình có dư tôm thịt gì không, cái gì cũng được, nếu thật không có thì cho con thêm trứng cút đi….”

[1] CV: Character Voice – người lồng tiếng

[2] kịch ca: như kịch truyền thanh, là vở kịch có thoại, có bài hát – nhạc nền, do các cv thực hiện, thường phát trên kênh yy, không có người diễn xuất, tất cả chỉ là âm thanh.

[3] người mua nước tương: ý là người không có vai trò quan trọng, dạng như tôm tép thôi.

[4] pia diễn: Chỉ việc đạo diễn hướng dẫn và sửa chữa phát âm diễn cảm ngữ điệu của cv. Hiện tại là chỉ một loại hoạt động giải trí trên kênh yy – phát các ca kịch trên kênh truyền thanh. PIA diễn không khác lắm với phối âm internet bình thường, các tác phẩm phối âm trên internet thường là thành phẩm cuối cùng của PIA diễn.

[5] ăn hóa: chỉ người đặc biệt đặc biệt thích ăn, có tình yêu mãnh liệt với thức ăn ngon.

[6] phòng: đây là phòng trên yy.
Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...