Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Tìm Một Bá Tổng

Chương 32:



Cố Sanh đều mua chút đặc sản Dư Hàng cho cha mẹ và bạn bè, với Chu Kinh Hoa chưa từng gặp mặt.

Tạ Tư Vũ không ở đây, cô một mình đi dạo phố cũng không có ý tứ gì. Thấy thời gian không còn sớm liền trở về khách sạn. Thời gian của tuần diễn kỳ thật rất gấp, từng sự kiện nối đuôi nhau, mọi người cơ hồ không có thời gian đi ra ngoài du ngoạn.

Lần này đi Cô Tô định trưa hôm đó 3 giờ rưỡi lên xe, hai giờ phải đến nhà ga tập hợp, mọi người một xe đi qua.

Thời gian lưu lại Cô Tô biểu diễn ngắn hơn hai trạm trước, chỉ mười lăm ngày. Dư Hàng cách Cô Tô cũng không xa, dự tính hơn một giờ xe. Các cô vừa đến Cô Tô liền lập tức đến khách sạn thu xếp.

Vào ban đêm liền lập tức đến rạp hát, các cô gái đơn giản nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút liền phải lên sân khấu.

Tần lão sư lần này không đi theo, bởi vì cuộc thi quốc tế bắt đầu rồi. Bà là người phụ trách duy nhất của vũ đoàn mị sắc, muốn mang Vương Phi Dư cùng với Duyệt Phi đến Los Angeles. Chu lão sư cũng không đi theo toàn bộ hành trình, trong nhà dường như có chuyện gì, giữa đường thì về đế đô. Ủy quyền cho Diêm lão sư toàn quyền phụ trách. Diêm lão sư không cường thế bằng Tần lão sư, ngày thường cũng rất hòa nhã, thái độ của các cô gái nhiều ít có chút thả lỏng.

Diêm lão sư cũng không cưỡng cầu, lên sân khấu là để cho quen, phòng ngừa sai vị trí. Kỳ thật nội dung biểu diễn mọi người đều luyện chín, vấn đề không lớn.

Kết quả mới hơi chút buông lỏng biếng nhác, đêm đó liền xảy ra chuyện.

Khi Trương Thư Nguyệt đang xác định vị trí cho đoạn ngắn solo, không cẩn thận vấp ngã. Vốn dĩ trên sân khấu gập ghềnh chỉ là việc nhỏ, ai khiêu vũ sẽ không té ngã? Nhưng Trương Thư Nguyệt này vừa chạm mông xuống đất, mặt lập tức trắng bệch. Được người đỡ đi, một quần toàn máu.

Cả buổi tối, tình cảnh này đáng sợ tới mức mọi người hồn phi phách tán. Một vài cô gái hoảng loạn thét chói tai, không biết làm sao.

Cố Sanh lúc ấy ở sân khấu bên cạnh, lấy di động lập tức gọi 120.

120 tới rất mau, Trương Thư Nguyệt được người đỡ lên xe, Diêm lão sư mới nhận được tin vội vàng chạy tới. Trương Thư Nguyệt đau đến khóc, tình huống khẩn cấp cũng không kịp truy hỏi đã xảy ra chuyện gì, bà chỉ có thể lên xe cùng đến bệnh viện.

Cố Sanh liếc mắt nhìn vết máu trên mặt đất một cái, nhớ lại biểu hiện của Trương Thư Nguyệt vừa rồi, trong lòng cả kinh.

Hạ Vãn Phong bên cạnh không đi theo đến bệnh viện cũng nhìn chằm chằm vết máu kia, biểu tình có chút khó lường. Hai người tầm mắt tương giao, Hạ Vãn Phong cái gì cũng chưa nói liền xoay người tránh ra. Cố Sanh luôn không thích khoa tay múa chân với chuyện của người khác, các cô gái bên cạnh nói thầm đoán mò, cô cũng không tham dự. Yên lặng cầm giẻ lau nhà, lau sạch máu.

Kết quả không ngoài dự liệu, Trương Thư Nguyệt bởi vì sinh non mà rời khỏi tuần diễn của vũ đoàn.

Diêm lão sư tức giận đến ngất xỉu, trước mắt từng đợt biến thành màu đen.

Trong ba lão sư, người dễ tính nhất chính là Diêm lão sư, bà chưa bao giờ tức giận trước mặt người khác. Lúc ấy tức giận mắng ở trong phòng bệnh. Chuyện này sẽ gây ra rất nhiều rắc rối. Lịch trình tuần diễn sắp xếp gấp như vậy, mỗi người đều căng da đầu làm việc, không có thời gian ngủ. Cô gái này cư nhiên còn có thời gian yêu đương trong tuần diễn?

“Ba đứa bé đâu? Trò gây ra chuyện lớn như vậy, không nói cho hắn biết?” Diêm lão sư ở phương diện này có chút truyền thống, chuyện mang thai sinh non lớn như vậy không thể tùy tiện để Trương Thư Nguyệt cho qua dễ dàng, “Trò không gọi người đó tới, tôi chỉ có thể liên hệ cha mẹ của trò.”

“Không cần, không cần Diêm lão sư.” Trương Thư Nguyệt khóc, mặc kệ Diêm lão sư ép hỏi như thế nào, đối với cha của đứa bé cô ta đều giữ kín như bưng.

Diêm lão sư bất lực, ngược lại tức giận đến nỗi bản thân ăn không ngon.

Chuyện của Trương Thư Nguyệt gây ra phiền toái không nhỏ cho tuần diễn.

Ba phút solo của Trương Thư Nguyệt tuy rằng không dài, nhưng cũng không thể dễ dàng cắt bỏ. Cô ta không đủ sức, ngày hôm sau biểu diễn có thể hoàn chỉnh không cũng là vấn đề. Vũ đạo tuy không phải như sân khấu kịch mà có yêu cầu cao với cốt truyện, nhưng tất yếu khởi, thừa, chuyển, hợp cũng tránh không được.

Nếu bây giờ để cho người khác suốt đêm luyện tập, ngày mai cũng chưa chắc làm tốt.

Tần lão sư ở trên phi cơ, giờ mới biết tin. Chu lão sư lúc ấy còn đang tham gia tiệc tối, rất lâu mới liên hệ.

Hai vị lão sư thương lượng hồi lâu, không tìm ra phương án nào ổn thỏa nhất.

Chu lão sư muốn để Cố Sanh ngẫu hứng một đoạn, thay cho đoạn solo bị trống. Bà cũng từng xem qua Cố Sanh nhảy. Cố Sanh có thiên phú vũ đạo, đây là người trời sinh thuộc về sân khấu.

Nhưng Diêm lão sư do dự một lát, lắc đầu từ chối.

“Thời gian nhảy của trò ấy vốn dĩ lớn hơn những người khác, nếu lại thêm một đoạn ba phút ngẫu hứng solo, sẽ tạo thành sự không cân bằng.” Diêm lão sư nói, “Chúng ta không thể đem toàn bộ áp lực lên trên một người, cũng nên chia sẻ. Lại nói, trong vũ đoàn những người khác không phải không có sức sáng tạo, chẳng qua không có cơ hội. Biểu diễn là một hình thức hợp tác nghệ thuật cùng có lợi, phải cho những người khác nắm lấy cơ hội.”

Những lời này Chu lão sư cũng tán đồng, bà kỳ thật ở một mức độ nào đó cũng đồng ý với ý kiến của Diêm lão sư.

Mấy cô gái tổ A tổ đều có thực lực rất mạnh. Tổ khác cũng có vũ công giỏi, bây giờ đổi người có thể sẽ tạo nên sự cạnh tranh, “Nếu người mới xử lý không tốt, có thể sẽ ảnh hưởng tình đoàn kết trong vũ đoàn.”

Chu lão sư lại nói: “Hơn nữa thời gian cấp bách, cần lập tức quyết định. Cần thời gian huấn luyện người mới.”

Diêm lão sư khó khăn, bà vốn không quả quyết như Tần lão sư: “…… Tôi ngẫm lại.”

Hai lão sư chưa thương lượng xong, Hạ Vãn Phong đã tự mình tìm tới cửa.

“Diêm lão sư, em muốn thử xem đoạn ngắn của Trương Thư Nguyệt.”

Hạ Vãn Phong xin Diêm lão sư cho xem đoạn solo ngắn của Trương Thư Nguyệt. Lại nói tiếp, cô ta tuy là thành viên tổ A, nhưng vào trễ, lần này thời gian biểu diễn còn không bằng Trương Thư Nguyệt tổ B.

……

Khi chuyện Hạ Vãn Phong thay thế vị trí Trương Thư Nguyệt được xác nhận, lập tức đến tai Trương Thư Nguyệt.

Trương Thư Nguyệt cũng không phải là người biết nghe đạo lý. Đối với cô ta, không cho rằng bản thân phạm phải chuyện rất nghiêm trọng, càng không cảm thấy bản thân sẽ bởi vì chuyện này bị đá ra khỏi đội ngũ tuần diễn. Đoạn nhảy ngắn của cô ta không ai có thể thay thế, Diêm lão sư cũng tìm không thấy người khác trong thời gian ngắn.

Cho nên Hạ Vãn Phong đã làm gì? Sao mới một giờ, cô ta đã bị Hạ Vãn Phong thay thế được?!

“Cô ta ngày thường xem cô luyện tập, có phải chính là đang ngầm ngấm bắt chước không?”

Trong vũ đoàn trước nay không ai tốt hay xấu tuyệt đối, chỉ nói chuyện ích lợi. Nói thật, Trương Thư Nguyệt bị đá xuống cũng có rất nhiều người xem náo nhiệt, nhưng tư cách thay thế bổ sung không đến phiên mình, đám người kia cũng rắp tâm bất lương, “Chắc chắn là lén bắt chước! Bằng không ai có thể học nhanh như vậy? Cô ta có phải ở chung phòng với cô phải không, cô sao ngu như vậy, sao luyện tập công khai vậy……”

“Tôi nghe mọi người nói, Hạ Vãn Phong nhảy một đoạn cho Diêm lão sư xem, động tác một tia cũng không kém.”

“Lúc Diêm lão sư trở về còn tươi tỉnh, sau này gặp Hạ Vãn Phong lập tức liền cười.”

Có người xem náo nhiệt còn chê chuyện này chưa đủ lớn, thấy Trương Thư Nguyệt chưa đủ giận, châm ngòi thổi gió, “Ai mọi người có cảm thấy Hạ Vãn Phong người này rất trà xanh hay không, cô ta tới vũ đoàn chưa được nửa năm, đã làm ra nhiều chuyện như vậy. Trước sau thì hai người đã xảy ra chuyện. Mọi người nói, lúc ấy Lý Oánh Oánh từ sân khấu rơi xuống, có phải thật sự chính là cô ta giở trò quỷ không? Thư Nguyệt cùng Hạ Vãn Phong một phòng đúng không?”

Nói đến điểm này, mọi người đều im lặng.

Trương Thư Nguyệt vốn dĩ thân thể đau ngủ không được, nghe mấy người này nói mát thật sự bị chọc giận hộc máu.

Lưu thiếu đến bây giờ cũng không trả lời tin nhắn, gọi cũng không được. Ngón tay của Trương Thư Nguyệt nắm di động dùng sức đến trắng bệch, khi cô ta tập trung luyện tập, Hạ Vãn Phong ở bên cạnh chỉ điểm bộ dáng cho cô ta.

Vốn dĩ cô ta té ngã không nghĩ đến Hạ Vãn Phong, nhưng từ chuyện của Lý Oánh Oánh, cô ta liền chắc chắn Hạ Vãn Phong hãm hại cô ta.

Nhớ đến khoảng thời gian trước cô ta mới cùng Hạ Vãn Phong nói xong chuyện của Cố Sanh, không bao lâu Cố Sanh đã bị bạo lực mạng. Trương Thư Nguyệt không biết nghĩ như thế nào, nghĩ đến khoảng thời gian trước bộ dạng thảm hại của Lâm Thanh Thanh, gõ số của Lâm Thanh Thanh rồi gọi qua……

Tuy rằng chỉ là một đoạn ba phút solo, đổi thành ai, nhảy thế nào, Cố Sanh cảm thấy bản thân vẫn cần hiểu biết rõ ràng.

Cô đối với rất nhiều chuyện đều rất khoan dung, không đụng tới nguyên tắc riêng thì cô chưa bao giờ lắm miệng. Nhưng lần này chuyện thay đổi có liên quan tới sân khấu, Cố Sanh làm chủ vũ cần phải quan tâm.

Sau khi Diêm lão sư tuyên bố thay đổi người là Hạ Vãn Phong, cô cố ý đi xem Hạ Vãn Phong diễn tập.

Vấn đề trước kia của Hạ Vãn Phong vẫn còn tồn tại.

Động tác thiếu lực gây mất cảm xúc, tuy đã tận lực tu chỉnh, nhưng chỉnh thể phong cách vẫn còn quá yếu mềm.

Cố Sanh nhăn mày lại, “Vãn Phong, cô thử xem xem động tác cuối cùng, đổi thành đường cong.”

Hạ Vãn Phong không nghĩ tới Cố Sanh sẽ đến xem cô ta diễn tập, nghe thấy lời này sắc mặt khó coi: “Cô tới dạy tôi?”

“Không phải, không phải dạy. Tôi chỉ là đề nghị.” Cố Sanh biết cô ta sẽ không vui, nhưng sân khấu là một chỉnh thể, “Cô thử xem xem, động tác của cô như vậy cũng có thể đẹp hơn một chút.”

Hạ Vãn Phong lạnh mặt không nói lời nào, cũng bất động.

Cố Sanh yên lặng đi đến một bên, đem đoạn ngắn hoàn chỉnh mà nhảy một lần. Cố ý đem động tác cuối cùng làm mẫu hai lần.

Sắc mặt của Hạ Vãn Phong càng khó nhìn.

Cố Sanh nhìn cô ta, hít sâu một hơi: “Hạ Vãn Phong, cô bắt lấy đoạn solo này là cũng hy vọng chuyện tốt hiện ra, không phải sao? Nếu chỉ vì tranh đua mà ảnh hưởng chỉnh thể sân khấu, cái đoạn ngắn solo này kỳ thật cho người khác nhảy càng tốt.”

Hạ Vãn Phong quay đầu lại trừng mắt với cô, châm chọc nói: “Cô cho rằng cô là đạo sư sao Cố Sanh? Cô nói muốn sửa thì tôi phải sửa sao? Rốt cuộc là ai cho cô tự tin, làm cô cảm thấy bản thân là hoàn mỹ nhất?”

Cố Sanh bị cô ta trách móc đỏ mặt, nghẹn tức.

Cô kỳ thật không phải người ăn nói vụng về, khi cô độc miệng có thể nói làm người ta khóc. Chỉ là ngày thường vì tránh xung đột, lựa chọn “dĩ hòa vi quý”. Tần lão sư không ở đây thật không ổn, Diêm lão sư rất ít xem mọi người diễn tập. Có vấn đề liền không có biện pháp lập tức tu chỉnh.

“Vũ đạo của cô như nước nhu mỹ, đây là phong cách của cô, cũng là sở trường của cô. Nhưng không phải đoạn ngắn nào nhu mỹ cũng đẹp. Đoạn này cho thấy quá trình giãy giụa thống khổ đến phóng thích, cảm xúc này cô truyền đạt không tới. Trương Thư Nguyệt dùng động tác kết thúc này, là bởi vì dáng múa của cô ta cương ngạnh lưu loát, không hợp với cô.”

Cố Sanh cũng lạnh mặt: “Nếu đây là sân khấu của riêng cô, tôi sẽ không lắm miệng, nhưng đây là sân khấu chung của mọi người.”

Hạ Vãn Phong một câu không nói, ném khăn lông trên cổ lên mặt đất, xoay người rời đi.

Người đi xa, Cố Sanh bắt đầu suy xét đi tìm Diêm lão sư nói chuyện.

Ngẫm lại, Cố Sanh nhịn không được bàn bạc chuyện này với Tạ Tư Vũ với Xảo Xảo.

Tạ Tư Vũ: “Đừng đi, sao cậu nhạy cảm như vậy. Cô ta chỉ kết thúc động tác nhỏ, nhiều nhất năm giây, không ảnh hưởng đến đại cục được.”

Tạ Tư Vũ: “Cậu lắm miệng một câu, nếu không được lại còn cho người ta cơ hội, cậu muốn bị cô ta đóng đinh hả.”

Tạ Tư Vũ: “Cố Tiểu Sanh, phải quét xong tuyết trước cửa trước đã.”

Xảo Xảo hồi lâu mới trả lời tin nhắn, cô ấy nói câu đầu tiên khiến cho Cố Sanh ý thức được bản thân làm chuyện ngu xuẩn.

Xảo Xảo: “A Sanh, chị cùng chị Vãn Phong không hợp sao?”

Xảo Xảo: “Chị cùng chị Vãn Phong cứ nói chuyện thử xem, chị ấy rất dễ nói chuyện.”

Cố Sanh thấy những lời này mới nhớ tới, dường như Xảo Xảo cùng Hạ Vãn Phong có quan hệ rất tốt.

Cảm xúc khó chịu trong cô đột nhiên biến mất, thở ra một hơi thật dài: “Không, chỉ là đồng nghiệp bình thường. Thôi, không chừng Tư Vũ nói đúng, động tác chỉ một vài giây kết thúc cũng không ảnh hưởng được gì.”

Khi Xảo Xảo xem tin nhắn là đang ở nhà cũ của Chu gia, hôm nay là ngày gia đình Chu gia tụ hội. Trong nhà tất cả tiểu bối đều tới. Xảo Xảo ở sô pha vừa chơi trò chơi, vừa ăn nho mà Đường Gia Minh cho cô.

Cảm giác trong nhóm lập tức an tĩnh, cô mới buông trò chơi.

Thấy trong nhóm Cố Sanh nói câu cuối cùng, hậu tri hậu giác ý thức được bản thân đại khái đứng sai lập trường mà lên tiếng.

“Sao vậy?” Đường Gia Minh chú ý tới biểu tình của cô.

Xảo Xảo bĩu môi, giơ di động, đem tin nhắn trong nhóm cho anh ta xem.

Đường Gia Minh đối với nữ sinh không phải rất nhạy cảm, nhìn nửa ngày, vô cảm nói: “Bạn của em hẳn là theo lý nên cố gắng. Sân khấu là chỉnh thể, thắng ở chi tiết. Sợ đắc tội với người khác mà lựa chọn thỏa hiệp, là hành vi của kẻ yếu.”

Xảo Xảo nhìn hắn, kiểu “Tôi thật ngốc, sao lại trông cậy vào loại thẳng nam như ống thép này”.

Đang chuẩn bị lấy điện thoại lại, tay thon dài luôn cầm di động của cô, rất tự nhiên xem lịch sử trò chuyện. Xảo Xảo còn chưa kịp phản ứng lại, Đường Gia Minh đã mở tới khung chat với Chu Lê An, còn định tiếp tục lướt lên trên.

“Ai ai ai, anh, anh làm gì!” Xảo Xảo lập tức cướp điện thoại về, “Nhìn lén lịch sử trò chuyện của em!”

Nhưng mà mọi người đều biết, tốc độ tay mắt của Chu Lê An khi phẫu thuật rất nhanh.

Khi cướp di động về, giao diện ngừng ở một đoạn video ngắn. Trên đầu của Cố Sanh là cái giá áo, hai bên giá áo treo hai cuộn giấy vệ sinh. Trên người khoác khăn tắm, đứng ở cửa phòng tắm, há mồm làm ra một loại dáng vẻ kinh ngạc kệch cỡm.

Video ngắn, phối âm, bgm: Cố Sanh.

Tạo thành tác phẩm hoàn chỉnh.

Thẳng đến khi bị Xảo Xảo đoạt lại di động, bgm còn đang chạy: “Nương tử ~” “A ha ~”

Chu Lê An: “……”

Đường gia minh: “……”

“Hai người biểu tình gì đây!” Xảo Xảo muốn cười, nhưng lại cảm thấy bản thân như vậy, hoàn toàn dập nát hình tượng tiên nữ của Cố Sanh trong lòng hai nam nhân, quá không phúc hậu.

Xảo Xảo yên lặng nín cười, cô nín rất vất vả: “Con gái lén làm chuyện này không được sao!”

Kỳ thật video ngắn này có nguyên nhân, chính là khoảng thời gian trước buổi diễn ở Dư Hàng được tán thưởng. Cố Sanh có chút cao hứng, liền ở trong nhóm đáp ứng Tạ Tư Vũ với Xảo Xảo, buổi diễn thành công liền nhất định phải làm gì đó điên rồ để chúc mừng.

Ba người liền tiếp thu ý kiến quần chúng, cảm thấy muốn kết hợp phong tình của dân bản xứ, làm chút đặc sắc. Hơn nữa nhất trí cảm thấy, người đứng đắn ai cũng chụp ảnh Tây Hồ, nhà mình phải quậy hơn mới sướng.

Cố Sanh nghĩ cũng đúng, ba người ăn nhịp với nhau, Lôi Phong Tháp.

Nhưng Cố Sanh tư chất hữu hạn. Làm chuyện điên rồ này ở Lôi Phong Tháp cô làm không được, cô vẫn còn cần mặt mũi. Cũng chỉ có thể ở phòng tắm tự biên tự diễn. Tự chế hai cuộn giấy vệ sinh cùng giá áo thành kiểu tóc bánh bao nhỏ, một người tự mình phối âm bgm, một người phân thân diễn hai vai Hứa Tiên cùng bạch nương tử.

Video sau đó được cắt nối biên tập, chỉ xem một lần, Chu Lê An cay mắt không mở ra được. Bgm như đang tẩy não của anh. Hồi lâu, anh hơi kéo khóe miệng: “Đây là sinh viên thanh thuần đam mê nhảy nhót à?”

Xảo Xảo: “……”

“Nhảy rất nhiệt tình, mồ hôi đầy đầu.”

Chu Lê An mới giải phẫu xong liền chạy tới, vừa vào cửa liền nghe được Đường gia nói rõ cái gì mà “Chậm Dương Dương”. Anh gần đây đối với ba chữ này bị dị ứng, mới cầm di động của Xảo Xảo. Mấy ngày nay, mười viện bệnh hoạn rất nhiều, anh cơ hồ đều ngủ ở bệnh viện. Vốn dĩ rất mệt, nhưng điệu nhảy kia của Cố Sanh lập tức kích thích tinh thần của anh, “Không nghĩ tới cô ấy còn có thiên phú diễn kịch?”

Xảo Xảo yên lặng cầm lấy di động, gửi cho Cố Sanh biểu cảm dập đầu.

Xảo Xảo: “a a a a a a…”

Xảo Xảo: “A Sanh em thực xin lỗi chị, chị nhất định phải tha thứ cho em ô ô ô ô……”

Xảo Xảo: “Nếu có một ngày chị phát hiện em phá hủy hình tượng hoàn mỹ vô khuyết của chị ở trong lòng người khác, mong chị nhất định phải tin em không phải cố ý.”

Xảo Xảo: “Chị còn có video tuyệt mỹ nào không?”

Xảo Xảo: “Gửi cho em đi!”

Xảo Xảo: “Em thề em sẽ đền bù……”

Xảo Xảo: “tiên nữ khóc thút thít.jpg”

Xảo Xảo: “Thôi, không có việc gì, em mới nhớ tới, anh ta không xứng.”

Xảo Xảo: “Ngủ ngon, đi ngủ sớm một chút.”

Cố Sanh mới vừa tắm rửa xong chuẩn bị ngủ, di động reo điên cuồng.

Cầm lấy di động vừa thấy, Xảo Xảo đã kết thúc trò chuyện, hơn nữa quá trình chưa đến năm phút đã tự mình giải hòa.

Cố Sanh: “?”

Cố Sanh mơ hồ, WeChat bị che chắn của Chu Lê An yên lặng xuất hiện một điểm đỏ.

Cố Sanh giật mình, gắt gao nhìn chằm chằm vào điểm đỏ nhỏ. Cô còn nhớ rõ bản thân ngày hôm qua phát lời thề, trong lòng kịch liệt giãy giụa. Nhưng tay không nghe đại não khống chế, nhanh chóng mở khung chat.

Chu Lê An: “Gửi cho cô một phần lễ vật.”

Khi nhìn đến những lời này, tâm tình của Cố Sanh không hiểu sao có một chút kinh hỉ. Cô tự mình lý giải một chút, không chừng Chu Lê An ngại việc cô tặng đặc sản, gửi cho cô một phần đáp lễ.

Đang chuẩn bị nói không cần, bên kia thế mà gửi qua một tấm hình.

Cố Sanh click mở, hai phiến dải lụa rực rỡ lóe sáng. Giá cả còn rất mắc, ít nhất là một ngàn.

Cố Sanh: “?”

Ngay sau đó, bên kia thong thả gửi tới một câu: “Lần sau đừng dùng giấy vệ sinh, dùng cái này đi.”

Chu Lê An: “Tốt hơn.”

Cố Sanh không hiểu:...

Nghĩ lại Xảo Xảo dị thường, Cố Sanh bỗng nhiên ý thức được chỗ nào không đúng:!!!!

Cố Sanh muốn chết: “Ôi mẹ ơi!” Tên chó Chu Lê An! Măng trên núi đều bị anh đoạt hết rồi!!
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...