Sau Khi Chơi Thua, Tôi Tới Gõ Cửa Phòng Sếp

Chương 6



Đoạn nhạc đệm bị ngã này của Chu Uyển hoặc có lẽ không được tính là nhạc đệm.

Sau khi Tạ Hỏa biến mất, trò chơi vẫn tiếp tục, độ nhiệt tình của các nhân viên trái lại càng tăng vọt. Chu Uyển để ý, sau khi Tạ Hỏa rời đi, Thi An An cũng đi theo.

Đảo mắt đã đến mười một giờ hơn, lửa trại kết thúc, đồng nghiệp ở bộ phận này về nghỉ ngơi, đồng nghiệp bộ phận kia mới bắt đầu bữa ăn khuya.

Chu Uyển có hơi buồn ngủ, nhưng cũng không phải là quá buồn ngủ, bởi vì bị mấy đồng nghiệp hùa vào lôi kéo, cô ở lại ăn bữa khuya, thuận tiện tiếp tục vòng thứ hai của trò chơi.

Bên ngoài sau khi bớt đi đống lửa thì lạnh thêm một chút, đêm nay trăng sáng sao thưa, Chu Uyển ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, bị Lý Nguyệt Minh kéo tay đi vào trong phòng.

Trong phòng có một sân giải trí rất lớn, có đủ loại trò chơi trên bàn cờ, cũng có màn chiếu. 

Không biết là do con ma men nào đề nghị uống rượu, thế là một đám người phụ hoạ theo.

Bình thường Chu Uyển không có thói quen uống rượu, thậm chí cô còn không hút thuốc, cực kỳ ngoan ngoãn, mỗi ngày đều đến giờ thì lên giường nằm, chỉ vì để có được một giấc mộng đẹp. Lấy kinh nghiệm của Chu Uyển để tuyên bố, cái gì mà mỹ phẩm dưỡng da hơn mười mấy ngàn với thiết bị làm đẹp gì đó cũng không bằng việc nghỉ ngơi sớm và có thói quen tốt. Con người cô hơi lười một chút, không thích vận động (ngoại trừ môn vận động nào đó với người nào đó), cho nên cũng chỉ có thể cống hiến nhiều hơn cho việc ngủ.

Đương nhiên bởi vì việc xã giao, ngẫu nhiên ngủ muộn cũng không phải là không được, ví dụ như đêm nay, hiếm khi vui vẻ, cảm xúc của cô lúc này tăng vọt, nhận lấy chén rượu mà Lý Nguyệt Minh đưa đến, lúc này liền muốn thử một ngụm. Tóm lại thì cũng có chút nổi loạn, người trong nhà lại cực kỳ bảo vệ cô, mỗi lần ra ngoài đều coi cô như trẻ nhỏ, không để cô nhấm một giọt rượu nào.

Lý Nguyệt Minh nhắc nhở Chu Uyển: “Nếu không muốn uống rượu thì còn đồ uống khác đấy.”

Chu Uyển cũng muốn thử một chút, nhấp một ngụm, cay đến mức khiến cô chau mày.

Lý Nguyệt Minh thấy Chu Uyển như này không thể uống được, đưa cho cô một ly cocktail vị ngọt, độ cồn cũng không quá cao.

Như vậy thì Chu Uyển dễ uống hơn nhiều rồi. Đại khái là do khẩu vị của bữa tiệc nướng tối nay quá nặng, lúc này cô cảm thấy rất khát, liền uống hết một ly cocktail lớn. Cảm thấy cũng ngon phết, cô lại rót cho mình một ly lớn nữa, một ly là khoảng 350cc.

Lý Nguyệt Minh hô to một tiếng “bà cô Chu Uyển”, sau đó nói: “Em thật sự xem đây là đồ uống à?”

Chu Uyển: “Ngon phết!”

Người nói ngon, rất nhanh đã high cực high.

Chưa qua nửa tiếng, hai gò má của Chu Uyển đỏ bừng, tựa trên bờ vai của Lý Nguyệt Minh nói mình có hơi say rồi.

Lúc này Lý Nguyệt Minh đang thao gia náo nhiệt, nghe một đồng nghiệp nam bởi vì chơi thua nên phải nói ra một tai nạn khiến bản thân xấu hổ trong phòng làm việc: “Có một lần lúc họp, tôi đánh rắm một cái, thối điên lên, tất cả mọi người trong phòng họp đều ngửi thấy, tôi cảm nhận được nghiệp chướng nặng nề.”

Lý Nguyệt Minh: “Được rồi, thì ra quả rắm đấy là do cậu thả ha ha ha!”

Đồng nghiệp nam tỏ vẻ như cuộc đời không còn gì để nuối tiếc.

Vòng xoay lớn, hoặc chọn mạo hiểm làm nhiệm vụ, hoặc bị chỉ định trả lời một câu hỏi.

Người người đều là quần chúng ăn dưa, loại trò chơi khai quật bí mật này khỏi phải nói vui biết chừng nào.

Chu Uyển phát hiện những đồng nghiệp ngày thường không mấy nói cười tuỳ tiện trong văn phòng, đêm nay tựa như cũng thay một gương mặt khác, cảm giác thật mới mẻ.

Vòng xoay chỉ đến Bồ Hoành Bác, anh ta lựa chọn trả lời một câu hỏi. Có người to gan mở màn: “Ở đây có người mà cậu thích hay không?”

Bồ Hoành Bác gật đầu, quần chúng ăn dưa tại chỗ phát ra âm thanh ồn ào, mọi người đồng loạt nhìn Chu Uyển.

Chu Uyển chỉ có thể giả vờ như không nhìn thấy gì, tự mình cầm ly của mình lên uống một ngụm rượu.

Lý Nguyệt Minh nhắc nhở: “Em uống ít một chút, say rồi chị không thèm quan tâm em đâu.”

Chu Uyển: “Em không sao.”

Chu Uyển vốn đang làm người hóng chuyện, không ngờ vòng xoay lại chỉ về phía cô. Mọi người la hét ầm lên, trên mặt mỗi người đều là biểu cảm xem trò vui. Chu Uyển cũng không khiến bọn họ thất vọng, chọn trả lời câu hỏi.

Có người hằm hè: “Ở đây có người mà cô thích hay không?”

Chu Uyển trả lời một cách dứt khoát: “Không có.”

Mọi người khẽ giật mình, hiện trường yên lặng trong chớp mắt, trên khuôn mặt Bồ Hoành Bác càng hiện rõ trạng thái thất vọng.

Chu Uyển nghĩ thái độ của cô chắc là rất rõ ràng rồi nhỉ. Bồ Hoành Bác là một người biết chừng mực, mặc dù anh ta không thể hiện rằng mình thích Chu Uyển, nhưng người sáng suốt cũng có thể nhìn ra được. Cô tuyệt đối không phải là loại người thích chơi trò mập mờ, thích là thích, có thể làm bạn bè thì chỉ làm bạn bè, tuyệt đối không có chuyện đùa bỡn với tình cảm của đối phương.

Lại thêm mấy vòng xoay nữa.

Mọi người dần dần thả lòng, chuyện gì cũng dám hỏi. Cũng rõ ràng là uống nhiều rồi, không giữ mồm giữ miệng được nữa.

“Tôi thật sự cảm thấy công ty rất quá đáng, ngày nào cũng phải tăng ca, thời gian làm việc còn dài, mỗi ngày ngoại trừ đi làm ra thì tôi cũng chỉ có đi làm, không có một chút thời gian cho bản thân gì cả.”

“Chuyện này thì bó tay thôi, bây giờ môi trường lớn toàn là như vậy.”

“Môi trường lớn thì môi trường lớn, sao sếp không tăng ca đi chứ?”

“Đừng nói nữa, sếp của chúng ta thật sự là ngang ngược, nói một là một hai là hai.”



Lúc này Chu Uyển đã ngà ngà say, cô cảm thấy nghe mấy lời phàn nàn như vậy thật bất lực. Mặc dù cô rất ghét công ty phải tăng ca, lại còn 996, nhưng không thể phủ nhận được là Tạ Hỏa đích thực là một người rất có năng lực. 

Tạ Hỏa bận đến mức nào chứ? Mỗi lúc ở bên Chu Uyển, anh còn mang theo máy tính xách tay, điện thoại trên người liên tục đổ chuông. Chu Uyển thấy tiếng chuông điện thoại của anh rất phiền phức, sau này anh dứt khoát bật chế độ yên lặng, tất cả đều chờ sau khi kết thúc thì giải quyết tiếp. Đáng mừng là trên bất cứ chuyện gì, anh chưa từng là một người qua loa lấy lệ, thái độ đối đãi với chuyện công ra chuyện công, thái độ đối đãi chuyện tư ra chuyện tư.

Có mấy lần Chu Uyển tỉnh ngủ giữa đêm thấy bên cạnh không còn người, nghĩ rằng Tạ Hỏa bỏ cô đi rồi. Đợi khi cô xuống giường đến phòng vệ sinh, phát hiện anh đang ngồi trên bàn xử lý công việc. Cũng chỉ là một chút ánh sáng vàng từ đèn bàn, khắp người anh được ánh sáng bao phủ, nhìn rất dịu dàng.

Trong lúc Chu Uyển nửa tỉnh nửa mê chạy đến trước mặt Tạ Hỏa, giọng nói mềm mại hỏi anh: “Anh đang làm gì thế?”

Tạ Hỏa sẽ thuận thế ôm cô vào trong lồng ngực, để cô ngồi trên đùi mình, sau đó anh vừa xử lý công việc, vừa nói những lời tâm tình linh tinh với cô.

Lúc này Chu Uyển sẽ dựa vào lòng Tạ Hỏa mà không đi, nhìn anh xử lý những chuyện được xem là cơ mật kia, cảm khái từng lời: “Nếu em lấy mấy thông tin này của anh đi bán thì có phải sẽ kiếm được rất nhiều tiền không?”

Tạ Hỏa hừ nhẹ: “Em chỉ có chút tiền đồ này thôi à? Chút thông tin này thì bán được bao nhiêu tiền chứ?”

Chu Uyển: “Không ít không nhiều gì thì cũng mua được một cái túi nhỉ?”

Tạ Hỏa: “Không thì em to gan hơn một chút, bán luôn cả anh đi.”

Chu Uyển: “Bán anh cho ai chứ?”

Tạ Hỏa: “Bán cho em.”

Chu Uyển: “Em chả thèm.”

Tạ Hỏa cười cà lơ phất phơ, dứt khoát bỏ hết chính sự trên tay xuống, không làm nữa, anh muốn làm gì, trong lòng Chu Uyển biết rõ.

Ngón tay thon dài của anh dễ dàng tìm được, ôm lấy cô từng chút một, quyến rũ cô: “Bán rồi anh giúp em kiếm tiền cũng được mà?”

Chu Uyển bị anh trêu đến mức thở không thành tiếng, theo từng hành động của anh, không thể trả lời nổi một câu.

Có chút chuyện đã qua này, tạm thời còn xem như là hồi ức tốt đẹp.

Trong lòng Chu Uyển bỗng có chút thả lòng, trước mặt Tạ Hỏa cô vốn cũng chẳng có gì gọi là lời nói trung thực, tuy rằng buổi sáng nói là muốn giữ khoảng cách với anh, buổi tối cũng không phải là không thể đổi ý.

Lúc Chu Uyển đang chuẩn bị rời đi, vòng xoay đột nhiên lại chuyển hướng về phía cô, cô không nghĩ gì nhiều, lần này chọn mạo hiểm.

Đồng nghiệp xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn: “Vậy thì… Nhiệm vụ của mạo hiểm là gõ cửa phòng sếp, đồng thời phàn nàn đủ loại quy định không nhân đạo của công ty!”

Chu Uyển khẽ giật mình.

Sau khi Lý Nguyệt Minh nghe được điều đầu tiên thì kháng nghị: “Đây là các người đào hố cho Chu Uyển nhảy à!”

Đồng nghiệp: “Trò chơi thôi mà, không cần quá nghiêm túc đâu, sếp chắc chắn sẽ hiểu thôi.”

Lý Nguyệt Minh: “Nói dễ nghe thế, sao cậu không đi đi.”

Đồng nghiệp: “Cô kích động như thế làm gì chứ, không thì cô đi vậy.”

Lý Nguyệt Minh: “Cậu có phải đàn ông không thế, thật đúng là quá đáng…”

Chu Uyển kéo Lý Nguyệt Minh, không phải là do máu hèn, chỉ là cảm thấy vì chút chuyện nhỏ này mà tranh chấp thì cũng chẳng cần thiết.

Lý Nguyệt Minh: “Trò chơi là trò chơi, nhưng sếp có lẽ sẽ ghim là chuyện khác. Nghe lời chị, đừng đi.”

Chu Uyển nghĩ thầm, mình cũng không phải là không thể đi, chỉ là có chút ngại. Người tự luyến thối tha như Tạ Hỏa này, nói không chừng còn có thể cho rằng cô cố ý mượn cớ chơi trò chơi để đi gõ cửa phòng anh nữa ấy chứ.

Trong lòng rối mù.

Đổi thành lúc bình thường, chuyện Chu Uyển không muốn làm, ai ép cũng không có tác dụng. Nhưng mà hôm nay cô có chút thất thường, muốn biết lúc này Tạ Hỏa đang làm gì. 

Đồng nghiệp: “Nếu thật sự không muốn đi thì thôi, không chơi nữa.”

Đồng nghiệp khác: “Haiz, thôi vậy thôi vậy, đừng làm khó cô gái nhỏ nhà người ta nữa.”

Câu nói này không thể nghi ngờ đã khơi dậy lòng hiếu thắng trong Chu Uyển: “Ai không chơi được chứ?”

Thẳng thắn mà nói, tâm trạng của Chu Uyển không hoàn toàn là chỉ vì một câu hỏi mà khiến tâm trí mình nhiễu loạn. Lúc này cô mang theo ba phần hơi say rượu, năm phần lúng túng, hai phần tò mò, nhắm mắt đứng dậy chuẩn bị đi về phía phòng của Tạ Hỏa.

Cô quá biết căn phòng của Tạ Hỏa nằm ở chỗ nào.

Bên này Chu Uyển đang đi về phía phòng của Tạ Hỏa, đằng sau có mấy đồng nghiệp thò đầu ra nhìn.

Mọi người cũng không dám trắng trợn đi theo sau lưng Chu Uyển, lỡ như bị sếp thấy thì phải làm sao bây giờ.

Trái lại là Lý Nguyệt Minh, thật sự vì Chu Uyển mà cảm thấy đổ mồ hôi. Giờ cũng đã sắp gần rạng sáng rồi, ai biết sếp bây giờ đang làm gì chứ? Lỡ như Chu Uyển đen đủi này gặp sếp đang làm chuyện người lớn, cô đi như vậy thì lúng túng biết nhường nào chứ?

Trên thực tế, Chu Uyển đi được nửa đường cũng nghĩ đến chuyện này. Sau trò chơi lửa trại Tạ Hỏa không ở đó, Thi An An cũng biến mất, rất khó khiến người ta không nghi ngờ gì.

Đêm đen gió lớn, thời tiết hanh khô dễ xảy ra hỏa hoạn.

Chu Uyển tới trước cửa phòng của Tạ Hỏa, đám người sau lưng cô không có lá gan tiếp tục tiến lên với cô.

Trong phòng vẫn sáng đèn chờ, cô giơ tay lên gõ cửa.

“Cốc, cốc, cốc.”

Rất nhanh, cửa phòng đã được mở ra.

Rất rõ ràng, Tạ Hỏa vừa mới tắm xong.

Tắm rửa chính là thuật hóa trang của một người đàn ông, Chu Uyển phát hiện mỗi lần Tạ Hỏa tắm xong luôn có một loại thanh mát khó diễn tả bằng lời.

Vào giờ phút này anh đang mặc áo choàng tắm, cổ áo buông lỏng, xương quai xanh rõ ràng, mái tóc ẩm ướt.

Chậc chậc, nhà tư bản hình người da chó.

Còn không đợi Chu Uyển mở miệng, Tạ Hỏa lười biếng khoanh tay, nhìn cô từ trên cao xuống, đáy mắt mang theo sự thân mật mập mờ: “Không phải nói là muốn giữ khoảng cách sao?”

Chu Uyển: “…”

Biết ngay người này miệng chó không mọc được ngà voi mà!

Chu Uyển không trả lời gì, vô thức nhìn vào trong phòng của Tạ Hỏa. Tạ Hỏa đầy tự nhiên hào phóng, thậm chí còn cố hết sức nhường một chút khoảng cách cho Chu Uyển kiểm tra.

“Tìm gì?” Tạ Hỏa cười đến mức cả mặt không có chút ý tốt nào.

“Không…”

Không đợi Chu Uyển nói xong, cô đã bị Tạ Hỏa một nắm kéo thẳng vào trong phòng.
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter; Bongdaso; Bongdapro; Keonhacaivip; W88; SAO WIN; NEW88; NEW88;
Tele: @erictran21
Loading...