Sau Khi Ly Hôn Chúng Tôi Lại Kết Hôn
Chương 48
Tân Yên cùng mẹ Quách ở ngoài vườn dạo một lúc mới vào trong. Trời cũng không còn sớm, mẹ Quách cũng bảo Tân Yên trở về phòng nghỉ ngơi, hôm nay cả cậu và Quách Viên An vừa mới trở về, vẫn nên nghỉ ngơi trước đã
Vào trong phòng Tân Yên đã nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo đang ở một bên hút thuốc lá. Cậu hiếm khi thấy hắn hút thuốc nhưng cậu biết Quách Nghiêm Hạo không phải lần đầu hút thuốc. Chỉ là lần đầu tiên hắn ở trong phòng hút thuốc và cũng là lần đầu trước mặt cậu
Quách Nghiêm Hạo thấy Tân Yên bước vào cũng nhanh chóng dập tắt điếu thuốc. Hắn cảm thấy không khí giữa hai người quá khó nói cho nên mới quyết định hút thuốc để bình tĩnh tâm trạng, chỉ là không ngờ cậu lại về phòng sớm như vậy
Đến cả Quách Nghiêm Hạo cũng cảm giác là so với trước đây, số lần hai người nói chuyện ngày càng ít hơn. Hắn không thể không nhớ lại lúc cậu đến công ty làm trợ lí cho hắn chỉ trong thời gian ngắn, cũng như mấy lần hắn gặp cậu khi Quách Viên An đưa cậu về Quách gia chơi. Khoảng thời gian đó cậu cùng hắn nói rất nhiều chuyện. Khoảng cách giữa hai người không giống như hiện tại. Còn bây giờ hai người ngay cả nói cũng không biết nên nói vấn đề gì thích hợp. Quách Nghiêm Hạo thật đau đầu, không những thế, lần bốc đồng trước hắn đè cậu lên giường mà hôn, nghĩ lại càng cảm thấy không ổn
Nhưng bây giờ hắn không thể sang phòng khác ngủ được, nếu không mẹ Quách chắc chắn sẽ làm ầm lên với hắn mất. Hai người ngủ chung một giường thì càng khó cho hắn
Tân Yên không biết Quách Nghiêm Hạo bị làm sao mà cứ nhìn cậu chầm chầm như vậy, rốt cuộc cậu cũng không nhịn nỗi mà lên tiếng trước
“Tối nay em còn có bài tập cần làm. Anh cứ đi nghỉ ngơi trước, có gì em ngủ ở kia là được”
Tân Yên chỉ về phía cửa sổ có để nệm nhỏ sẵn, không gian vừa đủ một người nằm. Đây là chỗ Quách Nghiêm Hạo thường xuyên ngồi khi đọc sách, quả thật có thể nằm được nhưng ban đêm sẽ lạnh. Như thế nào cũng không tốt bằng trên giường
Quách Nghiêm Hạo không nói gì chỉ gật đầu. Nhưng đến tối hắn lại chẳng thể nào ngủ được. Ánh sáng từ màn hình máy tính của Tân Yên vẫn còn sáng. Cậu vẫn đang hoàn thành bài tập báo cáo của bản thân. Dù sao học hai ngành trái ngược nhau cũng chẳng dễ dàng gì nhưng cậu chỉ có thể cố gắng mà thôi
Quách Nghiêm Hạo vẫn luôn quan sát Tân Yên mà cậu không hay biết, cậu chăm chú hoàn thành xong bài tập sau đó cũng mệt mỏi mà thiếp đi. Quách Nghiêm Hạo nhìn thấy cậu đã ngủ thì mới ngồi dậy. Hắn tiến đến chỗ cậu, cậu cả ngày đều có chút mệt mỏi nên không thể nào còn tinh thần để quản được những điều xung quanh. Cậu ngủ mà chẳng hề hay Quách Nghiêm Hạo tiến đến bên cạnh. Hắn nhìn cậu ở chỗ này nằm ngủ vẫn là không nỡ mà bế cậu về giường
Lúc bế cậu hắn mới nhận ra, cậu vậy mà khá nhẹ, hắn cũng phát hiện ra cậu so với thời gian trước đã ốm đi không ít, hắn không rõ lí do vì sao nhưng hắn lại không thích cậu ốm như vậy. Dù sao trước đây dáng vẻ vẫn tốt hơn bây giờ
Hắn đặt cậu lên giường sau đó đi ra ngoài ban công hút thuốc, hắn khéo léo đóng lại cửa vì bên ngoài trời có chút lạnh sợ gió lạnh sẽ thổi vào bên trong phòng, dù sao cũng sắp là mùa đông rồi.
Hắn ra ngoài hút thuốc, cũng vừa hay Hạ Linh gọi điện đến, Hạ Linh biết Quách Viên An hôm nay đã trở về, cho nên cô liền gọi cho Quách Nghiêm Hạo, chủ yếu muốn biết hắn bây giờ đang ở đâu
“Nghiêm Hạo, anh chưa ngủ sao”
“Anh chưa ngủ, có chuyện gì sao, khuya rồi em nên nghỉ ngơi, đừng đi quán bar”
Quách Nghiêm Hạo nhắc nhở Hạ Linh với giọng điệu nhẹ nhàng
“Không có, em không muốn anh lo lắng cho nên từ bây giờ sẽ không đi uống rượu nữa. Nghiêm Hạo, vậy sau này buổi tối anh có thể đến chỗ em hay không, cùng em dùng buổi tối, một mình em thật sự rất cô đơn. Bố em từ khi những tin tức nổ ra đã rất tứ giận, cấm em quay trở về nhà”
Hạ Linh giọng điệu uỷ khuất nhưng thật sự ba Hạ đã không cho phép cô ta trở về nhà nếu không giải quyết chuyện này ổn thoả, làm mất mặt Hạ gia tiếp tục thì đừng trở về nhà
“Được. Buổi tối sau này sẽ đến chỗ em ăn tối, không còn sớm nữa, em nghỉ ngơi đi, có thời gian anh sẽ đến chỗ hai bác nói vài lời giúp em, đừng lo lắng nữa”
Hạ Linh còn muốn nói thêm nhưng Quách Nghiêm Hạo đã ngắt máy trước. Cô ta ở đầu dây bên kia càng chắc chắn hơn, lúc này Quách Nghiêm Hạo đang ở nơi nào, càng nghĩ, cô càng không vui
Quách Nghiêm Hạo tắt điện thoại, dập điếu thuốc rồi bước vào bên trong phòng, Tân Yên vẫn ngủ, không có bị giựt mình thức giấc
Hắn nằm xuống bên phía còn trống còn lại trên giường rồi nhắm mắt ngủ. Sáng hôm sau, khi Tân Yên tỉnh dậy, cậu bất ngờ khi thấy bản thân vậy mà nằm trên giường nhưng nhìn chỗ bên cạnh đã không thấy Quách Nghiêm Hạo đâu. Cậu sờ vào phần nệm bên cạnh, chỗ này vẫn còn vươn lại chút hơi ấm, có lẽ Quách Nghiêm Hạo đã rời đi chưa lâu. Tân Yên cũng không tiếp tục ngủ nữa mà nhanh chóng dậy làm vệ sinh cá nhân rồi bước xuống lầu. Bên dưới chỉ có mẹ Quách và Quách Viên An mà thôi, ba Quách và Quách Nghiêm Hạo thì không thấy đâu
“Yên Yên dậy rồi sao, cùng mẹ và An An ăn sáng đi. Ba và Nghiêm Hạo có việc ở Quách thị nên đã rời đi trước, con không cần lo lắng”
Tân Yên liền đến chỗ phòng ăn, mẹ Quách sai người dọn thức ăn sáng lên cho cậu, Quách Viên An nhìn thấy cậu cũng liền kéo cậu xuống ngồi bên cạnh cô
“Yên Yên, hôm nay đi mua sắm cùng tớ đi, tớ muốn chọn quà cho anh Nghiêm Hạo vì sắp tới sinh nhật của anh ấy”
Tân Yên lúc này cũng mới nhớ ra, sắp đến sinh nhật của Quách Nghiêm Hạo. Quả thật gần đây cậu rất bận nhưng cậu có note lại ngày sinh nhật của Quách Nghiêm Hạo để chuẩn bị quà cho hắn, cậu nhanh chóng gật đầu đồng ý
Sau khi dùng bữa sáng xong, Quách Viên An liền kéo Tân Yên ra ngoài. Tân Yên không biết Quách Viên An muốn tặng gì cho Quách Nghiêm Hạo, cậu liền hỏi cô
“Cậu định tặng gì cho anh ấy”
“Nếu tớ biết thì đã không kéo cậu theo cùng lựa rồi. Mà Yên Yên, cậu đã chuẩn bị quà cho anh ấy rồi sao”
Quách Viên An nhìn Tân Yên với ánh mắt nghi ngờ, cậu có ý né tránh nhưng bất thành. Quả thật cậu đã chuẩn bị quà sinh nhật từ sớm cho Quách Nghiêm Hạo rồi
Vào trong phòng Tân Yên đã nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo đang ở một bên hút thuốc lá. Cậu hiếm khi thấy hắn hút thuốc nhưng cậu biết Quách Nghiêm Hạo không phải lần đầu hút thuốc. Chỉ là lần đầu tiên hắn ở trong phòng hút thuốc và cũng là lần đầu trước mặt cậu
Quách Nghiêm Hạo thấy Tân Yên bước vào cũng nhanh chóng dập tắt điếu thuốc. Hắn cảm thấy không khí giữa hai người quá khó nói cho nên mới quyết định hút thuốc để bình tĩnh tâm trạng, chỉ là không ngờ cậu lại về phòng sớm như vậy
Đến cả Quách Nghiêm Hạo cũng cảm giác là so với trước đây, số lần hai người nói chuyện ngày càng ít hơn. Hắn không thể không nhớ lại lúc cậu đến công ty làm trợ lí cho hắn chỉ trong thời gian ngắn, cũng như mấy lần hắn gặp cậu khi Quách Viên An đưa cậu về Quách gia chơi. Khoảng thời gian đó cậu cùng hắn nói rất nhiều chuyện. Khoảng cách giữa hai người không giống như hiện tại. Còn bây giờ hai người ngay cả nói cũng không biết nên nói vấn đề gì thích hợp. Quách Nghiêm Hạo thật đau đầu, không những thế, lần bốc đồng trước hắn đè cậu lên giường mà hôn, nghĩ lại càng cảm thấy không ổn
Nhưng bây giờ hắn không thể sang phòng khác ngủ được, nếu không mẹ Quách chắc chắn sẽ làm ầm lên với hắn mất. Hai người ngủ chung một giường thì càng khó cho hắn
Tân Yên không biết Quách Nghiêm Hạo bị làm sao mà cứ nhìn cậu chầm chầm như vậy, rốt cuộc cậu cũng không nhịn nỗi mà lên tiếng trước
“Tối nay em còn có bài tập cần làm. Anh cứ đi nghỉ ngơi trước, có gì em ngủ ở kia là được”
Tân Yên chỉ về phía cửa sổ có để nệm nhỏ sẵn, không gian vừa đủ một người nằm. Đây là chỗ Quách Nghiêm Hạo thường xuyên ngồi khi đọc sách, quả thật có thể nằm được nhưng ban đêm sẽ lạnh. Như thế nào cũng không tốt bằng trên giường
Quách Nghiêm Hạo không nói gì chỉ gật đầu. Nhưng đến tối hắn lại chẳng thể nào ngủ được. Ánh sáng từ màn hình máy tính của Tân Yên vẫn còn sáng. Cậu vẫn đang hoàn thành bài tập báo cáo của bản thân. Dù sao học hai ngành trái ngược nhau cũng chẳng dễ dàng gì nhưng cậu chỉ có thể cố gắng mà thôi
Quách Nghiêm Hạo vẫn luôn quan sát Tân Yên mà cậu không hay biết, cậu chăm chú hoàn thành xong bài tập sau đó cũng mệt mỏi mà thiếp đi. Quách Nghiêm Hạo nhìn thấy cậu đã ngủ thì mới ngồi dậy. Hắn tiến đến chỗ cậu, cậu cả ngày đều có chút mệt mỏi nên không thể nào còn tinh thần để quản được những điều xung quanh. Cậu ngủ mà chẳng hề hay Quách Nghiêm Hạo tiến đến bên cạnh. Hắn nhìn cậu ở chỗ này nằm ngủ vẫn là không nỡ mà bế cậu về giường
Lúc bế cậu hắn mới nhận ra, cậu vậy mà khá nhẹ, hắn cũng phát hiện ra cậu so với thời gian trước đã ốm đi không ít, hắn không rõ lí do vì sao nhưng hắn lại không thích cậu ốm như vậy. Dù sao trước đây dáng vẻ vẫn tốt hơn bây giờ
Hắn đặt cậu lên giường sau đó đi ra ngoài ban công hút thuốc, hắn khéo léo đóng lại cửa vì bên ngoài trời có chút lạnh sợ gió lạnh sẽ thổi vào bên trong phòng, dù sao cũng sắp là mùa đông rồi.
Hắn ra ngoài hút thuốc, cũng vừa hay Hạ Linh gọi điện đến, Hạ Linh biết Quách Viên An hôm nay đã trở về, cho nên cô liền gọi cho Quách Nghiêm Hạo, chủ yếu muốn biết hắn bây giờ đang ở đâu
“Nghiêm Hạo, anh chưa ngủ sao”
“Anh chưa ngủ, có chuyện gì sao, khuya rồi em nên nghỉ ngơi, đừng đi quán bar”
Quách Nghiêm Hạo nhắc nhở Hạ Linh với giọng điệu nhẹ nhàng
“Không có, em không muốn anh lo lắng cho nên từ bây giờ sẽ không đi uống rượu nữa. Nghiêm Hạo, vậy sau này buổi tối anh có thể đến chỗ em hay không, cùng em dùng buổi tối, một mình em thật sự rất cô đơn. Bố em từ khi những tin tức nổ ra đã rất tứ giận, cấm em quay trở về nhà”
Hạ Linh giọng điệu uỷ khuất nhưng thật sự ba Hạ đã không cho phép cô ta trở về nhà nếu không giải quyết chuyện này ổn thoả, làm mất mặt Hạ gia tiếp tục thì đừng trở về nhà
“Được. Buổi tối sau này sẽ đến chỗ em ăn tối, không còn sớm nữa, em nghỉ ngơi đi, có thời gian anh sẽ đến chỗ hai bác nói vài lời giúp em, đừng lo lắng nữa”
Hạ Linh còn muốn nói thêm nhưng Quách Nghiêm Hạo đã ngắt máy trước. Cô ta ở đầu dây bên kia càng chắc chắn hơn, lúc này Quách Nghiêm Hạo đang ở nơi nào, càng nghĩ, cô càng không vui
Quách Nghiêm Hạo tắt điện thoại, dập điếu thuốc rồi bước vào bên trong phòng, Tân Yên vẫn ngủ, không có bị giựt mình thức giấc
Hắn nằm xuống bên phía còn trống còn lại trên giường rồi nhắm mắt ngủ. Sáng hôm sau, khi Tân Yên tỉnh dậy, cậu bất ngờ khi thấy bản thân vậy mà nằm trên giường nhưng nhìn chỗ bên cạnh đã không thấy Quách Nghiêm Hạo đâu. Cậu sờ vào phần nệm bên cạnh, chỗ này vẫn còn vươn lại chút hơi ấm, có lẽ Quách Nghiêm Hạo đã rời đi chưa lâu. Tân Yên cũng không tiếp tục ngủ nữa mà nhanh chóng dậy làm vệ sinh cá nhân rồi bước xuống lầu. Bên dưới chỉ có mẹ Quách và Quách Viên An mà thôi, ba Quách và Quách Nghiêm Hạo thì không thấy đâu
“Yên Yên dậy rồi sao, cùng mẹ và An An ăn sáng đi. Ba và Nghiêm Hạo có việc ở Quách thị nên đã rời đi trước, con không cần lo lắng”
Tân Yên liền đến chỗ phòng ăn, mẹ Quách sai người dọn thức ăn sáng lên cho cậu, Quách Viên An nhìn thấy cậu cũng liền kéo cậu xuống ngồi bên cạnh cô
“Yên Yên, hôm nay đi mua sắm cùng tớ đi, tớ muốn chọn quà cho anh Nghiêm Hạo vì sắp tới sinh nhật của anh ấy”
Tân Yên lúc này cũng mới nhớ ra, sắp đến sinh nhật của Quách Nghiêm Hạo. Quả thật gần đây cậu rất bận nhưng cậu có note lại ngày sinh nhật của Quách Nghiêm Hạo để chuẩn bị quà cho hắn, cậu nhanh chóng gật đầu đồng ý
Sau khi dùng bữa sáng xong, Quách Viên An liền kéo Tân Yên ra ngoài. Tân Yên không biết Quách Viên An muốn tặng gì cho Quách Nghiêm Hạo, cậu liền hỏi cô
“Cậu định tặng gì cho anh ấy”
“Nếu tớ biết thì đã không kéo cậu theo cùng lựa rồi. Mà Yên Yên, cậu đã chuẩn bị quà cho anh ấy rồi sao”
Quách Viên An nhìn Tân Yên với ánh mắt nghi ngờ, cậu có ý né tránh nhưng bất thành. Quả thật cậu đã chuẩn bị quà sinh nhật từ sớm cho Quách Nghiêm Hạo rồi
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương