Sau Khi Phân Hóa Thành O Bị Nhóm A Cưỡng Chế Ái

Chương 26: PN1: Một ngày của O hải vương



Mí mắt thấy được chút ánh sáng nhẹ nhàng, ý thức của Trần Thọ hơi tỉnh táo, đột nhiên cậu mở mắt ra, ngồi dậy khởi động thân trên từ trên người của Khương Chính Minh, cảm nhận được thân dưới quái lạ, cậu giật giật eo, cảm giác kỳ quái truyền đến hậu huyệt, cậu ưm một tiếng, mới nhận ra rằng Khương Chính Minh lại nhét côn th*t vào trong hậu huyệt của cậu cả đêm!

Trần Thọ chậm rãi nâng eo lên, để côn th*t trượt ra khỏi hậu huyệt một cách nhẹ nhàng hết sức có thể, cảm giác ấm áp chậm rãi rời khỏi hậu huyệt, thứ còn sót lại là cảm giác ẩm ướt trơn trượt khó chịu.

Cậu cắn chặt răng nhưng vẫn không nhịn được mà rên lên một tiếng mềm mại: "A".

Cảm giác bủn rủn qua đi, cậu lập tức vươn cánh tay đi mò di động ở tủ đầu giường.

Click mở một cái là thấy, 8 giờ đúng. Đi từ nhà đến công ty khoảng nửa giờ, Trần Thọ nhanh chân bò dậy từ trên người Khương Chính Minh, lại bị Khương Chính Minh ôm eo.

Khương Chính Minh kéo cậu vào lòng, nhắm hai mắt hôn đại lên chỗ nào đó trên mặt cậu, lẩm bẩm như là làm nũng:"Ngủ tiếp chút đi."

Trần Thọ vỗ vỗ mặt hắn: "Đi làm!!"

Đột nhiên Khương Chính Minh mở mắt ra đứng dậy, vẻ mặt sửng sốt, lập tức ôm Trần Thọ thò tay vào trong chăn kiếm quần áo của mình.

Trần Thọ chui ra khỏi ngực của hắn với tấm thân toàn là dấu hôn, cong mông tìm thấy quần lót của hai người trên mặt đất, oán giận nói: "Tối hôm qua đã bảo cậu kiềm chế một chút mà, hiện tại bị muộn rồi này!"

Khương Chính Minh mặc quần áo vài ba phát thì đã mặc xong rồi, Trần Thọ đau eo với chân nên hơi chậm, hai người đánh răng rửa mặt cho nhau ở trong WC, thật vất vả mới sửa sang xong, Khương Chính Minh còn một hai phải hôn một cái trước khi ra cửa, lúc hôn sâu còn dùng tin tức tố bao vây và tạm thời đánh dấu Trần Thọ. Vì thế không ngoài dự đoán, Trần Thọ đến muộn.

Boss càng đi càng gần, còn một chút thì đã thấy Trần Thọ không có mặt.

"Trần Thọ đâu?"

Các đồng nghiệp còn chưa nói lời nào, ở cửa có một người vội vội vàng vàng vọt tới, thấy Boss thì lập tức dừng xe lại, cất giọng nói: "Ông chủ thực xin lỗi, tôi bị kẹt xe!"

Ông chủ chắp tay sau lưng gật gật đầu: "Không có việc gì, lần sau đến sớm một chút. Trở về đi."

Trần Thọ mới vừa thực tập nửa tháng, đối diện là nhân viên kỳ cựu, gọi là chị Triệu, ông chủ bảo chị Triệu hướng dẫn cho cậu. Chị Triệu nở nụ cười vô cùng dịu dàng với Trần Thọ: "Không có việc gì, ông chủ là người rất tốt, về sau chú ý một chút là tốt rồi."

Trần Thọ gật gật đầu, chủ động đứng dậy nói:"Chị à, em đi lấy nước cho chị nhé."

Chị Triệu đưa cái ly, vuốt vuốt sợi tóc bên tai: "Cảm ơn Tiểu Trần."

Trần Thọ quay người lại, những sợi tóc ngắn ngủn không thể nào che giấu đi tuyến thể trên cái ót, một nửa dấu vết đã lộ ra từ cổ áo càng trở nên rõ ràng — dấu cắn và dấu hôn dày đặc tràn ngập dục vọng chiếm hữu.

Cây bút đang xoay trong tay chị Triệu bất ngờ bị bấm mạnh, suýt chút nữa bút đã bị bẻ gãy.

Chị ấy hé miệng, sau đó đột nhiên nhắm lại, lặng lẽ cầm lấy di động, tiếng lộc cộc lộc cộc vang lên với tốc độ ánh sáng.

Trong khu vực trà nước đã có người đang đợi nước sôi.

Nước sôi, người này vừa nhận lấy vừa chào hỏi với Trần Thọ: "Buổi sáng tốt lành Tiểu Trần."

Trần Thọ nói: "Buổi sáng tốt lành Tiểu Cao."

Tiểu Cao châm nước xong thì đi ra ngoài bởi vì khu vực trà nước không phải là nơi rộng rãi thoáng đãng nên lúc Tiểu Cao đi qua thì nghe thấy mùi hương trên người Trần Thọ.

Ấy? Không thích hợp lắm... Đây là—

A! A mùi hương! Bị đánh dấu!!

Tiểu Cao nhanh chóng quay đầu nhìn lại, khi Trần Thọ cúi đầu múc nước, dấu vết trên chỗ tuyến thể kia càng thêm rõ ràng lên, đỏ tươi ướt át.

Nơi đó, ngày hôm qua còn không có dấu vết....

Tiểu Cao trốn ra khỏi khu trà nước, vẻ mặt nghiêm túc, hắn chú ý tới di động vừa mới bắt đầu vẫn luôn rung không ngừng, mở ra nhìn nhìn.

Mạn Mạn muốn uống trà sữa: Cứu mạng tin tức sốt dẻo!!

Hắn kéo lên trên.

Đây là group mới được lập, tên group vẫn còn là tên nick WeChat của bọn họ.

Hắn kéo từng chút lên trên cùng, thấy chị Triệu đăng tin tức.

Chụy chính là nữ vương: Tình O trong mộng đã có chủ, Đuma nó ( hút thuốc).

Boss yêu em: Ngửi thấy rồi ngửi thấy rồi, mới vừa vào của tôi đã ngửi được rồi. Thằng nhóc này còn nói kẹt xe, mắc cười nhỉ.

Không ăn quả mận: Boss thế sao anh không nói cho bọn em biết chứ ( tuy vậy nhưng đúng thực là quá rõ ràng).

Boss yêu em: yêu em, pi mi(^_-).

Chụy chính là nữ vương: Đau lòng ( Khóc).

Boss yêu em: Đã cho em cơ hội rồi, anh chỉ có thể giúp em đến đây thôi.

Không ăn quả mận: Có hay không là một loại khả năng, chỉ nó là cái đánh dấu tạm thời.

Mạn Mạn muốn uống trà sữa: Cứu mạng tin tức sốt dẻo!!

Tiểu Cao đi ra ngoài với vẻ mặt khiếp sợ, cũng trả lời "RIP chị Triệu".

Trần Thọ trở về rồi, cảm giác không khí văn phòng kỳ quái một xíu xíu, cậu không chú ý, nỗ lực đánh máy, chạy chân, làm bảng biểu. Chỉ là không biết vì cái gì mỗi lần giúp người khác chạy chân, bọn họ luôn nhìn cậu bằng ánh mắt kỳ quái.

Bên đây Trần Thọ vừa tan ca, thì đã có người gọi điện thoại đến.

Trần Thọ nhìn thoáng qua người trên cuộc gọi, đi tới cửa nhận điện thoại: "A lô? Tân Phàm? Làm sao vậy?"

"Tôi tới đón cậu, xuống lầu."

Trần Thọ nói: "Tôi còn chưa tan ca."

Mạnh Tân Phàm nói: "Cậu ở lầu 13 đúng không? Tôi đi lên chờ cậu."

Trần Thọ: "A? A lô."

Tút tút

- cúp máy rồi.

Trần Thọ chỉ có thể làm bộ đi WC, ra khỏi văn phòng.

Cửa thang máy mở ra, quả nhiên Mạnh Tân Phàm lên đây.

Trần Thọ lôi kéo Mạnh Tân Phàm đi về phòng khách, tính toán bảo hắn ngồi ở kia chờ thêm chút nữa.

Mạnh Tân Phàm đi được nửa đường thấy WC, hắn kéo cậu vào trong.

Trần Thọ bị nửa kéo nửa ôm vào WC, như sắp đánh trận, nói: "Cậu bình tĩnh một chút, đây là công ty."

Hiển nhiên Mạnh Tân Phàm cũng vừa tan ca ra, kéo cà vạt xuống, vẻ mặt hưng phấn: "Ừ, tôi biết." Trần Thọ có thể từ động tác nóng nảy của hắn nhìn ra hắn đang càng hưng phấn.

Trần Thọ: "Ấy này... Đừng động tay động chân! Tôi còn chưa tan ca... Mạnh Tân Phàm!"

Trần Thọ bị đẩy ngã ở trên bồn cầu, áo sơ mi kéo đến cúc áo rơi lả tả, lộ ra nửa khuôn ngực và phần đường cong cơ bắp xinh đẹp ở bả vai. Cậu ngồi không vững nên suýt chút nữa ngã xuống, túm lấy quần của Mạnh Tân Phàm, tức giận nhìn hắn.

Mạnh Tân Phàm sờ sờ sau cổ của cậu, bất mãn mà nói: "Khương Chính Minh đánh dấu cậu?"

Trần Thọ bất đắc dĩ nói: "Tôi không chú ý."

Thân thể Trần Thọ bị ba người bọn họ chơi đến càng ngày càng mẫn cảm, khi cao trào bị đánh dấu cũng sẽ không có quá nhiều sự khó chịu, bởi vậy ngày hôm qua khi Khương Chính Minh cắn rách tuyến thể của cậu, chỉ làm cậu hơi hoảng hốt, thân thể run rẩy theo bản năng.

Mạnh Tân Phàm cười xấu xa nói: "Cậu ta cũng đánh dấu cậu rồi, tôi thân thiết một chút ở chỗ này thì cũng không quá đáng chứ."

Trần Thọ cự tuyệt với lời lẽ chính đáng: "Tôi còn muốn quay về làm việc."

Không nghĩ tới cậu ngồi ở trên bồn cầu với vẻ mặt đứng đắn nhưng quần áo lại lộn xộn như vậy, quả thực là khiến sự hưng phấn của Mạnh Tân Phàm đi nhảy clacket.

Mạnh Tân Phàm không thèm nói hai lời thì đã cởi quần, Trần Thọ đột nhiên đứng lên lại bị Mạnh Tân Phàm lấy tay đè xuống, lúc này cửa lớn của WC bị người khác mở ra.

Trần Thọ ngậm miệng, trừng đôi mắt tràn đầy lửa giận nhìn Mạnh Tân Phàm kéo khóa kéo, lấy côn th*t bán cương cọ sát đến khi hoàn toàn cương cứng.

Mạnh Tân Phàm dùng khẩu hình miệng không tiếng động nói: "Mút một chút."

Trần Thọ ngậm chặt miệng, tức giận quay đầu đi, như ghét bỏ tránh khỏi quy đầu do Mạnh Tân Phàm đưa lại.

Mạnh Tân Phàm bị điệu bộ này làm cho dục hỏa trong lồng ngực bùng lên, cầm côn th*t lắc lắc, tự vỗ lên mặt Trần Thọ.

Người đi vào mở cửa của buồng cách vách.

Mạnh Tân Phàm đến gần một chút, để côn th*t kề lên trên má Trần Thọ, nắm vào gốc, khống chế côn th*t thọc đôi môi mềm mại lại mẫn cảm của cậu, một cái tay khác giữ đầu Trần Thọ, năm ngón tay đan vào những sợi tóc bung xõa.

Trần Thọ nhấp môi, hô hấp cậu trở nên dồn dập, chỉ dùng lỗ mũi hô hấp càng thêm khó chịu, ngoài miệng ướt ướt nhớp nháp, nhiệt độ quen thuộc kia cũng thiêu đốt người ta. Trần Thọ thấy Mạnh Tân Phàm híp mắt với vẻ mặt khát cầu, rũ mắt đánh giá cái côn th*t lớn gần trong gang tấc này, gân xanh lộ rõ từng đường, đường cong đầy đặn như là đang câu dẫn cậu ngậm lấy rồi nhét đầy khoang miệng.

Trần Thọ bị sự ảo tưởng của mình làm cho trong lòng ngứa ngáy, do dự một lát, khi Mạnh Tân Phàm lại chọc đến khóe miệng cậu một lần nữa thì khẽ mở môi ra, nhịn không được hé miệng để hắn đi vào.

Mạnh Tân Phàm lập tức thọc vào, từng chút từng chút nhét quy đầu vào đầy khoang miệng cậu, thoải mái ngước đầu lên, không tiếng động thở hắt ra.

Trần Thọ nỗ lực mở khoang miệng tiếp nhận dục vọng của hắn và sử dụng đầu lưỡi để hoạt động, liếm láp bên ngoài thân gậy, hút chặt khoang miệng, mút côn th*t.

Mạnh Tân Phàm cảm thấy Trần Thọ là càng ngày càng thuần thục, vừa mới bắt đầu đã khiến cho xương sống hắn tê dại, hắn nhịn không được bắt đầu chuyển động eo.

Mạnh Tân Phàm đã sắp đâm nguyên cây vào sâu, thì cổ họng Trần Thọ đã bắt đầu khó chịu, cảm giác đã chọc tới cổ họng, yết hầu co rút lại.

Niêm mạc cảm nhận được độ ấm côn th*t, ngọt ngào run rẩy lên, da đầu Trần Thọ tê dại. Càng ngày cậu càng có thể thu hoạch khoái cảm từ việc này, cái này làm cho cậu cảm thấy hơi sợ hãi.

Nhưng mà chuyện trong miệng đang ngậm côn th*t của Mạnh Tân Phàm để lấy lòng hắn này lại làm Trần Thọ nhức nhức cái eo, muốn rên rỉ.

WC còn có người, bọn họ cần phải bí mật tiến hành.

Cách vách yên tĩnh, Trần Thọ bị Mạnh Tân Phàm ấn đầu thọc vào rút ra, điều này làm cho cậu có cảm giác khoang miệng và yết hầu mình bị đối đãi như khoang sinh sản, cọ xát ra lửa nóng, niêm mạc phân bố nước miếng giống y như nước trong, chảy xuống từ khóe miệng.

A, thích quá, khoang miệng giống như bị biến thành món đồ chơi...

Trần Thọ không thể khống chế được đã sinh ra chút ý tưởng quá mức.

Cậu khống chế được hô hấp, nhịn không được phát ra một vài tiếng kêu rên, nước miếng khi nào chảy xuống cũng không biết. Ngước đôi mắt, nhìn Mạnh Tân Phàm từ dưới lên trên, lại phát hiện hắn vẫn luôn nhìn mặt mình.

Trần Thọ dùng chưa kịp thay đổi ánh mắt tràn ngập dục vọng cùng tình yêu nhìn Mạnh Tân Phàm.

Đôi môi bị côn th*t cọ xát biến thành màu sắc kiều diễm và chảy ra nước miếng, còn có ánh mắt trắng trợn lại khát vọng làm Mạnh Tân Phàm tim đập nhanh, côn th*t càng cứng, thọc vào làm Trần Thọ buồn nôn.

Mạnh Tân Phàm nâng mặt cậu lên, không tiếng động nói: "Muốn bắn."

Bản thân Trần Thọ cũng cứng từ lâu rồi, còn đang lén sờ qua lớp quần tây, thấy Mạnh Tân Phàm nói như vậy thì càng hưng phấn, khó có thể chịu đựng được, hơi nhíu mày gật gật đầu.

Mau, nhanh lên, ha a..., mau bắn đi.

Mạnh Tân Phàm đột nhiên kéo đầu Trần Thọ, rút côn th*t ra, đứng thẳng tắp, lỗ nhỏ tràn ra, phun ra từng đợt tinh dịch, phun lên trên lông mày, mũi, và miệng của Trần Thọ.

Da đầu bị kéo đến nỗi hơi đau, Trần Thọ đưa đôi mắt sáng rực ngơ ngác nhìn Mạnh Tân Phàm, thè đầu lưỡi nhỏ đỏ thắm ra, như là đang quyến rũ hắn.

Mạnh Tân Phàm thỏa mãn kéo khóa kéo, bế Trần Thọ chân đang mềm lên rồi lau khô mặt, ở bên tai cậu, khẽ nói: "Cậu cứng đến quá rõ ràng, tôi giúp cậu giải quyết." Nói xong thì bắt tay vào thò xuống phía dưới của cậu.

Trần Thọ run lên, hoàn toàn mềm nhũn ở trong lòng ngực Mạnh Tân Phàm, Mạnh Tân Phàm thay đổi tư thế ngồi ở trên bồn cầu, ôm Trần Thọ rồi cởi bỏ tất cả lá chắn bên dưới ra.

Hắn nhéo mông nhỏ của Trần Thọ, dùng đầu gối tách hai chân Trần Thọ ra, làm Trần Thọ ngồi ở giữa háng hắn và mở rộng hai chân, đầu gối cũng suýt chút nữa đã đụng đến phòng bên cạnh, quần tây phác họa ra cơ đùi căng chặt, mắt cá chân mở rộng treo trên không trung và thò ra khỏi ống quần, vớ màu đen bao bọc lấy mắt cá chân mảnh khảnh và mắt cá chân hơi nhô lên.

Trần Thọ thót tim, phần eo cũng nâng lên, dưới kỹ xảo vuốt ve khi nhẹ khi nặng của Mạnh Tân Phàm, phần eo cậu hơi hơi vặn vẹo, khi cơ bụng của cậu vặn vẹo lại tạo nên một vẻ đẹp rất gợi cảm, khiến Mạnh Tân Phàm thò tay vuốt ve bụng nhỏ và cơ bụng của cậu.

Trần Thọ trở tay tóm lấy quần áo phần ngực Mạnh Tân Phàm, không tiếng động rên rỉ:"A! Quá thoải mái. Tân Phàm, tay...!"

Ngực bị Mạnh Tân Phàm trêu ghẹo, cơ ngực nho nhỏ như là một đôi bánh bao bị Mạnh Tân Phàm bắt lấy xoa bóp, thịt mềm tràn ra từ khe hở ngón tay, dấu tay đỏ bừng. đầu v* bị cọ xát, cảm giác cũng rất thoải mái.

Tiếng quần áo cọ xát vang lên xột xoạt xột xoạt.

Trần Thọ nhận thấy tin tức tố của Mạnh Tân Phàm có hơi xao động, lập tức lắc lắc đầu, quay đầu dùng ánh mắt cảnh cáo hắn.

Mạnh Tân Phàm nhìn hai tròng mắt ngập nước của cậu thì lại cho rằng cậu muốn hôn môi, cúi đầu hôn cậu đến ngồi cũng không vững ngã vào trong lồng ngực hắn, côn th*t cũng nhảy lên có vẻ muốn bắn tinh.

Mạnh Tân Phàm cọ xát vào côn th*t đang ngẩng đầu, ngón tay cái xoa xoa chọc ngoáy niệu đạo mẫn cảm, Trần Thọ dựng thẳng eo, khoái cảm mãnh liệt làm cậu che miệng bắn ra.

"Hu, ha a."

côn th*t chậm rãi mềm xuống, bị Mạnh Tân Phàm nhét vào quần lót, Trần Thọ chờ khoái cảm từ từ rút đi, tự mình đứng lên dùng động tác nhẹ nhàng mà mặc quần cùng quần áo chỉnh tề.

Trong không gian nhỏ hẹp tràn đầy hương vị tin tức tố, Mạnh Tân Phàm vuốt dấu vết sau gáy Trần Thọ, ánh mắt tối sầm lại.

Trần Thọ cài xong cúc áo, nghi hoặc nhìn hắn.Mạnh Tân Phàm ôm cậu từ sau lưng, nhẹ nhàng nói:"Đêm nay tôi cũng muốn đánh dấu cậu."

Cách vách, tiếng xả nước vang lên, mở cửa đi ra ngoài.

Trần Thọ lập tức nói: "Không được, không thể."

Mạnh Tân Phàm bất mãn: "Vì sao Khương Chính Minh có thể?"

Trần Thọ đẩy cửa, đi ra ngoài, vừa rửa tay vừa nói: "Cậu không cần vô cớ gây rối, tôi phải làm việc."

Sau khi tan ca, về nhà.(trong bản qt k có khúc này nhưng chỉ có vậy tui mới thấy khúc sau hợp lý.)

Mạnh Tân Phàm vội vàng rửa sạch tay, đề nghị: "Tôi chỉ làm một lần."

Trần Thọ buồn bực mà ghé vào trên giường, quay đầu xem Mạnh Tân Phàm mang áo mưa, thở dài.

Cậu rầu rĩ nói: "Một lần."

Mạnh Tân Phàm vừa khuếch trương vừa hỏi: "Đêm nay có thể ngủ như vậy?"

Trần Thọ: "Ừ

Khoang sinh sản bị ngón tay đảo, khoái cảm làm nơi đó rất nhanh đã ươn ướt, Mạnh Tân Phàm thoáng tách bên trong ra được hai ngón tay, nhẹ nhàng đẩy ngón tay vào hoàn toàn, nhanh chóng thọc vào rút ra.

Trần Thọ xoay mông, hốt hoảng nói: "Chờ đã! Không được, sẽ cao trào...ưm a..."

Hậu huyệt phát ra tiếng nước đầm đìa, Trần Thọ cảm giác được chất lỏng được phân bố từ miệng huyệt chảy tới đấy chậu, còn đang chảy xuống dưới.

Mạnh Tân Phàm cảm thán: "Bảo bối, nước của cậu thật nhiều."

Trần Thọ có chút cảm thấy xấu hổ, còn nhờ ngón tay của Mạnh Tân Phàm đâm chọt mà đã nâng mông lên rồi cao trào, hậu huyệt mẫn cảm thắt lại, thịt huyệt cũng buông lỏng sự căng thẳng, cồn cào lên theo nhịp điệu.

Một hồi lâu cậu mới lấy lại tinh thần, thở dốc.

Mạnh Tân Phàm để côn th*t lên gần hậu huyệt, bọn họ có thân thể vô cùng phù hợp, hậu huyệt lập tức dâm lên mà mút nhẹ vào, chứa đựng gậy th*t thật lớn, đâm thẳng một phát đến chỗ sâu nhất.

Trần Thọ cảm thấy linh hồn cũng run rẩy theo, cậu nghiêng đầu, nước miếng chảy tới trên gối đầu.

Mông bị vỗ thật mạnh, côn th*t thô lỗ đi ra ngoài rồi lại tiến vào, khẽ va chạm vào thịt huyệt, cảm giác một lần nữa hoàn toàn bị chịch mở làm Trần Thọ thấy như bị điện giật làm cả người run lên, phát ra tiếng rên rỉ thật cao.

"Hur! A a!"

Mạnh Tân Phàm thích xem miệng huyệt của Trần Thọ còn chưa co rút lại, lộ ra khoang sinh sản bên trong như cái miệng nhỏ kiều mị úp mở chưa rút lại, hắn rất có hứng thú mà rút nguyên cây ra, lại thúc lút cán, lặp lại liên tục như đang đùa bỡn khoang sinh sản vậy, xem lớp thịt mềm đỏ thắm giữ lại hắn như thế nào, miệng huyệt có những nếp nhăn căng ra lại uất ức co rút lại như thế nào.

Trần Thọ bỗng nhiên thò cánh tay mềm như bông ra, chuẩn xác bắt được gốc côn th*t của Mạnh Tân Phàm, cùng lúc đó, tin tức tố ngọt thơm nồng nàn của Trần Thọ bay tới trong khướu giác của Mạnh Tân Phàm.

Đây là dục vọng mãnh liệt khi làm tình.

Trần Thọ dùng sức lực nhỏ bé rút côn th*t Mạnh Tân Phàm, mông lắc qua lắc lại rồi hút về phía côn th*t.

Mạnh Tân Phàm nhìn không thấy biểu cảm của Trần Thọ, chỉ nghe thấy cậu nói: "Đừng rút ra, a... màu chịch tôi, tôi cho cậu đánh dấu, ha a, nhanh lên."

Trần Thọ giờ phút này tựa như một bé dâm chỉ nghĩ được tới việc bị côn th*t làm.

Thế này Mạnh Tân Phàm còn có thể chịu đựng sao?

Hắn túm lấy eo Trần Thọ, gầy nhưng rắn chắc, hung hăng cắm vào, dưới từng tiếng từng tiếng rên rỉ dần dần phóng đãng của Trần Thọ thì lại hung hăng làm tiếp.

côn th*t vừa cứng vừa nóng và khoang sinh sản phù hợp một cách hoàn mỹ, thịt huyệt căng ra nhầy nhầy và ngập tràn nước, dính sát vào cây gậy thô, trong sự trừu sáp, niêm mạc gần khoang sinh sản lại phân bố ra rất nhiều d*m thủy động tình. "Ha a Tân Phàm, dùng sức, sướng quá, a—"

Trần Thọ bị một cái thúc đầy thô lỗ và mạnh mẽ đánh đến nỗi toàn thân nhấc lên, mông thịt hơi hơi đỏ lên, âm thanh dâm dục quanh quẩn ở trong phòng ngủ, Trần Thọ mất giọng. Mạnh Tân Phàm sờ chỗ giao hợp của hai người, ướt đến rối tinh rối mù.

Hắn cắn răng, chịu đựng cảm giác bị thịt huyệt gặm cắn mang đến khoái cảm mãnh liệt, nhanh chóng lại thô bạo vặn eo va chạm thân hình yếu ớt của Trần Thọ.

"Có thể, đánh dấu sao... Hô..." Mạnh Tân Phàm chảy mồ hôi dọc theo thái dương, rơi ở trên người Trần Thọ, tất cả đều có thể làm cậu mẫn cảm run lên.

Trần Thọ gật gật đầu, dường như đã mất lý trí, quay đầu dùng biểu cảm dâm loạn đến không tưởng nhìn Mạnh Tân Phàm: "Đánh dấu, đánh dấu tôi đi, bắn ở bên trong.."

Mạnh Tân Phàm nhịn không được, đột nhiên hắn kéo giữ cổ của Trần Thọ, cảm giác hơi hít thở không thông làm hầu kết Trần Thọ run lên, tiếp theo sau cổ có cảm giác đau đớn xâm chiếm vào toàn bộ tâm trí của cậu.

Hàm răng sắc nhọn đâm thủng làn da, tin tức tố trút xuống, tế bào bị bao vây, khoái cảm đã truyền tới thần kinh đau đớn và có loại cảm giác thỏa mãn khi bị đánh dấu.

Trần Thọ yên tĩnh lại.

Mạnh Tân Phàm thấy trong lòng cũng bốc lên sự thỏa mãn mãnh liệt, hắn liếm máu trên miệng vết thương.

Khi hắn và Trần Thọ hợp thành một thể thì tin tức tố ngọt thanh lại lạnh thấu xương, làm người nghiện.

Hắn mặt đối mặt ôm lấy Trần Thọ, lần nữa thúc lên, lần này hắn nhìn thấy biểu cảm của Trần Thọ.

Trần Thọ hơi hơi hé miệng lộ ra hàm răng, phát ra tiếng rên rỉ mềm mại phóng đãng và những hơi thở nóng hôi hổi, nửa mở mắt rũ mắt nhìn hắn, chịch cậu sướng đến mức tận cùng, khoang sinh sản lúc nào cũng cao trào, Trần Thọ cau mày, nhắm mắt lại, ngược lại không rên ri.

Hắn cũng sắp đến mức tận cùng, cắm đầu vào bờ ngực của cậu, hắn rất thích sờ hai đầu nhũ thịt trước ngực Trần Thọ, cắn cơ ngực mềm mại, dùng mũi cọ đầu v*, thân dưới không ngừng cọ xát ở trên vách huyệt.

Trần Thọ ưỡn ngực, xương cũng tê dại, khoang sinh sản cắn chặt lại, khoái cảm giống như thủy triều dâng khiến cậu ôm Mạnh Tân Phàm bắn ra.

Khoang sinh sản cũng bị cao trào tới dào dạt, như miệng nhỏ không an phận mà mát xa côn th*t của Mạnh Tân Phàm.

Mạnh Tân Phàm ngậm đầu v* Trần Thọ, chui vào bắn ở chỗ sâu nhất.

Mạnh Tân Phàm đánh dấu Trần Thọ, hắn thỏa mãn, theo ước định chỉ làm một lần.

Hôm sau, Trần Thọ cũng không có đến trễ, nhưng là vì buổi sáng mới hơn 6 giờ, Mạnh Tân Phàm liền dùng côn th*t làm cậu tỉnh.

Hậu huyệt có cảm giác tê tê dại dại làm cậu mở mắt ra, cảm giác thân mình bị thúc đẩy lắc qua lắc lại, cậu mơ màng ngẩng đầu lên, thấy Mạnh Tân Phàm đang ở trên người cậu rong ruổi.

Sau khi tỉnh khoái cảm càng rõ ràng, Trần Thọ bắt lấy gối đầu đánh rồi mắng: "Cậu đang bị dục cầu bất mãn sao, mới buổi sáng đã động dục."

Mạnh Tân Phàm thả ra tin tức tố: "Đúng vậy, tôi bị."

Trần Thọ bất đắc dĩ bị hắn đè nặng mà chịch một cái vào buổi sáng.

May mà không có đến trễ, Trần Thọ kịp thời chạy tới công ty, chỉ là bước chân hơi lâng lâng.

Trần Thọ ngồi xuống vị trí bắt đầu làm việc, nhìn chị Triệu chào hỏi, chị Triệu cười một chút. Chờ Trần Thọ cúi đầu lật đồ vật, sắc mặt chị Triệu biến đổi, tươi cười tan biến.

Nghe tin tức tố trên người Trần Thọ, nội tâm chị Triệu chấn động.

Này, này này này, này như thế nào không cùng một mùi vị với ngày hôm qua!??

Trần Thọ cậu-

Nếu nói ngày hôm qua là khô nóng mà tăng động không an phận, thì hôm nay lại là ngọt thanh, lạnh thấu xương như núi tuyết.

Chị Triệu có sắc mặt xanh lè.

Khi tan tầm, chị Triệu chú ý Trần Thọ, thấy cậu tiếp điện thoại, vội vội vàng vàng tan ca.

Tự hỏi một lát, cô click mở group chat riêng tư mới tạo ngày hôm qua, phát hiện bên trong đã 99+

Tiểu Cao Tiểu Cao vóc dáng không cao: Không biết thế nào chứ, ngày hôm qua Trần Thọ đi cùng một người đàn ông ra khỏi WC, mùi hương trên người giống hệt như mùi hương của ngày hôm nay.

Mạn Mạn muốn uống trà sữa: Á đù má!!

Không ăn quả mận:... Sáng sớm thật sự kích thích quá.

Chụy chính là nữ vương: ( hút thuốc)

Boss yêu em: ( ôm một cái) lão Triệu, yêu em.

Vài ngày sau, Tông Trạch Thịnh đi công tác đã trở lại, ngửi thấy mùi hương trên người Trần Thọ, không nói không rằng đã đè Trần Thọ trên giường.

Trần Thọ bị đè ở mép giường, quỳ trên mặt đất bị chịch, bị ôm đến phòng tắm để trên bồn rửa tay chịch, bị ngồi ở bồn tắm, còn Tông Trạch Thịnh chịch lên từ phía dưới... Cuối cùng nằm ở trên giường, Tông Trạch Thịnh lại rất ôn nhu đánh dấu cậu.

Miệng vết thương trên tuyến thể còn chưa khỏi hẳn, thì lại bị cắn một nhát.

Trần Thọ kêu lên một tiếng, nơi tuyến thể hơi hơi nóng lên, dần dần, hiện tại cậu càng có thể cảm nhận sự nóng rực và khoái cảm khi bị đánh dấu hơn là cảm giác đau đớn.

Cậu không khỏi bắt đầu lo lắng tuyến thể của mình có thể cắn nát hay không.

Tông Trạch Thịnh nghe vậy, tưởng tượng dáng vẻ Trần Thọ có tuyến thể bị cắn hư.

Không thể khống chế tin tức tố, như những kỹ nữ bị chơi hỏng và cậu hoàn toàn không tự giác mà phóng thích tin tức tố câu dẫn người ta, chỉ có thể ở nhà, khi làm việc nhà lại không biết thân thể của mình đang quanh quẩn mùi hương mang suy nghĩ muốn bị bắt nạt, bị anh đè xuống bất ngờ thì dáng vẻ vừa khiếp đảm lại vừa sợ hãi đáng thương, quá xấu hổ nhưng hưng phấn.

Anh hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: "Cắn hỏng chúng tôi bồi dưỡng lại."

Trần Thọ nhìn phản ứng của hắn thì nhận thấy được nguy cơ, lập tức đặt điều lệ với ba người, đánh dấu cách phòng nhau thì tuyệt đối không thể chỉ quanh quẩn bên trong một khoảng được.

Nhưng mà ngày hôm sau khi đi làm, chị Triệu lại bị thương một lần nữa.

Thuần thục mở group chat riêng tư, lúc này trong group đã có một cái tên— Trần Thọ có phải hải vương hay không.

Chụy chính là nữ vương: Có hay không, hay không đủ.

Mạn Mạn muốn uống trà sữa: Chấn động!! Hôm nay, hình như là chocolate phô mai trà sữa!!

Boss yêu em: Vui thế. Cái người ở WC mấy ngày hôm trước đâu?

Mạn Mạn muốn uống trà sữa: Trà xanh đậu đỏ!

Tiểu Cao Tiểu Cai vóc dáng không cao: Người ở lần sớm nhất đâu?

Mạn Mạn muốn uống trà sữa: Là coca ( tin tưởng).

Không ăn quả mận: Sửa lại tên group, chính là hải vương.

Chụy chính là nữ vương:... Ao cá Trần Thọ còn có thể nhét tôi vào tiếp theo hay không.

Trần Thọ hoàn toàn không biết gì cả, cậu phát hiện dấu vết trên tuyến thể quá mức rõ ràng, luôn mặc áo lông cao cổ, lại không biết biệt danh hải vương của mình đã được đóng đinh cứng ngắc.

Cậu đang lo lắng, hôm nay sau khi tan tầm, ba người đều sẽ phòng trọ nhỏ của cậu trải qua chuyện cuối tuần này.

Tuyến thể, chú mày cần phải chống chịu nhé.

———————————————————————————————

Haha...cái phiên ngoại 5k chữ hơn (_) edit lại muốn ãi chĩa gặp tui không có điện thoại nữa mà còn bấm bàn phím bằng 2 ngón nên hơi lâu chắc mấy cái phiên ngoại cái nào cũng giống v thì 2-3d tui mới edit xong r đăng lên được á.

Có gì thông cảm giúp tui nha.(>人<;)

Còn cái này là tui xem trên truyenh.d mà edit chỗ có chỗ không, chỗ cắt bớt chỗ edit sai.(╯‵□′)┻━┻

Nếu có bà hỏi là từ hải vương có hay không là chưa edit thì xin trả lời là tui để nguyên nha tại hải vương dịch ra là vua biển nghe hơi kỳ với cái buồn cừi nữa là trong web truyenh.d nó để là kẻ bắt cá:)) lão đánh cá Trần Thọ và những con có mấy nết Tông-Mạnh-Khương:)
Chương trước
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...