Trần Thọ cúp máy, cậu vô cùng hoảng loạn.
Cậu không ngờ rằng Mạnh Tân Phàm đã biết từ lâu. Nhưng xét cho cùng, Mạnh Tân Phàm vốn đã rất thông minh.
Trần Thọ thực sự đã nảy ra suy nghĩ chạy về phòng ngủ, nhưng hai cái chân cậu mềm oặt, không thể dùng sức, đầu óc thì mê man, suy nghĩ không nhất quán. Vừa mới đang nghĩ chạy về phòng ngủ như thế nào, bây giờ lại nghĩ chuyện xấu Mạnh Tân Phàm đã làm khi xura.
Cơ thể Trần Thọ càng ngày càng lười.
Có thể là do ánh mặt trời sau trưa quá ấm áp, cũng có thể là do kỳ đầu tiên quá mạnh mẽ.
Lạch cạch
Cửa mở.
Trần Thọ thu hồi tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Bỗng cậu mất hết sức lực, điện thoại còn sáng màn hình rơi xuống khỏi mép giường.
"Cộp."
Dừng ở trên mặt đất.
Tiếng bước chân vang lên, một bàn tay nhặt điện thoại Trần Thọ lên.
Trần Thọ bị ánh mắt trời chiếu vào mắt, cậu nheo mắt lại lau nước mắt, hơi không thấy rõ mặt người kia.
"Tân Phàm?" Sao mặt lại có vệt đen thế kia?
Người tới nói chuyện: "Là bạn trai anh à?"
Trần Thọ mở to hai mắt.
Trần Thọ cố gắng ngồi dậy, thấy Cao Bằng nâng một hộp đồ ăn và hoa tươi đến gần.
Cậu thấy hơi ngoài ý muốn mà lùi lại về sau, chạm tới đầu giường. Dựa vào đồ vật giúp Trần Thọ thấy yên tâm hơn một chút, cậu hỏi: "Tiểu Cao, cậu không đi nghỉ trưa à?"
Cao Bằng kéo ghế qua, đặt hoa tươi lên tủ đầu giường và mở nắp hộp đồ ăn. Mùi bánh rán và thịt tỏa ra.
Trần Thọ ngửi thấy mùi dầu mỡ thì suýt nôn ra, dạ dày bắt đầu co rút, cậu che kín miệng: "Ê, mau bỏ cái đó ra đi"
Cao Bằng khẽ ngửa đầu hít sâu một hơi, say mê cảm thán: "Thơm quá." Nói rồi lại còn nhìn về phía sau cổ Trần Thọ.
Lúc này Trần Thọ mới ý thức được điều gì, cậu đột nhiên đưa tay che kín sau cổ mình. Tuyển thể nóng hầm hập đang tỏa ra mùi hương mê người, căn bản không che nổi.
Trần Thọ cuối cùng cũng nhận ra được chỗ sai, cậu xụ mặt xuống: "Mời cậu đi ra ngoài. Chỗ này không cho phép A tiến vào."
Cao Bằng cười cười, ngâm nga, hắn dùng thìa xúc một miếng thịt kho tàu đưa tới bên miệng Trần Thọ: "Bây giờ cơ thể học trưởng không khỏe, em phải chăm sóc thật tốt cho anh."
Trần Thọ tránh khỏi thìa thịt này, suýt nữa thì nôn ra rồi, song cậu lại bị Cao Bằng ấn cái gáy nhét thẳng vào miệng. Sức mạnh cách xa khiến Trần Thọ căn bản không cách nào giãy dụa nổi.
Đầu lưỡi bị thìa sắt cứa vào, niêm mạc cũng bị tổn thương khiến cậu đau nhức. Miếng thịt mỡ kia rơi vào miệng cậu lập tức khiến dạ dày Trần Thọ co rút.
Cậu bị Cao Bằng bịt kín miệng lại, cứng rắn phải nuốt cả miếng thịt này xuống.
Trợn mắt nôn không ra, ngoài miệng Trần Thọ cũng toàn là mỡ.
Cậu dùng sức đẩy Cao Bằng, hai mắt bởi vì phản ứng sinh lý mà đỏ lên, nhìn Cao Bằng như nhìn tên điên: "Cút!"
Cao Bằng cũng nhìn Trần Thọ, hắn cúi người ghé lại gần cậu, ánh mắt ngưng tụ trên đôi môi trong suốt của cậu.
Trần Thọ định dịch người lùi về sau, cái gáy lại bị ấn mạnh trở về.
Bờ môi lạnh băng chạm vào mặt cậu. Xuyên qua khe hở, cậu thấy được Cao Bằng hơi mở miệng, lộ ra vài chiếc răng sắc nhọn.
Cậu ta muốn đánh dấu mình.
Trái tim Trần Thọ co rút một trận.
Mấy cây gậy sắt nọ đã ngăn hắn lại, Cao Bằng đột nhiên đứng lên, ném hoa lên đất cho hả giận.
Hắn thở hổn hển như mãnh thú. Một lát sau, thấy Trần Thọ trên giường bệnh đang lạnh mặt, hắn ta lại cười cười.
"Học trưởng dưỡng thương cho tốt nhé, em bên này sẽ chuẩn bị cho tốt rồi lại đến thăm anh sau."
Trần Thọ đáp lại: "Không cần cậu phải đến thăm tôi lần nữa đâu."
Sau khi Cao Bằng rời đi, Trần Thọ lau khô miệng, run rẩy vuốt tuyến thể của mình.
Trong không khí, ngoài chất dẫn dụ của cậu ra, còn trộn lẫn một ít chất dẫn dụ của A, chúng hòa quyện vào nhau truyền đạt tin tức dục vọng.
Dây dưa không màng đến ý nguyện của chủ nhân.
Đến khi cảm xúc kinh hoảng lui xuống, Trần Thọ mới phát bản thân đã bắt đầu nóng lên.
Mạnh Tân Phàm dựa theo tin nhắn Trần Thọ mà đi sâu vào trong. Hắn mở cửa phòng bệnh chuyên dụng nhỏ dành cho O ra, lúc vào còn lẩm bẩm một câu: "Sao không có ai bảo vệ chỗ này vậy?"
Bước vào ngửi thấy mùi chất dẫn dụ nồng đậm làm Mạnh Tân Phàm ngây ngẩn cả người.
Chăn được để ở một bên, dưới ánh mặt trời nom mềm mại như bông, cánh hoa hồng kiều diễm ướt át rơi ở mọi nơi, thoạt trông vô cùng non mềm.
Làn da trần của Trần Thọ trên giường trông cũng non mềm không kém.
Ánh mặt trời chiếu lên làn da, làm nó tựa như trắng nõn nà.
Trần Thọ nằm ở trên giường, nóng đến mức đầu óc mê man. Cậu vén áo mình lên, thậm chí còn định cởi chiếc quần lót duy nhất dưới thân mình, trong miệng cũng lẩm bẩm gì đó không nghe rõ.
Trần Thọ phát hiện Mạnh Tân Phàm, cậu dừng động tác lại định bụng mặc quần áo lên, nhưng lại phát hiện quần ngoài và chăn đều không thấy đâu nữa, cậu hoang moang chống mông đi tìm.
Cảm giác khô nóng bị tuyến thể kích thích ra, bởi vì đã nhận ra sự tồn tại của siêu A, nên sẽ vô thức tỏa ra chất dẫn dụ càng thơm ngọt và mềm mại hơn.
Trần Thọ vẫn còn một tia lý trí, biết mình không thể thắng nổi bản năng đáng sợ của kỳ đầu tiên. Sau khi Cao Bằng đến thăm cậu càng cảnh giác hơn, cậu co người lại vùi đầu vào gối, rầu rĩ nói: "Cậu mau đi đi."
Trong không khí toàn là tin tức tố cầu hoan từ Trần Thọ.
Hơi thở của Mạnh Tân Phàm tràn đầy thứ chất dẫn dụ vui thú mà trêu chọc người ấy, bao bọc cái sự ngọt ngào non nớt là sự quyến rũ trưởng thành.
Muốn bị làm đến thụ thai.
Muốn được mở khoang sinh sản.
Đây là chất dẫn dụ mà Trần Thọ đã truyền tới cho Mạnh Tân Phàm.
Hầu kết Mạnh Tân Phàm run lên, hắn lùi về sau vài bước.
Cạch.
Hắn khóa cửa lại.
Trần Thọ bị người ta lật lại nằm trên giường bệnh, cái mông trắng tuyết hào phóng lộ ra trước mặt.
Mạnh Tân Phàm vuốt ve eo cậu, cảm thụ cái giãy dụa yếu ớt của cậu. Ngón tay trượt một đường xuống dọc theo sống lưng, chui vào khe hẹp nọ.
"Ướt." Mạnh Tân Phàm khẽ nói.
Trần Thọ đã giãy dụa nhưng quả nhiên vẫn thất bại, cậu hơi tuyệt vọng nói: "Chúng ta là anh em tốt."
Mạnh Tân Phàm không nói gì, mà thay vào đó là thả ra chất dẫn dụ của mình.
Một siêu A thả ra chất dẫn dụ sẽ hoàn toàn khác với Trần Thọ, cũng khác với bất kỳ ai cậu từng gặp trong quá khứ.
Tựa như cơn gió lạnh thấu xương thổi từ những ngọn núi tuyết, có thể lập tức đóng băng suy nghĩ và hành động của cậu.
Tựa như con quái vật săn mồi dưới đáy biển sâu xanh thẩm, săn lùng mục tiêu của nó đến khi không còn một mảnh xương nào.
Tựa như dòng điện xâm chiếm não bộ, tê liệt từng tấc trên cơ thể, khiến cậu chỉ có thể cuộn tròn và phục tùng.
Chất dẫn dụ đang nói.
Tình dục, giao cấu, sinh sản, ham muốn, thậm nhập, đánh dấu.
Đánh dấu đánh dấu đánh dấu đánh dấu đánh dấu đánh dấu đánh dấu đánh dấu đánh dấu...
Trần Thọ sợ hãi, cậu đã động dục khi ngửi mùi chất dẫn dụ của Mạnh Tân Phàm.
Tin tức tố theo đuổi thẳng thừng đến từ A làm tuyến thể cậu phấn kích không kiểm soát, đập liên hồi tiết ra thứ chất dẫn dụ ái muội. Cậu cảm nhận được tin tức tố phức tạp mà đơn giản từ hormone lớn mạnh của Mạnh Tân Phàm, mà cậu cũng tự nhiên đáp lại nó bằng tuyến thể của mình.
Cảm giác dị vật đột nhiên xuất hiện, có ngón tay cắm vào mông cậu.
Mạnh Tân Phàm thấp giọng nói: "Tôi nhớ rõ có hai cái..."
Ngón tay thô dài của A sờ soạng, di chuyển không hề nhẹ nhàng trong trực tràng của cậu.
Mông Trần Thọ run lên, trong miệng không nhịn được phát ra tiếng nức nở nhỏ bé.
Đừng, đừng, đừng tìm được chỗ đó...
"Tìm được rồi." Mạnh Tân Phàm nói vậy.
Khoang sinh sản bị ngón tay phát hiện. Trần Thọ nắm chặt gối đầu, cảm giác được rõ ràng động tác đâm chọc cái miệng nhỏ kia của đầu ngón tay, làm cậu không kiềm được run rẩy.
Đầu ngón tay trêu đùa ở miệng khoang sinh sản một hồi, đoạn cắm thẳng vào.
"A!" Trần Thọ không nhịn được kêu lên, dù là nhiệt độ hay độ dày, ngón tay đó đều lớn hơn so với gậy thủy tinh. Cậu sâu sắc cảm nhận được cơ thể mình bị mở ra, khoang sinh sản non nớt cảm thấy hơi đau đớn, lại khát vọng, vui sướng như thủy triều.
Cậu thở hổn hển, cảnh cáo Mạnh Tân Phàm: "Tôi là Trần Thọ!"
Động tác trên tay Mạnh Tân Phàm không hề bị lay động, trái lại giọng hắn lại hơi run rẩy: "Dường như không cần bôi trơn."
Cùng với lời nói, ngón tay cử động ở khoang sinh sản, hay là nói nó đang đâm rút mà không gặp chút trở ngại nào.
Trần Thọ thở hổn hển, đột nhiên phát hiện có thứ gì đó nóng hơn cả ngón tay đang nhét vào khe mông của mình.
Mông bị kéo sang một bên, Mạnh Tân Phàm rút ngón tay, lau đi chất lỏng trong suốt long lanh trên mông Trần Thọ. Sau đó, dương v*t phấn chấn bừng bừng đặt trên đống dịch trong suốt ở miệng huyệt.
"Mạnh Tân Phàm! Cậu đừng có bị chất dẫn dụ làm cho mụ đầu!" Trần Thọ khàn giọng kêu lên. Cậu không phải cố ý quyến rũ Mạnh Tân Phàm, chẳng lẽ Mạnh Tân Phàm không biết sao?
Mạnh Tân Phàm hôn mông cậu, nói: "A Thọ cậu biết không? Dù O có thể chất như thế nào đi nữa cũng đều có thể bị siêu A thụ thai."
Trần Thọ nghe vậy khiếp sợ quay đầu, song chỉ thấy được khóe miệng cong lên của Mạnh Tân Phàm.
Miệng huyệt bị thứ vũ khí sắc bén cưỡng ép mở ra, có thể cảm nhận được cơ bắp kéo căng. Trần Thọ khó chịu mở miệng, nhưng lại chẳng phát ra được âm thanh nào.
Mạnh Tân Phàm thỏa mãn mà thở dài một hơi, chậm rãi tiến vào, hắn nói tiếp: "Siêu A sẽ không bị chất dẫn dụ cấp bậc này quyến rũ đến nỗi động dục."
Trần Thọ tuyệt vọng mà nghĩ, thế hiện tại là sao...?
Mạnh Tân Phàm tiếp lời đáp lại cậu: "Không phải chất dẫn dụ của cậu quyến rũ tôi, mà là tôi đang quyến rũ cậu."
"Tôi dùng chất dẫn dụ, xâm phạm cậu."
Nói rồi, Trần Thọ lập tức cảm nhận được.
Chất dẫn dụ cực kỳ mạnh mẽ càng thêm nồng đậm hơn lúc vừa đang bao vây lại đây, làm Trần Thọ cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng. Thế giới tinh thần của cậu gần như hoàn toàn ngập trong hormone của Mạnh Tân Phàm. Não cậu liều mạng chống cự lại sự xâm lấn của chất dẫn dụ, từ chối sự dụ dỗ của Mạnh Tân Phàm, kìm nén bản năng dục niệm.
Không thể, không thể bị thụ thai, không thể bị tiến vào chỗ đó.
Trần Thọ chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có người tiến vào khoang sinh sản của mình, chứ đừng nói tới bị anh em tốt của mình phá thân.
Phần đầu hình cái mũ của gậy th*t to hơn rất nhiều so với gậy thủy tinh và ngón tay, vừa vào đã chạm tới miệng khoang sinh sản.
Trong thời điểm ấy, toàn bộ sự cố gắng của Trần Thọ đã đổ sông đổ bể.
Tuyến thể co lại gần như tan vỡ nhóng ra chất dẫn dụ ngọt ngào mà Trần Thọ vẫn luôn kiềm nén.
Dục vọng và phục tùng chiếm cứ não bộ Trần Thọ.
Khát vọng giao hợp, phục tùng siêu A.
Mạnh Tân Phàm tham lam cướp lấy chất dẫn dụ của Trần Thọ. Hắn thúc vào mạnh mẽ, tiến vào khoang sinh sản vừa chặt vừa ướt của Trần Thọ.
Chỗ đó chào đón gậy th*t của hắn, nhưng lại bởi vì lần đầu thừa nhận thứ đồ quá to mà ủy khuất đẩy ra, ngăn cản hắn tiến vào sâu hơn một bước.
Trần Thọ phát ra tiếng khóc nức nở vì không chịu nổi.
Mạnh Tân Phàm hưng phấn nắm eo cậu, muốn nghe tiếng cậu nhiều hơn, vì vậy nhất định phải đưa vào nửa cây gậy còn dư lại. Vách trong chật chội bị gậy th*t cực nóng đẩy ra, dán sát lên gân xanh nhô trên bề mặt, khó chịu mấp máy.
Trần Thọ không nhịn được mà khóc, song đầu óc lại hưng phấn đến choáng váng, thân thể run rẩy không ngừng, cảm giác được dục vọng nguyên thủy được khoái cảm thỏa mãn.
"Ư! A, hư a..."
gậy th*t thọc vào rút ra, lúc bị cọ xát, vách trong ướt át của sinh sản tiết ra thêm nhiều chất lỏng hơn, không phải là dịch trong suốt, mà là thứ được sinh ra từ khoái cảm.
Chỗ giao hợp giữa hai người vang lên tiếng nước, bắn ra rất nhiều dịch trong suốt của kỳ đầu tiên.
Ga trải giường dưới thân đã ướt đẫm từ lâu. Ngay cả cái gối Trần Thọ nằm lên cũng đã bị ướt.
Cậu rơi nước mắt, thậm chí khóc đến nỗi trong miệng cũng chảy ra nước miếng.
Trần Thọ quá ấm ức, không nhịn được mà mơ hồ mắng: "Đcm cậu, trướng ưm, ư ư... đau!"
Mạnh Tân Phàm đưa đẩy làm giường kêu kẽo kẹt, hắn đưa tay lau nước mắt Trần Thọ nói:
"Đau à?"
Khoang sinh sản nhóp nhép chảy ra d*m thủy, bên trong lẫn bên ngoài mông toàn là dâm dịch động tình, ngay cả chất dẫn dụ trong không khí cũng sôi trào.
Mạnh Tân Phàm vuốt eo cậu cảm thán: "Mạnh miệng."
Trần Thọ cảm giác được nơi sâu trong khoang sinh sản đã xảy ra biến hóa quái dị, nó co rút lại, run rẩy. Cậu không nhịn được nâng mông lên, miệng cũng không khỏi dâm kêu một tiếng: "Ưm... hư a!"
Eo Trần Thọ run rẩy vài cái, lúc này Mạnh Tân Phàm cũng khó nhịn mà thở hổn hển vài tiếng.
Trần Thọ cao trào ở đằng sau.
Mạnh Tân Phàm cảm thấy sung sướng vì sự thật này. Hắn kéo Trần Thọ mềm oặt lên, để cậu ngồi trong lòng mình, đoạn lại cắm vào lần nữa.
Tư thế này tiện cho hắn chà đạp gậy th*t của Trần Thọ.
Mạnh Tân Phàm nhìn cây gậy đáng yêu giữa hai đùi trắng nõn của Trần Thọ, vừa lòng mà trêu ghẹo.
Xem ra có lẽ là không làm với người khác, cũng ít khi tuốt.
Trần Thọ ngửa đầu, cả hai mắt đều không mở nổi, nước mắt sinh lý chảy xuống xuôi theo khuôn mặt. Khoang sinh sản nóng đến mức làm cậu bức bối, bị gậy th*t lấp đầy, trướng đến khó chịu.
"Mạnh Tân Phàm..." Cậu gian nan nói mấy được mấy chữ này, lại bị động tác tăng tốc đột ngột của Mạnh Tân Phàm làm cho chỉ có thể rên rỉ.
Mạnh Tân Phàm nhìn chằm chằm vào tuyến thể sau gáy cậu, trong miệng bắt đầu phân bố nước bọt không thể kiểm soát.
Rất muốn cắn, đâm vào, đánh dấu cậu.
Chất dẫn dụ được tiết ra từ đó, làm nơi đó dường như biến thành một miếng bánh kem cực kỳ thơm ngon.
Manh Tân Phàm há miệng liếm răng nanh của mình, thứ này đúng là sinh ra chỉ để đánh dấu, chỉ cần cắn xuống, rót chất dẫn dụ của mình vào...
Hắn đột nhiên ngậm miệng, cắn răng, hai tay siết chặt Trần Thọ, gắt gao ôm cậu, điên cuồng thúc hông lên làm cậu.
Trần Thọ căn bản không thể động đậy, cậu ngồi trong lòng Mạnh Tân Phàm bị nện lên nện xuống, cái mông mềm đập vào xương hông Mạnh Tân Phàm, vừa đau lại vừa sướng. Khoang sinh sản nhanh chóng bị đâm mở rồi lại khép lại. Cậu chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.
Thậm chí ngay cả trực tràng cũng vì vậy mà co rút.
Khoái cảm ngọt ngào mạnh mẽ, động tác hung ác tàn bạo.
Đầu óc Trần Thọ đã hoàn toàn hỗn loạn.
"Ha a a, chậm chút a... Tân Phàm, sướng, sướng quá..."
Trần Thọ bị làm đến mức vô thức vươn lưỡi, ngửa đầu thất thần.
Mạnh Tân Phàm cúi đầu hôn cậu. Giữa lúc môi lưỡi dây dưa, tại lúc chạy nước rút, hắn đột nhiên rút dương v*t mình ra, đặt ở phần trong đùi Trần Thọ tuốt vài cái, bắn ở trên giường.
Ngực Trần Thọ bị Mạnh Tân Phàm đè đau, song cậu lại không rảnh bận tâm, mà chỉ lo hôn lại Mạnh Tân Phàm, liếm láp đầu lưỡi hắn.
Sau khi dương v*t rút ra, khoang sinh sản trào ra một dòng nước ấm làm ướt giữa đùi cậu, cũng làm ướt đùi Mạnh Tân Phàm.
Mạnh Tân Phàm sờ hậu huyệt đưa ngón tay vào, chưa đã thèm mà khuấy đảo khoang sinh sản. Đầu ngón tay chạm vào phần thịt mềm mại ướt át, chúng cũng cắn lấy ngón tay thâm nhập, nhẹ nhàng mà bắt nạt.
Trần Thọ thu lưỡi, tách môi ra với Mạnh Tân Phàm. Cậu ngồi trong lòng Mạnh Tân Phàm lắc mông tránh né ngón tay trong huyệt, thở gấp nói: "Đừng, làm nữa."
Mạnh Tân Phàm nghe vậy thì rút ngón tay, lau đi dâm dịch trào ra, khiến mông Trần Thọ càng thêm ướt.
Mạnh Tân Phàm dùng cái trán cọ gương mặt Trần Thọ thỏa mãn than thở: "Được."
Trần Thọ nhắm mắt lại, hậu huyệt hỗn độn. Ngày hôm sau của kỳ đầu tiên, khoang sinh sản của cậu đã bị làm rồi.
Sau Khi Phân Hóa Thành O Bị Nhóm A Cưỡng Chế Ái
Chương 6
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương