Tống Dịch Nhàn xin đạo diễn một miếng băng cá nhân, sau đó Cố Diệp Ngọc nhận lấy và dán lên cho Cố Diệp Du.
Cố Diệp Du lại kiên cường mạnh mẽ mà tiếp tục đi làm cá.
Mặc dù quy trình nấu cá nấu chua không sai, nhưng món cá làm ra lại khiến người khác nhìn thôi đã không quá thèm ăn món cá này lắm. Không đơn giản chỉ là khán giả xem phát sóng trực tiếp cho rằng như vậy.
Mà ba người Quý Lăng nhìn món cá nấu chua mà Cố Diệp Du làm ra, hoàn toàn không ngửi thấy mùi hương thơm như lúc nãy khi Nhan Hạ nấu món cá nấu chua.
Mặc dù Tống Dịch Nhàn đã đói bụng, nhưng cô ta lại không muốn ăn món cá nấu chua này.
Nhưng Cố Diệp Du lại dùng đũa chung gắp mấy miếng cá cho cô ta.
"Chị Tống, chị muốn ăn cá nấu chua, em đặc biệt làm cho chị đấy, chị ăn thử chút đi.”
Trong lòng Tống Dịch Nhàn muốn trợn mắt trắng, còn nói là đặc biệt làm cho cô ta cơ, nhưng cô ta không dám nhận đâu. ("翻白眼” (fān bái yǎn) có nghĩa là "trợn mắt trắng" hoặc "liếc mắt trắng". Đây là một biểu hiện phi ngôn ngữ dùng để thể hiện sự khinh thường, không đồng ý, chán ghét, hoặc coi thường người khác. Trong văn hóa Trung Quốc, hành động này thường được xem như là một cử chỉ không tôn trọng hoặc mỉa mai.)
Nhưng trên mặt cô ta lại nở một nụ cười, “Được thôi!”
Sau đó cô ta gắp một miếng bỏ vào miệng, cố gắng chịu đựng để không nhổ nó ra ngoài.
Mùi tanh của món cá này quá nặng mùi, càng không có loại hương thơm toả ra như khi Nhan Hạ nấu món cá nấu chua mà cô ta đã ngửi được lúc nãy.
Sâm xinh đẹp
Cô ta bây giờ thật sự hối hận, trước đó bản thân nhiều chuyện làm gì, còn nói muốn ăn món giống vậy nữa chứ.
Cố Diệp Du còn không chịu từ bỏ, cười hỏi: “Mùi vị thế nào?”
Cô ta nghĩ rằng bản thân làm khá tốt, tất cả các bước cô ta đều nhớ được.
Tống Dịch Nhàn cố kéo ra một nụ cười hơi miễn cưỡng, “Cũng được.”
Sau đó cô ta ăn hết phần cá trong bát một cách nhanh chóng.
Cô ta sợ Cố Diệp Du lại gắp thêm cá cho mình, nên đã tự mình đứng dậy đi xới một bát cơm, sau đó cúi đầu ăn.
Điều này làm cho Cố Diệp Du rất khó chịu.
Cô ta cảm thấy Tống Dịch Nhàn chính là cố ý kiếm chuyện với cô ta, chính Tống Dịch Nhàn nói muốn ăn cá, nhưng khi cô ta nấu món cá xong thì lại không ăn như thế này.
Cô ta lại dùng đũa gắp mấy miếng cho Cố Diệp Ngọc và Quý Lăng, “Các anh cũng nếm thử đi.”
Cố Diệp Ngọc nếm xong một miếng, liền đứng hình.
Sao đều là em gái của anh ta, và cùng làm ra cùng một món ăn, nhưng tại sao khác biết lại lớn đến vậy?
Mặc dù anh ta không ăn được món cá mà Nhan Hạ nấu, nhưng anh ta ngửi thấy mùi hương đó toả ra khắp cả sân.
Khi nằm trên giường thì anh ta đã thấy đói, vô cùng muốn ăn.
Cũng biết chắc chắn rằng món cá nấu chua đó rất ngon, vì tay nghề nấu ăn của Nhan Hạ vẫn luôn rất tốt.
Bây giờ ăn vào toàn là mùi tanh của cá, còn không có mùi vị nào khác, món cá nấu chua này khi nhai thịt còn dai, khiến anh ta muốn khóc.
Nhưng vì để cổ vũ Du Du, nên anh ta vẫn cố kéo ra một nụ cười mà khen ngợi, “ Ăn rất ngon.”
Cố Diệp Du lại gắp thêm mấy miếng cho anh ta, “Vậy anh hãy ăn nhiều chút nhé.”
[ Kỹ năng diễn xuất cảnh ăn ngon này của Diệp siêu sao, tôi chê nha!]
[Trước đó đã nói anh ta không có kỹ năng diễn xuất, tôi còn không tin, giờ nhìn bộ dạng này của anh ta, tôi tin rồi.]
[Đại Lang, ăn cá đi!]
[Haha, tiểu tiên nữ này định tiễn đưa tại chỗ anh trai ruột của cô ta sao.]
[Tiếp theo đến lượt Quý ảnh đế rồi, đến lúc thể hiện kỹ năng diễn xuất rồi.]
Khi Quý Lăng ăn một miếng cá nấu chua thì suýt nữa đã nôn ra."
So sánh với tài nấu nướng của Nhan Hạ, thì món cá nấu chua do Cố Diệp Du nấu cũng quá khó ăn rồi.
Chỉ là vì giữ gìn thể diện cho Cố Diệp Du mà anh ta vẫn nuốt miếng cá xuống.
"‘Hương vị cũng tạm được.’"
Anh ta thực sự không thể nói ra được, món cá nấu chua do Cố Diệp Du nấu này ngon đến mức nào.
Cố Diệp Du thấy hai người nói như vậy, mới thở phào nhẹ nhõm, "Nếu các anh thích thì ăn thêm nhiều chút nhé.’"
Cô ta cũng gắp một miếng cho vào miệng, sau đó chính là cứng đờ người.
Sao mùi tanh của cá lại nồng vậy?
Cô ta rõ ràng là nấu món cá nấu chua dựa theo hướng dẫn mà cô ta đã học trước đó nha!
Nhưng đang ở trong phát trực tiếp, cô ta đương nhiên không thể nhổ ra.
Vì vậy, cô dùng đũa chung, gắp phần lớn cá cho anh trai Cố Diệp Ngọc.
Bởi vì cô ta biết, dù khó ăn thế nào thì anh năm vẫn sẽ ăn hết sạch. (Cô em tốt ghê)
Cô ta lại gắp một chút cho Tống Dịch Nhàn và Quý Lăng, phần cá còn lại thì để lại cho chính mình.
Cố Diệp Ngọc nhìn thấy thịt cá xếp chồng đầy một bát, thì trong lòng có một loại nỗi khổ không thể diễn tả thành lời.
Nhưng có thể làm gì được đây? Chỉ còn cách ăn hết.
Khoảnh khắc này, anh ta vô cùng nhớ nhung em gái ruột của anh ta.
Tống Dịch Nhàn rất không muốn ăn, nhưng vì Cố Diệp Du luôn nhấn mạnh rằng la do cô ta muốn ăn nên Cố Diệp Du mới nấu.
Trước ống kính phát trực tiếp, chỉ còn cách chịu đựng, nín thở ăn xong cá một cách nhanh chóng sau đó tiếp tục ăn cơm trắng.
Quý Lăng cũng tương tự, còn phải giả vờ một bộ dáng món ăn có hương vị tốt, và anh ta ăn rất ngon miệng.
Nếu không có sự so sánh với nhóm khác, mọi người cũng sẽ không nhận ra quá rõ.
Nhưng hiện tại mọi người đều cảm nhận được, Quý ảnh đế ăn cá cũng rất miễn cưỡng.
edit: Ngày mai sẽ giảm cân.
Sau Khi Sống Lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận
Chương 33-2: Hai anh em này quá thân mật rồi
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương