Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
Chương 19
Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
CHƯƠNG 19
Trong phòng bao sang trọng.
An Hạnh Nhi nhìn chằm chằm vào Diệp Thương Ngôn, cô nói: “Anh sợ hả?”
Ánh mắt của Diệp Thương Ngôn siết chặt lại.
“Anh sợ tôi lừa anh?” An Hạnh Nhi dùng câu hỏi nhưng mà giọng điệu lại là câu khẳng định.
“Cô An, cô đề cao mình rồi đó.” Diệp Thương Ngôn chẳng thèm ngó tới.
“Nếu không thì tại sao anh lại thông tin tôi?”
“Cô cảm thấy là những lời cô nói có cái gì đáng để tôi tin tưởng?” Đôi lông mày của Diệp Thương Ngôn nhướng nhẹ lên.
Đúng vậy.
Hình như là hiện tại cô không có cái gì đáng để anh tin tưởng.
Cô nói: “Anh biết Cố Quân Tường không phải là người tốt.”
Diệp Thương Ngôn mím môi, hiển nhiên là anh cũng đang dò xét An Hạnh Nhi của lúc này.
Anh biết Cố Quân Tường không phải là một người tốt, đó cũng là bởi vì người đàn ông này có sự uy hiếp đối với chuyện làm ăn của anh, cho nên anh đã âm thầm để ý đến anh ta một chút, mới có thể phát hiện anh ta có một bộ mặt không muốn người đời biết.
Nhưng mà An Hạnh Nhi.
Một người phụ nữ chỉ sống trong căn phòng của mình, sao có thể biết nhiều chuyện như vậy?
Thậm chí còn có thể chắc chắn như vậy, anh đã sớm biết Cố Quân Tường không phải là người tốt.
“Hiện tại tôi cũng đã biết rồi.” An Hạnh Nhi nhìn anh: “Biết tất cả những thứ dối trá và giả vờ của anh ta, tại sao tôi còn cần phải đẩy mình vào trong đó?”
Diệp Thương Ngôn bất động thanh sắc nghe lời giải thích của cô.
“Không chỉ không thể để mình sa vào trong đó, tôi còn muốn... phải trả lại gấp đôi những gì tôi từng gặp phải.” An Hạnh Nhi nói từng câu từng chữ.
Giọng nói của cô như là chém đinh chặt sắc, quanh quẩn ở trong phòng.
Trong lúc nhất thời có chút yên tĩnh.
Trong sự yên tĩnh.
“Cô dự định muốn tôi giúp cô như thế nào?” Diệp Thương Ngôn đột nhiên mở miệng nói.
Rõ ràng là đồng ý.
Cuối cùng An Hạnh Nhi vẫn cảm thấy chấn động trong lòng.
Thật ra thì cô cũng không dám chắc là vài ba câu nói của mình có thể thuyết phục được Diệp Thương Ngôn.
Mà anh cứ làm cho người ta không ngờ, anh lại đồng ý.
Cô không thể để cho mình suy nghĩ quá nhiều.
Cô cũng không cần thiết phải nghĩ quá nhiều.
Chuyện hợp tác cùng nhau có lợi, Diệp Thương Ngôn là người thông minh, không có khả năng từ chối.
Cô nói thẳng: “Nửa tháng sau là sinh nhật năm mươi tuổi của mẹ tôi, tôi sẽ để cho ba tôi chuẩn bị cho mẹ tôi một bữa tiệc sinh nhật long trọng, đến lúc đó sẽ mời tất cả những người quyền quý ở Thanh Thành đến tham gia, bao gồm cả anh.”
“Sau đó thì sao?”
“An Tầm là chị họ của tôi, cho đến nay cô ta vẫn luôn ghét tôi, không thể nhìn thấy tôi sống tốt hơn cô ta. Cô ta cho rằng tôi gả cho Cố Quân Tường chính là gả cho người đàn ông tốt nhất ở Thanh Thành, cho nên cô ta muốn phá hỏng hôn lễ của tôi, mà cách tốt nhất cô ta lựa chọn để phá hỏng hôn lễ của tôi chính là bò lên trên giường của Cố Quân Tường.” An Hạnh Nhi nói rất thẳng thừng.
Diệp Thương Ngôn cũng nghe thấy rất rõ ràng.
“Cố Quân Tường không phải là một người đàn ông biết kiềm chế, thậm chí ai đến cũng không từ chối. Vì để cho hôn lễ diễn ra thuận lợi, trong vòng một tháng kết hôn anh ta sẽ không chủ động đi ra bên ngoài lăn lộn với phụ nữ, nhưng mà nó không đại biểu anh ta sẽ không bị người khác quyến rũ, hơn nữa vào cái đêm bữa tiệc sinh nhật của mẹ tôi, An Tầm nhất định sẽ ăn mặc và trang điểm lộng lẫy, nghĩ hết mọi cách để hấp dẫn sự chú ý của Cố Quân Tường, sau đó lên giường của anh ta, dùng cách này để uy hiếp Cố Quân Tường cưới cô ta.”
“Cố Quân Tường sẽ không bị cô ta uy hiếp.” Diệp Thương Ngôn cho ra một đáp án khẳng định.
“Đúng là sẽ không, loại đàn ông có kinh nghiệm sa trường như là Cố Quân Tường, đuổi một người phụ nữ là chuyện dễ như trở bàn tay, anh ta có thể có một nghìn cách để An Tầm phải ngậm cục tức này. Nhưng mà lại không nghĩ rằng tôi sẽ lợi dụng lần vượt quá giới hạn trong hôn nhân này của anh ta để anh ta thất bại thảm hại, dù sao thì cho đến bây giờ anh ta cũng sẽ không phòng bị đối với tôi, căn bản cũng sẽ không quan tâm đến nhất cử nhất động của tôi.”
“Cô muốn kêu tôi giúp cô quay video lên giường của Cố Quân Tường và An Tầm.”
“Đúng vậy.” An Hạnh Nhi gật đầu.
Cô biết là Diệp Thương Ngôn rất thông minh, vừa nói liền hiểu ngay.
“Tôi biết Tần Thạc, bạn của anh.” An Hạnh Nhi quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông ở bên cạnh đang mang theo vẻ mặt chuyện không liên quan đến mình.
Nhận thấy ánh mắt của An Hạnh Nhi.
Tần Thạclông bông cười một tiếng: “Cô An có gì phân phó?”
“Nhà họ Tần các người hắc bạch đều ăn, mối quan hệ nhiều đến kinh người, cho nên tùy tiện tìm một người quay một đoạn video bất nhã chắc là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Tần Thạc nhún vai, lúc này vậy mà lại không biết là nên đồng ý hay là không đồng ý.
“Được.” Diệp Thương Ngôn đồng ý.
Đương nhiên là Tần Thạc cũng chỉ có thể gật đầu.
“Có điều là cô An.” Diệp Thương Ngôn đột nhiên kêu cô.
“Hả?”
“Cô cần phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.”
“Anh đang nhắc nhở tôi cái gì à?”
“Xóa bỏ lớp ngụy trang của Cố Quân Tường, tôi sợ là cô sẽ không chịu đựng nỗi đâu.” Diệp Thương Ngôn hiếm khi nghiêm túc.
“Tôi đã nhìn thấy một mặt buồn nôn nhất của anh ta rồi.” An Hạnh Nhi nói ra từng chữ: “Cho nên anh cứ việc xé đi, càng nát càng tốt.”
CHƯƠNG 19
Trong phòng bao sang trọng.
An Hạnh Nhi nhìn chằm chằm vào Diệp Thương Ngôn, cô nói: “Anh sợ hả?”
Ánh mắt của Diệp Thương Ngôn siết chặt lại.
“Anh sợ tôi lừa anh?” An Hạnh Nhi dùng câu hỏi nhưng mà giọng điệu lại là câu khẳng định.
“Cô An, cô đề cao mình rồi đó.” Diệp Thương Ngôn chẳng thèm ngó tới.
“Nếu không thì tại sao anh lại thông tin tôi?”
“Cô cảm thấy là những lời cô nói có cái gì đáng để tôi tin tưởng?” Đôi lông mày của Diệp Thương Ngôn nhướng nhẹ lên.
Đúng vậy.
Hình như là hiện tại cô không có cái gì đáng để anh tin tưởng.
Cô nói: “Anh biết Cố Quân Tường không phải là người tốt.”
Diệp Thương Ngôn mím môi, hiển nhiên là anh cũng đang dò xét An Hạnh Nhi của lúc này.
Anh biết Cố Quân Tường không phải là một người tốt, đó cũng là bởi vì người đàn ông này có sự uy hiếp đối với chuyện làm ăn của anh, cho nên anh đã âm thầm để ý đến anh ta một chút, mới có thể phát hiện anh ta có một bộ mặt không muốn người đời biết.
Nhưng mà An Hạnh Nhi.
Một người phụ nữ chỉ sống trong căn phòng của mình, sao có thể biết nhiều chuyện như vậy?
Thậm chí còn có thể chắc chắn như vậy, anh đã sớm biết Cố Quân Tường không phải là người tốt.
“Hiện tại tôi cũng đã biết rồi.” An Hạnh Nhi nhìn anh: “Biết tất cả những thứ dối trá và giả vờ của anh ta, tại sao tôi còn cần phải đẩy mình vào trong đó?”
Diệp Thương Ngôn bất động thanh sắc nghe lời giải thích của cô.
“Không chỉ không thể để mình sa vào trong đó, tôi còn muốn... phải trả lại gấp đôi những gì tôi từng gặp phải.” An Hạnh Nhi nói từng câu từng chữ.
Giọng nói của cô như là chém đinh chặt sắc, quanh quẩn ở trong phòng.
Trong lúc nhất thời có chút yên tĩnh.
Trong sự yên tĩnh.
“Cô dự định muốn tôi giúp cô như thế nào?” Diệp Thương Ngôn đột nhiên mở miệng nói.
Rõ ràng là đồng ý.
Cuối cùng An Hạnh Nhi vẫn cảm thấy chấn động trong lòng.
Thật ra thì cô cũng không dám chắc là vài ba câu nói của mình có thể thuyết phục được Diệp Thương Ngôn.
Mà anh cứ làm cho người ta không ngờ, anh lại đồng ý.
Cô không thể để cho mình suy nghĩ quá nhiều.
Cô cũng không cần thiết phải nghĩ quá nhiều.
Chuyện hợp tác cùng nhau có lợi, Diệp Thương Ngôn là người thông minh, không có khả năng từ chối.
Cô nói thẳng: “Nửa tháng sau là sinh nhật năm mươi tuổi của mẹ tôi, tôi sẽ để cho ba tôi chuẩn bị cho mẹ tôi một bữa tiệc sinh nhật long trọng, đến lúc đó sẽ mời tất cả những người quyền quý ở Thanh Thành đến tham gia, bao gồm cả anh.”
“Sau đó thì sao?”
“An Tầm là chị họ của tôi, cho đến nay cô ta vẫn luôn ghét tôi, không thể nhìn thấy tôi sống tốt hơn cô ta. Cô ta cho rằng tôi gả cho Cố Quân Tường chính là gả cho người đàn ông tốt nhất ở Thanh Thành, cho nên cô ta muốn phá hỏng hôn lễ của tôi, mà cách tốt nhất cô ta lựa chọn để phá hỏng hôn lễ của tôi chính là bò lên trên giường của Cố Quân Tường.” An Hạnh Nhi nói rất thẳng thừng.
Diệp Thương Ngôn cũng nghe thấy rất rõ ràng.
“Cố Quân Tường không phải là một người đàn ông biết kiềm chế, thậm chí ai đến cũng không từ chối. Vì để cho hôn lễ diễn ra thuận lợi, trong vòng một tháng kết hôn anh ta sẽ không chủ động đi ra bên ngoài lăn lộn với phụ nữ, nhưng mà nó không đại biểu anh ta sẽ không bị người khác quyến rũ, hơn nữa vào cái đêm bữa tiệc sinh nhật của mẹ tôi, An Tầm nhất định sẽ ăn mặc và trang điểm lộng lẫy, nghĩ hết mọi cách để hấp dẫn sự chú ý của Cố Quân Tường, sau đó lên giường của anh ta, dùng cách này để uy hiếp Cố Quân Tường cưới cô ta.”
“Cố Quân Tường sẽ không bị cô ta uy hiếp.” Diệp Thương Ngôn cho ra một đáp án khẳng định.
“Đúng là sẽ không, loại đàn ông có kinh nghiệm sa trường như là Cố Quân Tường, đuổi một người phụ nữ là chuyện dễ như trở bàn tay, anh ta có thể có một nghìn cách để An Tầm phải ngậm cục tức này. Nhưng mà lại không nghĩ rằng tôi sẽ lợi dụng lần vượt quá giới hạn trong hôn nhân này của anh ta để anh ta thất bại thảm hại, dù sao thì cho đến bây giờ anh ta cũng sẽ không phòng bị đối với tôi, căn bản cũng sẽ không quan tâm đến nhất cử nhất động của tôi.”
“Cô muốn kêu tôi giúp cô quay video lên giường của Cố Quân Tường và An Tầm.”
“Đúng vậy.” An Hạnh Nhi gật đầu.
Cô biết là Diệp Thương Ngôn rất thông minh, vừa nói liền hiểu ngay.
“Tôi biết Tần Thạc, bạn của anh.” An Hạnh Nhi quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông ở bên cạnh đang mang theo vẻ mặt chuyện không liên quan đến mình.
Nhận thấy ánh mắt của An Hạnh Nhi.
Tần Thạclông bông cười một tiếng: “Cô An có gì phân phó?”
“Nhà họ Tần các người hắc bạch đều ăn, mối quan hệ nhiều đến kinh người, cho nên tùy tiện tìm một người quay một đoạn video bất nhã chắc là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Tần Thạc nhún vai, lúc này vậy mà lại không biết là nên đồng ý hay là không đồng ý.
“Được.” Diệp Thương Ngôn đồng ý.
Đương nhiên là Tần Thạc cũng chỉ có thể gật đầu.
“Có điều là cô An.” Diệp Thương Ngôn đột nhiên kêu cô.
“Hả?”
“Cô cần phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.”
“Anh đang nhắc nhở tôi cái gì à?”
“Xóa bỏ lớp ngụy trang của Cố Quân Tường, tôi sợ là cô sẽ không chịu đựng nỗi đâu.” Diệp Thương Ngôn hiếm khi nghiêm túc.
“Tôi đã nhìn thấy một mặt buồn nôn nhất của anh ta rồi.” An Hạnh Nhi nói ra từng chữ: “Cho nên anh cứ việc xé đi, càng nát càng tốt.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương