Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
Chương 26
Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
CHƯƠNG 26
"Được." An Quốc Cường chỉ do dự hai phút rồi đồng ý.
Do dự là bởi vì quả thực nhà bọn họ không quen kiêu căng.
Không do dự nữa là bởi vì không muốn vợ mình ra ngoài phải chịu ấm ức.
Đời này ông ta thực sự chưa cho Lê Thục Vân được cái gì, năm đó cũng bởi vì mẹ ông ta bất mãn với Lê Thục Vân nên đã tổ chức hôn lễ vô cùng đơn giản.
Từ đó về sau, ông ta cũng chưa từng để Lê Thục Vân tham gia vào bất kỳ bữa tiệc nào.
Sinh nhật của bà ta hay ngày kỷ niệm kết hôn của bọn họ đều chỉ tổ chức trong nhà.
Ông ta thật sự không ngờ gia đình bọn họ hạnh phúc như vậy mà Lê Thục Vân lại bị người ngoài hiểu lầm như thế.
Cẩn thận suy nghĩ kỹ lại.
Từ lúc bọn họ kết hôn đến nay.
Không biết người bên ngoài nghĩ về Lê Thục Vân như thế nào, nhưng ngay mẹ và chị gái ông ta cũng đều mỉa mai coi thường Lê Thục Vân.
Trước đây ông ta không muốn gây ra bất kỳ xung đột nào trong gia đình.
Nhưng điều này lại khiến Lê Thục Vân phải chịu quá nhiều ấm ức.
Càng nghĩ càng giận.
An Quốc Cường nói: "Ngày sinh nhật năm mươi tuổi của mẹ con, ba nhất định phải làm cho bà ấy trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này!"
"Con biết là ba rất yêu mẹ mà." An Hạnh Nhi vui mừng nói: "Con sẽ chịu trách nhiệm về bữa tiệc, ba chỉ cần làm theo sắp xếp của con là được, đến lúc đó chúng ta sẽ cho mẹ con một sự ngạc nhiên to lớn."
"Được." An Quốc Cường tin tưởng con gái mình một trăm phần trăm: "Nhưng con đừng để bản thân quá mệt mỏi đấy nhé."
"Ba yên tâm đi." An Hạnh Nhi cười xán lạn: "Ngày sinh nhật mẹ con nhất định sẽ làm cho ba mẹ và tất cả mọi người ở đó phải kinh ngạc, không, cả nước đều phải kinh ngạc mới được!"
"Tất cả đều nghe theo con hết." An Quốc Cường cưng chiều nói.
Trong lòng ông ta cũng có chút chờ mong.
"Không còn sớm nữa, ba đi ngủ sớm đi."
"Con cũng nghỉ ngơi sớm đi."
"Vâng."
An Quốc Cường đi lên lầu trước.
An Hạnh Nhi còn ngồi ở phòng khách thêm một lúc.
Chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật này không chỉ là vì thiết kế gài bẫy Cố Quân Tường mà còn thật sự là vì không muốn để cho mẹ cô phải chịu ấm ức thêm nữa.
Những năm qua.
Những năm cô kết hôn với Cố Quân Tường.
Thậm chí mẹ cô còn bị mẹ của Cố Quân Tường coi thường, bất cứ lúc nào trong lời nói của bà ta cũng có thể nghe thấy sự khinh bỉ dành cho mẹ cô nhưng bởi vì không muốn khiến cô khó sống ở nhà họ Cố nên mẹ cô vẫn cố gắng chịu đựng, mà chính bản thân cô thậm chí vì muốn làm một người con dâu tốt mà còn cố tình phớt lờ những lời than phiền của mẹ mình.
Bây giờ nghĩ lại cô đều hận không thể tát cho mình mấy cái!
Vì Cố Quân Tường, thật sự ngay cả bản thân mình cô cũng bỏ qua!
An Hạnh Nhi nghiến răng nghiến lợi.
Kiếp này, tuyệt đối không thể đi vào vết xe đổ kia nữa, nhất định phải trả lại gấp bội!
...
Nhoáng một cái.
Nửa tháng đã trôi qua.
Ngày mai chính là tiệc sinh nhật của mẹ cô.
CHƯƠNG 26
"Được." An Quốc Cường chỉ do dự hai phút rồi đồng ý.
Do dự là bởi vì quả thực nhà bọn họ không quen kiêu căng.
Không do dự nữa là bởi vì không muốn vợ mình ra ngoài phải chịu ấm ức.
Đời này ông ta thực sự chưa cho Lê Thục Vân được cái gì, năm đó cũng bởi vì mẹ ông ta bất mãn với Lê Thục Vân nên đã tổ chức hôn lễ vô cùng đơn giản.
Từ đó về sau, ông ta cũng chưa từng để Lê Thục Vân tham gia vào bất kỳ bữa tiệc nào.
Sinh nhật của bà ta hay ngày kỷ niệm kết hôn của bọn họ đều chỉ tổ chức trong nhà.
Ông ta thật sự không ngờ gia đình bọn họ hạnh phúc như vậy mà Lê Thục Vân lại bị người ngoài hiểu lầm như thế.
Cẩn thận suy nghĩ kỹ lại.
Từ lúc bọn họ kết hôn đến nay.
Không biết người bên ngoài nghĩ về Lê Thục Vân như thế nào, nhưng ngay mẹ và chị gái ông ta cũng đều mỉa mai coi thường Lê Thục Vân.
Trước đây ông ta không muốn gây ra bất kỳ xung đột nào trong gia đình.
Nhưng điều này lại khiến Lê Thục Vân phải chịu quá nhiều ấm ức.
Càng nghĩ càng giận.
An Quốc Cường nói: "Ngày sinh nhật năm mươi tuổi của mẹ con, ba nhất định phải làm cho bà ấy trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này!"
"Con biết là ba rất yêu mẹ mà." An Hạnh Nhi vui mừng nói: "Con sẽ chịu trách nhiệm về bữa tiệc, ba chỉ cần làm theo sắp xếp của con là được, đến lúc đó chúng ta sẽ cho mẹ con một sự ngạc nhiên to lớn."
"Được." An Quốc Cường tin tưởng con gái mình một trăm phần trăm: "Nhưng con đừng để bản thân quá mệt mỏi đấy nhé."
"Ba yên tâm đi." An Hạnh Nhi cười xán lạn: "Ngày sinh nhật mẹ con nhất định sẽ làm cho ba mẹ và tất cả mọi người ở đó phải kinh ngạc, không, cả nước đều phải kinh ngạc mới được!"
"Tất cả đều nghe theo con hết." An Quốc Cường cưng chiều nói.
Trong lòng ông ta cũng có chút chờ mong.
"Không còn sớm nữa, ba đi ngủ sớm đi."
"Con cũng nghỉ ngơi sớm đi."
"Vâng."
An Quốc Cường đi lên lầu trước.
An Hạnh Nhi còn ngồi ở phòng khách thêm một lúc.
Chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật này không chỉ là vì thiết kế gài bẫy Cố Quân Tường mà còn thật sự là vì không muốn để cho mẹ cô phải chịu ấm ức thêm nữa.
Những năm qua.
Những năm cô kết hôn với Cố Quân Tường.
Thậm chí mẹ cô còn bị mẹ của Cố Quân Tường coi thường, bất cứ lúc nào trong lời nói của bà ta cũng có thể nghe thấy sự khinh bỉ dành cho mẹ cô nhưng bởi vì không muốn khiến cô khó sống ở nhà họ Cố nên mẹ cô vẫn cố gắng chịu đựng, mà chính bản thân cô thậm chí vì muốn làm một người con dâu tốt mà còn cố tình phớt lờ những lời than phiền của mẹ mình.
Bây giờ nghĩ lại cô đều hận không thể tát cho mình mấy cái!
Vì Cố Quân Tường, thật sự ngay cả bản thân mình cô cũng bỏ qua!
An Hạnh Nhi nghiến răng nghiến lợi.
Kiếp này, tuyệt đối không thể đi vào vết xe đổ kia nữa, nhất định phải trả lại gấp bội!
...
Nhoáng một cái.
Nửa tháng đã trôi qua.
Ngày mai chính là tiệc sinh nhật của mẹ cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương