Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
Chương 271
**********
Chương 271
An Hạnh Nhi chọn một chiếc cà vạt có sọc đan xen đen xanh.
Cô kiếp trước từng thấy Diệp Thương Ngôn thắt một lần.
Đứng ở góc độ của nhà thiết kế, có khi sẽ rất mẫn cảm đối với thứ gì đẹp.
Lần đó cô bị chiếc cà vạt của Diệp Thương Ngôn làm cho kinh diễm.
Là thật sự cảm thấy gu thẩm mỹ của người đàn ông này cao hơn người bên cạnh rất nhiều. . Tr𝘶yện chính ở ﹢ Tr𝑈𝗆𝙩 r𝘶yện.V𝖭 ﹢
Đương nhiên.
Bởi vì quan hệ đối địch năm đó, cô cũng không thể thật sự công nhận gu của Diệp Thương Ngôn.
Cô lấy chiếc cà vạt đó tới.
“Giúp tôi.” Diệp Thương Ngôn dường như cũng rất hài lòng về mắt nhìn của cô, thản nhiên đưa ra yêu cầu.
An Hạnh Nhi đã không muốn so đo với Diệp Thương Ngôn rồi.
Hầu hạ đại phật gia này xong, cô còn phải đi làm.
Cô kiễng chân, vòng cà vạt qua cổ của Diệp Thương Ngôn.
Động tác, rất thuần thục.
Bởi vì trước kia từng làm cho Cố Quân Tường.
Thường xuyên làm.
Cố Quân Tường phàm là tham gia sự kiện gì quan trọng đều sẽ kêu cô thắt cà vạt giúp anh ta, còn nói, như thế cho dù cô không ở bên cạnh anh ta, anh ta nhìn cà vạt thì sẽ cảm thấy ấm áp, thì sẽ nghĩ tới về nhà sớm.
Trên thực tế.
Xoay người, lời anh ta đã nói với cô trở thành tiếng rắm.
Xoay người thì đi ngủ trên giường của phụ nữ bên ngoài.
Không chút lưu tình ném chiếc cà vạt cô dùng trái tim thắt cho.
“Nghĩ tới ai?” Mắt của Diệp Thương Ngôn nhìn chằm chằm cô.
Sự trầm mặc đột ngột của cô và cảm xúc trên mặt bị anh nhìn thấy hết.
An Hạnh Nhi hoàn hồn, cô khẽ mỉm cười.
Bây giờ đối với Cố Quân Tường đã không còn phẫn nộ nữa.
Vì loại người đó.
Không đáng.
Cô trả lời: “Một kẻ hèn hạ.”
“Cố Quân Tường?” Diệp Thương Ngôn dùng câu hỏi, giọng điệu lại là câu khẳng định.
An Hạnh Nhi nhàn nhạt gật đầu.
Cũng không có gì cần phải che giấu cả.
Trước đây cô quả thật ở trên người Cố Quân Tường chịu rất nhiều khổ sở!
“Em trước cũng từng phục vụ anh ta như này sao?” Diệp Thương Ngôn hỏi. Trong giọng nói nghe không thấy bất kỳ cảm xúc gì. An Hạnh Nhi thắt xong, nhìn kiệt tác của mình, nói: “Quá trình sẽ không là cái anh muốn biết đâu.” “Tôi nghĩ cũng phải.” Sau đó tuyệt nhiên không nhắc tới nữa. Cứ cảm thấy. Diệp Thương Ngôn vừa hay cũng đang cố ý tránh nhắc tới quá khứ của cô và Cố Quân Tường. Anh đưa chiếc áo vest cho An Hạnh Nhi. Lần này ngay cả yêu cầu cũng không đưa ra, chỉ một động tác, An Hạnh Nhi đã biết anh muốn cái gì. Cô cầm lấy chiếc áo vest của Diệp Thương Ngôn, hầu hạ anh mặc vào.
Sau đó nhìn anh đứng ở trước gương sát sàn.
Mỗi lần khi Diệp Thương Ngôn mặc vest, thật sự sẽ đẹp trai hơn, quá chói mắt.
Trước đó luôn cảm thấy loại trai đểu chỉ biết chơi đùa phụ nữ như Diệp Thương Ngôn, khí chất sẽ tương phản khi mặc vest.
Sau này mới biết.
Đàn ông chỉ cần đẹp trai, quần áo đều chỉ là phông nền.
Cô thấy Diệp Thương Ngôn nhìn ngắm mình ở trong gương trước mắt, dường như đang đánh giá mình, chắc chắn vẻ ngoài của mình đã ổn chưa.
Chương 271
An Hạnh Nhi chọn một chiếc cà vạt có sọc đan xen đen xanh.
Cô kiếp trước từng thấy Diệp Thương Ngôn thắt một lần.
Đứng ở góc độ của nhà thiết kế, có khi sẽ rất mẫn cảm đối với thứ gì đẹp.
Lần đó cô bị chiếc cà vạt của Diệp Thương Ngôn làm cho kinh diễm.
Là thật sự cảm thấy gu thẩm mỹ của người đàn ông này cao hơn người bên cạnh rất nhiều. . Tr𝘶yện chính ở ﹢ Tr𝑈𝗆𝙩 r𝘶yện.V𝖭 ﹢
Đương nhiên.
Bởi vì quan hệ đối địch năm đó, cô cũng không thể thật sự công nhận gu của Diệp Thương Ngôn.
Cô lấy chiếc cà vạt đó tới.
“Giúp tôi.” Diệp Thương Ngôn dường như cũng rất hài lòng về mắt nhìn của cô, thản nhiên đưa ra yêu cầu.
An Hạnh Nhi đã không muốn so đo với Diệp Thương Ngôn rồi.
Hầu hạ đại phật gia này xong, cô còn phải đi làm.
Cô kiễng chân, vòng cà vạt qua cổ của Diệp Thương Ngôn.
Động tác, rất thuần thục.
Bởi vì trước kia từng làm cho Cố Quân Tường.
Thường xuyên làm.
Cố Quân Tường phàm là tham gia sự kiện gì quan trọng đều sẽ kêu cô thắt cà vạt giúp anh ta, còn nói, như thế cho dù cô không ở bên cạnh anh ta, anh ta nhìn cà vạt thì sẽ cảm thấy ấm áp, thì sẽ nghĩ tới về nhà sớm.
Trên thực tế.
Xoay người, lời anh ta đã nói với cô trở thành tiếng rắm.
Xoay người thì đi ngủ trên giường của phụ nữ bên ngoài.
Không chút lưu tình ném chiếc cà vạt cô dùng trái tim thắt cho.
“Nghĩ tới ai?” Mắt của Diệp Thương Ngôn nhìn chằm chằm cô.
Sự trầm mặc đột ngột của cô và cảm xúc trên mặt bị anh nhìn thấy hết.
An Hạnh Nhi hoàn hồn, cô khẽ mỉm cười.
Bây giờ đối với Cố Quân Tường đã không còn phẫn nộ nữa.
Vì loại người đó.
Không đáng.
Cô trả lời: “Một kẻ hèn hạ.”
“Cố Quân Tường?” Diệp Thương Ngôn dùng câu hỏi, giọng điệu lại là câu khẳng định.
An Hạnh Nhi nhàn nhạt gật đầu.
Cũng không có gì cần phải che giấu cả.
Trước đây cô quả thật ở trên người Cố Quân Tường chịu rất nhiều khổ sở!
“Em trước cũng từng phục vụ anh ta như này sao?” Diệp Thương Ngôn hỏi. Trong giọng nói nghe không thấy bất kỳ cảm xúc gì. An Hạnh Nhi thắt xong, nhìn kiệt tác của mình, nói: “Quá trình sẽ không là cái anh muốn biết đâu.” “Tôi nghĩ cũng phải.” Sau đó tuyệt nhiên không nhắc tới nữa. Cứ cảm thấy. Diệp Thương Ngôn vừa hay cũng đang cố ý tránh nhắc tới quá khứ của cô và Cố Quân Tường. Anh đưa chiếc áo vest cho An Hạnh Nhi. Lần này ngay cả yêu cầu cũng không đưa ra, chỉ một động tác, An Hạnh Nhi đã biết anh muốn cái gì. Cô cầm lấy chiếc áo vest của Diệp Thương Ngôn, hầu hạ anh mặc vào.
Sau đó nhìn anh đứng ở trước gương sát sàn.
Mỗi lần khi Diệp Thương Ngôn mặc vest, thật sự sẽ đẹp trai hơn, quá chói mắt.
Trước đó luôn cảm thấy loại trai đểu chỉ biết chơi đùa phụ nữ như Diệp Thương Ngôn, khí chất sẽ tương phản khi mặc vest.
Sau này mới biết.
Đàn ông chỉ cần đẹp trai, quần áo đều chỉ là phông nền.
Cô thấy Diệp Thương Ngôn nhìn ngắm mình ở trong gương trước mắt, dường như đang đánh giá mình, chắc chắn vẻ ngoài của mình đã ổn chưa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương