Lương Gia Hứa vẫn chưa thoát khỏi mớ hỗn loạn, Khúc Thiên Dao cũng không gấp, vẫy gọi người phục vụ tới, gọi một ít mì trông không quá dầu mỡ rồi lại gọi đồ uống, cậu không quên hỏi Lương Gia Hứa muốn uống gì, Lương Gia Hứa chỉ tùy tiện chỉ vào một cái, có thể thấy được đả kích này không hề nhỏ.
Hai người đắm chìm trong khoảng không gian trầm mặc, cho đến khi người phục vụ bưng đồ ăn lên, Khúc Thiên Dao dùng nĩa cuộn mì lại, bắt đầu chậm rãi ăn. Cậu ăn không nhanh, mặc dù không quá nho nhã nhưng lại rất dễ nhìn, cậu ăn cơm đều sẽ ăn nhanh một chút – nhưng Lương Gia Hứa lúc này lại không có tâm trạng, hắn cảm thấy miếng bít tết trên đĩa của mình nhai như sáp.
“Thiên… Thiên Dao?” Lương Gia Hứa do dự một hồi nói: “Cậu tên là Thiên Dao đúng không?”
Khúc Thiên Dao sửng sốt giây lát: “À ừm, Dao trong xa xôi.”
Lương Gia Hứa hỏi: “Vậy… tại sao cậu… lại là… là nam?”
“Anh muốn nghe phiên bản huyền ảo hay phiên bản bình thường?”
Lương Gia Hứa cười khổ nói: “Ý của cậu là không định nói sự thật với tôi đúng không?”
“Không, phiên bản đầu tiên là sự thật, phiên bản thứ hai sẽ được công khai với bên ngoài sau.” Khúc Thiên Dao đặt nĩa xuống, nghiêm túc nói: “Gia Hứa, con người anh rất tốt, tôi cũng rất muốn kết bạn với anh, nhưng kết bạn không nên dựa trên lời nói dối, tôi xin lỗi vì trước đây đã dối gạt anh, thật xin lỗi.”
Lương Gia Hứa khựng lại một lúc, bất lực nói: “Mấy lời của cậu làm tôi không biết phải nên tiếp như thế nào.”
“Tôi không có ý định gây rắc rối cho anh, xin lỗi là việc tôi nên làm, có tiếp nhận hay không là chuyện của anh.” Khúc Thiên Dao nói, “Nếu tôi có thể làm được gì thì cứ nói và tôi sẽ cố gắng hết sức.”
“Tôi có thể bắt cậu làm gì? Cậu không phạm tội giết người hay phóng hỏa.” Lương Gia Hứa thở dài, “Tôi chỉ muốn hỏi cậu hai vấn đề.”
“Anh nói đi.”
“Nếu tôi không tỏ tình với cậu, thì cậu sẽ không nói cho tôi biết sao?”
“Ừm.” Khúc Thiên Dao trả lời rất dứt khoát: “Việc này còn chưa giải quyết xong, càng ít người biết càng tốt.”
Lương Gia Hứa hỏi lại: “Cho nên cậu thẳng thắn với tôi chuyện này, chính là vì từ chối tôi ư? Tại sao?”
“Bởi vì tôi không muốn lấy lý do bị hiểu lầm để từ chối anh.” Khúc Thiên Dao nói: “Người anh thích là tôi với tư cách là nữ, nhưng tôi lại là nam, tính hướng là bẩm sinh. Tôi không biết nếu như tôi đổi giới tính liệu anh vẫn sẽ thích tôi hay không, dù là đồng ý hay từ chối, đều giống như tôi đang lừa gạt anh, tôi cảm thấy như vậy không tốt chút nào.”
Lương Gia Hứa rủ mắt xuống, im lặng một lúc rồi cầm dao nĩa lên, chậm rãi cắt miếng bít tết trên đĩa: “Quả thực, nếu cậu là nam, tôi sẽ không coi cậu như đối tượng yêu đương mà đối đãi.”
“Xin lỗi”
Lương Gia Hứa thở dài: “Nói với tôi đi, nói luôn cả hai phiên bản.”
Khúc Thiên Dao “ừm” một tiếng, cũng nhấc nĩa của mình lên tiếp tục ăn mì, vừa ăn vừa kể lại toàn bộ sự việc cho hắn nghe, chờ khi cậu ăn xong thì câu chuyện cũng kết thúc.
Lương Gia Hứa nghe xong lại rơi vào bối rối, là một thanh niên tốt của thế kỷ 21, tin vào khoa học, hắn bắt đầu nghi ngờ Khúc Thiên Dao đang trêu chọc mình.
“Thiên Dao.” Lương Gia Hứa ho khan, hạ giọng: “Hiện tại không phải đang quay chương trình thực tế đúng không? Tổ tiết mục phái cậu đến chỉnh tôi phải không?”
Khúc Thiên Dao: “…” Phản ứng này sao lại có chút quen thuộc.
“Vì sao khi tôi nói tôi là nam thì anh không nghĩ như vậy, mà tôi nói những điều này anh lại nghĩ như thế?”
“Bởi vì…” Lương Gia Hứa do dự chốc lát, “Cậu nói cậu là nam vẫn có thể xác minh, nhưng những gì cậu vừa mới nói là không có khả năng!”
“Nói không chừng tôi thực sự không phải người thật thì sao?” Khúc Thiên Dao nói xong, Lương Gia Hứa ngây người giây lát, cậu không khỏi bật cười: “Tôi không có lừa anh, thật đó, có điều tôi vẫn không biết phải giải quyết những vấn đề tiếp theo như thế nào.”
Lương Gia Hứa cau mày nói: “Cho nên… Mẫn tổng cũng biết tình huống của cậu?”
“Biết chứ.” Khúc Thiên Dao nói: “Anh ấy là người biết đầu tiên.”
“Anh ta là bạn trai của cậu?”
Khúc Thiên Dao gật đầu: “Hôm qua mới trở thành bạn trai.”
Lương Gia Hứa: “…”
“Cậu… để tôi bình tĩnh lát, bây giờ tôi có hơi… hơi rối.”
Nhìn thấy sắc mặt của Lương Gia Hứa rất kém, Khúc Thiên Dao sờ bụng mình, may mà cậu vẫn chưa nói chuyện này, nếu không các tin tức giải trí ngày mai sẽ là Lương Thị Đế sau một bữa ăn đã được đưa đến bệnh viện.
“Vậy… vậy… nữ chính trong “Thủ Thiên Tâm” cậu vẫn… vẫn diễn sao?”
“Diễn chứ.” Khúc Thiên Dao nói: “Nhưng khi chuyện này truyền ra ngoài, tôi nghĩ dư luận sẽ nói rất khó nghe, nếu anh quan tâm tới tiếng tăm thì có thể từ chối.”
“Tôi không quan tâm đến điều này.” Lương Gia Hứa thở dài, “Cậu rất có năng lực, tôi cũng tin cậu có thể diễn tốt.”
Khúc Thiên Dao được khen thì nở nụ cười rạng rỡ nói: “Tất nhiên, tôi đã đóng phim được mấy năm rồi.”
“Cậu ở thế giới cũ cũng là một diễn viên sao?”
“Đúng vậy.” Khúc Thiên Dao nói: “Sau khi tốt nghiệp tôi đã debut, cũng đã mấy năm rồi.”
“Về phía công ty…”
“Công ty là của nhà tôi, dễ xử lý.” Khúc Thiên Dao nói: “Anh tôi và Mẫn Hạo Phong sẽ xử lý ổn thỏa.”
“Fans có thể sẽ không dễ như vậy.”
“Vậy thì tôi cũng không thể làm gì được.” Khúc Thiên Dao cười khổ nói: “Chuyện đã xảy ra rồi, tôi chỉ có thể cố gắng hết sức, có thể vui mừng vì hiện tại tôi không nổi tiếng đi. Cùng lắm thì tôi rời giới giải trí, có tay có chân tôi cũng không chết đói được.”
“Cậu ngược lại nghĩ rất thông suốt.” Lương Gia Hứa bất đắc dĩ cười nói: “Để tôi đưa cậu về.”
“À… không cần đâu.” Khúc Thiên Dao lắc đầu, “Tôi còn muốn đi mua sắm, lát nữa sẽ tự mình về.”
“Vậy… được rồi, đi đường cẩn thận.” Nói xong, Lương Gia Hứa bất đắc dĩ lắc đầu, “Xin lỗi, tôi đã quen rồi, cho nên chưa kịp thích ứng cậu là nam.”
Khúc Thiên Dao cười nói: “Nam cũng phải cẩn thận nha.”
Lương Gia Hứa nói “ừm” rồi rời khỏi nhà hàng, Khúc Thiên Dao ở cửa bỗng gọi hắn lại: “Gia Hứa.”
“Hửm?”
“Chúng ta… không có chuyện gì rồi đúng không?”
“Còn có thể có chuyện gì chứ?” Lương Gia Hứa bất đắc dĩ nói: “Cậu còn muốn chính thức từ chối tôi lần nữa hả?”
Khúc Thiên Dao lắc đầu: “Ý tôi là, chúng ta vẫn là bạn phải không?”
“Ngày mai hãy nói đi.” Lương Gia Hứa mỉm cười nói, “Nói không chừng một lúc nào đó trong lòng tôi sẽ thấy dễ chịu hơn.”
Khúc Thiên Dao nghe vậy cũng cười, gật đầu: “Đi đường cẩn thận.”
Sau đó, Khúc Thiên Dao không về nhà, cậu bắt xe đi đến một trung tâm mua sắm gần đó, mua một ít quần áo mùa đông và ăn chút đồ ăn vặt, lúc trở về đã là buổi tối.
“Về rồi?”
Khúc Thiên Dao vừa vào cửa đã nghe thấy giọng nói trầm thấp của Mẫn Hạo Phong hỏi cậu, cậu theo tiếng nói nhìn sang, ánh mắt rơi vào người đàn ông toát ra khí tức oán giận, mỉm cười nói: “Về rồi, anh ăn cơm chưa?”
“Em thì sao?”
“Ăn rồi.” Khúc Thiên Dao đáp: “Tôi đi ăn đồ Hàn Quốc.”
“Em đi một mình?”
“Không, đi ăn cùng người khác.”
Mẫn Hạo Phong nghe vậy sắc mặt tối sầm, hỏi: “Với tên họ Lương kia?”
“Không, đi với họ Mẫn” Khúc Thiên Dao vỗ vỗ bụng mình, “Đi với nó.”
Mẫn Hạo Phong trong miệng có một đống lời không hay muốn nói về Lương Gia Hứa, Khúc Thiên Dao vừa nói xong liền nuốt hết vào trong, suýt chút nữa nghẹn chết: “Lại đây.”
“Không muốn.” Khúc Thiên Dao vươn vai, “Tôi đi tắm, lát nữa có chuyện nói với anh.”
“Đi đi, lát nữa anh có chuyện muốn nói với em.”
Khúc Thiên Dao đáp lại, dọn quần áo xong cậu chạy vào phòng tắm tắm, lúc ra ngoài người cậu vẫn còn bốc hơi nước, cậu lượn vào phòng bếp rót một ly sữa uống cạn rồi đi ra phòng khách. “Anh muốn nói gì?”
Mẫn Hạo Phong từ bên cạnh lấy ra một túi đựng tài liệu, đặt lên bàn, nói: “Đây là hợp đồng của “Thủ Thiên Tâm”, em xem qua đi, nội dung vẫn như cũ, chỉ có điều tên đã thay đổi. Nếu không có vấn đề gì thì cứ ký lại một lần.
“Còn có thể như vậy sao?” Khúc Thiên Dao có chút kinh ngạc, “Công ty không nói gì sao?”
“Công ty là của anh, anh đã gật đầu rồi còn không được sao?” Mẫn Hạo Phong nói: “Về phía đạo diện, anh sẽ đánh tiếng với ông ấy, chuyện này em không cần lo lắng.”
Khúc Thiên Dao nói “Được” rồi ngồi xuống bên cạnh Mẫn Hạo Phong, cầm lấy hợp đồng nhìn lướt qua tên trên đó, sau khi xác nhận đã thay đổi xong, cậu trực tiếp ký tên vào tờ giấy: “Anh xác định thật sự muốn tôi diễn à? Đến lúc chuyện lộ ra chắc chắn tôi sẽ bị mắng thậm tệ, bộ phim chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng”.
“Có người mắng mới có thể nổi tiếng.” Mẫn Hạo Phong cười nói, “Cư dân mạng mắng càng dữ, đến lúc chiếu họ nhất định sẽ đi xem coi rốt cuộc người mà họ mắng là người thế nào.”
“Hơn nữa, vì để mắng tôi, họ sẽ xem bộ phim từ đầu đến cuối, sau đó cắt toàn bộ ảnh chụp màn hình, viết một đoạn dài rồi đăng lên weibo.” Khúc Thiên Dao thở dài, đột nhiên cảm thấy buồn bã, “Dù là ở bên nào thì chiêu trò cũng giống nhau, tôi định sẵn là phải đi con đường này rồi, phải không?”
“Để em debut lại lần nữa em không muốn” Mẫn Hạo Phong bất đắc dĩ nói: “Chúng ta làm lại từ đầu đi, lần này anh có thể…”
“Thôi bỏ đi, tôi không muốn đợi sau này lên chương trình, khi MC hỏi, tôi vẫn phải nghĩ cách bịa ra chị em song sinh không biết khi nào mới xuất hiện.” Khúc Thiên Dao lại thở dài, “Nếu như đến lúc đó bị lộ, vậy thì sẽ ngã chết thực sự rồi.”
“Nếu như không được, em cũng không cần phải diễn mà.” Mẫn Hạo Phong nhéo mặt Khúc Thiên Dao, “Em cứ việc làm bà Mẫn phụ trách xài tiền là được rồi.”
“Cút.” Khúc Thiên Dao lườm hắn, “Tôi không có hứng thú với cuộc sống như vậy. Tuy ăn uống chờ chết cũng là một trong những thú vui lớn nhất của cuộc đời, nhưng nếu cứ mãi không làm gì thì sẽ chết vì buồn chán.”
Mẫn Hạo Phong xoa đầu Khúc Thiên Dao, cong khóe miệng nở nụ cười sủng nịch, nói: “Không sao, sau này em muốn quay phim gì thì nói với anh, dù sao chúng ta không có cái gì khác, chỉ có tiền.”
“Xí…” Khúc Thiên Dao miệng thì ghét bỏ, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười: “Tạm thời không nghĩ nhiều như vậy, chúng ta cứ vượt qua rào cản này trước đi.”
Bên cậu còn đang nói chuyện với Mẫn Hạo Phong, bên Trần Đan Mạn nghe được chuyện của Khúc Thiên Dao gần như sợ chết khiếp, Khúc Thiên Tứ an ủi hắn một hồi mới có thể bình tĩnh nói chuyện.
Trần Đan Mạn được Khúc Thiên Tứ đào về với số tiền rất lớn cho Khúc Thiên Dao, hắn đương nhiên tin tưởng vào năng lực của Trần Đan Mạn, và Trần Đan Mạn quả thực đã xử lý tốt nhiều việc trước đó, nếu không cô cũng sẽ không được mọi người trong giới gọi là người đại diện kim bài, nhưng có lẽ cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải đối mặt với tình huống thế này.
Dù đã nghe qua bản biên tập lại nhưng việc Khúc Thiên Dao là nam cũng đủ khiến cô ngạc nhiên, dù sao cô đã theo cậu lâu như vậy mà không hề nhận ra.
Khúc Thiên Tứ ban đầu tưởng rằng Trần Đan Mạn sẽ yêu cầu rời khỏi công ty, hắn cũng nghĩ rằng nếu cần thiết, sẽ đưa ra một hợp đồng để gây áp lực với cô, nhưng ngoài dự liệu, Trần Đan Mạn lại không đề cập đến chuyện đó mà chỉ nói rằng mình cần bình tĩnh lại, rồi hồn bay phách lạc rời đi.
Nhìn bóng dáng cô rời đi, Khúc Thiên Tứ có chút đồng cảm, hắn nhớ lại khi biết chuyện này, hắn đã sốc đến mức không thể ngủ được.
Tuy nhiên, còn chưa đợi Trần Đan Mạn bình tĩnh lại, một bài đăng trên weibo đã lặng lẽ leo lên hot search ngay trong đêm.
#Lương Gia Hứa vạch trần chuyện tình cảm#
Mà những hình ảnh kèm theo là hình ảnh Lương Gia Hứa và Khúc Thiên Dao cùng nhau ăn tối và cười đùa trên phim trường.
Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Có Được Con Của Bá Tổng
Chương 33
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương