Sau Khi Xuyên Thư Tôi Trở Thành Bảo Bối Nhà Hào Môn

Chương 43: Thằng nhóc chui ra từ viện mồ côi



Sáng hôm sau, ánh nắng tràn ngập khắp căn phòng.

Vừa mở mắt, Ninh Dữ Ý đã nhìn thấy Phàn Trung Xuyên đang ngồi bên giường.

Ninh Dữ Ý ngồi dậy vươn vai: "Sao anh lại ngồi đây nhìn em thế?"

"Anh nhìn bạn trai nhỏ của anh, không được sao?" Phàn Trung Xuyên thong thả nói: "Nhóc lười, dậy ăn sáng nào."

"Em không có lười!" Ninh Dữ Ý bước xuống giường, vừa lẩm bẩm nhỏ giọng, vừa bước vào phòng tắm để rửa mặt trong tiếng cười của Phàn Trung Xuyên.

... - wattpad: atoe1803

Vào giữa tháng chín, đúng vào mùa mưa rào ở Hải Thị.

Mưa rả rích có thể kéo dài suốt mấy ngày liền, Ninh Dư Ý ở nhà ngoài việc dành cả ngày để nghiên cứu kịch bản "Chu Dương Hoàng", còn cùng Phàn Trung Xuyên nằm dài trên ghế sofa hoặc bục nhỏ tâm sự.

Cuối cùng, vào giữa tháng chín, chương trình gameshow "Người bạn cũ" chính thức lên sóng.

Được cập nhật đầu tiên là tập giới thiệu, ghi lại khoảng thời gian từ khi họ chuẩn bị cho đến ngày đầu tiên ở chung của năm vị khách mời.

Vào ngày chương trình phát sóng, Chu Nhị Hoà xách theo trái cây đến nhà Ninh Dư Ý tính cùng cậu xem tác phẩm gameshow đầu tay này.

Ninh Dữ Ý đã chuẩn bị sẵn rất nhiều đồ ăn vặt, cùng Chu Nhị Hoà tắt đèn trong phòng chiếu phim để xem chương trình gameshow.

Xếp bỏng ngô và nước ngọt béo ngậy ra từng hàng, nhìn vào hình ảnh gameshow được chiếu trên màn hình.

Chu Nhị Hoà gặm cánh gà mình mua về, đếm ngược thời gian phát sóng từng giây từng phút.

"Hay quá hay quá, bắt đầu rồi kìa." Chu Nhị Hoà nuốt vội cánh vịt trong miệng, rút giấy ăn lau tay, sau đó ngồi thẳng người chờ chương trình phát sóng.

"Sao lại hết cánh vịt rồii, anh ăn hết rồi à?" Ninh Dữ Ý thò tay vào túi lục lọi mãi, chỉ mò ra được không khí.

"Bên cạnh còn một túi chưa bóc kìa." Chu Nhị Hoà nói, nhưng mắt không hề rời khỏi màn hình lớn.

"Anh đừng sốt ruột quá, anh Lưu và chị Trang sẽ lên sóng đầu, sau đó mới đến anh Tạ, cuối cùng mới là em cơ." Ninh Dữ Ý vừa nói vừa xé một gói đồ ăn mới: "Cánh vịt này của hãng nào vậy, cay quá!"

"Nếu cay thì em ăn ít thôi, sắp vào đoàn rồi, cẩn thận nổi mụn." Chu Nhị Hoà hơi lo khi nghe Ninh Dữ Ý kêu cay.

"Em sẽ ăn ít lại." Ninh Dữ Ý cũng biết cần giữ gìn da dẻ trước khi vào đoàn, bỗng nhiên ánh mặt của cậu bị thu hút bởi màn hình lớn "Úi, con của anh Lưu dễ thương quá!"

Chu Nhị Hoà: "Trước đây Lưu Thiên Thành có dẫn con đi tham gia một chương trình truyền hình, khá hot trên mạng."

Khi thấy phân cảnh Ninh Dữ Ý nhặt được mèo, Chu Nhị Hoà không ngừng vuốt ve Điềm Điềm : "Điềm Điềm nhìn kìa, xem có nhận ra mình không."

Điềm Điềm quay người nhảy lên người Ninh Dữ Ý, không thèm quan tâm đến "ông chú kỳ quặc" Chu Nhị Hoà này.

Ninh Dữ Ý cười lớn không chút nể nang, ôm lấy Điềm Điềm khen ngợi hết lời: "Cưng làm tốt lắm."

Xem xong đoạn giới thiệu dài hơn 60 phút, Ninh Dữ Ý gục ngã trên ghế sofa trong phòng chiếu, chìm vào giấc ngủ lơ mơ.

Còn Điềm Điềm đã sớm cuộn tròn trên đùi Ninh Dữ Ý và ngủ thiếp đi từ lâu.

Chu Nhị Hoà vẫn còn tỉnh táo: "Ngủ thì vào phòng ngủ đi, ở đây hơi lạnh."

"Sẽ đi ngay." Ninh Dữ Ý ôm Điềm Điềm, sợ làm phiền giấc ngủ của nó nên nhẹ nhàng bước đến phòng mèo, đặt nó vào trong.

"Phòng ngủ cho khách bên cạnh đã được dọn dẹp rồi, đồ dùng cá nhân ở trong nhà tắm, anh tự lo nhé." Ra khỏi phòng chiếu, Ninh Dữ Ý bỗng nhiên không còn buồn ngủ nữa: "Chúc ngủ ngon."



"Ừ, tôi đi ngủ trước đây." - wattpad: atoe1803

Nhìn theo Chu Nhị Hoà vào phòng khách, Ninh Dữ Ý xuống lầu vào bếp, lấy hộp giữ nhiệt đựng canh do dì nấu sẵn, nhẹ nhàng mở cửa sang nhà bên cạnh.

Mãi đến khi ra khỏi sân, Ninh Dữ Ý mới dám đóng cửa không chút kiêng dè, không còn lo lắng bị Chu Nhị Hoà nhìn thấy bộ dạng... lén lút của mình?

Ninh Dữ Ý rùng mình, bị sốc bởi chính suy nghĩ của mình.

Có gì mà lén lút!

Gặp bạn trai phải là đường đường chính chính mà đi!!!

Ninh Dữ Ý ưỡn thẳng người, cầm hộp canh đầy ắp tình yêu thương gõ cửa biệt thự bên cạnh.

"Xem xong rồi sao?" Phàn Trung Xuyên nhận lấy hộp giữ nhiệt, ôm Ninh Dữ Ý vào trong: "Lần sau ra ngoài nhớ mặc áo khoác."

"Chỉ cách có một đoạn đường thôi, không bị cảm đâu mà." Ninh Dữ Ý nắm lấy tay Phàn Trung Xuyên: "Anh xong việc rồi à?"

"Ừ, cùng nhau uống đi."

Phàn Trung Xuyên vào bếp múc canh ra hai chén, hai người kề vai sát cánh, mỗi người một ngụm, uống hết sạch.

Uống xong canh, Ninh Dữ Ý tựa vào vai Phàn Trung Xuyên ngáp dài: "Lát nữa em phải về nhà."

Phàn Trung Xuyên nhìn cậu: "Vẫn phải về nhà à?"

Ninh Dữ Ý không nhịn được lại ngáp thêm lần nữa, thậm chí mắt cậu còn rơm rớm nước mắt vì buồn ngủ: "Vâng, anh Chu vẫn ở nhà, tối nay em mà ngủ ở đây, mai anh Chu chắc sẽ biết thôi."

"Chu Nhị Hoà không thể biết được sao?", Phàn Trung Xuyên nghiêng người, nhéo đầu ngón tay của Ninh Dữ Ý, "Bé hư, chúng ta đâu phải đang lén lút."

"Ư..." Lại một lần nữa nghe thấy hai từ này, Ninh Dữ Ý rụt cổ lại: "Nếu anh Chu biết, anh ấy lại lo lắng những chuyện linh tinh khác."

"Hửm?"

"Thật đấy, anh tin em đi."

"Đồ lừa đảo." Phàn Trung Xuyên hôn lên trán anh: "Chút nữa nhớ mặc áo khoác rồi về."

"Vâng ạ, bạn trai."

...

Nửa tiếng sau, Phàn Trung Xuyên khoác áo lên vai Ninh Dữ Ý, choàng vai Ninh Dữ Ý dẫn đến trước cửa nhà cậu.

Mặc dù Ninh Dữ Ý cũng không hiểu, hai căn biệt thự chỉ cách nhau có năm mươi mét. . . Tại sao vẫn phải đưa đón nhau đi lại.

Ninh Dữ Ý chào tạm biệt Phàn Trung Xuyên, quay người bước vào nhà.

Kết quả là vừa bật đèn phòng khách, cậu đã nhìn thấy Chu Nhị Hoà đang ngồi chễm chệ trên ghế sofa.

"Đi qua nhà Phàn Trung Xuyên?" Chu Nhị Hoà không chút biểu cảm hỏi: "Hai người đã bên nhau rồi? Từ lúc nào? Còn giấu tôi?"

A cái này...

Ninh Dữ Ý khóc không ra nước mắt, ôm chặt lấy cửa, cố gắng giả vờ đáng thương để lừa gạt qua chuyện.

Chu Nhị Hoà chung sống với Ninh Dữ Ý đã lâu, hiểu rõ hết những mánh khóe của cậu.

"Nói đi, không nói rõ ràng, tối nay đừng hòng ngủ."



"... " Ninh Dữ Ý buông cửa: "Được rồi, đợi tí em đi rót nước rồi từ từ kể."

Nửa tiếng sau, Ninh Dữ Ý kể xong mọi chuyện, vội vàng uống hai ngụm nước lớn để làm dịu cổ họng.

Chu Nhị Hoà với vẻ mặt u uất, rút điện thoại ra.

"Trời ơi, anh không định nói với anh trai em đấy chứ." Ninh Dữ Ý hoảng hốt khi thấy Chu Nhị Hoà rút điện thoại ra.

"Tôi bàn lại với Ứng Tấn, lỡ như hai người công khai thì có thể đối phó sớm..." Chu Nhị Hoà chỉ cảm thấy đứa nhỏ ngoan ngoãn thường ngày này sao lại khiến hắn mệt mỏi đến thế.

Tâm mệt, thân cũng mệt. - wattpad: atoe1803

Ninh Dữ Ý cũng biết việc mình yêu đương sẽ mang lại rất nhiều rắc rối cho bộ phận PR: "Hay là tăng lương cho mấy anh nhé? Lấy từ tài khoản của em."

"Thôi đi, kiếm tiền từ anh trai của em còn vui hơn." Chu Nhị Hoà vươn vai: "Tôi lên bàn với Ứng Tấn, em cũng đi ngủ sớm đi."

"Dạ dạ." Ninh Dữ Ý mặc lại chiếc áo khoác vừa cởi ra, quay người lại mở cửa đi ra ngoài.

"Khoan đã?" Chu Nhị Hoà ngơ ngác: "Em đi đâu?"

"Anh và bạn trai trò chuyện đến khi ngủ, em cũng đi tìm bạn trai của em." Ninh Dữ Ý mỉm cười e thẹn: "Chúc ngủ ngon."

"..." Chu Nhị Hoà nhìn theo bóng lưng biến mất của Ninh Dữ Ý với vẻ mặt phức tạp, cạn lời.

---------------------------------------

Ban đầu, vì thiếu đi hai thành viên chủ chốt, một số khán giả đã không mấy kỳ vọng vào mùa mới của chương trình "Người bạn cũ".

Tuy nhiên, nhờ lượng fan hùng hậu của Tạ Duệ Châu, lượng khán giả đã phần nào được bù đắp.

Nhưng khi tập đầu tiên chính thức lên sóng, những fan ruột của chương trình ban đầu chỉ xem với tâm lý "xem thử một tập", cuối cùng lại hoàn toàn bị Ninh Dữ Ý thu hút.

[Trời ơi, trong vòng một tiếng đồng hồ... Tôi đã ăn gần hết đồ ăn vặt trong tủ...]

[Tuần trước tôi khổ sở giảm được 3kg... Cảm giác như hôm nay lại ăn bù lại hết (khóc nức nở. JPG)]

[Chương trình của mỗi bữa cơm đã quay trở lại! Với vị khách mời mới có tài nghệ cũng khá tốt á, nhìn thôi cũng đã thấy ngon miệng rồi.]

[Đúng đó, trước đó chả phải nói là mùi vị như nào cũng không sao hết à? Mùa này có vẻ ổn phết.]

[ Chỉ cần nhìn thầy Trang ăn bao nhiêu là biết rồi. . . Hay là hỏi thầy Trang có còn nhớ mình đang trong thời kỳ giảm cân không?]

[Vừa ăn KFC vừa xem chương trình giải trí, quá tuyệt, tiện thể nói thêm là anh Châu đẹp trai quá.]

[CP fan lại có kẹo để ăn rồi, cặp đôi này ngọt ngào quá huhuhu]

[Cái gì mà 'anh Châu đẹp trai' chứ, đừng có tự luyến nữa được không? Fan CP là cái gì vậy? Tự mình ngồi trong góc nhỏ mà vui thôi, đừng có mà chiếm cả trái đất để vui...]

[Ban đầu vui vẻ húp nhan sắc của anh trai và trèo tường mới, kết quả là khi nhìn thấy CP fan tôi nôn ra. . . Luôn luôn có những người không biết nhìn tình huống mà xuất hiện ở khắp mọi nơi.]

[Fan CP của chúng tôi cũng đã bỏ tiền mua goods mà, chẳng lẽ không được phép bình luận trên Weibo sao? Weibo là nhà của bạn à?]

[Người qua đường hóng hớt, fan only và fan CP đang cãi nhau à?]

[Không ngờ anh chàng đẹp trai nhỏ tuổi nhất lại biết nấu ăn, mà nấu còn ngon nữa chứ! Mình cứ tưởng cậu ấy cũng là con nhà giàu như Tạ Dịch Châu và Phàn Trung Xuyên, có thể ăn cùng họ mà còn biết nấu ăn, vợ tương lai của cậu ấy thật hạnh phúc quá QAQ]

[Làm ông đây ghê tởm quá chừng, haha, lại còn con nhà đại gia, thật ra chỉ là thằng nhóc chui ra từ viện mồ côi mà thôi, là đứa bị cha mẹ vứt bên ven đường, còn đòi làm bạn tốt với Tạ Duệ Châu với Phàn Trung Xuyên nữa chứ... Chắc không phải đồ chơi của nhiều người đâu ha.]

Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...