Siêu Cấp Đại Gia
Chương 932: Công phu sư tử ngoạm
Thượng Bân rất hiểu cho sự khó xử của bác cả mình.
"Vâng bác cả, để cháu tự nghĩ cách vậy!" Thượng Bân nói.
Sau khi cúp điện thoại, Thượng Bân nghe Thẩm Lãng gọi vào văn phòng. Thượng Bân vốn muốn tự mình giải quyết chuyện này, không ngờ vẫn để Thẩm Lãng nghe nói rồi.
Lúc này, Thượng Bân đứng trước mặt Thẩm Lãng chỉ có tràn đầy áy náy.
"Cậu Thẩm, tôi..."
Không chờ Thượng Bân nói xong, Thẩm Lãng đã cắt ngang lời anh ta.
"Chuyện này không liên quan đến anh, nhà họ Chu nhằm vào tôi thôi. Nói tôi nghe tình huống hiện tại xem!" Thẩm Lãng nói.
Thượng Bân nghe anh nói cũng không thấy bớt áy náy chút nào, ngược lại càng cảm thấy năng lực bản thân còn chưa đủ!
Anh ta tóm tắt đơn giản tình huống trước mắt cho Thẩm Lãng.
Bây giờ trong giới y tế Hoa Hạ cũng chỉ có vài công ty nhỏ lẻ còn có thể cho Tập đoàn Phi Vũ cơ hội hợp tác.
Bởi vì mấy công ty có thực lực thật sự đều đã bị Tập đoàn Chu Thị mượn sức, cho nên bây giờ bọn họ chỉ có thể lựa chọn các công ty nhỏ để hợp tác.
"Cậu Thẩm, nếu mấy công ty nhỏ này sợ bị thu mua thì có tám mươi phần trăm sẽ hợp tác với chúng ta, nhưng không loại trừ khả năng Tập đoàn Chu Thị đã tìm tới bọn họ. Cho nên tôi định đi thử một lần xem thế nào!" Thượng Bân nói với Thẩm Lãng.
Tình huống trước mắt cũng không còn cách nào khác. Đối với Thẩm Lãng mà nói cũng chỉ là miễn cưỡng thử một lần mà thôi, cuối cùng có thể thành công hay không anh cũng không để ý.
Quan trọng nhất là có thể nhìn thấy năng lực của Thượng Bân ngày càng thành thục.
"Hôm nay tôi đi cùng anh, nhưng anh mới là người phụ trách đàm phán tôi chỉ tới quan sát thái độ bọn họ thôi." Thẩm Lãng nói.
Thực tế thì chủ yếu anh đi quan sát khả năng của Thượng Bân!
Thượng Bân gật đầu, anh ta hiểu mục đích chủ yếu của Thẩm Lãng không phải là muốn mượn sức bao nhiêu người mà là phán đoán anh ta có thể tiếp tục đảm nhiệm vị trí quản lý Tập đoàn Phi Vũ hay không.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, Thượng Bân thấy Thẩm Lãng khẽ gật đầu thì mới nói: "Vào đi."
Tiêu Nhược vào văn phòng, sau đó nhẹ nhàng đích đóng cửa lại, sợ đóng cửa mạnh tay gây tiếng ồn.
"Chủ tịch Thẩm, quản lý Thượng, tôi đã làm xong báo cáo về việc thu mua một số công ty trực thuộc Tập đoàn Khổng Thị, các anh có muốn xem luôn bây giờ không?" Tiêu Nhược hỏi.
"Chuyện này cô quyết định là được, không cần lo về phương diện tài chính!" Thẩm Lãng nói.
Đây là chuyện Thẩm Lãng giao cho Tiêu Nhược, Thượng Bân tự nhiên sẽ không nhúng tay.
Tiêu Nhược gật đầu, lập tức ôm tư liệu ra khỏi văn phòng của Thẩm Lãng, bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị.
"Đi thôi!" Sau khi Tiêu Nhược rời khỏi không lâu, Thẩm Lãng và Thượng Bân rời Tập đoàn Phi Vũ, đi tới một doanh nghiệp kinh doanh dược tên Huệ Đạt.
Người đầu tiên bọn họ muốn đi gặp hôm nay là Trương Toàn Phúc, ông chủ công ty dược Huệ Đạt.
Lúc này Trương Toàn Phúc đã chờ trong phòng hội nghị.
Nếu là mấy ngày trước đây, được giám đốc Tập đoàn Phi Vũ hẹn gặp thì chắc ông ta đã rất kích động rồi, bởi vì Tập đoàn Phi Vũ không chỉ tài đại khí thô, mà còn có chỗ dựa vững chắc vô cùng! Ai chẳng muốn làm ăn với doanh nghiệp như thế!
Nhưng hôm nay, Trương Toàn Phúc đối với chuyện này cũng uể oải không phấn chấn mấy.
Tập đoàn Chu Thị bất ngờ tiến quân lĩnh vực y tế, hơn nữa còn rõ ràng nhằm vào Tập đoàn Phi Vũ, nhìn qua thì có vẻ Tập đoàn Phi Vũ sắp bị Tập đoàn Chu Thị bài trừ lĩnh vực y dược rồi.
Lúc này bọn họ tìm tới cũng chỉ vì muốn mượn sức ông ta mà thôi!
"Tổng giám đốc Trương, tôi là quản lý của Tập đoàn Phi Vũ, Thượng Bân!" Thượng Bân vào tới phòng bao, lễ độ chào hỏi Trương Toàn Phúc.
Mà Thẩm Lãng ở bên cạnh chỉ thờ ơ nhìn mà thôi, không nói gì cả.
Thái độ của Trương Toàn Phúc rất lạnh nhạt, nếu là lúc trước, muốn gặp được Thượng Bân còn khó ấy chứ, sao có thể được Thượng Bân đối xử khách sáo như vậy.
"Quản lý Thượng, tôi còn một cuộc họp quan trọng cần tham gia, khó khăn lắm mới rút được thời gian tới gặp cậu, cậu đi thẳng vào vấn đề đi, có chuyện gì xin cứ nói. Hơn nữa, cậu biết đấy, lúc này đi gặp cậu thật là nguy hiểm vô cùng, nếu bị nhà họ Chu thì Huệ Đạt của tôi có thể xong đời rồi." Trương Toàn Phúc nói. Truyện Dị Giới
Thượng Bân ngồi đối diện Trương Toàn Phúc, bình tĩnh rót một chén trà, cũng không uống ngay mà đặt xuống trước mặt Thẩm Lãng trước, sau đó mới nói với lưu toàn bộ phúc: "Tổng giám đốc Trương, tôi hy vọng quý công ty có thể hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ đích hợp tác, không biết ông có ý kiến hoặc là điều kiện gì không?"
Trương Toàn Phúc cười khổ: "Giám đốc Thượng, nếu là mấy hôm trước thì Trương Toàn Phúc tôi cầu còn không được ấy. Nhưng tình huống hiện tại anh cũng biết, tôi không thể làm chuyện không có lợi như vậy. Tuy mấy ngày trước Tập đoàn Phi Vũ biểu hiện rất mạnh mẽ, nhưng bây giờ thì khó mà nói được..."
Trương Toàn Phúc nói rất thẳng, mà như thế khiến vẻ mặt Thượng Bân cứng đờ.
"Tổng giám đốc Trương, Tập đoàn Phi Vũ bây giờ chỉ tạm thời lấy lui làm tiến, không có nghĩa là chúng tôi sợ Tập đoàn Chu Thị, hoặc là không thể tiếp tục phát triển." Thượng Bân nói.
Trương Toàn Phúc cười lạnh: "Có sợ không thì tôi không biết, nhưng tôi tin cậu biết rõ Tập đoàn Chu Thị có bao nhiêu năng lực và quan hệ! Hơn nữa, cậu chẳng qua là người phụ trách quản lý mà thôi, không bằng gọi ông chủ Tập đoàn Phi Vũ đến nói với tôi đi!"
"Tổng giám đốc Trương, hôm nay tôi đã đến nghĩa là có thể đại biểu Tập đoàn Phi Vũ, nếu ông có yêu cầu gì có thể nói với tôi, chỉ cần hợp lý thì tôi đều làm chủ được!" Thượng Bân nói.
Nếu Trương Toàn Phúc hoàn toàn không định hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ thì đã không đến hẹn rồi, nếu đã đồng ý hẹn gặp đàm phán nghĩa là đối phương có tính toán khác.
Trương Toàn Phúc cười nhạt, nhấp một ngụm trà, sau đó mới nói: "Nếu quản lý Thượng đã nói như vậy thì tôi cũng xin nói thẳng nhé!! Điều kiện của tôi rất đơn giản, nếu Tập đoàn Phi Vũ chân thành muốn hợp tác thì tôi cần Tập đoàn Phi Vũ cho thấy chút thành ý. Ví như phân cho tôi một ít cổ phần của Tập đoàn Phi Vũ chẳng hạn, như vậy mới có thể hợp tác khăng khít thật sự."
Cổ phần của Tập đoàn Phi Vũ?
Bằng địa vị của Trương Toàn Phúc còn đòi cổ phần của Tập đoàn Phi Vũ, thật là mơ giữa ban ngày!
Thượng Bân cười mỉa, cũng không còn vẻ lễ độ ban đầu nữa: "Công ty dược Huệ Đạt của ông giá trị mấy đồng chứ? Còn muốn làm cổ đông của Tập đoàn Phi Vũ ấy à? Tôi cảm thấy ông tỉnh được rồi đấy, ban ngày ban mặt đừng mơ mộng được không!"
Trương Toàn Phúc sạm mặt, hơi dữ tợn nói với Thượng Bân: "Quản lý Thượng, bây giờ là Tập đoàn Phi Vũ của cậu cầu tôi hợp tác, không phải tôi cầu xin cậu, tôi khuyên cậu làm rõ tình huống rồi lại nói."
Vẻ khinh thường trên mặt Thượng Bân càng không thèm che dấu, bắt tréo hai chân, dựa vào lưng ghế, tư thái người bề trên nhìn Trương Toàn Phúc: "Trương Toàn Phúc, tuy bây giờ Tập đoàn Phi Vũ đối đầu cạnh tranh với Tập đoàn Chu Thị trên phương diện y dược, nhưng muốn đánh sụp loại công ty nho nhỏ như của ông vẫn rất đơn giản!"
Trương Toàn Phúc nghe thế thì sửng sốt.
Không ngờ Thượng Bân lại cường thế như vậy.
Ông ta vốn cho rằng Tập đoàn Phi Vũ muốn mượn sức mình thì phải cho ra chỗ tốt mới được, cho nên ông ta mới chơi công phu sư tử ngoạm.
Thật ra trong lòng ông ta cũng biết, dù cho Tập đoàn Phi Vũ đang bị Tập đoàn Chu Thị chèn ép, nhưng lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa, ông ta không có tư cách diễu võ dương oai trước mặt Thượng Bân.
"Vâng bác cả, để cháu tự nghĩ cách vậy!" Thượng Bân nói.
Sau khi cúp điện thoại, Thượng Bân nghe Thẩm Lãng gọi vào văn phòng. Thượng Bân vốn muốn tự mình giải quyết chuyện này, không ngờ vẫn để Thẩm Lãng nghe nói rồi.
Lúc này, Thượng Bân đứng trước mặt Thẩm Lãng chỉ có tràn đầy áy náy.
"Cậu Thẩm, tôi..."
Không chờ Thượng Bân nói xong, Thẩm Lãng đã cắt ngang lời anh ta.
"Chuyện này không liên quan đến anh, nhà họ Chu nhằm vào tôi thôi. Nói tôi nghe tình huống hiện tại xem!" Thẩm Lãng nói.
Thượng Bân nghe anh nói cũng không thấy bớt áy náy chút nào, ngược lại càng cảm thấy năng lực bản thân còn chưa đủ!
Anh ta tóm tắt đơn giản tình huống trước mắt cho Thẩm Lãng.
Bây giờ trong giới y tế Hoa Hạ cũng chỉ có vài công ty nhỏ lẻ còn có thể cho Tập đoàn Phi Vũ cơ hội hợp tác.
Bởi vì mấy công ty có thực lực thật sự đều đã bị Tập đoàn Chu Thị mượn sức, cho nên bây giờ bọn họ chỉ có thể lựa chọn các công ty nhỏ để hợp tác.
"Cậu Thẩm, nếu mấy công ty nhỏ này sợ bị thu mua thì có tám mươi phần trăm sẽ hợp tác với chúng ta, nhưng không loại trừ khả năng Tập đoàn Chu Thị đã tìm tới bọn họ. Cho nên tôi định đi thử một lần xem thế nào!" Thượng Bân nói với Thẩm Lãng.
Tình huống trước mắt cũng không còn cách nào khác. Đối với Thẩm Lãng mà nói cũng chỉ là miễn cưỡng thử một lần mà thôi, cuối cùng có thể thành công hay không anh cũng không để ý.
Quan trọng nhất là có thể nhìn thấy năng lực của Thượng Bân ngày càng thành thục.
"Hôm nay tôi đi cùng anh, nhưng anh mới là người phụ trách đàm phán tôi chỉ tới quan sát thái độ bọn họ thôi." Thẩm Lãng nói.
Thực tế thì chủ yếu anh đi quan sát khả năng của Thượng Bân!
Thượng Bân gật đầu, anh ta hiểu mục đích chủ yếu của Thẩm Lãng không phải là muốn mượn sức bao nhiêu người mà là phán đoán anh ta có thể tiếp tục đảm nhiệm vị trí quản lý Tập đoàn Phi Vũ hay không.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, Thượng Bân thấy Thẩm Lãng khẽ gật đầu thì mới nói: "Vào đi."
Tiêu Nhược vào văn phòng, sau đó nhẹ nhàng đích đóng cửa lại, sợ đóng cửa mạnh tay gây tiếng ồn.
"Chủ tịch Thẩm, quản lý Thượng, tôi đã làm xong báo cáo về việc thu mua một số công ty trực thuộc Tập đoàn Khổng Thị, các anh có muốn xem luôn bây giờ không?" Tiêu Nhược hỏi.
"Chuyện này cô quyết định là được, không cần lo về phương diện tài chính!" Thẩm Lãng nói.
Đây là chuyện Thẩm Lãng giao cho Tiêu Nhược, Thượng Bân tự nhiên sẽ không nhúng tay.
Tiêu Nhược gật đầu, lập tức ôm tư liệu ra khỏi văn phòng của Thẩm Lãng, bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị.
"Đi thôi!" Sau khi Tiêu Nhược rời khỏi không lâu, Thẩm Lãng và Thượng Bân rời Tập đoàn Phi Vũ, đi tới một doanh nghiệp kinh doanh dược tên Huệ Đạt.
Người đầu tiên bọn họ muốn đi gặp hôm nay là Trương Toàn Phúc, ông chủ công ty dược Huệ Đạt.
Lúc này Trương Toàn Phúc đã chờ trong phòng hội nghị.
Nếu là mấy ngày trước đây, được giám đốc Tập đoàn Phi Vũ hẹn gặp thì chắc ông ta đã rất kích động rồi, bởi vì Tập đoàn Phi Vũ không chỉ tài đại khí thô, mà còn có chỗ dựa vững chắc vô cùng! Ai chẳng muốn làm ăn với doanh nghiệp như thế!
Nhưng hôm nay, Trương Toàn Phúc đối với chuyện này cũng uể oải không phấn chấn mấy.
Tập đoàn Chu Thị bất ngờ tiến quân lĩnh vực y tế, hơn nữa còn rõ ràng nhằm vào Tập đoàn Phi Vũ, nhìn qua thì có vẻ Tập đoàn Phi Vũ sắp bị Tập đoàn Chu Thị bài trừ lĩnh vực y dược rồi.
Lúc này bọn họ tìm tới cũng chỉ vì muốn mượn sức ông ta mà thôi!
"Tổng giám đốc Trương, tôi là quản lý của Tập đoàn Phi Vũ, Thượng Bân!" Thượng Bân vào tới phòng bao, lễ độ chào hỏi Trương Toàn Phúc.
Mà Thẩm Lãng ở bên cạnh chỉ thờ ơ nhìn mà thôi, không nói gì cả.
Thái độ của Trương Toàn Phúc rất lạnh nhạt, nếu là lúc trước, muốn gặp được Thượng Bân còn khó ấy chứ, sao có thể được Thượng Bân đối xử khách sáo như vậy.
"Quản lý Thượng, tôi còn một cuộc họp quan trọng cần tham gia, khó khăn lắm mới rút được thời gian tới gặp cậu, cậu đi thẳng vào vấn đề đi, có chuyện gì xin cứ nói. Hơn nữa, cậu biết đấy, lúc này đi gặp cậu thật là nguy hiểm vô cùng, nếu bị nhà họ Chu thì Huệ Đạt của tôi có thể xong đời rồi." Trương Toàn Phúc nói. Truyện Dị Giới
Thượng Bân ngồi đối diện Trương Toàn Phúc, bình tĩnh rót một chén trà, cũng không uống ngay mà đặt xuống trước mặt Thẩm Lãng trước, sau đó mới nói với lưu toàn bộ phúc: "Tổng giám đốc Trương, tôi hy vọng quý công ty có thể hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ đích hợp tác, không biết ông có ý kiến hoặc là điều kiện gì không?"
Trương Toàn Phúc cười khổ: "Giám đốc Thượng, nếu là mấy hôm trước thì Trương Toàn Phúc tôi cầu còn không được ấy. Nhưng tình huống hiện tại anh cũng biết, tôi không thể làm chuyện không có lợi như vậy. Tuy mấy ngày trước Tập đoàn Phi Vũ biểu hiện rất mạnh mẽ, nhưng bây giờ thì khó mà nói được..."
Trương Toàn Phúc nói rất thẳng, mà như thế khiến vẻ mặt Thượng Bân cứng đờ.
"Tổng giám đốc Trương, Tập đoàn Phi Vũ bây giờ chỉ tạm thời lấy lui làm tiến, không có nghĩa là chúng tôi sợ Tập đoàn Chu Thị, hoặc là không thể tiếp tục phát triển." Thượng Bân nói.
Trương Toàn Phúc cười lạnh: "Có sợ không thì tôi không biết, nhưng tôi tin cậu biết rõ Tập đoàn Chu Thị có bao nhiêu năng lực và quan hệ! Hơn nữa, cậu chẳng qua là người phụ trách quản lý mà thôi, không bằng gọi ông chủ Tập đoàn Phi Vũ đến nói với tôi đi!"
"Tổng giám đốc Trương, hôm nay tôi đã đến nghĩa là có thể đại biểu Tập đoàn Phi Vũ, nếu ông có yêu cầu gì có thể nói với tôi, chỉ cần hợp lý thì tôi đều làm chủ được!" Thượng Bân nói.
Nếu Trương Toàn Phúc hoàn toàn không định hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ thì đã không đến hẹn rồi, nếu đã đồng ý hẹn gặp đàm phán nghĩa là đối phương có tính toán khác.
Trương Toàn Phúc cười nhạt, nhấp một ngụm trà, sau đó mới nói: "Nếu quản lý Thượng đã nói như vậy thì tôi cũng xin nói thẳng nhé!! Điều kiện của tôi rất đơn giản, nếu Tập đoàn Phi Vũ chân thành muốn hợp tác thì tôi cần Tập đoàn Phi Vũ cho thấy chút thành ý. Ví như phân cho tôi một ít cổ phần của Tập đoàn Phi Vũ chẳng hạn, như vậy mới có thể hợp tác khăng khít thật sự."
Cổ phần của Tập đoàn Phi Vũ?
Bằng địa vị của Trương Toàn Phúc còn đòi cổ phần của Tập đoàn Phi Vũ, thật là mơ giữa ban ngày!
Thượng Bân cười mỉa, cũng không còn vẻ lễ độ ban đầu nữa: "Công ty dược Huệ Đạt của ông giá trị mấy đồng chứ? Còn muốn làm cổ đông của Tập đoàn Phi Vũ ấy à? Tôi cảm thấy ông tỉnh được rồi đấy, ban ngày ban mặt đừng mơ mộng được không!"
Trương Toàn Phúc sạm mặt, hơi dữ tợn nói với Thượng Bân: "Quản lý Thượng, bây giờ là Tập đoàn Phi Vũ của cậu cầu tôi hợp tác, không phải tôi cầu xin cậu, tôi khuyên cậu làm rõ tình huống rồi lại nói."
Vẻ khinh thường trên mặt Thượng Bân càng không thèm che dấu, bắt tréo hai chân, dựa vào lưng ghế, tư thái người bề trên nhìn Trương Toàn Phúc: "Trương Toàn Phúc, tuy bây giờ Tập đoàn Phi Vũ đối đầu cạnh tranh với Tập đoàn Chu Thị trên phương diện y dược, nhưng muốn đánh sụp loại công ty nho nhỏ như của ông vẫn rất đơn giản!"
Trương Toàn Phúc nghe thế thì sửng sốt.
Không ngờ Thượng Bân lại cường thế như vậy.
Ông ta vốn cho rằng Tập đoàn Phi Vũ muốn mượn sức mình thì phải cho ra chỗ tốt mới được, cho nên ông ta mới chơi công phu sư tử ngoạm.
Thật ra trong lòng ông ta cũng biết, dù cho Tập đoàn Phi Vũ đang bị Tập đoàn Chu Thị chèn ép, nhưng lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa, ông ta không có tư cách diễu võ dương oai trước mặt Thượng Bân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương